Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 130: Quần Tinh.

Chương 130: Quần Tinh.


Chỉ đến khi bụi mù lắng xuống, ánh sáng dịu dần, Hajime mới bước xuống, tiến lại gần để quan sát kỹ bộ khung xương trước mặt.

Gọi đó là khung xương, thực chất đã là một sự giản lược quá nghèo nàn.

Bởi vì thứ trước mặt cậu giống như một bộ giáp xương sống, được đúc từ kim loại không thuộc về cõi trần.

Nó được chia làm hai tầng:

Tầng ngoại, cứng rắn như Thần Khí bất hủ, bao phủ tất cả điểm yếu và tử huyệt của một sinh mệnh, không một kẽ hở, không một điểm sơ hở từ trên xuống dưới, từ trong da ngoài.

Tầng nội, là những đoạn xương mềm kỳ lạ, chuyển động như đang thở, uốn lượn như sóng và linh hoạt như dòng máu thông minh, được cấu tạo từ những đơn vị mang tính biến hình và thích ứng cao. Chúng không chỉ đơn thuần giúp cơ thể cử động, mà còn phản hồi với ý niệm, mô phỏng cả những chuyển động chưa từng được sinh ra.

Nếu bỏ qua các chi tiết sinh học và chiến đấu, thì bộ khung xương này còn như một tác phẩm nghệ thuật, vừa cao quý, vừa tuyệt mỹ.

Nó không hề tỏa ra sát khí, không áp lực, cũng không đặc thù rõ ràng.

Nhìn bề ngoài, nó gần như yên tĩnh, an toàn, thậm chí là giống như một món trang sức hơn là khí cụ c·hiến t·ranh.

Nhưng chính Hajime biết, đó chỉ là ảo giác của nhận thức phổ thông.

Cậu chậm rãi kích hoạt Mặt Nạ Kiêu Ngạo, để đôi mắt mình được nâng lên một tầng cao hơn của hiện thực.

Ngay tức khắc, một lớp hiện thực khác như được bóc ra, khung xương trước mặt lập tức thay đổi hình thái trong mắt cậu.

Nó không còn đơn giản là hình thể ba chiều nữa.

Dưới ánh nhìn của Hajime, cậu xác định chắc chắn đây là một cấu trúc đã chạm đến chiều không gian thứ tư, một dạng tồn tại vượt khỏi khái niệm về vật thể thông thường.

Những gì cậu nhìn thấy nãy giờ, thực chất chỉ là hình chiếu ba chiều của nó trong không gian mà con người có thể cảm nhận.

Nếu không có năng lực liên quan đến thời không gian hoặc khái niệm tầng cao, thì ngay cả việc quan sát bộ khung này cũng là điều bất khả, chưa nói đến chạm vào hay điều khiển.

Đây không còn là thân xác mới của con người, cũng không phải cơ thể chiến đấu thông thường. Nó là kết tinh từ một bản thể siêu việt, là khung đỡ của một dạng sống chưa từng có trước đây.

Hajime không khỏi dùng siêu năng lực Phân Tính đánh giá khung xương trước mặt. Mặc dù cậu đã chuẩn bị trước tinh thần rằng khung xương này không phải vật tầm thường, nhưng cảm giác thực tế vẫn vượt quá dự đoán. Thứ đó rất khác lạ, cấu trúc hoàn toàn không tưởng, nhưng Hajime biết nó hiện vẫn chưa hoàn chỉnh.

Hiện tại, dù đã đạt đến cấu trúc không gian bốn chiều, nhưng nó không hề sở hữu bất kỳ tính năng nào có thể khởi động ở chiều không gian này.

Về bản chất, nó giống như một cỗ máy trống rỗng chưa có động cơ, và nếu muốn nó hoạt động, Hajime cần một loại năng lượng cấp cao và đủ mạnh để kích hoạt toàn bộ hệ thống.

Điều này cũng đã nằm trong kế hoạch. Đây chỉ mới là bước đầu tiên trong quá trình đúc lại cơ thể.

Tiếp tục công việc, Hajime bắt đầu điều khiển khung xương biến hình.

Chuyện này... khó hơn cậu tưởng rất nhiều.

Ngay cả trong trạng thái ý thức thuần túy, Hajime vẫn cảm nhận được sự phản kháng âm thầm của khung xương, như thể mỗi lần uốn nó lại là đang gập cong chiều không gian.

Giống như một con kiến cố gắng xoay bánh răng của cổng thành - nặng nề, chậm chạp và đau đớn.

Dù vậy, cậu không từ bỏ.

Từng mạch ánh sáng đen, từng vệt kim loại mềm chảy, từng đốt xương trong suốt vặn xoắn như đang rên rỉ...

Cuối cùng, sau gần sáu tiếng đồng hồ, cậu mới biến được khung xương thành một vòng tròn khép kín, phù hợp với cấu trúc dung hợp mà cậu đã định hình trước đó.

Ngay cả khi không mang thể xác, Hajime vẫn cảm thấy mệt mỏi rõ rệt, như thể toàn bộ tinh thần và sức lực bị bào mòn đến cạn kiệt.

Không để lãng phí thêm thời gian, Hajime kích hoạt Dung Hợp.

Cậu đặt vòng tròn xương bốn chiều vào vị trí chủ thể, là trung tâm của toàn bộ quá trình.

Sau đó, lần lượt sắp xếp sáu món Bảo Bối mà cậu đã chọn làm phó thể:

Đèn Pin Thu Nhỏ - thu nhỏ kích thước đối tượng.

Đèn Pin Phóng To - phóng to kích thước đối tượng.

Đèn Pin Thích Nghi - giúp đối tượng thay đổi để thích ứng với môi trường.

Cánh Cửa Thần Kỳ – dịch chuyển không thời gian.

Vòng Xuyên Thấu – xuyên qua bề mặt mọi đối tượng.

Ví Thần Kỳ – chứa không gian vô hạn.

Cậu biết rõ, việc dung hợp này đồng nghĩa với việc hoàn toàn hủy diệt sáu món Bảo Bối, không thể phục hồi.

Nhưng Hajime đã chuẩn bị sẵn tâm lý.

"Bảo Bối dù mạnh đến đâu cũng chỉ là công cụ bên ngoài. So với giữ chúng trong tay, trở thành một phần cơ thể mình thì tốt hơn gấp nhiều lần."

Ngay khi toàn bộ vị trí đã xác định, Dung Hợp bắt đầu khởi động.

Dưới tác động từ hạt giống Kỳ Tích, vòng tròn trung tâm và sáu món phó thể lập tức bị kéo vào quá trình kết hợp. Từng tia năng lượng, từng cấu trúc, từng tính năng, tất cả được phân tích, tách lớp, rồi tái kết cấu lại thành một dạng sức mạnh mới, độc nhất, thuộc về riêng Hajime.

Việc dung hợp diễn ra nhanh hơn Hajime dự đoán.

Toàn bộ quá trình chỉ kéo dài chưa tới một giờ đồng hồ, phần lớn là nhờ vào việc các món Bảo Bối mà cậu lựa chọn đều có liên hệ chặt chẽ với cấu trúc không gian bốn chiều của khung xương. Chính sự tương thích cao này khiến cho toàn bộ trình tự diễn ra trôi chảy và ổn định hơn nhiều.

Khi ánh sáng phát ra từ quá trình dung hợp dần yếu đi, ở trung tâm chỉ còn lại một vòng tròn đen tuyền. Bề mặt của nó ánh lên những đốm sáng nhỏ li ti, tựa như hàng vạn ngôi sao lấp lánh trong một dải ngân hà thu nhỏ.

Hajime giơ tay thử điều khiển nó.

Kết quả vượt ngoài mong đợi, phản ứng của vòng tròn trơn tru như cử động tay chân, không có bất kỳ độ trễ nào, cảm giác điều khiển hoàn toàn tự nhiên như là một phần cơ thể cậu vậy.

Hajime khẽ gật đầu, trong lòng không lấy làm bất ngờ.

Chính vì lý do này mà cậu chọn dung hợp các Bảo Bối Thần Kỳ trước khi tiếp tục dung hợp các năng lượng chủ yếu.

Bảo Bối vốn được thiết kế để "dễ sử dụng với tất cả mọi người" khi trở thành bộ phận nền tảng trong cấu trúc thân thể, chắc chắn sẽ giúp tối ưu khả năng điều khiển và ổn định hóa khung xương trong của cậu.

Hajime bắt đầu nghiên cứu kỹ chiếc vòng mới.

Về mặt tính năng, nó gần như đồng hóa và nâng cấp toàn bộ công năng của sáu món Bảo Bối.

Từ vòng tròn có thể phát ra các hào quang có khả năng thu nhỏ, phóng to, điều chỉnh trạng thái mục tiêu để thích nghi với tình huống.

Ngoài ra, chỉ cần ném vật thể xuyên qua vòng, hiệu quả cũng tương đương, không khác gì khi sử dụng từng Bảo Bối riêng biệt.

Vòng còn có thể mở cổng không thời gian đến bất kỳ vị trí nào trong bán kính 100 năm ánh sáng và cho phép người dùng quay về hoặc đi tới bất kỳ thời điểm nào trong phạm vi 1 năm.

Không gian bên trong vòng được mở rộng, dung tích vượt xa Ví Thần Kỳ cũ. Độ ổn định, tốc độ truy xuất và khả năng lưu trữ của nó khiến Hajime cảm giác như đang sở hữu một vị diện cá nhân thu nhỏ.

Nhờ tích hợp Vòng Xuyên Thấu, chiếc vòng có thể xuyên qua mọi dạng vật chất vật lý, bao gồm kim loại, năng lượng và rào chắn đặc biệt.

Đồng thời nó còn có thể di chuyển với tốc độ cực cao gần như không chịu ảnh hưởng bởi ma sát hoặc vật cản vật lý trong không gian ba chiều.

Mặc dù quá trình dung hợp vẫn còn có thể tiếp tục ngay tại chỗ, Hajime quyết định không hoàn thiện nó ở đây.

Lý do rất rõ ràng: khu vực thung lũng biển nơi cậu đang đứng đã chịu ảnh hưởng nặng từ sóng năng lượng phát ra trong quá trình trước và nếu kéo dài thêm, nguy cơ phá vỡ cân bằng hệ sinh thái là điều không tránh khỏi, thậm chí có thể dẫn đến hiện tượng hủy diệt vi mô trên cấp độ địa tầng và sinh quyển khu vực.

Không do dự thêm, Hajime để ý thức thể mình chui thẳng vào vòng đen vừa dung hợp.

Ngay khi tiếp xúc, cậu lập tức cảm nhận được linh hồn mình như bị ép lại, nhào nặn thành một hình dạng khác.

Cảm giác ấy chẳng dễ chịu gì, như thể từng sợi ý niệm, từng dòng suy nghĩ đang bị bóp méo về ngàn vạn hướng.

Thế nhưng, chính trong quá trình ấy, giác quan của Hajime bỗng được nâng lên thêm một bậc. Không còn chỉ là thị giác hay thính giác đơn thuần. Mọi thứ như trở nên rõ ràng hơn, chân thật hơn.

Cậu có thể nhìn thấy xung quanh mình là những vệt sáng trắng đen mờ mờ kỳ lạ, giống như những sợi chỉ kéo dài vô tận.

Hajime hiểu đó là "tuyến chiều không gian thứ tư".

Lý giải việc này là do tạm thời não bộ của Hajime chưa thể xử lý logic và hình thái thực sự của các thông số không gian 4D, nên nó tự động chuyển đổi chúng về biểu diễn thị giác tạm thời để xử lý từng bước... Một dạng nhìn thấy nhưng không thể gọi tên.

Khi năng lực thích nghi hoàn chỉnh, các tuyến này sẽ trở nên "bình thường" trong cách nhận thức của cậu.

Sau khi ổn định lại cảm giác, Hajime thử điều khiển vật thể vòng đen tiếp cận theo một trong các tuyến chiều không gian.

Kết quả ngay lập tức khiến cậu bị dịch chuyển tức thời ra khỏi điểm xuất phát. Trong chưa đầy một phần giây, cậu đã rời khỏi Trái Đất, vượt qua khoảng không vài ngàn năm ánh sáng, xuyên qua nhiều hệ sao và hàng chục hành tinh, đến khi năng lượng chạm ngưỡng giới hạn thì mới tự động dừng lại.

"Cái quỷ gì vậy…?" Hajime khẽ thốt lên.

Tốc độ ấy vượt xa mọi thứ cậu từng trải nghiệm. Cậu biết di chuyển trong không gian bốn chiều là rất nhanh, nhưng không ngờ là nhanh đến vậy. Mức độ tăng tốc và cường độ chuyển dịch lại vượt xa giả định ban đầu gấp nhiều lần.

Từ lý thuyết, di chuyển trong không gian bốn chiều vốn đã bỏ qua hầu hết giới hạn không gian ba chiều như quãng đường hay rào chắn vật lý, nên tốc độ là cực lớn. Nhưng ở đây, hợp chất giữa sáu Bảo Bối Thần Kỳ dường như đã tăng gấp nhiều lần khả năng gập không gian, cho phép xuyên rào thời gian ngắn hạn.

Kết quả là vận tốc di chuyển gần như không thể đo đếm bằng thước đo ba chiều thông thường.

Cảm giác như bản thân đã b·ị b·ắn ra như một mũi tên ánh sáng, v·út qua không gian, lướt qua thời gian, không cần đến định vị, cũng chẳng cần dùng đến sức lực.

Ổn định lại thân thể sau quá trình dịch chuyển khủng kh·iếp, Hajime chậm rãi quét một vòng xung quanh, chỉ thấy vũ trụ đen kịt, không sao, không hành tinh, không điểm tựa, không có gì để định vị bản thân cả. Cậu như đang trôi dạt giữa hư vô tuyệt đối.

Cảm nhận cơ thể, Hajime lập tức cau mày.

Tình trạng của cậu cực kỳ tệ.

Tất cả nguồn năng lượng trong người gồm Thần Lực, Titan Chi Lực, Ma Lực, Niệm Lực, Haki, Linh Lực, Sinh Lực, Tinh Thần Lực đều gần như cạn sạch. Khiến cậu khó vận động, không thể xuyên không quay về vị trí cũ.

Giờ đây, cậu chỉ có thể chờ cơ thể tự động hồi phục, khởi động lại chu trình tái tạo năng lượng từ bên trong.

Thế nhưng, trong cái tĩnh lặng tuyệt đối này, Hajime lại nhận ra điều bất ngờ.

"Trạng thái này… lại là cơ hội."

Trước đó, cậu từng kế hoạch muốn dung hợp tất cả các loại năng lượng mình sở hữu, tạo nên một dạng năng lượng mới - cao cấp hơn, ổn định hơn và bao quát hơn. Nhưng mỗi loại năng lượng vốn có đặc tính và tỷ lệ riêng.

Trong cơ thể Hajime, Titan Chi Lực và Ma Lực là hai loại chiếm thể tích lớn nhất, gần 80% tổng năng lượng.

Nếu cậu tiến hành dung hợp lúc đó, năng lượng mới sinh ra chắc chắn sẽ nghiêng hẳn về bản chất của hai nguồn kia, mất đi sự cân bằng toàn diện mà cậu mong muốn.

Nhưng bây giờ mọi năng lượng đều đã bị rút cạn về mức gốc, chỉ còn lại một điểm tồn dư, như các hạt mầm ban đầu.

Chính là lúc thích hợp nhất để bắt đầu dung hợp trên nền trung lập, không bị bất kỳ nguồn nào áp đảo.

Hajime lập tức nhắm mắt, bắt đầu quá trình.

Lần này, cậu không dùng cấu trúc một chủ sáu phó như trước, mà tách làm hai mảng cân bằng để xử lý.

Vế thứ nhất, Hajime đưa vào: Titan Chi Lực, Linh Lực, Haki và Sinh Lực. Đây là những năng lượng mang nặng yếu tố thể chất đặc thù, tăng trưởng sinh học, ý chí và năng lượng sức sống bản thể.

Vế thứ hai, cậu gom: Ma Lực, Tinh Thần Lực, Thần Lực và Niệm Lực. Nhóm này mang đặc tính siêu nhiên, tâm linh, khái niệm hóa và trí tuệ kết tinh

Trong sự cảm nhận của Hajime, hai vòng năng lượng như hai cực thái cực - tách biệt nhưng tương hỗ, đối lập mà hòa hợp. Chúng như âm và dương, như thân thể và linh hồn, như gốc rễ và tán lá, không ngừng v·a c·hạm rồi lại đồng hóa, giao thoa rồi lại phân ly.

Sau một thời gian dài như hàng vạn nhịp thở trong yên tĩnh, cuối cùng chúng ổn định lại thành hai quả cầu năng lượng.

Quả cầu thứ nhất mang sắc lục đen u tối, thỉnh thoảng lóe lên những tia sét vàng kim chói lóa. Nó tỏa ra khí tức sinh cơ dồi dào như biển cả không bờ, mạnh mẽ nhưng không bạo liệt, kéo dài không thôi. Người thường chỉ cần đứng gần thôi, tuổi thọ cũng có thể tăng thêm hàng trăm năm, sinh mệnh khí tức trong thân sẽ như rừng rậm đón xuân về.

Quả cầu thứ hai cũng mang sắc lục đen, nhưng lại có phần hư ảo, phiêu diêu, như thể chính bản thân nó tồn tại lưng chừng giữa thật và mộng. Trong lòng nó, vô số quang cảnh chìm nổi, ẩn hiện không ngừng, có thể là những ký ức đã mất, có thể là tương lai chưa đến, khiến người nhìn vào không khỏi mê muội mà tỉnh ngộ.

Hajime hít một hơi sâu, đẩy hai quả cầu va vào nhau.

Ban đầu, lực lượng hỗn độn v·a c·hạm như sấm nổ giữa vũ trụ nhưng không hề gây ra b·ạo l·oạn, mà như hai dòng nước dung hợp, từng tầng từng lớp năng lượng hòa tan vào nhau, trong nháy mắt hợp lại thành một.

Quả cầu mới không còn là cầu, mà trôi nổi lặng lẽ giữa không gian vô định, như một tinh hà thu nhỏ.

Nó mang sắc đen thăm thẳm, lấp lánh ngàn vạn điểm sáng như các vì sao. Mỗi một điểm sáng ấy lại tựa như đang chuyển động theo một đạo lý riêng, nhưng đồng thời cũng hòa cùng nhịp với toàn thể, tựa vũ trụ đang thở.

Hajime nhìn nó.

Cái tên mà cậu dự định đặt cho năng lượng này bỗng dưng tiêu biến khỏi đầu óc. Thay vào đó, một cái tên không do cậu nghĩ ra, mà như tự hình thành trong tâm trí, vang vọng từ sâu thẳm không gian, chậm rãi hiện lên:

"Quần Tinh."

Rồi, như có một giọng nói không tên vang lên từ chính lòng cậu:

"Lực chi tối tôn, tối dung. Không hình, không tướng, không danh xưng ca tụng. Không sinh nơi thời không, không trụ nơi chân giả, từ khởi nguyên đến diệt tận đều có.

Bao dung vạn tượng, thâu cả thiên biến. Ngàn vạn lực, từ thần uy chí cao đến tạp khí nơi bụi trần, đều có thể quy về, hóa thành một thể. Trăm ngàn con đường tu hành, phản đạo, sinh diệt, thần linh, ma quỷ,... Mỗi đường đều dị, mà quy kết lại là đồng.

Tựa ngắm hư không, thấy muôn sao bay lượn. Lại ngẫm tâm tuệ, thấy mỗi tinh quang đều vọng ứng tâm ý. Này lực, chẳng phải chân quang, mà là chúng sinh lý niệm vĩnh hằng soi sáng tất cả."

Một khoảnh khắc lặng người. Hajime đứng giữa không gian vô tận, đầu óc chấn động dữ dội.

Cậu vừa trải qua một đợt minh ngộ giải thích cho cậu thứ gọi là Quần Tinh Chi Lực. Nhưng càng hiểu rõ bản chất của năng lượng này, Hajime càng cảm thấy kh·iếp sợ.

Nó không đơn thuần là một bước tiến vượt cấp. Nó là một loại năng lượng siêu việt cấp Siêu Phàm, tiếp cận quá ngưỡng Thần Thánh, thậm chí có thể gọi là loại năng lượng cấp độ Thế Giới.

Một năng lượng như vậy... quá mạnh, quá rộng lớn, vượt quá cả tầm kiểm soát và sức chứa của cơ thể hiện tại.

Hajime trầm mặc.

Cậu không dám tùy tiện tiếp tục dung hợp. Nếu khung xương bốn chiều không thể chịu tải nổi Quần Tinh Chi Lực, thì kết quả là chính cơ thể và linh hồn của cậu sẽ bị triệt tiêu. Nhưng nếu không dung hợp, cậu sẽ mãi bị kẹt ở giữa quá trình, không tiến cũng không lùi, mà năng lượng vẫn tiếp tục rò rỉ, đây là điểm c·hết.

Đúng lúc đó, hạt giống Kỳ Tích đột nhiên phát sáng.

Hajime hướng ánh mắt về phía nó. Cậu cảm nhận được một thứ gì đó, một dạng giao tiếp sâu trong ý thức. Như thể nó đang bảo với cậu:

"Hãy giao việc này cho ta."

Cậu chần chừ. Mặc dù biết hạt giống này là nhân tố trung tâm tạo nên cả Quần Tinh Chi Lực lẫn khung xương bốn chiều, Hajime vẫn không nắm được giới hạn thực sự của nó. Nó có khả năng đến đâu? Cậu không biết.

Nhưng ngoài niềm tin, cậu không còn lựa chọn nào khác.

Hajime thả lỏng, để mặc cho ý thức của mình được dẫn dắt.

Quá trình dung hợp lần này không phải là do lý trí điều khiển, mà là một sự hòa nhập toàn bộ:

Ý thức thể của Hajime - trở thành lõi trung tâm, linh hồn chủ thể.

Khung xương bốn chiều - làm phần thân xác, bộ khung vật lý.

Quần Tinh Chi Lực - là hệ năng lượng bao phủ, cung cấp toàn bộ sức mạnh hoạt động.

Hạt giống Kỳ Tích - là cầu nối và bộ điều phối, dùng chính bản thân nó làm chất xúc tác trung hòa, duy trì sự ổn định.

Không giống như các món Bảo Bối Thần Kỳ khi dung hợp đều bị phá hủy và mất đi, hạt giống Kỳ Tích không biến mất. Nó chỉ đánh mất hình thái vật chất, hóa thành một loại năng lực gắn liền với linh hồn Hajime - một loại thiên phú, một khả năng bẩm sinh mới.

Quá trình dung hợp kéo dài không tưởng, như thể thời gian đã rời bỏ thế giới này. Nếu phải dùng một đơn vị để đo đếm, e rằng không thể dùng ngày hay giờ, mà là tính bằng năm, thậm chí là nhiều hơn thế.

Nhưng sự thật còn phức tạp hơn. Không gian và thời gian quanh Hajime đã bị Quần Tinh Chi Lực cùng quá trình tái cấu trúc bóp méo nghiêm trọng, khiến chúng gần như… đứng yên.

Từ xa, có ba bóng người trầm mặc quan sát quá trình ấy. Không ai lên tiếng, cũng không chen vào. Sau một lúc lâu, cả ba lặng lẽ rời đi, để lại nơi đây một vùng tuyệt đối tĩnh lặng và bất khả x·âm p·hạm.

Không ai biết thời gian thật sự đã trôi bao lâu. Đến khi ý thức Hajime dần hồi phục, cậu mới lơ mơ cảm nhận lại được cơ thể mình hay đúng hơn là thực thể của chính mình hiện tại.

Mọi thứ xung quanh vẫn chìm trong bóng tối đặc quánh, không có điểm tham chiếu, không có phương hướng. Nhưng bản thân Hajime đã không còn là cậu của trước kia nữa.

Đầu tiên là Quần Tinh Chi Lực, nó không còn duy trì trạng thái tối cao như trước. Sau quá trình dung hợp khắc nghiệt, nó đã tụt cấp, trở về ngưỡng Siêu Phàm.

Nhưng may thay, đặc tính cốt lõi của nó không mất đi. Vẫn là lực lượng hợp nhất, bao dung muôn vàn nguyên tố và sức mạnh, chỉ là lượng và chất đều bị điều tiết, trở nên cân bằng hơn với khung cơ thể mới.

Cơ thể và linh hồn Hajime, ngược lại, lại tăng vọt đến mức đáng sợ. Vẫn thuộc phạm trù Siêu Phàm, nhưng không còn là ngưỡng đầu vào nữa, mà là một thể trạng ổn định, bền vững, có tiềm năng phá vỡ giới hạn một lần nữa bất kỳ lúc nào.

Những gì Hajime gặt hái không đơn thuần là chỉ số sức mạnh, mà là nền tảng sâu hơn như tính bền dẻo của linh hồn, tuổi thọ cực hạn, dung lượng vận mệnh,... tất cả như ngầm phát triển theo những hướng khó gọi tên.

Khi năng lượng ổn định, một hình thái hoàn toàn mới hiện ra.

Một tạo vật thuần túy dần dần hiện lên rõ ràng trong bóng tối.

Cơ thể ấy mang màu trắng thuần khiết, thân hình dựa trên hình người nhưng không phân biệt nam hay nữ, tóc dài bạch kim như ánh trăng kéo dài vô tận, ánh lên hào quang lấp lánh giữa bóng đêm không gian.

Khuôn mặt kia, mềm mại như thiên sứ, thanh tú nắm chặt hai mắt, mang theo vẻ hòa nhã và nguyên sơ, không mang vẻ lạnh lùng hay hung bạo, chỉ có yên tĩnh và trong sáng như tờ giấy trắng chưa viết chữ.

Hajime ngây người.

Cậu vội dùng Quần Tinh Chi Lực tạo thành một tấm gương năng lượng để nhìn rõ hình dạng của mình lúc này.

Và rồi cậu nhận ra, đó chính là hình dáng của pho tượng ôm lấy Mặt Nạ Kiêu Ngạo mà cậu từng thấy. Hình tượng mà cậu luôn nghĩ chỉ là biểu tượng hóa cho tâm lý, là một thứ hình chiếu mang tính tượng trưng trong hành trình khám phá bản thân.

Nhưng không, giờ đây cậu mới hiểu - đó chính là cậu, là hình thái tương lai mà cậu đang dần hướng tới.

Không phải sự hóa thú. Không phải thánh hóa.

Mà là sự kết tinh giữa lý trí, linh hồn và khả năng dung hợp mọi thứ, thứ mà người đời gọi là tối hậu thân thể.

Sau một loạt kiểm tra toàn diện, Hajime đặt tên cho cơ thể mới của mình là Quần Tinh Thánh Khu, một thân thể được cấu thành hoàn toàn từ Tinh Hạt, thay thế hoàn toàn vật liệu cũ là Hợp Kim Ngôi Sao Đen.

Năng lượng vận hành bên trong nó cũng không còn là các dòng năng lượng tách biệt như trước, mà đã trở thành một dòng chảy thống nhất gọi là Quần Tinh Chi Lực.

Cậu suy nghĩ một lúc, rồi ra lệnh cho cơ thể phản ứng. Ngay lập tức, các Tinh Hạt trong cơ thể tự động dịch chuyển, tạo thành một lớp quần áo màu đen bọc quanh người.

Dù xung quanh là một không gian đen đặc không ánh sáng, nhưng thân thể mới của Hajime lại sáng rực đến mức nếu không có lớp áo tối màu này, ánh sáng từ nó sẽ khiến cậu trở nên quá nổi bật, thậm chí khó nhận diện chi tiết hình thể nếu nhìn trực diện.

Tuy nhiên, Hajime vẫn chưa có ý định quay về, cũng không vội vã thử nghiệm sức mạnh của cơ thể mới. Dù đã hoàn tất việc dung hợp linh hồn, năng lượng và thể xác thành một thể thống nhất, nhưng kế hoạch của cậu vẫn còn một phần quan trọng cuối cùng: dung hợp năng lực.

Từ vô số kỹ năng, năng lực, thần chức, ma chú và bảo bối mà cậu thu được qua các phần linh hồn, Hajime hiểu rằng chúng quá nhiều và quá phức tạp để sử dụng hiệu quả trong tình trạng hiện tại.

Do đó, bước tiếp theo của cậu là chọn ra những năng lực có tính chất tương đồng, rồi tiến hành dung hợp chúng thành những quyền năng hoàn chỉnh, đơn giản hóa để tinh luyện, nhưng không mất đi sức mạnh vốn có.

Sau đó, Hajime tiếp tục quá trình dung hợp năng lực.

Lấy Độn Thổ + Khăn Tay Chuột Chũi + Thần Chức Động Đất + năng lực điều khiển trọng lực của Hắc Long + hai ma chú thuộc tính thổ, cậu dung hợp thành Quyền Năng - Địa Long Thần.

Cho phép di chuyển tự do trong lòng đất, điều khiển trọng lực và đất đá, hóa thân thành Địa Long, có thể gây ra địa chấn cực mạnh trong phạm vi hành tinh.

Tiếp theo, lấy Thôi Miên + Đọc Suy Nghĩ + Bào Tử Mộng Ảo + Mũ Đá Cuội + Chuông Giấc Mơ + Virus Đua Đòi + hai ma chú liên quan đến giấc mơ và tâm trí, cậu dung hợp thành Quyền Năng - Mộng Huyễn Trần Sa.

Có khả năng thôi miên phạm vi cực lớn, lan truyền qua giấc mơ, điều khiển ngũ giác, thay đổi nhận thức và khiến mộng hóa thành thực.

. . .

Chương 130: Quần Tinh.