Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 103: G·i·ế·t hắn không phải dễ nhất sao.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 103: G·i·ế·t hắn không phải dễ nhất sao.


Mới về nhà không lâu nhưng mà nhà Gallagher bọn hắn lại bắt đầu có chuyện, đây là sự kiện ảnh hưởng tới ngôi nhà của bọn họ.

Di chúc mà Lip hôm qua cầm đi nộp đã không được chấp nhận, bởi vì đã có một di chúc y hệt vậy nộp vào 1 năm trước và người kế thừa ngôi nhà lại là anh họ của đoàn người là Patrick Gallagher.

Đơn giản bọ họ cho rằng đây là nhảm lìn, nhưng mà cũng không có biện pháp, tờ di chúc đó đã được ký và công chứng rồi.

Bọn họ cũng đã cố thử giao lưu với Patrick nhưng mà vô dụng, hắn hẹn ngày hôm sau mới còn bọn họ nói chuyện lý do đơn giản là hắn quá đau thương khi biết dì Ginger đ·ã c·hết.

Cho nên dẫn tơi bây giờ gia định bọn họ tụ tập nơi đây và đang thảo luận cái vấn đề c·h·ế·t tiệt này.

“Nghe thật là chớ trêu đúng không hử, một đám tranh luận để phân chia phòng ngủ, không một ai muốn cho tao phòng ngủ. Nhưng bây giờ thì sao tất cả đều không có phòng để ngủ, thậm chí còn chẳng được ở lại đây” Frank nói ra cái này còn rất vui vẻ, hắn đối với chuyện này nói thật là cũng có để tâm nhưng không nhiều.

“Được rồi, tại sao Frank vẫn còn ở tại nơi đây thế này?” Nghe được như vậy Ian cũng là chen vào nói Frank.

“Cho ông ta một cơ hội nhỏ, để ông ta có thể giúp được chúng ta. Ông ta biết Patrick lâu hơn chúng ta” Fiona cũng là đáp lại câu hỏi của Ian, mặc dù không muốn thừa nhận nhưng việc này Frank quả thật là giỏi hơn tất cả bọn họ.

“Như vậy là Patrick muốn cướp căn nhà này sao?” Carl ở một bên nghe đến đây hướng về phía Kris đưa ra câu hỏi của mình.

“Có lẽ không chỉ dừng lại ở như vậy, ông ta là nhà xây dựng, và đương nhiên căn nhà này sẽ không hề yên ổn được, chắc chắn sẽ bị phá tung hết lên mà thôi.” Nhìn về phía Carl, giải thằng nhóc này giải đáp thắc mắc. Tiện thể là sờ đầu một cái, cảm giác lâu không sờ cũng có chút hoài niệm.

“Không, chuyện như vậy sẽ không bao giờ xảy ra cho nên hãy nói xem có những lựa chọn nào mà hiện tại chúng ta có thể làm” Fiona nói ra tiện thể còn dọn cốc bày ra bàn, bọn họ mặc dù có vấn đề nhưng mà vừa uống cà phê vừa bàn tán sẽ có cảm giác hơn rất nhiều.

“Em sẽ viết chúng ra” Debbie nhanh nhẹn nhận lấy cho mình một công việc giúp mọi người.

“Được rồi, giờ thì chúng ta đều biết di chúc là vô dụng rồi, nó được ký vào 1 năm trước, nhưng mà dì Ginger đã c·h·ế·t bao lâu chứ, 10 năm à.” Lip nói ra một lựa chọn có thể loại trừ.

“Không, là khoảng 14-15 năm rồi.” Kris đưa ra câu trả lời của mình.

“Được rồi, lựa chọn đầu tiên là chứng minh di chúc đó là giả.” Kris tiếp tục nói ra.

Ở một bên nghe được Debbie nhanh chóng ghi lại.

“Bỏ nó đi, chúng ta không thể gọi điện cho cảnh sát nói rằng cái xác đó là giả và cả cái bản di chúc của mình cũng là giả.” Lip phủ nhận đáp án của Kris.

“Cộng thêm việc Frank thường xuyên nhận tiền bảo trợ của dì Ginger” Fiona đưa thêm lý do cho việc không thể gọi cho cảnh sát. Mặc dù Kris thấy không phải là Fiona muốn Frank biến khỏi cuộc đời họ sao, đây cũng là cách tốt mà.

“oh, cứ như mày không lấy số tiền đó vậy” Ở một bên nghe được Fiona nói mình như vậy, Frank cũng là không chịu bỏ qua.

Nhìn Frank một cái, tiếp đó Fiona cũng quay mặt đi, thật cũng không biết phải nói cái gì với Frank.

“Như vậy điều chúng ta có thể làm là chứng tỏ rằng dì Ginger không còn tỉnh táo khi ký bản di chúc đó, ý của em là dù sao dì ấy cũng lớn tuổi rồi.” Lip tiếp tục đưa ra ý kiến của mình.

“Lựa chọn 2, nói rằng dì Ginger bị điên.” Debbie nhanh chóng cô đọng lại ý nghĩa của câu nói.

Cái này làm cho Kris phải nhìn qua một mắt, thật là nắm giá trị cốt lõi rất đúng.

“Mọi người nghĩ sao về việc thuyết phục Patrick cho chúng ta ở lại.” Ở bên ngoài Steve cũng là đóng góp ý kiến của mình.

“Một ý kiến hay, lựa chọn 3 xin Patrick cho ở lại ngôi nhà”

“Chúc may mắn với ý kiến đó nhé, người ta từng gọi hắn là Pit Bull, một khi hắn đã có cái gì thì có c·h·ế·t cũng sẽ không để mất, bọn mày sẽ phải lựa chọn việc g·i·ế·t hắn trước. Tao hiểu mà.” Ngược lại Frank nghe xong lựa chọn thứ 3 kia thì quá buồn cười, đây là một điều không thể nào sảy ra được.

“Lựa chọn 4: G·i·ế·t Patrick” Debbie coi đây là một cái lựa chọn hay và dễ dàng, việc này đơn giản.

“Bây giờ lúc đối diện sự thật rồi đây, Patrick đấu với Gallagher và chẳng thể thắng được chỗ nào cả. Tất nhiên gia đình Gallagher sẽ chiến thắng. Patrick sao, đơn giản mà thôi” Frank thấy rằng việc này không có gì cả.

“Ông ở đó nói thì đơn giản rồi, dù sao thì cũng là ở nhà của Sheila mà. Đâu quan trọng cái nơi này chứ, cho nên đừng có nơi đó mà nói không, hãy đưa ra ý nghĩ đi.” Ian thấy rằng Frank đúng là không có cái gì hữu ích cả.

“Được rồi, trước khi bọn mày bị đuổi ra đường và sống tạm tại nhà bên cạnh, thì chúng mày hãy tự hỏi rằng. Nếu như Patrick lấy được ngôi nhà, chúng ta sẽ được gì chứ?” Frank nói ra triết lý của mình.

Cái câu nói của Frank làm cho mọi người cũng không thể biết được, có được cái gì chứ. Bị đuổi ra đường rồi còn có cái gì, cho nên đám người đều quay mặt qua nhìn Frank.

Đáp lại ánh mắt tò mò của đoàn người Frank nói ra câu trả lời mà mọi người mong đợi.

“Đó chính là ống đồng.”

“Ống đồng cái quần què, ông không có được cái ống đồng nào đâu Frank. Bỏ cái ý tưởng vớ vẩn đấy đi. Như vậy các em nghĩ sao về việc đưa xương ra để bọn họ chứng thực.” Fiona đối với mọi người nói ra ý kiến của mình.

Đoàn người nghe xong cũng là không ai phản đối, lúc này Kris lại lên tiếng.

“Còn có một cách khác, mọi người nghĩ sao về việc mua lại ngôi nhà từ tay Patrick, như vậy chúng ta sẽ không còn lo mấy cái vấn đề cỏn con nữa.”

Khi mà Kris nói ra cái suy nghĩ này, nhận được ánh mắt như nhìn thằng ngốc của tất cả mọi người, trừ Steve, cũng chỉ có Steve nghe thấy cũng thấy Kris nói rất hợp lý.

Một lúc nhìn Kris sau đó, Fiona đứng dậy bắt đầu đưa ra quyết định cuối cùng cho cái này.

“Như cách chị đã đưa ra. Lip sẽ lo bản di chúc, Carl cùng Debbie đi nghỉ đi, mai sẽ là buổi học đầu tiên của các em đó. Nhớ kiếm thứ gì đó để mặc mà không bị thủng nhé, đừng vác quần áo thủng đi học.” Fiona nói xong bắt đầu rời đi.

“Cái kia, còn em thì sao.” Kris thấy mình còn không có được phân công, cho nên là phải hỏi xác định lại.

“Em sao, muốn làm gì thì làm. Còn có đưa chị chìa khoá xe.” Fiona nói xong rồi nhận lấy chìa khoá xe từ tay Kris cũng theo Steve rời khỏi nhà.

“Này anh Kris, anh có nghĩ rằng g·i·ế·t Patrick là cách đơn giản nhất đúng không. Như vậy đâu cần phải làm nhiều thứ xung quanh.” Khi mọi người tản đi, Carl còn tại nơi đó mới hướng về Kris đưa ra câu hỏi của mình, cái câu hỏi này Carl đã nghĩ rất lâu từ khi Frank nói ra.

“Thôi được rồi, dù sao thì cũng đừng nghĩ tới nó. Điều đó thật sự không cần thiết dùng tới đâu. Cho nên mau lên nhà dọn dẹp đồ đạc các thứ đi. Anh sẽ đi mua đồ mới cho Debbie cùng với em.” Kris hết cách với Carl, đành khuyên thằng nhóc bỏ cái ý định đó đi. Còn có bỏ hay không thì thật sự là không thể biết được.

“Cool.” Carl nói xong cũng là ngoan ngoãn nghe lời đi lên trên tầng.

“Em cũng có phần đúng không, em có thể chọn được không.” Debbie thì lại hào hứng hơn rất nhiều, nàng cảm thấy Kris đi chọn cho mình chắc chắn không đẹp. Vẫn là tự mình đi lựa chọn sẽ tốt hơn rất nhiều.

“Ờm…. Okay đi nào. Nhưng mà chúng ta sẽ phải đi bộ đó.” Kris vẫn là không từ chối,dù sao thì đây cũng là phải, mua đồ cho bọn trẻ đúng là nên để tự chúng ngắm thì hơn.

“Carl. Xuống đây cùng đi nào.” Lần này Kris lại gọi Carl đi xuống, tội nghiệp thằng nhóc vừa chạy lên tầng lại bị gọi xuống.

Quả thật là Kris đi không cần hai đứa nhỏ đi cũng được, dù sao thì Lynx cũng sẽ tính được hết mọi thứ thôi, nhưng mà đi một đoàn người đi cũng không phải là vô nghĩa.

Không chỉ hai đứa nhóc, Kris còn phải mang theo cả Liam cùng đi. Ai lại có thể đưa trẻ em cho Frank trông coi được chứ, Frank sẽ lại dẫn Liam đi ra ngoài ăn xin mà thôi.

Cứ như vậy đoàn người lại nhiệt nháo đi ra ngoài mua đồ, để lại nơi đó Frank không ai hỏi thăm cũng chẳng ai quan tâm.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 103: G·i·ế·t hắn không phải dễ nhất sao.