Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Dư Mộng

Unknown

Quyển 1, Chương 36: Tư cách

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 1, Chương 36: Tư cách


“Trà quả đúng với danh xưng: đệ tứ siêu hạng thượng trà. Chẳng là với sự quan hệ rộng rãi mà ngài Alexander Arnold có đây, chúng ta có thể có được sự may mắn mới được diện kiến món trà đặc sản này đấy.”

Một thoáng nghĩ suy, ngài cũng gật đầu ra vẻ tỏ ý, sau đó ngài nói rằng có thể nếu như Một Khắc Đổi Đời có thể đưa ra một sản phẩm thay thế cho ấm trà này, cũng như chuyển quyền “giá thế chấp” từ phòng tập sang gia tộc Tinh Tử Vi, thì chiếc bình ấm có thể thuộc sở hữu của Dương Khắc.

Chỉ là nghe tới đây, ngài Alex cũng đã nắm chắc ẩn ý mà Một Khắc Đổi Đời mang tới. Có lẽ là nhắm vào chiếc bình gốm đựng trà này rồi.

Tiếng chậc lưỡi mang đầy hàm ý tiếc nuối mà Dương Khắc thể hiện không thể không lọt vào tầm nhìn của ngài Alex. Ngài Alex dừng động tác tiếp nước nóng cho ấm trà lại, hơi dừng một nhịp, hơi nóng như phà ra không ngớt khiến hương thơm đong đầy thêm gấp nhiều lần.

Tiếp, ngài Alex muốn nói gì đó nhưng rồi lại thôi, ngài tiếp tục với động tác còn dang dở của mình.

“Thật chẳng dám giấu điều chi. Phòng đấu giá Ẩn Bí đã cho phép chúng tôi sử dụng quyền “giá thế chấp” vượt qua biết bao sự cạnh tranh mới sở hữu được đấy chứ. Một bình gốm đựng trà tầm thường.”

Dương Khắc gật gù tỏ vẻ thích thú, hẳn có lẽ đấy là suy nghĩ thật.

Dương Khắc đánh vỡ sự tĩnh lặng, giống như kẻ đồng hành cùng gã ban nãy bằng một lời bình khác, lần này là: “Chỉ là tầm thường hay không bình thường cũng chỉ là tư cách. Thứ mà nó ám chỉ ngầm ấy nhé, cũng nằm trong diện của sự phán xét. Tiếc, quá đáng tiếc.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Về Phan Minh, gã có lẽ nhận biết lý do mà X nhìn gã với cái nhìn đầy uất ức là vì ba chữ “giá thế chấp” kia mà ra.

Không khí giao lưu giữa hai nhóm người có phần trùng xuống, phần vì tính chất khác lạ mà bọn họ mang lại, phần thì bởi công việc mà họ đã và sẽ hành động.

X hôm nay tỏ thái độ nghiêm túc lạ thường khiến cho Lâm cũng thắc mắc rằng đấy là vì sao. Bởi nếu xét theo vài ngày vừa qua, gã này dù biến thái kì cục nhưng dẫu sao cũng là dạng người niềm nở, sẵn sàng có thể mang lại sự thoải mái trong giao tiếp.

Bọn họ - những kẻ đã quá hiểu lẫn nhau trên trường kinh doanh, trên chiến Vương Quyền cũng như trên chính trị của vùng đất VEIL – chỉ lặng lẽ thưởng thức chén trà Hương Ngài nhấm nháp đầu lưỡi, rồi từ tốn hít thở để mùi vị đong nhẹ nơi cuốn họng.

Đáp lời là nụ cười xã giao của ngài Alex, ngài không nhanh không chậm đáp lời: “Cứ gọi ta là Alex. Các vị đừng có ngại, trà còn nhiều, thời gian còn dài. Chỉ là chẳng hay câu chuyện mà các vị mang đến rốt cuộc là gì ấy nhỉ?”

Nhưng mà, ở đây đều là những kẻ đã lõi đời cả rồi, biết thì biết đấy, ai lại nói thẳng ra như vậy cái ý định của mình.

Chỉ là đôi mắt mà X dành tặng cho Phan Minh khá là “tình thân mến thương” cái ánh mắt mà trong đó có lẽ chất chứa nhiều nỗi uất ức hơn là sự căm ghét hay căm phẫn.

Tiếng cười đối đáp tiếp diễn, lần này là Dương Khắc. Kẻ này ngồi chính giữa chiếc ghế salong, vị thế có vẻ cũng trên cơ so với hai vị khách còn lại, hẳn là người cầm đầu hoặc nắm quyền trong số cả ba.

Rồi ai đó trong số ba vị khách Một Khắc Đổi Đời đánh vỡ sự im lặng, gã nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

Tới đây thì Dương Khắc hơi chùn lại, như có điều suy nghĩ, rồi gã nhấp môi chum trà thì mới nói tiếp: “Ta là kẻ ăn ngay nói thật, đấy thực sự là suy nghĩ của ta.”

Thế là sau buổi trưa tiếp tục đàm trà đàm đạo phê bình các món ẩm thực, Lâm xin phép về sớm.

Còn về Lâm, dường như cậu có suy nghĩ đôi chút gì đó về cái bình, sự liên hệ của nó với đôi ba dòng tin nhắn kì lạ ban nãy, cũng như thứ gọi là [Vật Tổ] không rõ kia.

Nụ cười trên môi ngài Alex trở nên tự nhiên vô cùng, nhất là sau lời khen tặng kia mà Dương Khắc dành cho, hẳn là đang cao hứng lắm đây.

Quyển 1, Chương 36: Tư cách

Trước mắt cậu lại ghé qua thư viện thành phố, bằng vào sự truy cập của mình, cậu muốn tìm hiểu thêm về [Vật Tổ]. Chỉ tiếc rằng không hề có bất cứ thông tin nào lưu trữ trong thư viện trung tâm thành phố nên Lâm đã về thẳng khu nhà trọ luôn.

“Phải phải phải. Nào mời dùng trà.”

Nhưng chẳng để cậu phải chờ lâu, khoảnh khắc Lâm cùng Bích Nguyệt vừa đặt chân về căn trọ cho thuê, chiếc điện thoại một lần nữa đổ chuông. Lần này tên người gọi có hiển thị, không như lần gần nhất, tên người gọi viết bằng dòng chữ vàng ròng, cái tên: Vua Midas.

Đôi bên cùng nhau bàn luận thêm về đôi ba chuyện, rồi phe của Một Khắc Đổi Đời lễ phép rời đi.

“Ý của Dương Khắc là gì, ta vẫn chưa hiểu nhỉ?”

“Khà khà, ngài Dương Khắc nói rất phải. Nhưng cũng là một ấm trà thường mà thôi, chẳng đáng để ngài đem ra mà so sánh như vậy chứ nhỉ.”

Mà Lâm không hề có ý định nói cho ngài Alex cũng như bất kì ai trong phòng tập biết về thông tin của [Vật Tổ]. Cậu cảm thấy mình không nên tọc mạch mấy chuyện như thế này thì hơn.

“Khung cảnh thanh tịnh, trà ngon, bộ dụng cụ thưởng thức cũng tuyệt vời đấy. Nhất là cái bình ấm trà này.”

Ngài Alex cũng đang nhìn thẳng về phía của Dương Khắc, ánh mắt cũng tràn đầy nghiêm túc.

Nhóm của X tỏ thái độ lạnh lùng, dường như thứ đang đè trong tâm họ là một hòn đá nằm giữa dòng thác chảy.

Chỉ là dường như, sự tập trung của ba vị khách đến từ Một Khắc Đổi Đời không phải tập trung tại ngài Alex, hoa Hương Ngài hay công việc mà họ đã nói.

Nhóm của phòng tập tỏ thái độ tương đối hoà nhã, dù gì họ cũng được tính là chủ nhà.

Ngài Alex nói rất chậm, giống hệt như kẻ đang thưởng trà buông lời bình một tác phẩm, chỉ là chữ “tầm thường” kia được ngài nhấn nhá rất rõ, nhằm mục đích gửi gắm ẩn ý cho Dương Khắc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dương Khắc dường như nắm bắt thấy hành động nhỏ này từ người chủ của căn phòng này, lúc này mới chậm rãi đặt chén trà xuống, tay vuốt thật nhẹ chiếc chum đựng nước trà, bờ môi hơi mím lại, ánh mắt sáng tỏ và gã nói:

Do đó khi nụ cười đối đáp của Dương Khắc được “bật” lên, ngài Alex đã đổi sang tư thế thẳng lưng cùng hơi cúi đầu về phía trước, ánh mắt ra dấu hiệu rằng sẵn sàng lắng nghe.

Ngoài văn phòng, Lâm cùng Phan Minh đang đứng cạnh nhau, đối diện với hai người là X cùng nhóm đồng nghiệp của gã ta – những kẻ xuất hiện tại phòng đấu giá Ẩn Bí ngày hôm đấy.

Sự đảm bảo chắc chắn bằng cái hương vị có thể đánh thức cả khứu giác lẫn vị giác là không thể nào bàn cãi.

Chum trà lần nữa lấp đầy và Dương Khắc sau một thoáng tĩnh lặng, lại tiếp tục nhấp môi, lần này gã nhìn thẳng về đôi mắt của ngài Alex, chất giọng mười phần nghiêm nghị:

Chí ít ngay giờ khắc này, âu có lẽ trong X cũng tồn tại một mặt nghiêm túc nào đấy mà Lâm chưa từng nhìn thấy qua ở gã, một mặt của X – người trong công việc.

Rồi bầu không khí từ từ lắng lại, trong sự thưởng thức cái hương vị mê li khó mà quên kia, hệt như khung cảnh của một chiều trời xuân dưới tán cây cổ thụ rậm mát ngồi thưởng trà trong cái gió tươi xuân phong khởi.

“Phải. Rất tầm thường, nhưng không bình thường.”

Đối tác của ngài Alex là Dương Khắc cũng trở nên đầy ăn ý, người này vươn tay đưa chum trà của mình về phía bình gốm ấm trà với ý định xin thêm một chum trà.

Ngài Alex mở nhẹ nhàng đôi mắt nhắm lại, hít một hơi thật sâu, ngài từ tốn:

Đoạn, Lâm cùng Phan Minh sau khi biết rõ mục đích của nhóm Một Khắc Đổi Đời là chiếc bình từ phòng đấu giá thì có đôi chút tâm tư.

“Một Khắc Đổi Đời thực chất là một nơi thuộc gia tộc Tinh Tử Vi, hẳn ngài Alex đây đã có nghe qua đi. Ta đại diện cho gia tộc, xin phép mua lại ấm trà gốm sứ này. Hẳn ngài bằng vào mối quan hệ có thể biết được xuất sứ của bình gốm này đến từ lục địa Hoa Linh chứ nhỉ. Một vị tiền bối trong gia tộc ta vô cùng bị ám ảnh bởi vùng đất ấy, ngài ấy đã mong ta có thể đấu giá thành công món vật phẩm sưu tầm này đây. Chỉ tiếc rằng là đã không có được sự may mắn. Mong rằng ngài Alex có thể châm chước suy nghĩ về lời đề nghị này.”

Thế là ngài Alex cười cười, tay không ngừng rót thêm trà vào chum, sẵn cũng châm thêm cho Dương Khắc.

Nụ cười của ngài Alex là nụ cười xuất phát từ thật cõi lòng, bởi dù gì trà hoa Hương Ngài cũng đem tới cái cảm giác sảng khoái nhất định, thứ mà cảm giác sảng khoái qua đi mang lại đủ để khiến một nụ cười chất chứa mười phần tươi mới đấy.

Bên trong văn phòng, ngài Alex tiếp đãi ba vị khách bằng đặc sản trà hoa Hương Ngài. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ý của ta, một chén trà thơm phải kèm theo đó là nơi cất chứa trà thượng phẩm. Cũng giống như tầng nào thì bắt gặp đám mây của tầng đó đấy thôi. Trà ngon thì ấm đựng nó nhất định không thể là bình thường được.”

Phan Minh tương đối n·hạy c·ảm với điều này, gã lại chẳng biết mình đã chọc giận gì cái anh chàng có gu ăn mặc kì dị ở đối diện. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bầu không khí khó chịu ấy, ngoài cửa văn phòng phòng tập, có lẽ sẽ vẫn giữ nguyên không đổi. Trái lại, bên trong phòng tập lại rất khác, có lẽ sự tác động phần nào đến từ trà hoa Hương Ngài hay chăng.

Sau khi trao đổi ánh nhìn với Lâm, Phan Minh lại càng củng cố thêm sự bất thiện mà X dành cho gã là sự thật, và có lẽ cái bầu không khí mà hai bên đang áp đặt ở ngoài cửa văn phòng phòng tập đây, âu không phải là điều ngoài ý muốn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 1, Chương 36: Tư cách