Dư Mộng
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Quyển 1, Chương 37: [Vật Tổ] Bàn tay của vua Midas
“Alo! Alo! Có nghe tôi nói không?” Lâm cố hết sức bình tĩnh, dù rằng làm sao cậu bình tĩnh được chứ. Cái thanh âm kia thật như thế kia mà, là tiếng cầu cứu đấy, của một cô gái. Dẫu biết cậu cần phải tập trung, nhưng chính vì sự tập trung được đẩy lên cao như lúc này mà sự hiệp nghĩ trong Lâm nào có thể bỏ qua một lời kêu cứu rõ như ban ngày kia được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bởi lẽ, những câu chuyện ấy, đã quá cổ xưa đi nên nếu cần cái gọi là chứng thực, hẳn chỉ mang ý nghĩa tượng trưng hoặc ý nghĩa răn dạt một điều gì đó.
Phải biết kể cả phòng tập của ngài Alex thì cũng chỉ có thể giới hạn ở hơn mười nhân vật một tinh huy thôi đấy, thậm chí còn là thông tin còn chẳng đầy đủ nữa là.
Ngày thứ mười một, nhà vua tổ chức đám rước các vị khách quý mới. Ngài đã truyền lệnh đưa tới cho Silene một con lừa vì biết Silene ưa thích cưỡi giống loài này.
May mắn thay lúc này vẫn đang là giấc trưa, hoàn toàn có thể làm lại như thế một lần nữa.
Phải biết rằng những câu chuyện kì bí này ở Trái Đất cũ, Lâm đã từng nghe qua. Thậm chí cậu còn biết đó là thần thoại, là truyền thuyết được thêu dệt lên bởi người xưa nhằm một mục đích nào đó.
Cậu kéo tung chiếc rèm cửa sổ, để ánh sáng rọi vào màn hình chiếc điện thoại, sẵn tiện cậu bật luôn máy lên về ứng dụng tin nhắn ban nãy.
Tiêu đề tin nhắn lần này là: mười chín vị nhân vật một tinh huy.
Rồi Lâm tiếp tục nuốt lại những dòng suy nghĩ đang có, cậu xem tiếp đoạn tin nhắn trong điện thoại.
*
“Chiến thắng trận thứ ba chiến Vương Quyền ư? Nhưng ta mới đánh xong trận thứ hai cách đây mấy ngày kia mà?”
Chẳng hạn mưa gió thì được thêu dệt là sự giận dữ của các vị thần chẳng hạn.
Nói rồi thanh âm im bặt, không còn tiếng nước chảy, không còn tiếng của cô gái. Phản hồi lại Lâm là tiếng tút tút kèm sự tĩnh lặng không hồi đáp.
Lâm như tỉnh mộng, dường như có một cái thế lực nào đó khiến mọi điều như trùng hợp xảy đến với cậu, đang diễn ra ngay lúc này đây.
Ngày thứ mười sáu tại vùng đất xa lạ VEIL, Lâm có hỷ sự nhưng cũng mang đầy tâm sự.
Hai tiếng chuông reo, nhạc chuông là thanh âm rất đỗi quen thuộc các dòng điện thoại của iphone.
Chúng từng diễn ra chăng? Trong chiều dài của lịch sử?
Chắc chắn đánh đổi lại sẽ là điều gì đó rồi.
Có lẽ câu trả lời dành cho cậu vẫn còn ở ngay trước mắt chờ được khám phá.
Vũ khí: v·ũ k·hí cán dài.
Kể từ đấy vua Midas sở hữu cho mình thứ mà biết bao nhiêu nhân loại trần tục thèm khát: khả năng hoá mục nát thành vàng.
Tim cậu hiện đang đập rất mạnh, hơi thở của cậu cũng biến chuyển theo từng dòng thông tin mà cậu cập nhật được.
Đồng thời với tin nhắn từ Hội Đồng là thông tin từ Hệ Thống, nó thông báo rằng ngày 18 tháng 4 tới đây, Lâm sẽ có một trận chiến Vương Quyền.
Một ngày nọ, một gã nông dân b·ị b·ắt tại khu vườn của vua Midas. Khu vườn này là khu vườn nho mà nhà vua gầy dựng bao nhiêu năm với các giống nho tốt nhất. Gã nông dân b·ị b·ắt này đã cố ý ă·n t·rộm những chùm nho to nhất, đẹp nhất.
Thần Dionysos cười lớn ngay sau khi nghe lời ước của nhà vua, ngài không từ chối chút nào và ban phép vào cánh tay đang vươn ra kia của vua Midas. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một lần nữa, tin nhắn ẩn lại hiển thị lên, lần này là thông tin về cái gọi là [Vật Tổ] bàn tay của vua Midas.
…
Đặc điểm: Loại giáo mác màu nâu đậm, lưỡi giáo tút nhọn bề mặt dày cộm.
“Ngươi thật hiếu khách, ta rất thích. Ta sẽ thoả mãn bất kì điều ước gì mà ngươi mong muốn. Nào nói đi, người thích được món quà gì?”
Trang bị trấn phái: Giáo Nịnh Thần.
Chúng được kể bởi ai? Các vị thần?
Câu chuyện vẫn chỉ là câu chuyện, nghe xong thấm nuốt thì vẫn chỉ là câu chuyện.
Mô tả:
Khi gã nông dân bị áp giải để đối chất với nhà vua, vua Midas đã ngay lập tức nhận ra ngay đây chính là Silene, người bạn già của vị thần Dionysos. Thế là nhà vua ra lệnh thiết đãi thật linh đình cho gã nông dân nọ bằng những món rượu hảo hạn từ nho, những món ăn trên trời hiếm có dưới đất khó tìm.
Đoạn kế tiếp trong tin nhắn cũng ghi rất rõ, thậm chí còn tô đậm: điều kiện, chiến thắng trận thứ ba chiến Vương Quyền.
Bản tính kiêu ngạo của ông khiến người xung quanh không mấy hài lòng, nhưng vì là nhà vua – kẻ nắm quyền hành của một quốc gia, là chân mệnh thiên tử - không ai có quyền làm trái lời của ông cả.
Đoạn tin nhắn này bỗng chốc trở thành thứ kho báu nóng bỏng tay mà Lâm sở hữu được.
Hàng loạt câu hỏi nghĩ suy trong đầu của Lâm, khiến cậu không tài nào cản nỗi dòng trạng thái khó định hình của bản thân.
Đoạn, Lâm đọc thuộc toàn bộ các thông tin trong tin nhắn mới này, tin nhắn cũng bị xoá đi không để lại chút dấu vết nào.
Lâm hơi rụt rè, phần cậu vừa nghe lại thanh âm rất đỗi quen thuộc trên, sau bao nhiêu ngày xa cách thế giới cũ, phần cậu có chút chuẩn bị tâm lý vì cuộc gọi lần này có điểm xuất phát: cái tên vua Midas.
Đặc điểm Tế Luyện: Tốc độ ra đòn bằng giáo mau lẹ hơn, đồng thời trang bị thêm một chiếc khiên loại kích cỡ nhỏ ngay tại vùng tay cầm của ngọn giáo.
Quyển 1, Chương 37: [Vật Tổ] Bàn tay của vua Midas
Lâm mở màn hình chiếc điện thoại, mục tin nhắn hiển thị đầy đủ. Tiêu đề tất nhiên là: Mười chín nhân vật một tinh huy. Nội dung ghi rất rõ đây là các nhân vật chỉ có thể gacha bằng nguyên thạch của như vé thông hành triệu hồi được Hệ Thống ban thưởng khi chiến thắng chiến Vương Quyền.
*
Kĩ năng nộ: Ngũ kích.
“Cứu, xin hãy cứu ta. Ta sắp không chịu đựng được nữa rồi, chúng đang thanh tẩy lấy ta mất. Cứu, xin hãy cứu lấy ta!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tên nhân vật: Ares.
Lâm đọc tới đoạn của vị nhân vật Ares, nhân vật mà trước đây Lâm từng thấy Hoa Như Ý sử dụng. Từ đặc điểm hình dạng tới miêu tả chi tiết kĩ năng cho tới lối di chuyển cùng cách thức sử dụng loạt combo chiêu thức.
Bàn tay của vua Midas, thứ chỉ cần chạm một khắc là biến mọi thứ thành vàng.
Mọi người theo sau vị khách danh dự này, họ hát hò, họ reo sướng, họ chúc tụng thật vui vẻ. Tất cả đều đi theo Silene với chú lừa tiến dần về nơi ở của vị thần rượu nho Dionysos.
Lúc này trời đã chuyển dần về chiều tà, Lâm vẫn còn hơi nghĩ suy về các thông tin mà cậu đọc được từ dòng tin nhắn kia. Chúng thật sự để lại trong Lâm một chút gì đó cảm xúc.
Lâm chớp động đôi lông mày, cậu như nhớ ra điều vừa nãy đã làm tại bên ngoài của văn phòng phòng tập, đó là soi tin nhắn dưới ánh mặt trời.
“Reng! Reng!”
Màn hình TAB của Lâm nháy sáng, là tin nhắn của Hội Đồng, họ thông báo rằng hồ sơ xét tuyển cho các công việc Uỷ thác mà Lâm từng đăng kí đã được phê duyệt, cậu có thể đi làm vào tuần sau.
Lâm cố bắt sóng lại cuộc điện thoại nhưng nào có được, mọi thứ vốn chìm sâu thêm vào hố sâu của sự khó hiểu nay lại càng lún thêm.
Thế là Lâm tiến bước ngay ra bìa cửa sổ căn phòng trọ.
Đằng này, chẳng lẽ, chỉ một cái tin nhắn từ kẻ lạ mặt nào đấy, đùng một cái Lâm nắm trong tay lượng thông tin biết bao người thèm mong?
Rất lâu xưa kia, tại một đất nước có tên là Phrygie có một nhà vua đem lòng ngưỡng mộ đối với vị thần Dionysos, vị thần của rượu nho.
*
Giọng nữ, là một giọng nữ ở đầu biên kia cuộc gọi, giọng nói khá gấp gáp, kề bên tai Lâm còn là tiếng róc rách của tiếng nước chảy.
Suốt mười ngày mười đêm, Silene tiệc tùng cùng nhà vua và các vị khách mời.
Midas là một vị vua giàu có, sống trong cung điện xa hoa lộng lẫy. Ông tự nhận mình là nhà thông thái, kẻ có thể am hiểu mọi chuyện trên trần đời, cũng là kẻ có thể xử lý cũng như quyết định mọi thứ tốt nhất hơn bất kể một ai.
Kể cả cái đoạn: giành chiến thắng ở trận chiến Vương Quyền thứ ba, cũng không cánh mà bay đi.
…
*
“Alo!” Lâm có hơi hướng tập trung cao độ.
Lâm tỏ ra hết sức kinh ngạc, đôi mắt cậu mở to không thể nào tin nổi. Đây không phải thứ mà cậu đã tìm kiếm hơn mười mấy ngày vừa qua hay sao?
Lâm hít thở thật sâu, lần lấy hơi này có chút khó thở, chắc là con chữ nó mắc nghẹn ngay tại cuốn họng. Dù gì điều này cũng thật sự là kì quái quá đi mà.
“Uầy. Trùng hợp tới vậy luôn?”
Lâm cũng có hơi hướng nghi ngại, bởi cậu luôn quan điểm rằng những thứ quan trọng mà đến theo kiểu cách “trên trời rơi xuống” thì chẳng bao giờ có cái giá miễn phí.
Nhưng, kì lạ quá, cái câu chuyện về vua Midas kia, y hệt câu chuyện trong sách cổ của Trái Đất cũ, ấy vậy mà lại là câu chuyện có thật tại cái thế giới VEIL này.
Kĩ năng đặc thù: Tam Kích.
Kì lạ thay, ấy vậy mà toàn bộ thông tin của mười chín vị nhân vật một tinh huy này đây lại khắc rất sâu vào trí nhớ của Lâm. Chúng khắc sâu tới nỗi có cái cảm giác từng con chữ trên màn hình cảm ứng cứ kéo lia tới đâu là chúng sẽ biến mất, thay đổi nơi cất giữ, từ màn hình chiếc điện thoại di chuyển sang vùng não bộ của Lâm.
Họ sau hơn ba mươi ngày ròng rã cuối cùng cũng gặp được thần Dionysos đang ngồi trên một chiếc xe vàng óng.
Mô tả:
Cứ như chúng thật sự tồn tại, rồi lại di cư, rồi lại chọn điểm trú ẩn cuối cùng là trong đầu của Lâm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sung sướng khi hội ngộ với người bạn già của mình là Silene, thần Dionysos phấn khích nói với nhà vua:
Bàn tay ấy trở thành bàn tay chỉ cần chạm nhẹ thì bất kể vật phẩm, thú vật, vvv đều trở thành vàng ròng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vua Midas mỉm cười, ngài mở đầu bằng lời khen ngợi tài trí cũng như sự hào nhoáng của thần Dionysos, rồi vua Midas vươn bàn tay phải của mình chỉ về phía chiếc xe vàng ròng của thần Dionysos, nói:
Bởi cậu đã thấy phản hồi tiếp theo từ chiếc điện thoại của mình, lại là tin nhắn, một tin nhắn mới, lần này cũng vẫn là người gửi “unknown” đầy bí ẩn.
[Vật Tổ] kia là gì? Nếu thực sự là bàn tay được cắt ra bởi vua Midas thì ai là người đã cắt chúng?
Lâm tự nhận mình không phải kẻ có trí nhớ quá tốt, cậu đôi lúc vẫn quên đi những chi tiết khó khăn, khó nhớ. Những thứ này mà muốn nằm lòng hẳn phải tiêu tốn của cậu đôi ba mươi phút tập trung thì mới thấm nhuần được.
Tiếng tút tút kéo dài thêm đôi chút rồi dừng hẳn, đi theo sau là cái nhíu mày tới từ Lâm.
Kì dị rằng thực tế lại xảy ra y như vậy. Từng con chữ, con số về thông tin của mười chín vị nhân vật một tinh huy. Cứ thế cứ thế biến mất trên chiếc điện thoại, con chữ biến mất, và trong trí nhớ của Lâm hằn sâu dấu vết của con chữ đã biến mất kia.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.