Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Dư Mộng

Unknown

Quyển 1, Chương 4: Cục

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 1, Chương 4: Cục


Ba bước.

Dẫu vậy cô lại có niềm tin k·hông r·õ n·guồn g·ốc dành cho hắn, cứ thế mà cô tin tưởng vào cái cục mà hắn bày ra.

Mang cho mình đôi Giày Vệ Quân – một trang bị vừa tăng tốc độ di chuyển cũng như khả năng vượt địa hình – mà cậu mới sắm được từ cửa hàng bằng lượng ‘vàng’ cậu kiếm được. Kết hợp Ngàn Mũi Tên từ Hoàng A My, Lâm lao v·út như tên bay.

Đội cậu nhất định giành phần thắng.

Alice mở cổng thần giao, giao tiếp cùng bạn diễn của mình là Hoàng A My. Dường như cả hai đã thân quen từ rất lâu.

“Khá! Khá lắm!” Lão Lý cười lên một cách sảng khoái, đã bao năm rồi chẳng có một người trẻ tuổi nào khiến tâm tình lão chuyển biến sáng nắng chiều mưa tối lưa thưa như cái tên Lâm này.

Cậu chỉ nhắn: sắp tới nơi. Rồi im bặt.

Chỉ cần cái gã âm trầm kia có thể giành chiến thắng, chỉ cần gã là kẻ đầu tiên trong trận đấu vươn lên giành điểm chiến công trình.

“Hẳn ngươi là người sẽ cầm chân lão già đây, nói ra tên đi.”

Hoàng A Khang vẫn chú t·rọng á·nh mắt của mình về phía lão Lý, gã biết dù gì đi nữa không thể nào phủ nhận cục này được thiết kế tốt, nhưng đối thủ là lão Lý, cẩn thận vẫn hơn.

Thế mà giờ đây tên Lâm kia lại chạy. Phải là chạy đấy. Để lão Lý ở lại cùng Hoàng A Khang.

“Lão không cần phải khen. Chẳng qua ta chỉ là tận dụng kinh nghiệm sẵn có và đôi chút may mắn thôi.”

Người trước không cần phải nói, vốn dĩ lão biết chắc cục này là hai đánh một và lão – kẻ đã sử dụng kĩ năng nộ từ trước và á·m s·át hụt Lâm – không thể nào chống lại được. Nhất định trong trận đánh này chính lão sẽ m·ất m·ạng, mất ‘vàng’ rồi quay về lại từ đầu. Nhưng dù sao lão cũng sẽ được hồi sinh, và lão sẽ tránh thật xa cũng như nhớ mặt thật kĩ tên Lâm họ lươn này. Có lẽ hắn đã kích thích sự thèm thuồng chiến thắng ở trong con người lão.

Thực chiến như thế này, dù rằng cái thế giới này giống hệt trong các dòng tựa game MOBA. Ấy thế mà giờ đây với góc nhìn thứ nhất, mọi thứ mà cậu từng biết đến kia trở nên vừa xa lạ mà vừa gần gũi.

Quyển 1, Chương 4: Cục

Lâm cũng hít lấy một hơi thật sâu. Cậu biết mình cần phải làm gì tiếp theo.

Nghĩ như vậy, Lâm lập tức kết nối cổng thần giao, liên hệ vs Hoàng A My cùng gã âm trầm không biết rõ họ tên kia.

Nói tới đây thì Lâm cười rất to, nụ cười chất phác thơ ngây mộc mạc. Nhưng rồi cậu nhận ra mình vừa có hành động hơi quá lố, thế là cậu im bặt.

***

Cân bằng ở khu vực phòng thủ đường dưới hệt như nghệ sĩ xiếc đi trên dây, bạn chẳng thể biết khi nào sẽ trượt chân, khi nào sẽ thăng bằng thẳng đứng, khi nào sẽ mềm mỏng giữ vững. Tất cả những gì bạn có thể làm là tránh sai sót tới mức tận cùng, tới mức sai sót ít nhất, và chờ đối phương làm ra sai lầm.

Tốc độ tiếp cận của cậu quá nhanh khiến hai kẻ địch thuộc đội của lão Lý phải giật mình. Một gã trong số đó phải trì hoãn chiêu thức rồi tháo chạy. Điều đó khiến cho đồng đội của gã giật mình tỉnh táo, nhưng đã muộn.

Lâm lướt tới, cậu thật sự lướt tới.

“Phải. Từ ngay lần đầu gặp tại lối vào cổng, ta đã ngờ ngợ rồi. Ở hắn có cái gì đó không thể nói được. Anh trai ta có vẻ không thích hắn, ta không biết lý do. Nhưng hẳn anh ấy cũng đã cảm nhận được điều gì đó đến từ tên Lâm kia. Cái sự không thể đặt tên ấy hệt như một sự tin tưởng vô điều kiện vậy. Giống… Giống như người ấy vậy.”

Thái độ mà cậu thể hiện ra cũng vô cùng rõ ràng, rằng cậu và đồng đội cậu sẽ là người chiến thắng. Thế cục này là cậu đã sắp đặt và chính tay cậu sẽ là người chấm dứt nó.

“Chỉ hy vọng tên người rừng kia làm tròn trách nhiệm, nếu không thì …”

Lấy một hơi thật sâu, Lâm cất bước về phía lão Lý.

Alice vung chiếc lưỡi hái tử thần trên tay, nó lao v·út trong bán kính hình bán nguyệt trước mặt, một đợt lính nữa lại biến mất. Lượng ‘vàng’ nhanh chóng gia tăng và kể cả lượng kinh nghiệm cũng vậy.

Bởi đây là đường dài nhất, cũng như rộng nhất, do đó chiếm cứ trên sân lúc này đây là tận bốn nhân lực, mỗi đội sẽ có hai người. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vừa đi ánh nhìn của cậu trở nên vô cùng nghiêm túc.

Tử cục như đã định sẵn.

Hoàng A My là một người có kinh nghiệm rất lớn trong hệ hỗ trợ. Phải gọi cô là nữ thần bởi sự giảm thiểu sai sót của bản thân cũng như của bạn diễn là vô cùng bản năng.

Nói rồi Lâm nhanh chóng lao thật nhanh về phía bờ sông trước sự ngỡ ngàng của lão Lý cùng với Hoàng A Khang.

A Khang chợt tỉnh và biết được rằng có lẽ tên Lâm kia đúng thật là khó lường. Nhưng hắn cũng rõ một mạch rằng chẳng thể nào suy nghĩ lâu, hắn chỉ có thể cầm chân lão Lý càng lâu càng tốt. Chí ít hắn còn có trong tay kĩ năng nộ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đó là một cơn bão quạ, nó xuất hiện từ hư không và ập đến hai kẻ địch ở trước mặt.

Nói rồi, tay Lâm vung lên, cây thương rồng bay từ dưới đất vọt lên trên không rồi bay trở về bàn tay của Lâm, khiến cậu nắm thật chặt.

Hoàng A My cũng chẳng làm ra động tác thừa, cô tăng tốc hướng về phía bờ sông, đồng thời sử dụng luôn kĩ năng nộ của mình.

Nói rồi lão nhìn thẳng vào Hoàng A Khang – kẻ vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Hai bước. (đọc tại Qidian-VP.com)

Về bản chất đây nên là một đường cân bằng. Nhưng để đạt được sự cân bằng ấy cần vô số điều kiện để khiến cho nó thật sự là cân bằng.

***

Đồng thời điểm cậu sử dụng luôn cả kĩ năng Bán Nguyệt Thương của mình. Thương vừa quét, vật cản phía trước hoá như không.

Nói tới đây Alice cùng Hoàng A My rơi vào trầm mặc.

A Khang đáp lại một cách chắc nịt.

“Hoàng My, chị có thấy lạ không. Ý ta là cái tên Lâm kia kìa, hắn rất lạ.”

Bỗng cổng thần giao rung lên, Hoàng A My nhìn về phía Alice, người sau không nói nhiều, trực tiếp sử dụng ngay kĩ năng nộ của mình về khoảng khung trước mặt.

Hắn là một kẻ khá là kì lạ, rõ ràng như bao người đều thấy rõ đây là trận đầu tiên của hắn, ấy thế mà hắn lại tỏ ra mình như kẻ đã có sẵn kinh nghiệm từ trước. Rằng đây không phải là lần đầu tiên hắn tham dự một ‘Trận Chiến Vương Quyền’.

Dẫu vậy Lâm thầm tính toán sẽ sử dụng chiêu trò gì để hỗ trợ hai người bọn họ đây, bởi lẽ kĩ năng nộ của Lâm đã được sử dụng để chặn đường lui của lão Lý rồi kia mà. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lâm cảm nhận được sự thay đổi rõ rệt của đối thủ trước mặt. Dù rằng cậu có từng đùa về việc bản thân mình từng là cựu tuyển thủ chuyên nghiệp ra sao, nhưng đó là khi cậu ngồi trước màn hình máy tính. Thứ mà cậu từng làm chủ chẳng qua chỉ là góc nhìn từ trên cao nhìn xuống mà thôi.

“Ừ. Chắc chắn.”

Lão cũng chẳng phải kẻ ngu, lão thừa biết tên nhóc con học việc kia đang muốn làm cái gì.

“Hoàng A Khang.”

Một bước.

“A Khang, ngươi chắc chắn đã làm xong việc rồi đúng chứ!”

Tới hiện tại hẳn đã thành công bởi lão Lý – kẻ mà cô e ngại – vẫn chưa hề xuất hiện ở dưới đây dù chỉ một lần.

Dù rằng họ vẫn đang trao đổi chiêu thức cùng hai kẻ đối địch, vừa thần giao cách cảm, nhưng cả hai chưa từng rơi vào thế hạ phong, thậm chí họ có phần đàn áp đối thủ.

“Kinh nghiệm? Ồ chẳng lẽ ngươi giống như người ấy? Nếu vậy dù có bại ta cũng phục rồi.”

Một tiếng đồng hồ trôi qua, bản thân Alice cũng đã chạm ngưỡng cấp độ mười sáu. Chỉ còn hai cấp độ nữa thôi là cô đã hoàn thành ngưỡng sức mạnh cuối cùng. Cấp độ một nhân vật được lấp đầy thông qua việc nhận ‘vàng’ cũng như hạ gục các đợt lính, kể cả quái rừng cũng được tính là một đơn vị lính. Do đó một người chơi hệ sát thương như cô chính là nhân vật có khả năng hoàn thành cấp độ mười tám sớm nhất. Tương tự với cô chính là người chơi ở khu vực đường giữa – tên Lâm kia.

Trước đó, đồng thời điểm là một chiếc lưỡi hái thần c·hết hình bán nguyệt cũng được tung ra, cả hai chiêu thức được sử dụng một cách khôn khéo, và đều trúng đích một cách chuẩn sát.

Phải, cục này là ta đặt và cục này chỉ có ta là người sẽ chấm dứt nó.

Trước mắt cậu cần hoàn thành một thứ để có thể đảm bảo cục mình đã sắp đặt sẽ là tử cục cho đội địch.

So sánh với khu vực phòng thủ đường giữa, khu vực phòng thủ đường dưới rõ ràng có sự căng thẳng hơn rất nhiều.

“Lâm ta, đầu đội trời, chân đạp đất, ta vốn không ganh đua cùng thiên hạ, cùng chúng sinh. Ấy thế mà trời đã đưa ta tới đây, ắt cũng có cái cục của riêng trời. Ta sẽ đua, lần này ta sẽ thắng.”

“Ồ. Chị cũng cảm thấy như vậy à. Phải, ta cũng cảm thấy ở hắn rất giống người ấy. Nhưng ta đã xem xét rất kĩ, không thể nào là người ấy được. Ngài đã tiến bước từ lâu, rất lâu rồi!”

Hầu như mọi bạn diễn cùng cô đều được lan truyền tư tưởng hoà hợp tới tận cùng khi thi đấu chung một chiến tuyến, đặc biệt là chung một khu vực phòng thủ đường dưới.

Đây chính là lý do lớn nhất mà Lâm tin rằng cục mà cậu đặt ra có thể được phá giải một cách dễ dàng.

Bởi chỉ một sai lầm nhỏ nhoi nào đó đến từ đồng bọn mà thôi, cả cặp đôi sẽ trở nên mất kiểm soát. Sự mất kiểm soát mà leo thang, đồng thời nếu cặp đôi đối thủ tinh tế trong việc bắt lấy điểm yếu của đối phương, bạn sẽ đánh gãy sự cân bằng.

Verdant là tên gọi của nhân vật mà Hoàng A My sử dụng. Đây là một trong ba nhân vật khởi đầu. Kĩ năng nộ của Verdant được gọi là Ngàn Mũi Tên, sau khi sử dụng sẽ bắn ra ngàn mũi tên về phía chỉ định, đồng thời vừa gây sát thương, làm chậm kẻ địch cũng như tăng mạnh tốc độ di chuyển cho đồng minh.

Lão Lý lúc này hết sức nghiêm túc, phải gọi là lần đầu tiên kể từ khi trận chiến này bắt đầu. Lúc bấy giờ Lâm đã khiến cho lão thực sự phải nghiêm túc, dù rằng trong lòng đang đay nghiến việc bị cậu đùa bỡn. Mặc kệ người ấy mà lão nghĩ tới có đúng với người ấy mà Lâm nói trong sự đùa cợt ban nãy hay không, lão mặc kệ, lão muốn giành chiến thắng, lão tuyệt không chấp nhận thất bại.

“Haizz. Không nghĩ tới ngươi vậy mà có thể thiết lập cục một cách tinh xảo tới như vậy. Ta đã khinh thường ngươi.”

“Ồ! Lão cũng thấy ta giống người ấy à. Ta cũng nghĩ ta là người ấy đó chứ, có chăng đôi khi người ấy là ta nhưng ta không là người ấy. Có đôi khi lại ngược lại. Ta cũng chẳng biết nữa, lại quá khen ta rồi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 1, Chương 4: Cục