Dư Mộng
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Quyển 1, Chương 40: Công việc uỷ thác đầu tiên: streamer (2)
Quyển 1, Chương 40: Công việc uỷ thác đầu tiên: streamer (2)
Cậu đã trải qua hơn 2 tiếng đồng hồ căng thẳng với sự tập trung không giây nào ngơi nghỉ.
Đôi găng tay được tháo rời, nó khá nặng. Đôi găng tay được Lâm đặt ngay ngắn trên mặt bàn như sự trân trọng mà cậu dành tặng cho nó.
Chỉ là nghe lời nói từ phía Lâm, cậu vừa bực tức lại vừa cảm thấy hào hứng.
Chỉ là cậu nói hơi lớn nên Trần Vinh ngay lập tức có phản ứng, miệng gã không ngừng luyên thuyên.
Bản thân Lâm chỉ có thể phát giác cái thứ cảm xúc ngổn ngang này khi cậu trút cái hơi thở nặng nề ra mà thôi, chứ trước đó, trong khi trận chiến diễn biến, cậu chẳng hề cảm nhận được nó.
Chỉ là chân chưa đặt ra khỏi, thì cậu trông thấy bóng dáng thân quen từ đằng xa, đang chạy tận mực nhanh tới phòng điều khiển.
Cứ như thể mọi người đều có chung một cái cảm xúc, đó là không có gì lọt khỏi tầm mắt của màn hình trực tuyến. Và rằng chỉ cần bình luận viên Trương Thế Vinh còn nói, tức mọi tình huống diễn biến tiếp theo sẽ trở nên gay cấn cùng hấp dẫn.
“Ngươi có cảm thấy trận đấu hôm nay quá sôi động không?”
Bản thân như cảm nhận được sự lột xác, một sự lột xác mà hưng cảm đem lại.
Đấy là một tình huống năm ăn năm thua, bởi trận đấu đã kéo dài gần hai tiếng đồng hồ rồi. Cả hai đội đều ăn miếng trả miếng, giao chiến lẫn nhau bằng các bước di chuyển khôn khéo và tinh tế. Tuy vậy, chuyện gì đến cũng phải đến, sự khôn khéo ấy cũng phải bị ảnh hưởng bởi sự mất tập trung.
Đôi mắt hằn sâu vết thâm quầng, có thêm vết chân chim nữa.
Cảm xúc luôn luôn đặt ở mức dâng trào. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Vinh khen ngợi Lâm vì ngày đầu tiên làm việc của cậu đã diễn ra vô cùng thuận lợi.
Nhưng ngày hôm nay, cậu có thể.
Trong căn phòng điều khiển phát ra tiếng hít thở, là Lâm đang trút đi sự mệt nhọc.
Một gã lạ mặt đeo kính cận nói thầm với đồng bạn của hắn, tuy vậy đôi mắt của hắn vẫn dán chặt vào màn hình trực tuyến khổng lồ. Rồi hắn bỗng đứng bật lên trong tư thế ăn mừng khi mà đội đỏ ăn c·ướp thành công con Titan trước mũi giày các thành viên của đội xanh.
Và cậu là người trong cuộc, rằng chỉ có cậu mới hiểu được nguyên do của mọi sự hưng cảm đang mang đến này là gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâm chẳng biết, cậu nào phải bậc thầy tâm lý.
Người nói là cộng sự của Lâm, hay nói đúng hơn là cộng sự trong buổi live stream vừa nãy.
Hầu như mọi tình huống căng thẳng nhất, nóng bỏng nhất đều được trực tiếp mà không có lấy sự bỏ lỡ nào.
Rõ ràng, tất cả những tình huống giao tranh đã xảy ra tại màn hình trực tuyến, nó đều ăn khớp với nhau.
Một trận đấu đầy rẫy sự điên cuồng!
Có chút cười cợt nhưng không quá đà, Lâm đợi cho Trương Thế Vinh nghỉ lấy hơi trong giây lát rồi mới nói tiếp.
Và khi gắn chặt các tình huống giao tranh, hay nguồn cơn cảm xúc lại với nhau, chả phải nó đã hình thành nên một câu chuyện tổng thể hay sao?
Và rồi, sau gần hai tiếng thi đấu, đội xanh – những kẻ nắm giữ lợi thế lớn hơn – đã mất bình tĩnh, họ lao vào khu vực hang Titan – vốn là hiểm địa – để rồi bị các thành viên đội đỏ c·ướp đoạt, quay lại phản công và đội xanh đã phải vỡ trận.
Mà nếu đó rằng Lâm thực sự là tay mới trong nghề, hẳn cậu sẽ vui sướng lắm vì cái lời khen này.
Rồi lại hào hứng vì đúng thật vẫn còn một trận đấu Vương Quyền nữa cần được trực tiếp ngày hôm nay. Và Lâm, kẻ từng có xích mích với cậu trong quá khứ lại là kẻ đã tạo ra toàn bộ sự hưng phấn vừa qua.
Thử nhìn cái đầu bờm quạ rối xừ của gã, chắc hẳn không thoát đi đâu được cái ý nghĩ rằng đã bao lâu rồi tên này không chăm chút cái đầu cái tóc.
Nếu so sánh rằng những tình huống giao tranh, đối với một gã bình luận viên, quy đổi thành cảm xúc, thì nếu chúng ăn khớp với nhau thì chứng tỏ nguồn cơn cảm xúc ấy cũng có móc nối với nhau.
“Chào. Ban nãy ngươi làm tốt đấy!”
*
“Ừ. Phải đấy, nay công tử Trương Thế Vinh làm tốt lắm đấy nhé. Cũng may có ngươi giúp đỡ, ngươi cũng làm tốt lắm. Nghỉ ngơi đôi ba phút đi, trận kế tiếp cứ tiếp tục phát huy nhé.”
Lâm dừng bước chân, bờ môi cố nặn ra nụ cười xã giao đối đãi với người đang chật vật chạy tới, Trương Thế Vinh. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Xoạt.”
“Chẹp. Có lẽ Trương Thế Vinh đang đắc ý lắm đây. Gã ta làm quá tốt công việc của mình đi mà.”
“Trận kế tiếp mong hợp tác trọn vẹn nhé!”
Có lẽ là sự cộng hưởng. Hay có lẽ là sự kết nối thần thần bí bí nào đó mà trận chiến Vương Quyền vừa rồi mang tới.
*
Trần Vinh không quên để lại cái nhấc tay đặt lên vai của Lâm như cái cách một vị tiền bối làm để khích lệ hậu bối.
Thành Trị An ngày hôm ấy, như đang hít thở, như đang sống dậy.
Một gã cuồng công việc.
Lâm từng đến hội trường vài lần, do đó cậu có thể cảm nhận thấy rõ sự thay đổi mà dòng người ngoài kia đang sở hữu là gì.
Trong sự không thể tin nổi đến từ Trần Vinh, Trương Thế Vinh cũng rời đi, cậu đi về phía hội trường trung tâm thành phố, chuẩn bị cho buổi live stream tiếp theo.
Cảm xúc được thăng hoa là những gì Trương Thế Vinh chưa bao giờ được cảm thụ.
Về phần của Trương Thế Vinh, dù rằng bản thân đang rất mệt. Cậu không hề có lấy một phút nghỉ ngơi nào cả trong trận chiến Vương Quyền này. Nhưng cái cảm giác hưng phấn trong cậu lại vươn đến đỉnh điểm.
Một tràn pháo tay rất dài và nổ vang.
Như một con rồng lửa lớn đang há miệng đớp lấy tầng mây trắng tinh trên nền trời, nó há cái miệng khổng lồ nhưng nóng bỏng. Cái hơi thở không thể nào không nheo đôi mắt lại ấy như muốn thiêu muốn đốt. Lời sấm gầm từ miệng của nó, hay lời bình luận không thể ngừng lại của bình luận viên Trương Thế Vinh, là một cú hích tới tận chiều sâu của tâm hồn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Họ Trần tên Vinh. Đây vốn là nhân viên cấp trên phụ trách mảng âm thanh và trực tuyến cho các buổi phát sóng của trung tâ·m h·ội trường thành Trị An. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dưới sự điều khiển không-khoan-nhượng của Lâm, nhiệt lửa đang điên cuồng dâng trào không chỉ trong tâm của khán giả, tâm của Trương Thế Vinh mà còn đả động tới bầu không khí chung của trung tâ·m h·ội trường thành Trị An.
Bởi cậu có thể cảm nhận rất rõ từng lời từng ý tường thuật mà Trương Thế Vinh đã vừa mang lại.
Việc tìm lại niềm vui này có thể không là quá lớn, sức ảnh hưởng của nó tới tâm trạng của Lâm ấy vậy mà như nhen nhóm một ngọn lửa nhiệt huyết tuổi trẻ nào đấy.
Thật là công việc áp lực, dẫu vậy đã đem lại niềm vui. Lâm đã nghĩ như thế. Đã lâu lắm rồi cậu – một kẻ đã phải khép mình lại với các công việc, với cuộc sống thường nhật – cảm thấy vui vẻ như vậy.
“Là gã điều khiển trực tuyến. Chỉ có thể là gã. Sau trận đấu này nhất định ta phải đi tìm gã!”
Lâm cảm tạ, bởi cậu có thể ngửi thấy cái thứ mùi mang tên cháy bỏng từ bầu không khí ở bên ngoài hội trường.
“Thú vị…”
Bực tức là vì cậu làm sao lại hành động như thể đang cao hứng như vậy, là chạy hụt cả hơi để đến phòng điều khiển cơ đấy.
Lâm tặc lưỡi.
Khuôn mặt đeo kính cận dày cộm của những kẻ đã quá bám dính vào những thứ đồ chơi công nghệ.
Đây đúng là thứ mà cậu luôn tìm kiếm.
Lâm dự định bước chân ra khỏi căn phòng chật hẹp này, dù gì cậu cũng cần hít thở bầu không khí.
Sự trả thù khá là ngọt ngào dù nó chẳng đem lại sự đả kích gì từ phía Lâm dành cho Trương Thế Vinh cả.
Trước mặt cậu, chiếc sa bàn hư ảo dần dần trở nên trong suốt rồi mọi sự vật trên đấy biến mất hẳn đi. Hội Đồng đã tắt chức năng stream, do đó Lâm có thể tháo cái găng tay đã đeo dính lấy cậu từ nãy tới giờ.
Phải, sự điên cuồng ấy nhen nhóm không chỉ bởi sự tập trung cao độ của bình luận viên Trương Thế Vinh đang mang lại, mà nó còn nhen nhóm bởi các tình tiết không ngơi nghỉ của trận đấu này.
Nói rồi cậu tiêu soái phủi mông rời đi, mặc cho gã thiên tài trăm năm đang thở hì hục đứng dựa lưng vào vách tường.
Người sau đang thở lấy hơi, cậu đã chạy một mạch từ hội trường đến phòng điều khiển sau khi trận Vương Quyền vừa rồi kết thúc. Trương Thế Vinh muốn tận mắt trông coi rốt cuộc là ai đã điều khiển live stream.
Rồi Lâm quay đầu nhìn ra phía ngoài cánh cửa, nơi đó có tiếng vang vọng lại, là thanh âm trong vắt mang tiếng cười của sự chúc mừng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.