Dư Mộng
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Quyển 1, Chương 41: Quá khứ, hiện tại cùng tương lai
Lâm chưa cần nghe xong toàn bộ lời nói của Trương Thế Vinh, cậu đã vội vươn ngón tay trỏ ra, tạo thành thế ngăn cản, miệng không ngừng lặp đi lặp lại còn ngón tay thì không ngừng lắc lư:
Lâm quay ngoắc đầu lại, đó đúng là khuôn mặt có phần điển trai luôn đính kèm nụ cười – cái loại nụ cười mà cậu đã chẳng thể ưa nổi ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Trương Thế Vinh nắm chặt nấm đấm, gân bàn tay do siết chặt lại nên cũng hiển thị lên chằn chịt, rồi cậu hít thật sâu một hơi, lớn giọng nói:
Cô nàng khoái chí khoe khoan ngay với Lâm.
Lâm gật gù, đôi mắt cậu cong vòng hình bán nguyệt, phụ hoạ đi theo Hoa Ý Như.
“Ừ. Cô làm tốt lắm. Tí có muốn tôi thưởng cho phần thưởng gì không?”
Đội xanh đang tháo chạy. Quỷ Thiết bị cô lập, anh ta đã bị đồng đội bỏ rơi. Nằm rồi. Một mạng hạ gục cho năm thành viên đội đỏ.
Nói rồi anh huấn luyện viên Khang bật dậy, thẳng sống lưng, đôi mắt tràn đầy tia lửa nhưng không có lấy chút giận dữ nào cả, nhìn vào đôi mắt của từng thành viên của chiến đội. Anh Khang không quên nở lấy nụ cười, nụ cười rằng các chú phải tin tưởng vào anh, rồi lớn tiếng nhắc lại khẩu hiệu của chiến đội.
Quyển 1, Chương 41: Quá khứ, hiện tại cùng tương lai
Hoa Ý Như bên cạnh nhanh chóng nắm bắt được trọng điểm, bàn tay cô siết lấy bàn tay Lâm rồi thủ thỉ:
“Xuỳ, cậu không thể cảm nhận được bầu không khí tại hội trường vào lúc nãy là như thế nào đâu. Hệt như cái hội trường là vật sống cơ đấy.” Hoa Ý Như đáp lại bằng vẻ mặt không thể nào tin nổi, còn Lâm thì chối đay chối đảy.
Hành động đầu tiên của Lâm là co ngón tay lại rồi búng vào cái trán đang nhích lại gần cậu, rồi trìu mến khen ngợi.
“Này, cậu có thấy trận đấu vừa nãy không? Tôi làm có tốt không?”
Từng dòng hồi ức bỗng từ đâu cứ kéo đến từng hồi trong tâm trí của Lâm.
Con số không lớn, chỉ gọi là trung bình khá so với mặt bằng chung các công việc uỷ thác khác nhận được từ Hội Đồng.
Thứ phân bón để vung trồng chẳng hơn gì hai chữ niềm tin, niềm tin rằng bọn hắn sẽ giành lấy sự thắng lợi được công nhận. (đọc tại Qidian-VP.com)
Còn Lâm, vốn là một chàng sinh viên, vẫn đang đi học tại một trường đại học quốc gia nổi tiếng, tuy vậy cậu lại tạm gác lại con đường học vấn và rồi ấp ủ cái ước mơ trở thành một vận động viên thể thao điện tử chuyên nghiệp.
Ý Như nhanh nhạy hiểu ý, cô ngầm gửi lại lời chào cho gã thiên tài trăm năm bằng một cái gật đầu nhẹ rồi quay người nhanh chóng đuổi kịp theo Lâm.
Một đội tuyển trẻ, của một ngành thể thao còn trẻ: Thể thao điện tử - esports.
Một cú kéo chuẩn xác từ chiếc móc câu của Hook, giao tranh năm đấu năm đang lật ngược. Lần lượt là các kĩ năng tung ra chuẩn xác. Đội đỏ đang cố hết sức lật ngược pha giao tranh.
“Đúng rồi. Nhưng chỉ là sự trùng hợp thôi, sếp Trần Vinh đã thay thế công việc phụ tá của tôi bằng việc làm người điều khiển, trong phút chót. Công việc thường tình ấy mà.”
Lời lẽ có phần nặng nề, từ ngữ xướng ra nhằm chỉ với mục đích khích lệ.
Lâm sau chừng hai ba nhịp thở thì mới quay người lại, mắt đối mắt với gã họ Trương.
Và, tương lai, hãy tin rằng cái ý chí đó sẽ mãi nằm trong tiềm thức - nơi luôn sẵn lòng xuất hiện để đánh thức cậu mỗi khi cậu trở nên lạc bước.
Trương Thế Vinh đang rất hăng hái.
Buồn cười thay, cái “nghề” đấy đã tồn tại bao giờ đâu trong xã hội cơ chứ.
Đó đã từng là lời tự sự mang nặng tâm trạng lại tràn đầy sự khích lệ trong cơn giận dữ bị kìm nén.
Một thắng lợi của sự công nhận.
Hẳn rồi, dù gì Trần Vinh cũng là người điều phối chính, vả lại nếu không có anh ta hướng dẫn tận tình, chưa chắc Lâm có thể thoải mái mà làm tốt công việc của mình.
Bàn tay to lớn cùng thanh âm hùng hồn từ Trương Thế Vinh.
“Tất nhiên là tôi muốn. Tôi vẫn giữ nguyên quan điểm của mình, tôi và cậu không thể cùng chung chiến tuyến. Chỉ vậy mà thôi. Xin thứ lỗi.”
Cơ mà, tích tiểu thành đại.
Cậu đi tới sảnh hội trường gặp mặt Hoa Ý Như, chúc mừng cô. Bởi trận Vương Quyền chiến vừa mới kết thúc đấy là trận đấu mà Hoa Ý Như đã toả sáng.
Đứng từ xa, Hoa Ý Như vẫy tay, môi giữ nụ cười đang nở rộ như bông hoa.
Trận đấu sau đấy cũng được khép lại, một chiến thắng trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc đến từ đội đỏ. Bọn họ đã mất đi lợi thế đầu trận khi bỏ lại các mạng hạ gục quá nhiều. Nhưng rồi chỉ từ một tình huống di chuyển hớ hênh của người chơi đường trên của đội xanh, đội đỏ đã cưỡng ép một tình huống năm vs năm và giao tranh đã thành công. Mở ra con Titan cũng như kết thúc ván đấu.
Hiện tại cũng đã vừa có một người không cùng chiến tuyến nhắc nhở lại cho cậu nhớ về cái ý chí đấy.
“Cứ nói ra đi, ở đây chúng ta đều là người quen biết nhau.”
Nhưng qua đôi tai của đội trưởng Lâm cùng bốn người đồng đội, nó chẳng khác nào từng nhát dao cắt sâu vào tinh thần tuổi trẻ - thứ khát khao mang chôn sâu hy vọng cùng niềm tin.
Có khi nhờ vài sự cần cù cùng siêng năng, hẳn sẽ gặt hái quả ngọt ở một ngày nào đấy thôi.
Đồng ý rằng, đa số những khán giả dưới đây không hẳn là đến theo dõi vì trận chiến, họ đến vì số nguyên thạch cá cược mà thôi. Cơ mà nếu đã phải theo dõi một trận chiến nghẹt thở tới từng giây từng phút mà không phí hoài như vầy, âu cũng đáng đấy chứ.
Vâng, trò chơi đấy, nào là thể thao. (đọc tại Qidian-VP.com)
Như có sự vô thức trong tâm trí, bàn tay của cậu có lướt nhẹ qua túi quần, nơi có chứa chiếc điện thoại vừa được tu sửa.
Khán giả lại có dịp được sống trong sự cuồng cuộn sóng vỗ đến từ tất cả tình huống giao tranh, cũng như từng lời tường thuật rất có hồn của Trương Thế Vinh.
… (đọc tại Qidian-VP.com)
Một ngày thành công khi cậu đã kiếm về cho mình 40 nguyên thạch.
Có vẻ như người điều khiển live stream đang phối hợp rất hoàn hảo với anh chàng bình luận viên, họ cùng nhau đem đến sự kết dính mà khán giả luôn luôn thèm khát. (đọc tại Qidian-VP.com)
…
Và, dường như, có kẻ đã ngầm nhận thấy được sự khác biệt của ngày thi đấu hôm nay, so với các ngày thi đấu trước kia.
Nhưng, cái thứ mà đeo bám trong từng nơ ron não bộ của Lâm, lại là cái câu nói kia.
Quá khứ đã có một người nhắc nhở Lâm về ý chí “mong muốn thay đổi, mong muốn được mạnh mẽ và chiến thắng”.
Cậu chào tạm biệt Trần Vinh, kẻ đang say mềm trong lời khen tặng từ các vị đồng nghiệp cùng cấp trên vì buổi trình chiếu hôm nay.
Ấy vậy mà về sau đấy, đúng thật cả đội như được bơm doping, Lâm và bốn đồng đội thi đấu và gặt hái thành công thắng lợi.
Cả hai đang chuyện trò tâm sự rất vui, tại một góc sảnh của hội trường thì bỗng bị chen ngang bởi một bàn tay đặt lên vai của Lâm.
“Quỷ Ảnh Thiểm tung ra chuẩn xác và Quỷ Thiết đang đứng giữa vòng vây năm thành viên của đội đỏ. Kẻ bảo hộ của Minamoto đang làm ra sự hỗn loạn. Nó khiến cho Anatolio không thể đứng yên một chỗ mà gây ra lượng sát thương. Anatolio phải thả diều, buộc tung ra kĩ năng nộ là Vũ khúc, nhưng vô hiệu quả.
Lâm đáp theo có phần lịch sự. Rồi cậu xoay người lại, tay nắm lấy tay Hoa Ý Như rồi để cô nép lại một bên ở sau lưng mình. Đôi mắt có thần và lông mi hơi nhướn, cậu chắn nịt đáp lại Trương Thế Vinh.
Và rồi Lâm nắm chặt lấy bàn tay của Hoa Ý Như, vẫn giữa nguyên lập trường thể hiện qua đôi mắt đó, cậu dẫn cô rời khỏi sảnh chính hội trường trung tâm thành Trị An trước những con mắt tò mò của mọi người nơi đó.
Và năm bạn trẻ, đối diện với ý muốn khích lệ từ ông chú huấn luyện viên, hệt như năm cây non đang được chăm bón.
“Cậu có dự định gì cho tương lai? Ta chắc chắn cậu là người điều khiển xuất sắc nhất mà ta từng gặp. Nếu không chê, ta có nhả ý mời cậu tham dự vào công tác của hội trường. Hội Đồng luôn chào đón cậu.”
*
Thứ mà bọn cậu gọi là thể thao điện tử, vốn chỉ đánh mất đầu: thể thao, và bị gọi chung là: trò chơi điện tử.
*
Tất nhiên, bằng sự huấn luyện chuyên nghiệp, họ thực hiện các yêu cầu từ khách hàng vô cùng chuẩn xác mà không mắc sai phạm nào.
Ôi hãy nhìn xem! Góc camera tuyệt hảo! Nó cho thấy rõ ràng cục diện của pha giao tranh đang diễn ra rất độc đáo! (đọc tại Qidian-VP.com)
“… Những lỗi này lỗi này, các cậu nghĩ là ai nhắc nhở các cậu hằng ngày? Không anh chứ ai? Nhưng các cậu thì sao? Nghe rồi tai lọt qua tai, rồi sao hả? Trận kế lại mắc lại y chang. Anh phải nói nhiêu lần nữa đây, phải tập trung vô, sai lầm chỉ nối tiếp tới sai lầm mà thôi…”
Và họ đang tiến thẳng ra khu vực hang Titan.”
Mặt khác, như đã đề cập, ở sâu tiềm thức của mỗi vị khán giả có mặt tại hội trường trung tâm thành Trị An ngày hôm nay, như chớm nở hạt giống của buổi live stream ngày hôm nay. Rằng sự kết hợp giữa người điều khiển cùng bình luận viên có thể mang lại cho họ những phút giây giải trí đầy thích thú.
Cả năm thành viên tụ hội lại với nhau khi tuổi đời còn rất trẻ. Người chỉ vừa học xong cấp hai, bỏ nhà bỏ quê lên thành thị sinh sống rồi nuôi ước mộng. Người là cậu ấm trong gia đình, sự nuông chiều không hề thiếu, nhưng bản tính hiếu chiến khiến nó trở thành "căn bệnh" ngăn cản cậu mở lòng với đồng đội và với huấn luyện viên.
Nhân viên của Hội Đồng tại hội trường trung tâm đã có một ngày làm việc vô cùng năng suất.
Trương Thế Vinh thấy thế liền can chặn, cậu vẫn nhất quyết không bỏ cuộc.
“Các cậu không muốn giành chiến thắng à? Các cậu không muốn thành nhà vô địch à? Các cậu cứ dậm chân mãi như thế này hay sao?”
Nói rồi cậu khoát tay với Trương Thế Vinh, và ra dấu với Ý Như rằng cùng cậu rời đi.
“Chê… Chê… Ta chê… Xin cảm kích lời mời từ phía ngươi. Nhưng có lẽ ngươi đã hiểu lầm. Đúng thật vừa nãy ta đã làm người điều khiển buổi live stream, nhưng đó là vì người điều khiển chính thức đã có công việc đột xuất. Bản thân ta làm việc cho Hội Đồng cũng chỉ là hỗ trợ công tác streamer mà thôi. Kẻ làm công ăn lương và không phải người mà ngươi cần.”
Trương Thế Vinh hơi ngập ngừng, như đắp nặn lại suy nghĩ, chần chừ nửa khắc rồi cuối cùng mới lên tiếng:
Là Morbius với Xuất huyết, đội đỏ đang tràn lên.
“Chẳng lẽ cậu cứ mãi như vầy hay sao? Cậu không muốn chiến thắng? Chẳng phải cậu muốn biến mạnh à? Tôi không thể lầm được!”
Lần đầu tiên kể từ khi đặt chân tới thế giới VEIL, Trần Ngạn Vương Lâm đanh cơ mặt lại, đôi mắt tại tầng ẩn sâu nhất xuất hiện nét cứng cỏi nhất, cậu không nhanh không chậm đối diện với Trương Thế Vinh, rằng:
Ý Như xoa xoa cái trán, cô cũng chẳng ngần ngại gì rồi gật đầu và kể ra vô vàn món ăn mà cô đang ưa thích.
“Ngươi tên là Lâm? Ta trò chuyện cùng ngươi một tí, được chứ?”
“Có thể.”
Thậm chí, nhờ vài cái nhiệt không ngơi nghỉ này đây, các món dịch vụ mà hội trường trung tâm mang đến như thức uống, thức ăn, các loại dịch vụ tiện ích vân vân đều trở nên hút khách.
Lâm từ phía xa đã quay lưng lại với Trương Thế Vinh thì dừng cước bộ, mặt cậu hơi cúi xuống.
Cậu nhớ rõ về ngày ấy, cái ngày mà huấn luyện viên đứng trước mặt cả năm thành viên của chiến đội, không giận không oai, anh ta chỉ luyên thuyên về câu nói: chúng ta rồi sẽ vô địch.
“Hãy nghe tôi nói đi Lâm, cậu có đủ tài năng để đảm đương công việc này đấy.”
Lâm đã hoàn thành công việc uỷ thác streamer ngày hôm nay.
“Đợi đã? Ban nãy cậu được làm người điều khiển live stream cơ á?”
Lâm cởi chiếc áo jacket ra, cuộn nó lại rồi bỏ vào balo.
…
Dù rằng sự công nhận trên toàn cầu có lớn mạnh là bao, nhưng để vươn mình thành một sự công nhận chung của xã hội, cần quá nhiều sự hy sinh bỏ ra.
Lời của huấn luyện viên Khang thấm vào tai của năm bạn trẻ. Vâng, có kẻ sẽ lắng nghe nó tới cuối cuộc đời. Và có kẻ nào lắng nghe, hắn chỉ nghe mà không lắng, để rồi sai lầm cứ thế lặp đi lặp lại, tiếp diễn như vòng tuần hoàn không hồi kết.
Chính cú dây móc chuẩn xác và Ý Như đã đem về thắng lợi cho đội đỏ. Đấy là một cú kéo tạo tiền đề cho một pha lật giao tranh.
Nhưng Lâm không hề nghe lời của Trương Thế Vinh, cậu đang muốn rời khỏi nơi này, bởi ít phút vừa qua gần như sự chú ý của mọi người cũng bắt đầu đổ dồn về phía này rồi. Lâm không muốn trở nên nổi bật trong cái tình cảnh như thế này chút nào.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.