Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 504: Chuỗi thức ăn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 504: Chuỗi thức ăn


Tống Anh sửng sốt, nhìn rắn tinh: "Ngươi ăn thịt ếch sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngươi nhìn đi, đây là Ngưu Ngưu.

Ta còn có một nhi tử là nhân sâm.

Càng đáng sợ hơn chính là, rõ ràng hắn đã nói ra khỏi miệng nhưng lại không hề hối hận?

"Quạ gáy xám và nhím à? Là loại đã thành tinh rồi sao?" Tống Anh khiếp sợ.

Nhà ta còn có một con ếch xanh nhỏ cực kỳ đáng yêu." (đọc tại Qidian-VP.com)

* Bạch nương tử: "Bạch Xà truyện" hay "Hứa Tiên và Bạch nương tử" là một trong bốn truyền thuyết dân gian lớn của Trung Quốc, miêu tả câu chuyện tình yêu giữa một bạch xà tinh tu luyện thành người (Bạch nương tử) và một chàng trai ở trần gian (Hứa Tiên).

Đáng tiếc... có một năm đại hạn, thời tiết khô nóng nên nó bị c·h·ế·t khô... Hiện giờ..."

Ngoài ra, còn có mấy hảo hữu sống cách nhau khá xa..."

Bạch nương tử*?! Hai mắt Tống Anh sáng ngời.

"Khi còn bé, tại hạ từng bị sét đánh, sau đó thì sinh ra linh trí, tu hành cũng nhanh hơn những con rắn bình thường rất nhiều, thuận theo tự nhiên mà thành tinh." Kim Quang lập tức mỉm cười, "Cũng có đồng loại.

Khóe miệng của Tống Anh vừa mới cong lên một chút.

Tống Anh trầm mặc trong chốc lát.

"Hiện giờ ta sống cùng một con quạ gáy xám và một con nhím, bọn ta nương tựa lẫn nhau.

Ngươi có muốn làm việc cùng ta không?" Tống Anh mặt dày bắt đầu cướp người, "Nhà ta có nhiều huynh đệ tỷ muội.

Có phải kết cục của yêu quái thảm quá rồi không!

Ta cứ cảm giác... Tống cô nương là đồng loại với bọn ta. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ngươi làm việc ở Lục gia có tốt không? Hiện giờ, ta rất thiếu người.

"Đúng vậy, chỉ là đạo hạnh của chúng nó không sâu, thậm chí còn không thể duy trì hình người liên tục.

Vào khoảng tháng ba, tháng tư năm nay, hắn vô tình cảm nhận được một hơi thở khác thường chợt lóe lên rồi biến mất.

"..." Ngưu Đại Lực thấy hoa mắt.

"Không biết.

Nhưng sự im lặng ngắn ngủi của nàng lại khiến Kim tiên sinh căng thẳng nuốt nước miếng: "Những năm trước, tại hạ đều ở trong núi sâu.

Tống Anh nghĩ, chắc hẳn là do bàn tay vàng.

"Sau đó, ta gặp được một gốc cây điền thất thảo có linh trí nhưng đã bị chặt đi.

Đại tỷ nói nhầm rồi phải không? Ếch ca không hề đáng yêu...

"Đương nhiên có thể!" Kim Quang gần như không chút do dự.

Nói xong, bản thân hắn cũng ngẩn ra.

Ta sống lâu nên vài năm trước có quen một con rắn trắng không có độc..."

Trong lòng Tống Anh không hiểu sao cũng sinh ra mấy phần vui mừng.

Ngưu Đại Lực dè dặt nhìn con rắn trước mặt: "Đại tỷ... rắn... ăn thịt ếch..."

Tống Anh chỉ muốn nghe chuyện lạ của các yêu quái thành tinh nên cực kỳ dịu dàng hỏi: "Ngươi thành tinh thế nào vậy? Có quen biết nhiều yêu quái không?"

Nhìn thấy Tống cô nương này, ngoại trừ kính sợ thì tâm trạng kích động trong lòng hắn lại nghiêm trọng hơn mấy phần!

"Có tiện đưa ta đi xem không?" Tống Anh hỏi.

Thế nhưng... việc khống chế cảm xúc thất bại, Tống Anh rất phấn khởi.

"Vận may của nó không được tốt lắm, lúc thay da bị người ta bắt sống lấy gan nên c·h·ế·t rồi." Kim Quang không biết nguyên nhân Tống Anh hưng phấn, chỉ dùng một câu đã kết thúc cuộc đời của Bạch nương tử.

Sau khi gặp cô nương, ta cảm thấy vô cùng thân thiết..." Kim Quang cũng thở dài một hơi.

Chương 504: Chuỗi thức ăn

Nói được một nửa, Tống Anh vô cùng ngạc nhiên.

Mấy tháng trước, đột nhiên tâm trí gặp phải tình huống lạ thường, không nhịn được mà đi ra ngoài xem thử..."

Nàng đột nhiên cảm thấy bản thân quá vô nhân tính, nhiều yêu quái thì có gì tốt cho con người? Sao nàng có thể sinh ra cảm giác mong chờ mãnh liệt như vậy với yêu quái chứ!

Ta từng đi qua không ít chỗ, từng gặp một con sâu nhỏ thành tinh sống trên đá băng lạnh.

Vì vậy, nàng không hỏi nhiều.

Mà bây giờ... (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau đó, trong lòng hắn luôn kích động, thật sự không thể nào tiếp tục tĩnh tâm tu luyện nên mới đi ra ngoài để tìm kiếm nguyên nhân. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tống Anh cũng không nhịn được mà nhìn hắn một cái, hơi cau mày, hỏi: "Ngươi... không sợ ta g·i·ế·t bọn họ sao?"

Đây là bí mật lớn của hắn...

Tống Anh nghe không nổi nữa.

Trước đây hắn không hề như thế, luôn có lòng cảnh giác rất mạnh đối với con người.

Sao lại vô thức nói ra chứ?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 504: Chuỗi thức ăn