Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 670: Cắn người miệng mềm, bắt người tay ngắn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 670: Cắn người miệng mềm, bắt người tay ngắn


Hoắc Nhung cho rằng nàng thích ăn, vậy nên nếu hắn săn được những con trai biển, cáo, hoẵng và hươu nai thì đều cố gắng gửi vật còn sống đến cho nàng.

Tống Anh thở dài. .

Nàng có thể làm sao đây?

Có câu nói: Cắn người miệng mềm, bắt người tay ngắn*. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nàng có thể từ chối sao? Từ chối trai biển chẳng khác nào từ bỏ một ngọn núi vàng…

Tống Anh càng nghĩ càng cảm thấy đau đầu.

Những gì hắn muốn, ngoài nàng ra, những thứ khác chỉ cần nghĩ đến là có thể có được, nàng cũng khó mà báo đáp hết những ân tình này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bây giờ đã thiếu nợ quá nhiều, thực sự không thể cứ lạnh nhạt với Hoắc Nhung như trước. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nàng cảm thấy mình không thể nhận thịt của Hoắc Nhung, thậm chí còn phải dâng thịt của mình lên cho người ta thưởng thức.

Người trong tộc Tống thị đều bận rộn làm việc.

Còn về người của tộc Tống thị trong thôn này, thực ra đã không còn quen biết với Hầu phủ nữa rồi.

Đôi khi nhìn những viên ngọc trai từ trai tinh gửi đến, nàng cảm thấy mình nợ nần quá lớn, thật sự cần phải báo đáp, nhưng Hoắc Nhung không chỉ là Hoắc Nhung, mà còn là Hoắc Triệu Uyên.

Nói cách khác, khi người của Hầu phủ đến đây, bọn họ chỉ cần làm nghi lễ, những chuyện phiền phức khác thì không cần bọn họ đụng tay vào. (đọc tại Qidian-VP.com)

*nhận được lợi ích từ người khác thì dù có chuyện gì cũng phải ăn nói nhún nhường với người ta.

Còn con hồ ly trắng lần này, toàn thân trắng như tuyết, trông cũng có vẻ có linh tính, khả năng thành tinh rất cao, nếu không nhận nó, có thể thế giới này sẽ thiếu mất một yêu quái!

Ngoài việc chuẩn bị đẩy đủ đồ cúng tế, ngay cả con đường ở cổng thôn cũng phải được đắp lại, cỏ dại trước mộ phần tổ tiên cũng phải được dọn dẹp trước.

Khi Hoắc Nhung tặng nàng mấy bộ công pháp này, có thể là hắn muốn nhạo báng nàng, nhưng trên thực tế đã mang đến sự trợ giúp to lớn cho nàng, hôm nay nàng có thể nuôi nhiều yêu quái như vậy đều nhờ vào việc tu luyện...

Nhưng quây quần bên nhau hàng trăm năm, cho dù không quen biết thì vẫn là cùng một tộc, ngày thường giúp đỡ lẫn nhau, thậm chí có một số người mang họ Tống từ nơi khác đến cũng tự nguyện gia nhập tộc, đây là tâm lý đoàn kết, tránh việc họ bị người ngoài ức h**p.

Dù sao thì đây cũng là tổ tiên nhà mình nên đương nhiên Tống Lão Căn không có lấy một lời oán giận.

"Hơn nữa… dù Hoắc Nhung ở nơi khác thì trái tim vẫn ở bên cạnh ta." Tống Anh chột dạ, đưa tay gãi gãi mũi: "Không phải người từng đến thôn trang của ta rồi sao? Bên trong thôn trang trồng nhiều loại hoa cỏ kỳ lạ, đều là hắn tặng đấy. Đúng rồi, mấy ngày trước hắn còn gửi một con hồ ly lông trắng tới, bộ lông của nó thực sự rất đẹp, ta đã giữ lại nuôi rồi."

Nàng có cốt khí, nhưng thật sự là nàng không thể từ chối những thứ mà Hoắc Nhung đưa qua, chẳng hạn như một số hạt giống trông rất kỳ lạ, nói tóm lại là nàng không kìm lòng được mà muốn trồng thử xem có thể mọc ra cây gì, giống như cào vé xổ số, vô cùng kí.ch th.ích.

Ví dụ như trai biển, sau khi thành tinh, mỗi ngày đều có thể sản xuất ra ngọc trai…

"A gia, người có việc gì cứ nói thẳng, không cần phải vòng vo như vậy." Tống Anh bất đắc dĩ nói, "Cảnh Tước chẳng qua chỉ là một người làm công trong thôn trang của ta, ta không có ý gì khác với hắn, người cũng suy nghĩ một chút xem, dung mạo của hắn còn đẹp hơn cả ta, nếu ta coi trọng hắn thì chẳng phải là lúc nào cũng tự nhắc nhở bản thân xấu xí sao?"

Chương 670: Cắn người miệng mềm, bắt người tay ngắn (đọc tại Qidian-VP.com)

Tống Lão Căn thật sự lo lắng cho hạnh phúc cả đời của Tống Anh, sợ rằng nàng mê đắm vẻ bề ngoài trong chốc lát mà làm tổn thương Hoắc Nhung.

Tống Anh vừa suy nghĩ miên man vừa theo lão gia tử ngồi lên xe lừa, cùng ông trở về thôn Hạnh Hoa.

Nàng chính là người chột dạ khi nhận quá nhiều thứ từ Hoắc Nhung.

Hơn nữa còn có những con vật hoang dã...

Nhìn lão gia tử thu xếp chuyện tế bái tổ tiên.

Hơn nữa, còn chưa tính đến mấy bộ công pháp tu luyện.

Lúc này, cảm xúc của Tống Anh đối với Hoắc Nhung rất phức tạp.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 670: Cắn người miệng mềm, bắt người tay ngắn