Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 671: Quỳ xuống xin lỗi

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 671: Quỳ xuống xin lỗi


Sau khi Tống Lão Căn nói xong lời này, trong đội ngũ có mấy ánh mắt đặt trên người Tống Anh.

"Dường như hộ vệ trong nhà tộc muội không được quy củ lắm. Khi ra ngoài không nên nhìn thẳng vào dung nhan của nữ quyến nhà người khác như thế đâu." Tống Anh nhẹ nhàng đảo mắt qua mấy người đằng sau rồi cười nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tống Anh đi theo hai phu thê Tống Kim Sơn đứng đằng sau lão gia tử, làm theo ý của lão gia tử, thực hiện lễ nghĩa chu toàn.

"Thúc công." Tống Đường Hành và Tống Tâm Hoa đồng thanh.

Rất hiển nhiên, lúc nãy bọn họ cũng đang tìm xem ai là Tống Anh.

Còn vị công tử này đứng thứ mấy trong nhà thì thật ra Tống Lão Căn cũng không rõ lắm. Dù sao thì rất nhiều người cùng tộc đã dời đi, chi của ông cũng không quá thân thiết với người ta. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tiểu bối Đường Hành gặp qua chư vị trưởng bối." Tống Đường Hành nhất thời không nhận ra được những người này, khách khí nói một câu.

Nàng chính là người phải xử lý sạch sẽ lần này.

Tuy người trong thôn này biết Tống Anh không phải con ruột nhưng chỉ cho rằng nàng là đứa trẻ của chi khác, ngoại trừ lý chính thì không còn ai khác biết nàng có quan hệ với hầu phủ.

Tống Anh liếc mắt nhìn một cái, quả nhiên là Tống Tâm Hoa và Tống Đường Hành. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hơn hai năm không gặp, Tống Tâm Hoa xinh đẹp hơn không ít, khuôn mặt có mấy phần tương tự với nguyên chủ.

Tới cổng thôn, đội ngũ ngừng lại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tống Lão Căn ngạc nhiên nhìn hắn: "Đây là tôn nữ không nên thân của nhà ta. Tuy nàng đã xuất giá nhưng người trong nhà thương nàng, muốn nàng trở về tham gia cùng mọi người. Lúc tế bái tổ tiên, nàng đi theo cũng không sao chứ?"

Lúc này, Tống Lão Căn mới ra mặt, nói: "Ngươi là... tiểu công tử của Hầu gia đúng không? Dựa theo bối phận, ngươi nên gọi ta một tiếng thúc công."

Có hai người trẻ tuổi bước xuống từ hai chiếc xe ngựa.

Hắn không dám chắc chắn người trước mặt này có phải người được đón tới kinh thành năm đó hay không.

"Đây là bốn nhi tử của ta, Phúc Sơn, Kim Sơn, Dần Sơn và Mãn Sơn. Bọn ta là người nhà quê, không có nhiều nguyên tắc, cứ thêm một tiếng "thúc" đằng sau là được, không cần kiêng kỵ gì cả." Tống Lão Căn nói tiếp.

Tống Tâm Hoa quay đầu lại nhìn những người mà phụ thân đã chuẩn bị giây lát. .

Nhưng lại không tìm thấy người nào bị hủy dung nên còn tưởng rằng người này không tới.

Nhưng lúc ăn Tết, không gian của Tống Anh đã thay đổi dẫn tới dung mạo và khí chất đều thay đổi đôi chút. Vì thế, so với dáng vẻ ngốc nghếch, mộc mạc trước đây, hôm nay nàng càng xinh đẹp và khí thế hơn nhiều, đứng trước mặt Tống Tâm Hoa cũng không hề kém cạnh, thậm chí còn hơn xa.

Bởi vì dáng vẻ của người này hơi bất đồng với người trong trí nhớ của hắn.

"Mặt của tộc tỷ đã khỏi rồi sao?" Tống Tâm Hoa hỏi.

Trong ánh mắt hiện lên mấy phần châm chọc.

"Đương nhiên là không." Tống Đường Hành lập tức nói.

"Đây là... tộc tỷ?" Tống Đường Hành nhìn Tống Anh.

Sau khi lão gia tử và tộc trưởng dẫn người đi thu xếp công việc năm, sáu ngày, đội ngũ lớn của hầu phủ mới khoan thai mà đến.

Đứng chờ ở cổng thôn.

Nhưng người trước mặt không chỉ vừa trắng vừa đẹp mà còn có mấy phần khí độ phi phàm.

Nhìn đi, âm mưu quả thực rõ như ban ngày. Chủ tử là nàng ấy còn đang ở đây mà trong đầu những người này chỉ nghĩ tới chuyện phải gi.ết ch.ết Tống Anh.

Hai người nhìn sang.

Chương 671: Quỳ xuống xin lỗi

Sau đó, ánh mắt của hai người dừng lại ở Nhị phòng.

"Bọn họ đúng là không được quy củ lắm. Nếu tộc tỷ đã nhắc tới rồi thì ta cũng không thể không thay cha ta dạy dỗ lại. Đã như vậy thì quỳ xuống xin lỗi đi." Tống Tâm Hoa nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tuy nhiên, nghe Tống Lão Căn nói, không phải không tới mà là đã hồi phục rồi!

"Khiến ngươi phải lo lắng rồi. Nha đầu này kiếm được chút tiền rồi mua ít thuốc về bôi, cuối cùng cũng có hiệu quả, hồi phục khá nhanh." Tống Lão Căn nói.

Còn Tống Tâm Hoa lại ngơ ngẩn nhìn gương mặt của Tống Anh.

Năm đó, Đại tỷ trông như cái hũ nút, lúc mới tới hầu phủ, làn da ngăm đen, sau đó có trang điểm cho trắng hơn, nhưng cử chỉ vẫn không thay đổi được.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 671: Quỳ xuống xin lỗi