Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 890: Quà

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 890: Quà


Ngươi còn là nam nhân đấy.

Vì sao ta không được ăn các ngươi?" Thập Doanh hỏi tiếp.

"Ngươi, ngươi muốn thế nào... Chỉ cần ngươi không làm hại người nhà của ta, muốn, muốn chém muốn g·i·ế·t... đương nhiên muốn làm gì cũng được... Chỉ cần không nhai kỹ nuốt chậm là được..." Giọng của Tống Tuân nhỏ như tiếng muỗi kêu.

"Được." Thập Doanh cực kỳ dễ nói chuyện.

"..."

Vô số điểm sáng bay lất phất, đẹp không sao tả xiết.

"Cố cô nương không phải cô nương yêu dấu của tại hạ..."

"Vậy được thôi, mấy ngày tới, ngươi nhìn ta nhiều vào.

Chương 890: Quà

"..." Mí mắt của Tống Tuân giật giật.

"Ngươi chớ có sờ.

"Sao con người ngươi lại không hiểu chuyện thế! Ta đang dỗ ngươi! Dỗ ngươi mà ngươi cũng không nhận ra sao?!" Thập Doanh vô cùng ấm ức, "Ngươi xem, ánh sáng này đẹp hơn pháo hoa của loài người các ngươi đúng không!? Hơn nữa, ta không dịu dàng sao? Ta đã không hung dữ với ngươi rồi, cũng không ăn ngươi.

Chẳng lẽ yêu quái này đang tra tấn hắn!?

Nếu hôm đó không có ta thì cơ thể nhỏ bé của ngươi đã bị người ta đánh c·h·ế·t từ lâu rồi! Cô nương yêu dấu của ngươi cũng đã bị người khác làm nhục rồi!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Tống Tuân mím môi.

Ngươi nói vậy chẳng lẽ là muốn khiêu khích ta sao!"

Tuy bước chân hơi loạng choạng nhưng dù sao cũng vừa mới ngủ dậy nên lúc này trông có chút tinh thần hơn.

Sao lại vô dụng như thế hả?"

"Đồ nhát gan, chuyện ta ăn thịt người đáng sợ như vậy sao?" Thập Doanh khoanh tay trước ngực, "Tướng ăn của ta đã rất văn nhã rồi, chỉ nuốt thẳng một cái mà thôi, không hề nhai kỹ nuốt chậm.

"Lão nương nói phải thì là phải! Ngươi còn không vui? Nàng có gì không tốt!?" Thập Doanh vừa nghe vậy thì lập tức ồn ào.

Ta nghe lời ngươi." Vẻ mặt của Tống Tuân rất nghiêm túc.

Ngươi nhát gan như vậy thì sao có thể làm chuyện lớn được?" Thập Doanh xụ mặt dạy dỗ, "Hơn nữa, ngươi còn chưa cảm ơn ta đấy. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Chuyện này... không phải chuyện mà tiểu sinh có thể khống chế được." Lục phủ ngũ tạng của Tống Tuân đều run rẩy.

"Ngươi, ngươi đừng làm hại muội muội ta.

Sau khi xem xong, ngươi không được khóc lóc làm loạn nữa!" Thập Doanh hừ một tiếng, sau đó sử dụng yêu lực khiến phạm vi trăm thước xung quanh đột nhiên trở nên tối đen, sau đó, giữa không trung xuất hiện pháo hoa rực rỡ. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Chẳng phải thấy thêm mấy lần là được rồi sao? Chỉ mấy tiểu yêu quái mà đã khiến ngươi sợ tới mức không đứng dậy nổi.

Thập Doanh nói xong, hoàn toàn không đợi Tống Tuân gật đầu đồng ý đã kéo người từ trên giường xuống, vì để Tống Anh yên tâm mà còn ép hắn chải tóc và thay quần áo sạch sẽ.

Tống Tuân luôn cảm thấy yêu quái này dùng khuôn mặt của Cố tiểu thư nói mình to lớn và mạnh mẽ rất là... quái dị.

Ta cũng có thể biến thành con người, chẳng qua hôm đó ta ăn nhầm mà thôi.

Nể tình ta cứu ngươi một mạng, ngươi không thể không sợ ta sao?"

Nhìn nhiều thì sẽ không thấy đáng sợ nữa." Thập Doanh thở dài, "Ta chính là Thập Doanh, dị thú do trời đất sinh ra, được sinh ra từ ngọn lửa dưới đáy biển, có sức mạnh của nước và lửa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong số các yêu quái, ta to lớn và mạnh mẽ nhất..."

"Vì sao ngươi không nói lời nào? Chẳng lẽ đang khinh thường ta!?" Thập Doanh hơi không vui, "Đúng là đồ nhát gan. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc này, đầu óc của Tống Tuân không được minh mẫn lắm, cũng không nghĩ tới chuyện vì sao Tống Anh lại không ngăn cản hai người trai đơn gái chiếc.

"Lúc loài người các ngươi ăn thịt những loài động vật khác còn rất thích thú mà, phát minh ra đủ loại phương pháp nấu nướng.

Ngươi có gì không chấp nhận được?"

Lửa này dính vào người ngươi sẽ làm tên mọt sách như ngươi bỏng rát đấy." Trong lúc Tống Tuân còn đang sững sờ, Thập Doanh lại bổ thêm một câu.

Tay run rẩy.

Thập Doanh nói xong cũng cảm thấy có lẽ mình hơi hung dữ nên hạ thấp giọng: "Tiểu thư sinh, ngươi sợ cái gì? Ngươi nhìn ta một cái đi, ta và ngươi giống nhau mà.

"Lúc ở nhân gian, ta sẽ bị áp chế pháp lực, không thể tặng cho ngươi món quà đặc biệt hơn.

Bây giờ ta thấy ngươi sợ hãi quá mức nên sẽ tặng cho ngươi một cảnh đẹp để trấn an.

Nhất thời, Tống Tuân hận không thể co rúm người lại.

Hai người sóng vai ra khỏi phòng, sau đó, Thập Doanh phất tay với Tống Anh, xem như đang ra ngoài ngắm phong cảnh.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 890: Quà