Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Niên Tiểu Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 891: Ơn nặng như núi
Nàng ấy tỏ ra lấy lòng rõ ràng như thế, sao lại không nhận ra được chứ?!
Tống Tuân cảm thấy bản thân mình không hề vinh hạnh chút nào mà là xui xẻo tới tận cửa.
Thập Doanh cau mày: "Ai muốn ăn thịt ngươi? Ta nói, nếu sau này ngươi nghe lời ta thì ta sẽ không ăn thịt nàng. Ta không chỉ không ăn thịt muội muội ngươi mà còn không ăn thịt những người khác. Thế nào?"
Tống Tuân căng thẳng: "Đại tiên, đại tiên là một yêu quái lương thiện, nhất định sẽ không làm như vậy... Tuy, tuy rằng muội muội ta hơi tham tiền nhưng luôn làm ăn hợp pháp, trời sinh cũng vô cùng thiện lương, chưa bao giờ làm chuyện xấu, không giống bọn b·ắ·t· ·c·ó·c buôn người hôm đó.
Hắn không dám nói nhiều, lỡ như nói sai một câu thì cái mạng nhỏ sẽ đi tong.
Bây giờ, pháp lực của nàng ấy không còn mạnh như trước, nhưng nàng ấy không mất trí nhớ như lão đại nên vẫn còn mấy phần bản lĩnh.
Bây giờ tâm trạng của ta tốt nên lười so đo với ngươi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chẳng qua tim người là bằng máu thịt, còn tim của yêu quái thì chưa chắc.
Tống Tuân mấp máy môi, muốn nói lại thôi.
"Nếu đại tiên đói bụng, tuy, tuy ta gầy như que củi nhưng cũng miễn cưỡng cho vào miệng được..." Tống Tuân lập tức quỳ xuống.
Ngươi may mắn thật." Thập Doanh cảm thán.
Thập Doanh nhìn chằm chằm tướng mạo của Tống Tuân này.
Bất đắc dĩ, Tống Tuân đành phải mở miệng nói: "Ta, ta chỉ nhất thời hoa mắt, choáng váng đầu óc thôi."
Giờ phút này, Thập Doanh thật sự không hiểu nổi suy nghĩ của người này.
Nhưng thế gian có vô số người mang loại mệnh cách này, trong đó chỉ có mấy người ít ỏi có thể vươn lên mà thôi.
Liếc mắt một cái là có thể nhìn ra số mệnh của vị Tống Tuân này lận đận, thua thiệt.
Nàng ấy sống lâu như vậy nhưng đây là lần đầu tiên nghe thấy người khác đánh giá như vậy về mình đấy!
Nhưng đột nhiên nghe thấy cách nói này thì thấy rất mới lạ. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Muội muội ngươi đối với ngươi đúng là ơn nặng như núi." Thập Doanh bất chợt nói một câu.
"Ngươi đúng là cái hũ nút.
Tống Tuân sửng sốt, sau đó sau lưng toát mồ hôi lạnh: "Đại, đại tiên, muội muội ta tính cách đơn thuần, chưa hiểu việc đời, thật sự không chịu nổi sợ hãi đâu..." (đọc tại Qidian-VP.com)
Mấy năm trước, trên trời dưới đất, có ai không biết Thập Doanh nàng ấy hung tàn nhất? Trong thập đại Yêu Vương, hung danh của nàng ấy cũng đứng số một, số hai!
Nhưng từ xưa đến nay, huyết thống đều do trời định.
"Bây giờ ngươi còn sợ yêu quái không?" Thập Doanh kiêu ngạo hất cằm, tràn đầy tự tin, "Yêu quái bọn ta không có gì khác loài người các ngươi cả.
Thập Doanh thấy lời này của hắn dường như có ý che chở thì lập tức bật cười: "Sao? Ngươi đang sợ ta... ăn thịt Tống Anh à?"
Sao lão đại lại làm huynh muội với người này chứ?
Không tin thì ngươi sờ thử đi, trái tim này cũng biết đập đó."
"Nếu đã như vậy thì bây giờ ngươi đã được ta dỗ dành vui vẻ chưa?" Thập Doanh hỏi.
"..." Tống Tuân nheo mắt.
Nhìn Tống Tuân khóc không ra nước mắt, Thập Doanh nhận thấy sự chân thành từ biểu cảm của hắn.
Thiên hạ này có ngàn vạn nam nhân, sao hắn lại gặp phải yêu quái chứ? (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ta là một yêu quái lương thiện ư?" Thập Doanh hỏi.
Nếu chuyện này xảy ra vào rất nhiều năm trước, con người biết không thức thời như ngươi đã trở thành trở thành tế phẩm và bị xẻ thịt rồi." Thập Doanh thở dài.
Ta nói chuyện với ngươi mà ngươi cũng không biết đáp lại.
Chương 891: Ơn nặng như núi
Mặc dù gia đình này và lão đại không phải ruột thịt, nhưng có thể ở cùng nhau thì đã là có duyên phận rồi.
"Tống ca ca, ta đã sống nhiều năm như vậy nhưng đây là lần đầu tiên dỗ dành nam nhân đấy.
Tống Tuân bị giọng nói của Thập Doanh dọa sợ, sắc mặt tái nhợt hơn một chút. (đọc tại Qidian-VP.com)
Xin đại tiên buông tha..."
"Ta có thể không ăn thịt muội muội ngươi." Thập Doanh tỏ vẻ thần bí, "Nhưng phải xem ngươi làm như thế nào đã."
Bây giờ nhìn thử, chắc hẳn Tống Tuân này cũng là một trong số mấy người ít ỏi kia.
Hắn tuyệt đối không có ý định khiêu khích con yêu quái này! Vậy chẳng phải là chán sống sao? Sao có thể làm ra hành động không hiểu chuyện như thế chứ!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.