0
Trần Phong bước vào động phủ, một cảm giác mát lạnh, dễ chịu lan tỏa khắp cơ thể. Hắn nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, cảm nhận luồng linh khí nồng đậm đang bao trùm lấy mình. Nơi đây quả thực là một nơi lý tưởng để tu luyện.
Hắn khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu kiểm tra lại tình trạng của bản thân sau khi đến Vạn Kiếm Tông. Đầu tiên là nhiệm vụ hệ thống:
"Nhiệm vụ: Chọn một trong các trưởng lão làm sư phụ."
"Phần thưởng: Tùy thuộc vào lựa chọn của ký chủ."
"Trạng thái: Hoàn thành."
"Đánh giá: Lựa chọn sáng suốt, phần thưởng xứng đáng."
"Phần thưởng: 50 ngày trí nhớ."
Hệ thống không nói rõ phần thưởng cụ thể là gì, ngoài 50 ngày trí nhớ. Có lẽ, phần thưởng thực sự chính là việc bái Đại Trưởng Lão Hoắc Thiên Vận làm sư phụ, mở ra cho hắn một con đường tu luyện rộng mở.
Tiếp theo, hắn kiểm tra bảng thông tin cá nhân:
Ký chủ: Trần Phong
Tuổi: 18
Giới tính: Nam
Linh căn: Thuần Dương Chi Thể (ẩn)
Tu vi: Trúc Cơ sơ kỳ (Ẩn: Luyện Khí tầng 3)
Công pháp: Không
Kỹ năng: Không
Vật phẩm: Dịch Chuyển Phù (đã sử dụng) Nhẫn Trữ Vật (10 mét khối) Bát Sứt Mẻ (vô giá trị)
Trí nhớ còn lại: 260 ngày
Nhìn vào bảng thông tin, Trần Phong không khỏi mỉm cười hài lòng. Chỉ trong một thời gian ngắn, hắn đã có những bước tiến vượt bậc. Từ một tên ăn mày mù lòa, không có chút tu vi, giờ đây hắn đã trở thành đệ tử thân truyền của Đại Trưởng Lão Vạn Kiếm Tông, sở hữu tu vi Trúc Cơ sơ kỳ.
Việc đột phá lên Trúc Cơ diễn ra một cách tự nhiên, không gặp bất kỳ trở ngại nào. Trần Phong đoán rằng, đó là nhờ vào lần "song tu" với Liễu Như Nguyệt. Dù bị nàng ta hút đi dương khí, nhưng linh khí của hắn lại có thể chuyển hóa ngược lại, giúp hắn đả thông kinh mạch, ngưng tụ linh dịch, hình thành đan điền, một bước đột phá lên Trúc Cơ.
(Xem ra, việc lợi dụng Liễu Như Nguyệt để tu luyện là hoàn toàn khả thi. Chỉ cần tìm ra cách khống chế nàng ta...)
Nghĩ đến đây, Trần Phong lại cảm thấy hơi tiếc nuối. Nếu không có Dịch Chuyển Phù, có lẽ hắn đã có thể tiếp tục "song tu" với Liễu Như Nguyệt, tu vi chắc chắn sẽ còn tăng tiến nhanh hơn nữa.
Nhưng hắn cũng hiểu, đó là một con dao hai lưỡi. Liễu Như Nguyệt không phải là kẻ dễ đối phó, nếu không cẩn thận, hắn có thể m·ất m·ạng như chơi.
(Tạm thời gác chuyện này lại đã. Trước mắt, phải tập trung tu luyện, nâng cao thực lực. Có thực lực, mới có thể tính đến chuyện khác.)
Trần Phong hít sâu một hơi, xua tan những suy nghĩ vẩn vơ trong đầu, bắt đầu tập trung vào việc tu luyện. Hắn nhắm mắt lại, vận chuyển linh khí trong cơ thể, cảm nhận từng dòng chảy năng lượng đang lưu chuyển qua các kinh mạch.
Nhờ có chức năng ẩn giấu tu vi của hệ thống, Trần Phong có thể tùy ý điều chỉnh tu vi hiển thị ra bên ngoài. Hắn quyết định ẩn giấu tu vi thực sự, chỉ thể hiện ra tu vi Luyện Khí tầng 3, để tránh gây sự chú ý không cần thiết.
(Ở cái thế giới mạnh được yếu thua này, ẩn giấu thực lực là điều cần thiết. Cây cao đón gió, mình vẫn còn quá yếu, không nên quá mức khoe khoang.)
Đúng lúc này, một giọng nói trầm ấm vang lên bên ngoài động phủ:
"Trần Phong, con có trong đó không?"
Là sư phụ, Hoắc Thiên Vận.
Trần Phong vội vàng đứng dậy, mở cửa động phủ.
"Sư phụ." Hắn cung kính hành lễ.
"Ừm." Hoắc Thiên Vận gật đầu, bước vào trong động phủ. "Con đã quen với nơi này chưa?"
"Đa tạ sư phụ quan tâm, đệ tử đã quen rồi ạ." Trần Phong đáp.
Hoắc Thiên Vận quan sát xung quanh động phủ một lượt, rồi gật đầu hài lòng:
"Nơi này linh khí dồi dào, rất thích hợp cho việc tu luyện. Con phải chăm chỉ tu luyện, không được lười biếng, phụ lòng ta."
"Đệ tử ghi nhớ lời sư phụ dạy."
"Tốt." Hoắc Thiên Vận nói, rồi lấy ra một miếng ngọc giản màu xanh, đưa cho Trần Phong. "Đây là lệnh bài thân phận của con, chứng minh con là đệ tử thân truyền của ta. Hãy giữ nó cẩn thận, đừng để mất."
Trần Phong cẩn thận nhận lấy lệnh bài, cảm nhận được sự mát lạnh từ miếng ngọc truyền đến. Hắn biết, đây là một vật phẩm quan trọng, không chỉ là chứng minh thân phận, mà còn có thể dùng để ra vào các khu vực cấm địa trong tông môn.
"Và đây, là công pháp tu luyện của Phiêu Miểu Phong chúng ta." Hoắc Thiên Vận lại lấy ra một quyển sách cũ kỹ, đưa cho Trần Phong. "Đây là 'Phiêu Miểu Kiếm Quyết' là một trong những bí kíp trấn phái của Vạn Kiếm Tông ta. Con phải chuyên tâm nghiên cứu, lĩnh hội tinh túy trong đó."
Trần Phong hai tay cung kính nhận lấy quyển sách, trong lòng dâng lên một cảm giác phấn khích. Đây chính là thứ hắn mong đợi nhất, bí kíp tu luyện cao cấp của Vạn Kiếm Tông!
"Phiêu Miểu Kiếm Quyết, lấy tâm ngự kiếm, lấy ý dẫn chiêu, hư vô phiêu miểu, biến hóa khôn lường..." Hoắc Thiên Vận bắt đầu giảng giải về yếu quyết của Phiêu Miểu Kiếm Quyết. "Bước đầu tiên, con phải học cách 'dưỡng kiếm' dùng tâm để cảm nhận kiếm, dùng ý để dẫn dắt kiếm khí..."
Trần Phong chăm chú lắng nghe, ghi nhớ từng lời sư phụ dạy. Hắn biết, đây là cơ hội ngàn vàng, hắn phải nắm bắt lấy nó.
"Con là Thuần Dương Chi Thể, có thể tu luyện ra chí dương kiếm khí, rất phù hợp với Phiêu Miểu Kiếm Quyết." Hoắc Thiên Vận nói tiếp. "Nhưng con cũng phải nhớ, kiếm đạo không chỉ có cương, mà còn phải có nhu. Phải biết cương nhu kết hợp, mới có thể đạt đến cảnh giới cao nhất."
"Đệ tử đã hiểu." Trần Phong gật đầu.
"Trước mắt, con hãy học thuộc lòng tâm pháp của Phiêu Miểu Kiếm Quyết, sau đó ta sẽ chỉ dạy cho con cách vận dụng linh khí, cách thi triển kiếm chiêu." Hoắc Thiên Vận nói. "Có gì không hiểu, cứ hỏi ta."
"Vâng, sư phụ."
"Ngoài ra," Hoắc Thiên Vận tiếp tục, "Là đệ tử Vạn Kiếm Tông, con có thể nhận nhiệm vụ tại Nhiệm Vụ Điện để đổi lấy điểm cống hiến. Điểm cống hiến có thể dùng để đổi lấy đan dược, pháp bảo, tài liệu tu luyện, và cả bí kíp võ học tại Tàng Kinh Các. Phiêu Miểu Phong ta còn có Vạn Kiếm Các, chuyên tàng trữ kiếm quyết, kiếm kỹ, kiếm trận, con cũng có thể dùng điểm cống hiến để đổi lấy."
"Vạn Kiếm Các?" Trần Phong hỏi, trong lòng dâng lên một cảm giác hứng thú.
"Phải, Vạn Kiếm Các." Hoắc Thiên Vận gật đầu. "Đó là nơi lưu giữ vô số bí kíp kiếm đạo của Vạn Kiếm Tông ta, từ cơ bản đến cao cấp. Con có thể đến đó tìm kiếm những bí kíp phù hợp với mình."
"Đệ tử cảm tạ sư phụ chỉ điểm." Trần Phong chắp tay nói.
(Vạn Kiếm Các, ta nhất định phải đến đó một chuyến!)
"Ừm." Hoắc Thiên Vận gật đầu hài lòng. "Con cứ ở đây tu luyện trước đi. Ta còn có việc phải làm, sẽ quay lại sau."
Nói rồi, Hoắc Thiên Vận quay người rời đi. Trần Phong tiễn sư phụ ra khỏi động phủ, rồi quay lại, ngồi xuống, bắt đầu nghiên cứu Phiêu Miểu Kiếm Quyết.
Hắn mở quyển sách ra, đọc từng chữ, từng câu, cố gắng ghi nhớ tất cả vào đầu. Tâm pháp của Phiêu Miểu Kiếm Quyết quả nhiên thâm sâu, huyền ảo, vượt xa những gì hắn từng biết trước đây.
(Lấy tâm nhập kiếm, lấy ý dẫn chiêu... hư vô phiêu miểu, biến hóa khôn lường...)
Trần Phong lẩm bẩm, trong đầu dần hiện lên những hình ảnh về kiếm chiêu, kiếm thức. Hắn như chìm đắm vào một thế giới kiếm đạo đầy kỳ ảo, nơi mà mỗi đường kiếm đều ẩn chứa sức mạnh vô biên.
Hắn cứ thế ngồi đó, say sưa nghiên cứu Phiêu Miểu Kiếm Quyết, quên cả thời gian. Hắn không biết mình đã ngồi đó bao lâu, chỉ biết rằng, khi hắn mở mắt ra, trời đã tối mịt.
(Đã đến lúc thử nghiệm rồi.)
Trần Phong đứng dậy, cầm lấy lệnh bài thân phận, bước ra khỏi động phủ. Hắn muốn đến Vạn Kiếm Các, tìm kiếm những bí kíp kiếm đạo phù hợp với mình.
Hắn hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, cố gắng vận dụng linh khí trong cơ thể. Hắn cảm nhận được luồng linh khí đang chầm chậm lưu chuyển theo ý muốn của mình, tuy còn hơi trúc trắc, nhưng đã tốt hơn rất nhiều so với trước đây.
(Luyện Khí tầng 3... ẩn!)
Trần Phong thầm ra lệnh cho hệ thống, ẩn giấu tu vi thực sự của mình. Hắn biết, ở cái nơi đầy rẫy cao thủ như Vạn Kiếm Tông này, hắn phải luôn luôn cẩn thận, không được để lộ ra bất kỳ sơ hở nào.
Hắn bước đi trong bóng đêm, hướng về phía Vạn Kiếm Các. Hắn không thể nhìn thấy, nhưng hắn có thể cảm nhận được, hắn có thể nghe thấy, hắn có thể "nhìn" bằng trái tim mình.