Đường Đến Vinh Quang
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 19: Đường dài mới biết ngựa hay
Nhưng cũng bởi vì nhiều lần ra sân với cơ thể nồng nặc mùi rượu, thậm chí say xỉn trong một trận đấu quan trọng, khiến bên trên đem anh đẩy sang đội huấn luyện đội U17.
“Cậu ta xứng đáng.” Peter uống cạn ly cocktail làm từ vodka hạng nặng, nói qua kẽ răng.
“Không ổn lắm. Hòa 2-2. Tụi nhỏ vẫn còn chưa quen với nhịp độ thi đấu. Còn bên anh thì sao, nghe nói lần này câu lạc bộ muốn bổ sung hàng t·ấn c·ông của chúng ta từ Conti?” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Cũng phải, bọn họ chủ yếu nghề nghiệp chính là đào tạo cầu thủ trẻ. Giờ có hàng ngon không bán giá tốt thu tiền về thì nói sao được.” Lucas gật đầu, sau đó nói: “Bên em có mấy đứa nhỏ đá cũng được, anh có muốn dùng hàng nhà tạm hay không?”
“Bên kia đòi bao nhiêu mới nhả người?” Lucas hỏi.
Sau trận đấu ngày thứ năm, toàn đội B Boulogne được nghỉ một quãng thời gian dài ba ngày, cho đến thứ hai tuần sau mới bắt đầu tập trở lại.
“Peter, anh không bỏ rượu được sao?”
Đường dài mới biết ngựa hay.
Lucas im lặng không nói.
Đây chính là nơi chú ba dùng để gắn xích đu cho Anna chơi đùa.
Bảo sao phía trên tạo áp lực, không đồng ý với đề nghị này.
Lucas, Peter.
“Là ai vậy, lâu rồi em không nghe anh đánh cao một cầu thủ trẻ như vậy.” Lucas nổi lên hứng thú.
Nhảy dây, hít xà đơn, tập tạ chân, tập tâng bóng, chuyền và sút bóng…
Quán này xây dựng theo phong cách hiện đại, không gian rộng rãi được chia thành từng gian riêng biệt, rất thích hợp cho các cuộc nói chuyện riêng tư. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngoài việc tăng cường kỹ thuật cá nhân ra, việc cải thiện thể lực là việc cần làm nhất lúc này.
“Cảm ơn cậu.”
Giữa mỗi bài tập, Phong đều nghỉ ngơi một chút, giúp cho cơ không bị quá tải.
Mỗi khi tập bài tập này, cảnh tượng nhíu đýt của thằng Jack ngày đó lại hiện về, khiến cho Phong không nhịn được mà nở nụ cười. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Một cầu thủ trẻ tên Franck Ribéry, tiền vệ cánh trái. Có khát khao, có tốc độ, ra sân là đá hết mình. Chỉ có điều…” Peter hơi trầm ngâm.
“Bình thường thôi, tớ còn kém các cậu, không cố gắng tập sao được.” Phong nói qua loa. “Cậu vào nhà chờ chút nha. Tớ cũng định buổi chiều đi xem thử đây. Nếu có cậu đi cùng thì tốt quá.”
Đầu tiên, Phong tiến hành bài tập khởi động làm nóng cơ thể.
Cũng không biết phía sau người đàn ông có ánh mắt nhìn cầu thủ cực kỳ lợi hại này, rốt cuộc có chuyện xưa gì khiến anh ấy ra nông nỗi như vậy.
Ngoài ra gần đó còn có mấy cục tạ tay đổ bằng xi măng, đều là dụng cụ tập thể lực của Phong tự chế.
Phải biết, hiện tại cầm năm mươi ngàn euro, chỉ cần chịu khó lặn lội một chút, có thể mua cả tá cầu thẻ đầy tài năng ở khắp các trung tâm huấn luyện đào tạo trên cả nước.
“Uhm, đợt này Conti có mấy con hàng cũng tạm được, anh khá ưng. Nhưng tình hình tài chính của câu lạc bộ chúng ta hai năm gần đây liên tục xảy ra chuyện. Tiền không đủ, bên kia không chịu nhả người.” Peter trầm ngâm.
“Trận đấu thế nào, ổn cả chứ?” Huấn luyện viên Peter cầm một ly Espresso Martini uống một ngụm lớn, nhìn về Lucas hỏi.
Một phần là vì muốn cảm ơn tấm vé Phong tặng, một phần khác là biểu hiện của Phong ở đội bóng làm Tiago cảm thấy tò mò, cảm thấy cậu bạn người Việt Nam này của mình có khí chất gì đó khác xa với những đồng đội khác mà Tiago biết.
Huấn luyện viên Lucas ánh mắt khẽ lướt qua ly cocktail tỏa ra hương thơm đậm đà của Vodka trên tay Peter, đáp :
Phong cũng tận dụng để làm xà đơn.
“Đi mua giày, cậu đi chung với tớ không?” Tiago đá chân chống, dựng chiếc xe đạp trước sân nhà Phong.
Phong rót cho Tiago một ly nước, sau đó nói:
Chương 19: Đường dài mới biết ngựa hay
Trời hôm nay thật đẹp, sáng sớm gió nhẹ trời mát, mặc dù đang là đầu mùa hè nhưng buổi sáng thời tiết vẫn tương đối dễ chịu. Nhất là khi sân sau nhà có những tán cây to che phủ bóng mát.
Trong một lần tình cờ, Tiago bị Phong nhìn thấy cậu đang phụ giúp cha mình. Lúc ấy Tiago rất xấu hổ, còn sợ Phong chê cười. Nhưng không ngờ Phong chẳng những đối xử với cậu hoàn toàn bình thường mà còn từng nói rằng rất hâm mộ vì Tiago vẫn còn gia đình bên cạnh để cố gắng.
“Tính tình cậu ta có vẻ nóng nảy, việc này ảnh hưởng lớn đến quyết định trên sân. Cậu biết đấy, giải Vô địch U17 các câu lạc bộ miền Bắc Pháp mặc dù chỉ là giải đấu trẻ, nhưng cạnh tranh rất là kịch liệt. Nếu không giữ được cái đầu lạnh thì rất khó triển khai.” Huấn luyện viên Peter nói.
Mà Phong thì tự cho mình mấy ngày nghỉ ngơi, tạm dừng luyện tập để đi đến trung tâm thành phố Boulogne, tự thưởng cho mình một đôi giày đá bóng mới.
Cũng nhờ những cuộc nói chuyện như vậy mà Tiago và Phong dần dần đã trở thành bạn bè tương đối quen thuộc.
Sau khi khởi động xong, Phong cầm lấy dây nhảy, bắt đầu tiến hành nhảy dây tại chỗ.
“Ồ, cậu đang tập luyện à? Siêng thế?” Tiago không chờ cho Phong trả lời, nhìn thấy mình mẩy Phong đầy mồ hôi mồ kê, ngạc nhiên.
Hiện giờ bắt gặp Phong ở nhà một mình tập luyện chăm chỉ như vậy, Tiago dường như cảm giác mình khám phá ra một Phong hoàn toàn khác, ngày càng có vẻ thần bí hơn trong mắt cậu.
“Xời, lấy ngót chứ có gì đâu, cậu yên tâm. Anh còn chơi tốt.” Peter cười nhạt, không quan tâm.
Cha của Tiago làm công nhân vệ sinh ở khu này. Thỉnh thoảng cậu sẽ phụ giúp cha thu gom rác trong những khi được nghỉ học và không có lịch luyện tập.
Lần này cũng là lần đầu tiên Tiago đến nhà Phong.
Trong khoảng sân nhỏ, có hai cây cột sắt được nối với nhau bằng một ống thép tròn, cao chừng hai mét rưỡi.
Đây đều là những bài tập cơ bản cậu duy trì tập luyện cho mình sau khi được nhận vào câu lạc bộ Boulogne.
Gần trưa, Phong thở hổn hển, ngồi dựa vào gốc cây thả lỏng cơ thư giãn.
“Năm mươi ngàn, lương tuần 250.” Peter trầm ngâm một chút, nhẹ giọng.
Trải qua trận đấu với FC Conti lần trước, Phong phát hiện thể hình của mình không theo kịp với các bạn đồng lứa chính là một điểm yếu chí mạng.
Ba năm trước, khi Lucas chuyển đến đây làm việc, đã thấy Peter chìm trong men rượu. Lúc đó Peter còn là huấn luyện viên dẫn dắt đội chính câu lạc bộ Boulogne.
Bảng số liệu thần bí này, trong mắt Phong, càng giống một loại máy đo chỉ số hơn, nó giúp cho Phong thời khắc có thể nhìn thấy tiến bộ của bản thân thông qua việc luyện tập, tăng thêm động lực để cậu phấn đấu.
Dù vậy, Phong vẫn cảm thấy cực kỳ mỏi mệt. Thậm chí không ít lần muốn buông bỏ, cho phép bản thân nghỉ ngơi một ngày.
Đặc điểm bóng đá đương đại cần t·ranh c·hấp rất nhiều, đặc biệt là vị trí của cậu, đối mặt đều là các trung vệ và hậu vệ có thể hình cao to.
Nửa giờ sau.
Hai vị huấn luyện viên chịu trách nhiệm cho toàn bộ lứa cầu thủ trẻ của câu lạc bộ Boulogne cùng ngồi trong quán café phía trước sân vận động Giải Phóng.
“Cậu uống nước lọc tạm nhé.”
“Cái gì, họ cần tiền điên rồi sao?” Lucas giật mình, ly cà phê trong tay đưa đến bên miệng cũng tràn ra ngoài một chút.
Một buổi sáng luyện tập vất vả lại trôi qua. Nghe thấy chỉ số thể lực cơ bản lại có tăng lên, mặc dù chỉ là 0.1 điểm.
“Mấy đứa nhỏ đội B còn non lắm, cho chúng thêm thời gian đi. Ít nhất là đến hết khóa đi theo trình tự là tốt nhất. Anh sẽ cố gắng thuyết phục phía trên, lần này phía Conti có một chân chạy cánh rất có tiềm năng, anh không muốn để mất cậu ta.”
Nhảy dây có thể giúp tim làm quen với nhịp độ cao, tăng lượng oxy lưu thông trong máu giúp cho cậu có thể duy trì thể lực trong suốt trận đấu.
Thế nhưng khi nghĩ đến việc bản thân còn thua kém so với các đồng đội, cậu không thể nào buông tha luyện tập.
Một cầu thủ trẻ mới mười sáu tuổi, chơi ở một câu lạc bộ nghiệp dư tại địa phương, thật có thể đáng với giá tiền này sao?
Chỉ cần có tiến bộ liền tốt. Lâu dài tích lũy, chắc chắn sẽ có kết quả kinh người, không cần nóng vội.
“Phong ơi, cậu có nhà không?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Đúng lúc này, có tiếng gọi từ phía trước nhà.
Tiago đi theo sau lưng Phong, vào trong nhà đến bên ghế salông ngồi xuống.
Nhưng Phong cảm thấy đã hài lòng vui vẻ.
… (đọc tại Qidian-VP.com)
Phong vừa nói, vừa lấy quần áo đi tắm. Để lại Tiago ngồi chờ trong phòng khách.
“Tiago, cậu đi đâu thế?” Phong nhìn người đồng đội có vóc dáng cao to, làn da ngăm đen và đôi mắt trong sáng, cười hỏi.
“Là điều gì?”
“Chờ chút, tớ đi tắm thay đồ rồi chúng ta cùng đi.”
Nghe giọng nói, Phong liền biết là ai, mỉm cười đi ra mở cửa.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.