Đường Đến Vinh Quang
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 20: Nói gì cũng được, đừng nói câu nói này
Làm cho thiếu niên nhỏ tuổi nghe xong, miệng giật giật như muốn sùi bọt mép.
Ký ức đau đớn sau đýt hiện về, nó nuốt nước miếng một cái, theo bản năng muốn nói với anh của mình, nói gì cũng được, đừng nên nói câu này với cái thằng kia, hậu quả sẽ không tốt lắm đâu.
Tiago nghe Phong gọi mình bằng cái tên ‘Titi’ thân mật ở nhà, trong lòng cảm giác ấm áp, đáp:
Thiếu niên nhỏ tuổi rõ ràng thấy vẻ mặt này của gã, chỉ có thể giận mà không dám nói gì.
Mà Tiago thì cầm lấy găng tay, âu yếm vuốt ve yêu thích không rời.
Cửa hàng Adidas chính hãng nằm ở khu chợ trung tâm, cách nhà Phong ước chừng gần bốn cây số.
Từ quần áo thể thao, giày, bóng… tất cả đều được trưng bày trên những cái kệ bắt mắt xinh đẹp.
“Hừ…khố rách áo ôm.” Thanh niên lớn tuổi đứng bên quầy, đột nhiên nhìn thấy hai người thiếu niên khác đang đứng xem giày gần đó, nhìn quần áo và bộ dáng của hai người này, nhếch mép khinh miệt nói.
Quát đờ phắc, mua gì nhiều vậy, chẳng lẽ mày định mở đội bóng mini tại nhà hay sao?
Lúc này, nhân viên bán hàng ở bên cạnh lại hoàn toàn không quan tâm đến biểu lộ cay đắng của thiếu niên nhỏ tuổi, một mực duy trì nụ cười.
Nhưng nghĩ nghĩ, nó lại đem lời nói nuốt vào trong bụng, không dám nói.
Chương 20: Nói gì cũng được, đừng nói câu nói này
Mẹ nó, nhìn cái mặt không ưa nổi.
Nếu như không xử lý nhanh, chưa đến cửa hàng Adidas, mũi Phong chắc chắn bị ngộp.
Phong cũng thử cầm lấy găng tay, xem xét mở rộng kiến thức.
“Titi, xe của cậu chở được tớ không vậy?” Phong nhìn chiếc xe đạp được ‘độ’ thêm sắt hai bên, gia cố baga phía sau của Tiago, nuốt nước miếng nghi ngờ hỏi.
“Thực lực bản thân? Mày nghĩ mày là ai, mày phải biết, đội B mỗi cuối khóa đều phải thi đấu với đội chính U17 thì mới tốt nghiệp. Nếu mày b·ị đ·ánh rớt thì không có cách nào lo liệu cho mày đâu, phải tìm câu lạc bộ mới đó.” Thanh niên lớn tuổi hừ lạnh.
Tiago có thân hình cường tráng, chở theo Phong, đạp lọc cà lọc cọc trên đường.
Một đơn hàng này giá trị không nhỏ, trong đó hiển nhiên sẽ có tiền thưởng đến tay hắn, sao không vui cho được.
Tiền này đều là do cha của nó chi ra, mà tiền của cha nó chẳng khác nào tiền của nó.
Phong đi trước, đẩy cửa tiến vào bên trong cửa hàng.
Đem xe đạp đậu vào khu vực để xe, nhìn nhìn bên cạnh đa số là xe hơi, Tiago có chút xấu hổ.
“Được rồi, chốt hai đôi này và bốn đôi vớ, thêm một ít băng keo, năm chai xịt lạnh và ba quả bóng nữa.” Thanh niên lớn tuổi búng tay, nói ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phong nhìn thấy ánh mắt đó của Tiago, liền biết vị kia thủ môn huyền thoại Edwin van der Sar lại có thêm một fan cứng rồi, khỏi chạy.
Vừa rồi nghe đến cái tên Edwin van der Sar, hai mắt Tiago tựa như có ánh sáng chớp động.
Chưa cần đi vào, xuyên qua cửa kính đã nhìn thấy bên trong có bày đủ loại dụng cụ thể thao.
“Ác vậy.” Phong lẩm bẩm, ngồi lên phía sau xe đạp cho Tiago chở đi. Trong lòng luôn cảm thấy lời nói của Tiago đoạn ‘chở rác sau lưng’ có hơi cấn cấn, dường như có ẩn ý gì sâu xa đáng giá đào sâu nghiên cứu tìm hiểu, nhưng đây chỉ là hiềm nghi của cậu mà thôi, không có chứng cứ xác thực.
Mary mỉm cười, lấy từ trên giá xuống hai cái găng tay mẫu, phân biệt đưa cho Phong và Tiago mỗi người một cái.
Cùng lúc này, trong một gian phòng gần đó, có hai người đang loay hoay ngồi thử giày, bên cạnh là một nhân viên nam mặc đồng phục đứng tư vấn.
Trong ánh mắt mang theo một tia tức giận.
Xót đến mức ruột muốn xanh lên!
Nói xong, nhìn qua, liền thấy Tiago đang bẽn lẽn xấu hổ, ấp a ấp úng, quả thật đem bí mật ‘nhà quê lên phố’ của hai đứa nó biểu hiện ra hết.
“Anh, nếu đã mua đủ rồi chúng ta về đi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Em muốn dùng thực lực bản thân tự đi lên.” Cậu thiếu niên nhỏ tuổi mặc dù vóc người cũng cao to, nhưng lúc này chẳng khác nào một đứa trẻ làm sai chuyện bị người lớn trách phạt, co ro cúm rúm.
Tính tình thằng anh họ của mình, nó biết rất rõ. Nếu nói ra, sẽ càng kích thích thú tính của nó thêm mà thôi. Tốt nhất là hai thằng kia đừng nhìn thấy mình.
“Được, hai em qua đây.”
Vừa nghĩ đến đây, trời xui đất khiến đã thấy hai thằng kia quay mặt nhìn về phía bên này.
“Các em nhìn đây, phiên bản mới ra mắt dùng cho World Cup này còn có thiết kế gọn nhẹ hơn, linh hoạt hơn. Thủ môn Oliver Kahn của đội tuyển Đức và Edwin van der Sar của đội tuyển Hà Lan đều là sử dụng mẫu này.”
Bản thân y cũng tự nhận mình đã đủ kiêu căng tự cao tự đại do có cha là một doanh nhân nho nhỏ, nhưng gặp người anh họ này, y cũng phải lắc đầu tự nhận dưới màu.
“Đi thôi, đừng quên cậu là thủ q·uân đ·ội bóng của câu lạc bộ Boulogne, ra đường ngẩng cao đầu lên, đừng để câu lạc bộ chúng ta mất mặt chứ.” Phong vỗ vai Tiago, động viên.
“Đúng…đúng vậy, em muốn xem thêm giày.” Tiago gãi gãi đầu.
Thiếu niên nhỏ tuổi thầm nghĩ. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chào chị, bạn em muốn xem mẫu găng tay thủ môn bóng đá.” Phong vốn là người bán hàng ở chợ đêm, tiếp xúc qua không ít hạng người đã luyện thành thói quen giao tiếp bình tĩnh tự tin, lúc này không nhanh không chậm liếc nhìn qua bảng tên trước ngực của cô gái có in chữ ‘Mary’ nói.
“Hừ, xe tớ còn chở qua cả trăm ký rác sau lưng đấy, cậu thì ăn nhằm gì. Mau lên xe.”
Hai người, một xe đạp, mất gần nửa tiếng mới đạp đến cửa hàng Adidas.
Tiago nghe vậy mới cười ngại ngùng, cùng Phong tiến về phía cửa hàng.
“Em…” Tiago đang định nói gì đó, liền bị Phong chặn lại, sau đó nhìn Mary cười nói:
Người thanh niên lớn tuổi này là anh họ con bác hai của y. Bác hai của y là một vị quan chức nhỏ xíu, có chút quan hệ trong liên đoàn bóng đá Pháp, cho nên người này thường ngày tính cách rất là kiêu căng.
“Mẫu này có hai màu, trắng và xanh dương. Công nghệ như nhau hoàn toàn, chỉ khác màu sắc mà thôi. Các em nghĩ sao?” Mary cười hỏi.
“Tụi em muốn xem thêm mẫu giày rồi mới quyết định.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Hai em theo chị qua bên này, phía bên chính là dòng găng tay Adidas Fingersave được sử dụng tại World Cup năm ngoái. Đây là phiên bản nâng cấp với cải tiến trong công nghệ. Bên trong vẫn như cũ có các thiết kế chống gập ngón tay khi cản phá bóng, cải thiện lực đấm bóng ra của thủ môn và hỗ trợ cho các ngón tay chắc chắn hơn khi bắt bóng."
Nó không muốn ở lại cái động hút tiền này thêm phút giây nào nữa. Quá mức đau lòng.
Hết cách.
Mary nhìn thấy bộ dạng của Tiago, biết cậu bé này ngại ngùng, nói:
Nói xong, không để cho Tiago kịp phản ứng, Phong liền tiến hành mạnh mẽ thay đổi vị trí với cậu ta.
Thiếu niên nhỏ tuổi nghe câu nói này, đột nhiên cảm giác có chút quen thuộc, bước lên hai bước nhìn qua, liền thấy hai gương mặt quen thuộc đang ngồi loay hoay xem thử giày.
Chỉ có điều nó nghĩ đến thế lực của bác hai phía sau, sau này con đường tương lai trong bóng đá của nó sẽ có lúc cần phải nhờ một câu nói của người bác hai này, liền cố nặn ra nụ cười, nói:
Tiago đạp được chừng hơn hai cây số, cái lưng tràn ra mồ hôi.
‘Cửa hàng cao cấp có khác, không khí cũng thơm phức.’ Phong thầm nghĩ.
Gió ngược mang theo mùi hôi nách nồng nàn, khiến Phong chịu hết nổi, cậu vỗ lưng Tiago:
Thiếu niên nhỏ tuổi nghe vậy thì tròn xoe mắt.
“Ừ, sẵn tiện ghé qua phòng tập bên kia xem máy chạy bộ, nghe nói có mẫu mới ra.” Thanh niên lớn tuổi cười nói.
“Hừ, chú giấu kỹ quá, anh không biết gì cả. Nếu không chỉ cần làm chút hoạt động, chú mày sẽ vào thẳng U17, cần phải khúm núm ở xó xỉnh khu huấn luyện đội B đó làm gì.” Người thanh niên chừng mười bảy mười tám tuổi, vóc người khỏe khoắn cân đối, tóc màu vàng nhạt cắt ngắn, gương mặt có vẻ khó chịu nhìn người thiếu niên nhỏ tuổi hơn gần đó trách mắng.
Tý nữa ghé chợ mua cho Tiago cục phèn chua mới được.
Mary liếc mắt có thâm ý nhìn Phong, sau đó gật đầu nói:
Xe đạp chạy đi, thu hút một vài ánh nhìn, nhưng cả hai đều không thèm quan tâm.
Hơi lạnh từ máy điều hòa tỏa ra, khiến cho cái nóng ở bên ngoài nhanh chóng bị đẩy lùi.
“Xin chào, hai em cần mua gì?” Một cô gái mặc đồng phục gọn gàng, bước đến nhìn Phong và Tiago, cười hỏi.
“Để tớ đạp một quãng, cậu nghỉ ngơi chút đi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tháng trước vừa mua máy chạy bộ, tháng này lại mua. Thứ quỷ gì đây.
Phong âm thầm tính toán.
Cửa hàng Adidas ở nơi này nằm ở mặt tiền khu trung tâm mua sắm, có diện tích tương đối lớn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.