Sáng sớm hôm sau, Lê An thần thanh khí sảng thức dậy, nhìn hai cô gái da dẻ ửng hồng còn đang say ngủ bên cạnh mà khẽ mỉm cười dịu dàng.
Đêm qua, đang cùng với Cyndi chơi xếp hinh đến phút gây cấn thì đột nhiên Emi khuôn mặt đỏ bừng chỉ mặc một bộ đồ ngủ mỏng tang xông vào, khiến cho trận chiến solo chuyển sang 3P một chọi hai.
Nhưng có kỹ năng [ Tham dục ] trong người Lê An làm sao có thể thất bại trong phương diện này, nhất là đối thủ còn quá non chưa trải sự đời, rất nhanh thì bị hắn đánh cho tan tác phải giương cờ trắng đầu hàng.
Xả ra hết dục vọng tích tụ bấy lâu, đầu óc Lê An lúc này trở nên thanh tỉnh chưa từng có.
Im ắng rời khỏi giường, vệ sinh cá nhân xong thì tự pha cho mình tách trà đứng ngoài ban công ngắm vườn hoa hồng trầm ngâm.
Trước đây hắn vẫn thường thấy làm lạ, bản thân tuy ham ăn, lại háo sắc nhưng cũng đâu đến nỗi trong đầu chỉ toàn dục vọng thế này? Ở Trái Đất hắn cũng là kẻ thành công, của ăn của để, tình nhân hot girl không mười cũng chín chứ chưa từng thiếu thốn.
Tuy về chất lượng không quá nổi trội khi so với người ở thế giới này nhưng tuyệt đối cũng phải có sức đề kháng nhất định mới đúng.
- Từ lúc nào mà bản thân trở thành loại chỉ biết nhìn vào nhan trị để đánh giá một con người??
Lê An đặt tay lên ngực tự hỏi, phải chăng chính kỹ năng độc nhất cũng đang tác động ngược lại đến tâm tính của hắn.
Trong kho kỹ năng mà Thần đưa ra cho Lê An chọn lựa, những độc nhất kỹ khác đều có hạn chế hoặc tác dụng phụ, duy chỉ có hệ tứ tham kỹ gồm : thực - dục - tài - danh, là không bị gì cả.
Cũng vì vậy mà hắn mới lựa chọn chúng??
Nhưng thật sự trên đời này có chuyện ngon ăn như vậy??
Hiển nhiên là không, ở một mức độ nào đó có lẽ chúng đa khuếch đại lên những ham muốn trong lòng Lê An, nhằm khiến hắn tăng cường sử dụng chúng, đây như một loại bản năng, một loại tự nhiên nó phải vậy.
Thậm chí còn không thể xếp vào hàng ngũ tác dụng phụ nữa!!
- Nhưng càng sử dụng thì mức độ ham muốn lại càng tăng, thứ này giống như ma túy vậy, một khi đã dính vào rồi thì sợ là khó gỡ.
- Cũng không biết đây là sự vô tình hay là sự sắp đặt sẵn của lão Thần kia??
Càng nghĩ càng rắc rối, Lê An dứt khoát thở dài, nhấp một ngụm trà rồi...ném nó ra sau đầu.
Kệ, đời như cuộc cưỡng dâm, chống cự không được thì cứ nằm yên hưởng thụ vậy.
Huống chi trong chuyện này ai sướng?? Hắn sướng?? Nên cứ thoải mái hưởng thụ thôi chứ lăn tăn làm gì!!
Điing đoong...
Lúc này, tiếng chuông cổng chính đột nhiên vang lên, báo hiệu có khách đến thăm khiến Lê An tò mò.
Trong thành phố này người có giao thiệp với hắn không ít, nhưng đủ thân thiết,sị biết nhà thì không có bao nhiêu.
Zephir tính là một đi, dù sao ông ta cũng là Hội trưởng!
Nina là hai, hắn khá mê cô mèo này nên từng cho cô địa chỉ nhà mình.
Còn lại, hình như không có ai đi??
- Mặc kệ là ai, cứ ra đón là biết.
Nghĩ vậy, Lê An từ ban công tầng bốn nhảy xuống, nhẹ nhàng tiếp đất rồi nhanh chóng chạy đến cổng chính dưới chân đồi.
Trong lòng thầm than chắc có lẽ nên tìm thời gian đến Hội Giúp Việc để thuê một ít người hầu về, vừa chăm lo nhà cửa cho Cyndi đỡ vất vả vừa có thể làm mấy chuyện như mở cửa đón khách này.
- Hửm? Là cô, ngọn gió nào đưa mỹ nữ kiếm thánh ghé đến căn nhà tranh này vậy?
Mà khi Lê An đến nơi thì rất bất ngờ khi thấy người tới chính là Rose, đối thủ dùng một kiếm kinh hồng xỏ xiên qua ngực mình trong trận chung kết.
Hôm nay, Rose không mặc trang phục giáp nhẹ của kiếm sĩ nữa mà thay vào đó là váy xếp ly màu xanh dài đến gối, để lộ bắp chân trắng nõn nhưng thon gọn chắc nịch, nửa trên thì mặc áo sơ mi trắng vừa người, nhìn chung vóc dáng tương đối mảnh mai.
Thiếu đi một phần anh khí lúc trước nhưng nhiều hơn một phần nhẹ nhàng điểm tĩnh, như một tiểu thư quý tộc đài các kiêu sa.
- Tôi đến đây là có việc cần bàn cùng cậu!
Gương mặt Rose không có quá nhiều cảm xúc lãnh đạm nói, bước chân không cử động chút nào dường như không có ý tiến vào.
Chỉ là ánh mắt cô thỉnh thoảng nhìn vào căn biệt thự phía trên lại để lộ ra những tia cảm xúc hoài niệm ấn giấu.
" Xem ra Rose thật là chủ nhân cũ của nơi này rồi "_ Hắn nghĩ thầm trong lòng.
Sau đó hơi nghiêng người, đưa tay ra dấu mời với cô
- Ở đây cũng không tiện nói chuyện, mời cô vào trong uống tách trà rồi chúng ta bàn sau!
Nói chung, Lê An vẫn rất tôn trọng Rose, một phần vì công nhận thực lực của cô, một phần còn lại chính là vì...cô đẹp.
Nhan trị cao tức là chính nghĩa!!
- Ừm....được rồi
Rose rõ ràng có chút lưỡng lự nhưng vật gật nhẹ đầu, hai người im lặng đi cùng nhau vào bên trong, Lê An để Rose ngồi trên ghế ở đại sảnh còn mình thì tự xuống bếp pha hai tách trà bưng lên.
- Dở ẹc!
Cô nàng chỉ nhấp đúng một ngụm rồi nhăn mày đặt xuống, phán một câu xanh rờn khiến trán hắn thiếu điều nổi gân xanh.
- Vậy cũng thật xin lỗi vì đã pha ly trà dở ẹc cho cô rồi.
- Nhưng ăn nói thế này, thật không có chút tao nhã nào của một quý tộc đâu!
- Làm sao cậu biết tôi là quý tộc?
Lần này thì đến Rose tỏ ra bất ngờ, nhưng chỉ nhận lại cái bĩu môi của Lê An
- Cô tự đi mà đoán.
- Tôi không rảnh đến vậy. _ Nào ngờ Rose lập tức lật bàn không chơi, khiến hắn có cảm giác lời khịa của mình như đấm vào miếng bông.
Mệt mỏi a!!
- Cô nói có chuyện cần bàn là chuyện gì??
- Tôi muốn cậu nhường lại quyền chọn sử ma cho tôi!!
Rose cực kỳ trực tiếp nói, đôi mắt xanh lam tuyệt đẹp như bảo thạch của cô nhìn chăm chú Lê An, trong đó hiện ra quyết tâm khiến hắn cũng phải nghiêm túc lên.
- Cho cô cũng không phải không được? Nhưng tôi có thể biết lý do không?
Đừng hiểu lầm, Lê An đây không phải bệnh dại gái tái phát đâu, chỉ là hắn thật sự cảm thấy thứ này nên thuộc về cô.
Tại sao ư?? Vì nếu phút cuối trận chiến mà Rose thật lên sát tâm thì hắn có thể đã chết rồi, khi đó quán quân chính là của cô, phần thưởng cũng vậy.
Có điều hiện thực là hiện thực, muốn hắn ói ra năm triệu mora là không có cửa, nhưng ma sủng thì có thể cất nhắc suy xét.
- Tôi cần một con ma sủng đặc biệt trong kho của Hội thành Matra để hoàn thành mục đích của mình.
- Hơn nữa, tôi không cần cậu cho không, mà sẽ bỏ tiền ra mua lại, đây là giao dịch.
Nói rồi, Rose lấy ra thẻ Hội của mình đặt lên bàn, nét mặt không cảm xúc nhìn Lê An
- Ra giá đi!!
Thái độ xem tiền không ra tiền kia khiến Lê An thầm hô trong lòng hai tiếng " Phú bà " nhưng vẫn là từ chối đẩy thẻ lại.
Hắn, vẫn có nguyên tắc của mình.
- Không, thứ đó vốn thuộc về cô, tôi sẽ không lấy thêm thứ gì.
- Chỉ là có hơi tò mò, là thứ ma sủng gì có thể khiến cô khát vọng tới vậy?
Rose hơi do dự không biết có nên nói hay không, nhưng nhìn vẻ mặt chân thành của Lê An thì cuối cùng vẫn trả lời
- Là Kiếm Thú.
- Kiếm Thú??
Lê An nét mặt mơ hồ, hắn từng nghe từng thấy mấy mạo hiểm giả khác cũng có sở hữu sử ma, nào là Thanh Lân điểu, Bướm độc bảy màu, Ngựa một sừng....
Nhưng chưa bao giờ nghe đến cái tên Kiếm Thú kia??
Rose lần này cũng không giải thích mà từ trong không gian riêng lấy ra một quyển sách dày cộp ném tới, Lê An vội chụp lấy, thấy bên ngoài ghi tựa đề là " Sinh Vật Bách Khoa Toàn Thư " - do Đại hiền nhân Isgnis sáng tác.
Bên trong tổng cộng có hơn ba ngàn trang, ghi chép lại hàng vạn chủng loài ma vật, dị chủng.
Sử ma về bản chất cũng chỉ là ma vật bị con người dùng phương thức đặc thù thuần hóa, bất cứ ai chỉ cần nhận chủ đều có thể sai khiến sử dụng.
Ở một trang gần giữa có kẹp dấu sách hình trái tim hồng nổi bậc, Lê An cũng không ngờ cô nàng mặt ngoài lạnh tanh nghiêm túc này lại còn có một viên thiếu nữ tâm như vậy, nhưng cũng chỉ dám hơi liếc nhìn rồi lập tức thu hồi tầm mắt.
Mở trang sách ra, rất nhanh hắn đã tìm được một bộ gồm hình cùng chú thích về Kiếm Thú.
" Kiếm Thú, ma vật hệ bán Tử Linh, cá thể mạnh nhất từng phát hiện có lv90. Năng lực chủng tộc :
+ Ẩn thân :.....
+ Hấp thu sinh mệnh :...
+ Cộng hưởng tư duy:...."
Mà sau khi xem qua hàng cuối cùng, Lê An lập tức hít ngụm khí lạnh, lập tức hiểu ra tại sao mà Rose lại mong muốn có được Kiếm Thú đến như vậy.
Tổ hợp này, nghĩ thôi cũng đã thấy có chút khủng bố rồi!!
0