0
Lê An cuối cùng vẫn là nhường danh ngạch lựa chọn sử ma cho Rose, đổi lại hắn cũng không cần tiền của cô mà chỉ lấy quyển sách " Sinh Vật Bách Khoa Toàn Thư " xem như phí trao đổi.
Hắn cũng không muốn lần tới đụng độ ma vật lạ thì lại bị người khác mắng ngu này ngu kia, tức a!!
Cho nên sau đó hai người cùng nhau khởi hành đến Hội.
Sẵn tiện Lê An cũng có việc muốn gặp Zephir thỉnh giáo vài điều.
- Vậy được rồi, yêu cầu của hai cô cậu được chấp nhận. Rose tiểu thư ngày mai hãy đến đây ta sẽ dẫn cô đi lấy trứng sử ma.
Trong phòng của phân Hội trưởng, sau khi trình bày lý do đến của mình thì cũng được Zephir chấp nhận, khuôn mặt nghiêm túc lạnh nhạt của Rose lúc này mới hơi thả lỏng ra, nhìn kỹ thì còn thấy dường như khóe miệng cô hơi nhếch lên một chút như đang cười.
Ừ, chắc vậy, chứ Lê An cũng không biết mình có hoa mắt hay không nữa?
- Vậy tôi xin cáo từ, ngày mai làm phiền ngài Hội trưởng rồi.
Nói, Rose khẽ cúi người làm lễ, tư thế vô cùng ưu nhã đẹp đẽ, khiến Lê An nhìn đến có chút thất thần.
- Khụ, người ta cũng đi rồi, dẹp cái mặt mê gái đó đi.
Zephir nhìn con hàng trước mặt mà dường như thấy bóng dáng của tên đồng đội cũ vô sỉ của mình đâu đây, không nhịn được hắng giọng một tiếng nhắc nhở.
Mà Lê An thì mặt đã đủ dày rồi, rất thản nhiên như không cười hì hì với ông ta.
- Hội trưởng đại nhân, thật ra tôi hôm nay còn có chút việc muốn thỉnh giáo ngài.
- Có gì nói nhanh đi, ta rất bận rộn!
Zephir mới lười cho hắn sắc mặt tốt, mặc dù trong lòng ông ta rất coi trọng vị hậu bối này nhưng cũng không vì vậy mà dễ dãi, đặc biệt tính tình tên này còn đặc biệt bẩn như vậy nữa.
Cho hắn mũi tên thì sợ là phải bị bắn lên trên đầu!!
Nhưng Lê An lúc này lại thu liễm vẻ cợt nhả lại một chút, hơi trầm ngâm lựa chọn câu từ rồi mới mở lời.
- Ngài có lẽ cũng nhận ra, lượng ma lực trong người tôi đã đến giới hạn cao nhất của một nhân loại bình thường có thể đạt tới.
- Đúng vậy, nhưng không phải chỉ nhân loại, mà là trong toàn bộ các chủng tộc thì lượng ma lực của cậu cũng được xem là hàng đầu bên dưới Anh hùng lĩnh vực rồi.
Zephir rất thản nhiên gật đầu, đừng nhìn ông ta hiện tại chỉ có lv68 mà tưởng yếu, mười năm trước Zephir chính là một trong những mạo hiểm giả 8x - cấp SS hàng đầu của Phong Quốc.
Đáng tiếc trong một lần ngăn chặn thú triều thì gặp phải một con Hydra ( Rắn chín đầu ) lv90, dù được đồng đội yểm hộ hạ được nhưng bản thân cũng trúng kịch độc không thể loại trừ, từ đó dẫn đến đẳng cấp hạ xuống, bất đắc dĩ phải từ tuyến đầu lui về làm một phân Hội trưởng tại đây.
Cho nên, kinh nghiệm, kiến thức, tầm nhìn của Zephir đều rất đầy đủ, dễ dàng nhận ra trạng thái của Lê An.
- Nói thật, ta cực kỳ ngạc nhiên, mặc dù ta không có kỹ năng thẩm định nhưng hẳn lv của cậu chưa đạt đến 60 đi?
- Đúng vậy, tôi mới lv52 mà thôi.
Lê An nhấp một ngụm trà trả lời, sau trận chiến với Wyvern và đặc biệt là lần suýt chết dưới kiếm Rose thì hắn lại lên thêm một cấp, nhưng không nhận được thêm kỹ năng nào nên nó thật sự không khiến thực lực tăng lên .
Có thể nói, trong bảng chỉ số của Lê An thì cái lv thiên chức chính là thứ vô tác dụng nhất, có cũng được mà không có cũng chẳng sao.
- Chưa đến lv60 nhưng lại sở hữu lượng ma lực cao nhất dưới lv90, thật không biết cậu là thế nào làm được, thể chất cũng khá mạnh mẽ.
Zephir lắc đầu cảm thán, nhưng từ lời nói của ông ta thì Lê An lại đoán ra được một điều
- Lv90 chẵng lẽ chính là Anh hùng lĩnh vực mà ông từng nhắc tới?
- Đúng vậy, thứ này cũng không phải bí mật gì, chỉ cần đẳng cấp đủ cao thì sẽ có rất nhiều con đường biết được.
Nói rồi, Zephir đứng dậy đi đến bên cửa sổ, ánh mắt xa xăm đầy nuối tiếc nhìn ra bên ngoài.
- Như cậu đã biết, thiên chức là thứ đại diện cho tài năng của một con người, đồng thời cũng là thước đo cho tiềm lực của họ.
- Có người thăng một cấp thì tăng hạn mức chỉ số tối đa lên một điểm.
- Nhưng cũng có những người trời sinh mới lv1 nhưng đã có giới hạn bằng kẻ khác phấn đấu cả đời, đó chính là thiên tài.
- Nhưng thiên tài không phải sẽ luôn hơn kẻ khác, họ chỉ là đi nhanh hơn một chút mà thôi, và lv89 chính là cực hạn của đại đa số cá thể trên thế giới này.
- Đại Hiền Nhân - Isgnis từng dành ra cả đời mình để nghiên cứu, cuối cùng rút ra kết luận về giới hạn của các điểm chỉ số, với ma lực là 10 nghìn, còn thể chất thì cao hơn, tầm 30nghìn.
Lê An nghe đến đây như có điều suy nghĩ, một thứ linh cảm mờ nhạt chợt lóe lên.
- Tại sao có sự chênh lệch như vậy, bởi ma lực chỉ là một thứ năng lượng do chúng ta hấp thụ ma tố trong không khí chuyển hóa mà thành, cực kỳ đơn nhất.
- Nhưng thể chất, nó lại bao gồm sức mạnh, bền bỉ, lực bộc phá, thể lực, kháng tính,....rất nhiều các loại tính chất hợp lại, bổ trợ liên kết lẫn nhau.
- Mà Anh Hùng lĩnh vực, chính là những con người có thể đột phá một trong hai giới hạn trên, trở thành tồn tại siêu việt nhận thức, Lv90.
- Cậu thấy Vaihalen thế nào??
Rất đột ngột, Zephir xoay người lại đặt câu hỏi.
Lê An hơi bất ngờ nhưng cũng lập tức đáp lời
- Mạnh, phi thường mạnh, nếu đối đầu tôi chắc chỉ kiên trì được chốc lát mà thôi.
- Đúng vậy, nhưng cậu ấy vẫn chỉ xếp thứ mười trên bảng xếp hạng những Thủ hộ giả Phong Quốc, phía trên vẫn còn đến tận chín người ngự trị, một người so với một người càng quái vật.
- Vậy làm cách nào mới có thể chạm đến Anh hùng lĩnh vực??
- Cái này thì chính ta cũng muốn biết đó! Ta mà biết thì nhiều năm trước đã sớm đột phá rồi!!
Zephir cười tự giễu ngồi lại xuống ghế.
- Vaihalen bảo rằng cậu ấy chỉ tích lũy tầm mười năm liên tục chiến đấu thì lên thôi, nhưng ta thì làm việc đó trong suốt hai mươi năm nhưng chẳng hề thấy chuyện gì xảy ra?
- Thậm chí cả Đại hiền nhân Isgnis cũng không thể hiểu thấu được huyền bí trong vấn đề này!!
Điều này làm Lê An cực kỳ thất vọng, tuy nhiên nhờ Zephir mà hắn ít nhất cũng đã có thêm một lượng kiến thức hữu ích, hơn nữa cũng đã rõ ràng con đường phát triển sau này.
Đành cá ướp muối từ từ đợi thiên chức thăng cấp lên thôi!!
Nếu là người khác thì hẳn sẽ lập chí tiến ra hoang dã xông xáo, tìm ma vật mạnh mà chém giết, nhờ đó tăng lên đẳng cấp, nhưng Lê An thì quá là lười để làm như vậy, cứ trong vùng an toàn cày tiền ăn ngon mặc ấm ngủ người đẹp không thơm hơn sao??
Không thể không nói, hắn chính là điển hình của loại người không biết phấn đấu, dễ dàng để cho dục vọng bản thân chi phối.
Nhưng ông trời xưa nay rất thích trêu người, cái gì ngươi càng muốn thì ông ta càng không cho.
Nên sau đó, một câu phán xanh rờn của Zephir đã lập tức làm mơ mộng tương lai của Lê An vỡ nát tại chỗ.
- Dù vậy, ta khuyên cậu vẫn là nên cố gắng hết sức mà tăng cường thực lực đi, cho dù có là phải dùng ngoại lực thì cũng tốt.
- Như vậy, trong hạo kiếp vài năm sau mới có đủ sức bảo vệ bản thân cùng nhũng người quan trọng của mình?
- Quắc đờ hạo kiếp?? Thứ gì mà nghe qua đã sặc mùi nguy hiểm rồi??
- Cậu không biết?? Rốt cuộc thì cậu lớn lên ở cái nơi xó xỉnh nào vậy??
Lần này đến Zephir triệt để bất ngờ.
- Thông báo đã sớm được phát ra hồi đầu năm rồi mà, theo Đại hiền nhân dự đoán Thần Thụ sẽ tiến vào chu kỳ kết quả trong khoảng 3 - 5 năm tới, khi dó diện tích bảo hộ sẽ giảm xuống chỉ còn đủ che phủ Quốc Đô.
- Những nơi khác thì phải tự lực cánh sinh, do Thủ hộ giả khu vực cùng cộng đồng những người có thiên chức chiến đấu tiến hành bảo hộ phòng tuyến không cho ma vật tràn vào.
- Khi đó, sinh linh đồ thán, ai cũng không thể tránh khỏi. Thậm chí trong lịch sử mỗi lần như vậy đều có ít nhất vài thủ hộ giả ngã xuống, chỉ có thực lực đủ cứng mới có hy vọng tìm được con đường cầu sinh.
- Tuy nhiên, đợt này vì nhiều lý do, bên ngoài hoang dã xuất hiện biến số lớn khiến mức độ nguy hiểm càng tăng cao thêm.
- Cũng chính vì vậy, Thất Quốc mới tiến hành đại nghi thức triệu hồi, gọi đến bảy vị Dũng Giả có sức mạnh vượt trên cả Thủ Hộ giả, quyết tâm vượt qua nguy khốn lần này.
Zephir trầm giọng giải thích, mà càng nghe thì đầu óc Lê An càng ong ong lên.
Cmn lão Thần lừa, làm sao lại ném hắn đi đến cái thời đại bất ổn này??
Muốn làm cá ướp muối tận hưởng nhân sinh thì có gì sai hay sao??
Trong lòng hắn khóc ròng như một dòng sông a....!!
(*) Nay up tạm một chương sáng bù, nhà cúp điện không có wifi.