Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Gả Cho Cha Của Nam Chính

Cửu Nguyệt Vi Lam

Chương 40: Chuẩn bị ngựa đến phủ Trường Ninh Bá

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 40: Chuẩn bị ngựa đến phủ Trường Ninh Bá


“Tứ tiểu thư, vườn hoa mẫu đơn nàykhônghái được, cầu người để cho lão nô tỳmộtcon đường sống.”

Nhườngmộtbước, sau này bọn họ lạimộttấc lấnmộtthước.

Khương lão phu nhân, sắc mặt đen thui, đáy mắt loé tia sáng lạnh làm người hoảng sợ, chằm chằm nhìn tứ nha đầu, Khương Nịnh Bảo vẫn duyên dángyêukiều đứng đó, gương mặt xinh đẹp dịu dàng, mang theo trào phúng, lại vô cùng lạnh nhạt.

Khương lão phu nhânkhôngnhịn được trừng mắt nhìn ngũ nha đầu, nha đầu nàythậtđơn thuần làm người lo lắng.

“Lão phu nhân, nô tù đáng c·h·ế·t, Tứ tiểu thưđãhái mấy đoá hoa hồng mẫu đơn mà ngườiyêuthích ở ngoài vườn.”

Phủ Trường Ninh Bá của bọn họ, ngay cả ma ma bình thường bên cạnh phi tử cònkhôngchạm tới được, đừngnóilà mời được ma ma hầu hạ của tiên hoàng hậu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Minh Dao gục đầu, mắt đẹp đỏ bừng, bàn tay nắm chặt trong ống tay áo.

“Ngươinóithẳng với tổ mẫu, là ta hái, bà ấysẽkhôngtrách tội ngươi đâu.”

Xuân Hỉ, Xuân Nhạc liền vội vàngđiđóng cửa sổ.

Khương Nịnh Bảo đối với lão phu nhânđãchết tâm, vốn cho rằng bàkhôngthích mẫu thân nàng, ít nhất đối với cháu nội vẫn làyêuthương, ai ngờ,thìra là nàng quá ngây thơ.

Chương 40: Chuẩn bị ngựa đến phủ Trường Ninh Bá

Khương Nịnh Bảo mặt váy lụa đỏ thêu hoa, lặng lẽ đứng dưới mái hiên, tựa như hoa hải đường nở rộ, xinh đẹp vô cùng,trêntrời thỉnh thoảnghiệnlên tia sáng trắng, cùng với tiếng sấm ầm ầm, mưa to tầm tã.

nóixong, Khương Nịnh Bảo dưới ánh mắt hoảng sợ của bà tử, lại ngắt thêm vài đó hoa đỏ thẳm, Xuân Nhạc cùng Xuân Hỉ bên cạnh, đều khiếp sợkhôngthành lời.

Khương Nịnh Bảo giận đến bật cười, tổ mẫu đây là mạnh mua ép bán, nàng liếc mắt nhìn Khương Minh Daokhônglên tiếngmộtcái, ánh mắt mang theo lạnh lẽo, giọngnóiđầy lạnh lùng: “Tổ mẫu, cháugáicũng chỉ là câunóiđó,khôngđồng ý.”

“Tổ mẫu, cháugáiđãcó ma ma dạy dỗ.” Khương Minh Dao đè nén suy nghĩ miên man của mình, nhìn vẻ mặt đau lòng, giận dữ của tổ mẫu, cúi đầunói.

Trong đầukhôngthểkhônghiệnra tình cảnh tiểucônương bị người thân khi dễ, chỉ dám uỷ khuất trốn trong chăn khóc thút thít, trái tim Tạ Hành như bị ai đó bóp chặt, khuôn mặt lạnh lùng dâng lênmộttầng sương lạnh, sát khítrênngườikhôngkhống chế được phát ra, trong thư phòng khắp nơi đều là hơi thởâmlãnh đầy thô bạo.

Nhóm thân vệ ngoài cửa thư phòng đột nhiên cảm giác đượcmộtluồng khí lạnh bức người, giật mình sợ hãi, hai mắt nhìn nhau, Quốc Công giakhôngphải là vừa nhận được thư của Khương tứ tiểu thư sao?

Khương Nịnh Bảo mở to mắt đẹp, hiển nhiên làkhôngnghĩ đến Khương Minh Daosẽkiên quyết chống đối lão phu nhân như vậy, nàng nhìn thoáng qua lão phu nhânđangkinh ngạc, lạnh lùng cười: “Tổ mẫu, ý tốt của ngườiđãbị ngũ muội từ chối rồi.”

“Xem ra là trời sắp mưa rồi, Xuân Hỉ, Xuân Nhạc, chúng ta nhanh về viện.” Nịnh Bảo đưa mắt nhìn trời càng đầy mây đen, đem mấy đoá hoá đỏ thẫm trong tay ném xuống đất.

Tiểu thư hôm nay dường như có điểm khác thường.

Ngũ nha đầu ngốc đến làm người đau lòng,mộtchút cũngkhônggiống mẫu thân khôn khéokhôngăn thiệt của nàng.

“Tổ mẫu, xin thứ cho cháugáibất hiếu, hai vị ma ma ở tây viện là Định Quốc Công vì tứ tỷ mà đưa đến, tôn nữkhôngcó tư cách, cũngsẽkhôngnhậnsựdạy dỗ của họ.”

Khương Nịnh Bảo khẽ cười, nên dùng cơm trưa rồi, nàng để cho Xuân Hỉđiphòng bếpnhỏtruyền lời,khônghề nghĩ làsẽdầm mưađiThọ kim Đường vấn an lão phu nhân.

Khương Cẩn nhướng mày, cười gõ gõ đầu nàng “Ca đợi muội.”

Cho nên cũng đừng nghĩ tới muốn lợi dụng ta.

Xuân Hỉ và Xuân Nhạc hoảng sợ, vội vàng đuổi theo tiểucônương, nhanh bước chân về tây viện.

Tứ tỷ mang hai vị ma ma về, đúngthậtlà tốt hơn so với ma ma mà mẫu thân tìm cho nàng, nhưng đây là Định Quốc Công vì tứ tỷ mà tìm về, nàng mấy ngày nay vẫn học quy cũ do ma ma dạy dỗ, rảnh rỗi nàng lại lo lắng cho phụ thânđanghôn mê bất tỉnh, cùng mẫu thânđangbị sát khí tra tấn, chưa khi nào quan tâm đến những chuyện khác trong phủ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tỳ nữ ở đây, trong mắt đều lộ ra khiếp sợ, đặc biệt là tỳ nữ thân cận Hồng Hạnh của lão phu nhân, cả kinh, mở to miệng, tròn mắtkhôngdám tin được.

Đây là tổ mẫu tốt củahắn.

“khôngcó thân phận bá phủ tiểu thư, ngươi cho rằng, ngươi có thể leo lên người Định Quốc Công.” Sắc mặt Khương lão phu nhân, lạnh càng thêm lạnh, cái trán dường như nổi đầy gân xanh, đập mạnh lên bàn tràmộtcái, vừa vặn đập trúng chén trà bên cạnh.

“Tổ mẫu…” Khương Minh Dao cắn môi, cúi đầukhôngdám nhìn tứ tỷ.

Trong nháy mắt đại sảnh rơi vào im lặng.

Tứ nha dầukhôngcần bà lo lắng, tình huống của Định Quốc Công đặc thù, đời này, chỉ có mỗimộtnữ nhân là nàng, sau này,khôngcần phảinói, khẳng định cũng đều tốt hơn bất cứ người nào, bà là càng lo lắng cho ngũ nha đầu đơn thuần ngay thẳng này.

“Làm ngườithìphải lòng hỏi lòng, ngài đừng quên, sản nghiệp của Trường Ninh Bá phủ lớn như vậy, phụ thân con cũng tránhkhôngtranh, cháugáicùng ca ca, từ trước đến nay đềukhôngđược đại phòng giúp đỡ, thậm chí hônsựcủa cháugái, cũng do chính bản thân cháugáicầu mới có được.”

Khương lão phu nhân trong cơn tức giận, cả người phát run, hung hăng trừng mắt với Nịnh Bảo, ngón tay run run chỉ vào nàng, quát gầm lên “Cút.”

“Ngũ nha đầu, con đứng quamộtbên trướcđi, nghĩ lại cho kỹ.” Rốt cuộc cũng là cháugáimìnhyêuthương từnhỏđến lớn, nên Khương lão phu nhân cũngkhôngnghĩ bức nàng, Tạ gia là đại gia tộc, ngũ nha đầu muốn đứng vững ở Tạ gia,thìnàng phải có nhiều lợi thế.

Thời gianmộtchén trà, Nịnh Bảođãviết xong thư, đưa cho Xuân Nhạc, để người đem thư đưa đến phủ Định Quốc Công, lúc này, Thọ Kim Đường truyền ra tin tức, lão phu nhân ngất xỉu.

Bà tử vội vàng quỳtrênđất khóc lóc thỉnh cầu.

“Tiểu thư, người… Sao người lại hái hồng mẫu đơn mà lão phu nhânyêuthích nhất?” Xuân Hỉ nhìn tiểu thư từ trong Thọ Kim Đườngđira, vừa đúng lúc thấy tiểu thư hái hoa mẫu đơn, trong lòng nhảy dựng, thiếu chút nữa bị doạ c·h·ế·t khiếp.

Phủ Định Quốc Công.

Ánh mắt lão phu nhân càng thêm lạnh, tức đến nỗi môi cũng run run “Đồ hèn hạ, đường nghĩ là leo lên người Định Quốc Công, kê cao gối mà ngủ, đừng quên rằng Cẩn ca nhi còn ở trong phủ, ngươi đây là muốn huỷ hoại tiền đồ của nó?”

“Chuẩn bị ngựa,điđến phủ Trường Ninh Bá.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Bangmộtcái, chung trà rơi xuống đất, chia năm xẻ bảy, nước trà bắn đầy đất.

Đáy mắt Nịnh Bảo thoáng thất vọng, như nàng suy đoán, lão phu nhân là tuyệt đốikhôngmuốn nhị phòng phân gia, nàng nhìn cũngkhôngnhìn lão phu nhânmộtcái, dứt khoát màđikhuất tầm mắt của lão phu nhân.

“Chờ muội viết thưnóicho Quốc Công gia.” Khương Nịnh Bảo cười tươi rói,khôngchút nào che dấu tâm tư muốn cáo trạng của mình.

Trong phủ ai chẳng biết, lão phu nhânyêuquý nhất là hồng mẫu đơn.

khôngcó nhân mạch,khôngcó địa vị, căn bảnkhôngchạm đến được ma ma trong cung tiên hoàng hậu.

Khương lão phu nhânđanglúc nổi nóng, Hồng Hạnh là tỳ nữ thân cận vội vàng dâng cho lão phu nhânmộtchén trànhỏ, ai ngờ lúc này,mộtbà tử nghiêng ngả, lảo đảo chạy vọt vào, bùmmộtcái quỳtrênmặt đất.

Khương Nịnh Bảokhôngchớp mắt nhìn chằm chằm ngũ muội, đem do dự và áy náy vào mắt, thầm than, cũng hãy làmộtđứanhỏ, nhưng nàngkhôngphải là người mềm lòng.

Thọ Kim Đường hoảng loạnmộtmảnh.

“Dạ, bây giờ muội liềnđiviết thư cho Quốc Công gia.” Khương Nịnh Bảo tươi cười càng thêm rạng rỡ, nàng đưa mắt nhìn mưa rơi tầm tả, như trút nước, rờiđiôm ấp của Khương Cẩn, kéo gấu váyđivề phòng viết thư cho Quốc Công gia.

Tứ tiểu thư đây là cố ý đánh vào thể diện của lão phu nhân. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bị khương lão phu nhân chỉ tríchmộttrận, sắc mặt Khương Nịnh Bảo vẫn bình tĩnh, đôi mắt xinh đẹp nhìn thẳng lão phu nhân, khoé miệngkhôngtự giáchiệnramộttia trào phúng.

Chẳng lẽ Khương tứ tiểu thư xảy ra chuyện, làm cho Quốc Công gia liền tức giận, nhóm thân vệ mangmộtmặt đầy lo lắng.

Lạinói, Khương Nịnh Bảo ước gì, được phân gia, để đại ca lập môn hộ, làm chủ gia đình.

Cuối cùng cũngnóira lời uy h**p.

Lúc này,trênbầu trời lại nổi lên tiếng sấm.

Nhưng Khương Cẩnthìkhông,hắnkhôngthể nhận lấy thanh danh bất hiếu, chỉ có thể bung ô, mang theo hai tên sai vặt, mạo hiểm trong mưa tầm tả chạy đến Thọ Kim Đường.

Bà tử đưa mắt nhìn mấy tỳ nữ cùng bà tửđangở xa xa nhìn trộm, cắn chặt răng, nhanh chóng bò dậy khỏi mặt đấy, nơm nớp lo sợ chạy đến Thọ Kim Đương nhận tội.

Khương Minh Dao ngạc nhiên, nàngkhôngnghĩ chuyện lại đến nước này, tổ mẫu vậy mà lại lợi dụng tam đường ca để uy h**p tứ tỷ, cả người Khương Minh Dao run lên, bùmmộttiếng quỳ xuống đấy, dập dầumộtcái.

Lúc này,mộtthân ảnh cầm ô xuấthiệntrước mặt nàng.

“Ca, sao ca lại đến đây?”

“Tứ nha đầu, những lời ta vừanói, ngươi nghe có hiểu chưa, về sau ngũ nha đầu cùng ngươi theo hai vị ma ma kia học tập.” Khương lão phu nhânkhôngđể ý đến cháugáithứ nămđangrối rắm, quay đầu lại, dùng ánh mắt sắc bén nhìn Khương Nịnh Bảo, chuyên quyền độc đó mà ra lệnh.

Hầu hạ qua tiên hoàng hậu, mà đương kim thánh tượng lại là con của bà, chỉ cần ngũ nha đầu được các nàng dạy dỗ, sau này cũngsẽđược người ta xem trọng.

Khương lão phu nhân vỗn dĩ cơn giận còn chưa tan, nghe được tin tứ nha đầu vậy mà lại to gan lớn mật hái hồng mẫu đơn của bà, chén trà trong tay lập tức bị quăng xuống đất, nát bét.

nóixong, Khương Minh Dao dập đầu ba cái, sau đó đứng dậy, nhìn tứ tỷ lạnh nhạt này của mình, môi khẽ động,nóicâu xin lỗikhôngthành tiếng, liền đứng thẳng sống lưng cũngkhôngquay đầuđikhỏi Thọ An Đường.

Tạ Hành nhận được thư của Nịnh Bảo đưa đến, đáy mắt lạnh lùng thoáng ấm dần lên,khôngbiết tiểucônương lúc này viết gì, ôm tâm tình chờ mong mở thư ra đọc, nhu hoà vừa có liền nhanh chóng mấtđi, thư trong tay cũng bị vò nát.

……

khôngnghĩ tới, trong phủ vậy màkhôngđưamộtma ma cho tứ tỷ, cũngkhôngvì hônsựcủa tứ tỷ mà chuẩn bị, ngay cả giá y cũng đều do Định Quốc Công vì tứ tỷ mà chuẩn bị.

Lời này Khương Nịnh Bảonóira, nhưng tỳ nữ ở đây ai nghe lạikhônghiểu.

Đáng tiếc muốn phân gia, cũng cần có đượcsựđồng ý của trưởng bồi và tông tộc.

Sắc mặt Khương lão phu nhân bỗng nhiên chùng xuống, đôi mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm Nịnh Bảo, đặt mạnh chén trà trong tay xuống bàn, làm cho trái tim của Hồng Hạnh cùng các tỳ nữ run bắn cả lên.

Khương Nịnh Bảo trầm mặc, chậm rãi đem chuyện ở Thọ Kim Đườngrõnămrõmườinóivới đại ca, cuối cùng nàng nhìn chăm chăm đại ca mình, giọng điệu bình tĩnh hỏimộtcâu “Nếu hôm nay muội lùimộtbước, sau này muội liền buộc phải nhân nhượng vô số lần, ca, muộikhônghối hận chống đối tổ mẫu, cakhôngtrách muội chứ?”

Khương Cẩn nhìn khuôn mặtnhỏnhắn quật cường của Nịnh Bảo, bàn tay thon dài v**t v* đầu nàng,nhẹnhàng ôm nàng vào ngực, đau lòngnói: “Nịnh Bảo, muội làm đúng, là cakhôngđủ mạnh mẽ, làm muội chịu uỷ khuất rồi.”

“Ma ma mà mẫu thân con tìm được sao có thể so được với người trong cung, hai người kia là ngườiđãhầu hạ qua tiên hoàng hâu, chỉ cần có họ dạy dỗ qua, sau này Tạ giasẽkhôngdám khinh thường.”

Nàngkhôngnghĩ được, lão nhân nhân vậy mà lại vì ngũ tiểu thư, liền dùng tam thiếu gia áp bức tứ tiểu thư.

Đại sảnh nháy mắt lại yên lặng.

Khương Cẩn: “……”

Đúngthậtlà giống y chang mẫu thân của nàng,khôngthể nào ôm nhiều kỳ vọng với nàng được.

Khương Nịnh Bảokhôngsao cả mà hành lễ, trước khi rờiđinàng hờ hữngnói: “Tổ mẫu, cháugáitôn kính ngài, nhưng trước hết ngài có đáng để cháugáitôn kính haykhông.”

“Xuân Hỉ,nóiphòng bếpnhỏnấu canh gừng, chờ tam thiếu gia trở về liền đưa qua.” Mình là đau cho ca ca của mình, trông cậy vào người thân trong bá phú, nghĩ cũngkhôngcần nghĩ.

Nịnh Bảo nhìn thấy đại ca mình đến đây, khoé miệnghiệnlên tươi cười xinh đẹp, lấy khăn tay đưa chohắn, Khương Cẩn vừa đến mái hiên, lập tức gấp ô lại, nhận lấy khăn lau nướctrênmặt, quan tâmnói: “Nịnh Bảo, tổ mẫukhônglàm khó dễ muội chứ?”

“Ca, muộikhônguỷ khuất, muộikhôngphải là người chịu đựng thua thiệt, lúc trở về, muội còn cố ý hái mấy cái hoa mà tổ mẫuyêuthích.”

Khương Nịnh Bảo cười tự giễu.

Tổ mẫu càng hy vọng nàng tốt, trong lòng nàng lại càng thấy khó chịu.

Khương lão phu nhân mang sắc mặt đen kịt, tức giận mắng Khương Nịnh Bảo, giọng điệu mang đầy phẫn nộ cùng đau lòng, đứa cháugáinày lôngđãcứng cáp, dám ngỗ nghịch với tổ mẫu là bà đây.

Đôi mắt đẹp của Khương Nịnh Bảo loé lên phẫn nộ cũng trái timđãnguội lạnh, nắm chặt tay dưới ống tay áo, Khương lão phu nhân vậy mà lại uy h**p nàng, tàn nhẫn,thậtlà đủ tàn nhẫn.

Bà tử chăm vườn hoa run bần bật, vẻ mặt lộ vẻ hoàng sợ, đây chính là loài hoa mà lão phu nhânyêunhất,mộttháng trước,mộtbà tửkhôngcẩn thận là hỏngmộtgốc mẫu đơn, bị lão phu nhân biết được, sai người đánh ba mươi roi, bây giờ vẫn còn thoi thóp.

“Bá phủ lại dựa vào quan hệ thông gia của cháugáicùng Định Quốc Công, đạt được nhiều lợi ích, có thểnóilà trừ bỏ thân phận tiểu thư bá phủ này, cháugáicũngkhônghưởng thụ được đồ tốt nào của bá phủ.”

Cả người Khương Minh Dao run lên, đầu cúi xuống càng thêm thấp.

Nịnh Bảo còn học chiêu cáo trạng cùng Định Quốc Công, bất quá như vậy cũng tốt, khẳng định là Quốc Công giasẽche chở cho Nịnh Bảo, cách làm của tổ mẫu hôm nayđãlàmhắnhoàn toàn thất vọng, buồn lòng, ngay cả tổ mẫu ruột thịt còn đối đãi với Ninh Bảo như vậy, phủ Trường Ninh Bá càngkhôngthể dựa vào.

Khương Cẩn nghe vậy, trong lòng cũngnhẹxuống, chờhắnvề lại thư viện, tính tình của Nịnh Bảo cũngsẽkhôngbị thiệt, khuôn mặt tuấn tú trầm trầm, lạnh nhạt lộ ra nụ cười “Nghịch ngợm, bất quá, làm tốt lắm.”

Khương Nịnh Bảokhôngchút để ý, xoa nát hoa mẫu đơn trong tay, giọng điệu hờ hững: “Chuyện bé xé ra to, cũng chỉ là đoá hoa mà thôi, còn có thể so được với tiểu thư, thiếu gia, quý giákhôngbằng sao?”

“Được, rất tốt, cái nha đầukhôngchakhôngmẹ ngươi cútđicho ta.”

Lúc này, trong thư phòng đột nhiên truyền ra giọngnóivô cùng lãnh khốc.

Lúc này, Nịnh Bảo thừa dịp chưa có mưa, nắm váy chạy nhanh về tây viện, mới bước vào nhà, còn chưa kịp thở, mưa ào ạt từkhôngtrung rơi xuống.

Cái mũi Nịnh Bảo chua xót, ngẩng mặt lên, lộ ra nụ cười giảo hoạt với Khương Cẩn.

Bước ra khỏi Thọ Kim Đường, Nịnh Bảo nhìn trờiâmu, lúc này nàng cũng thở mạnh ramộthơi, nàng thuận tay tuỳ tiện ngắtmộtđoá hoa mẫu đơn đỏ thẫm trong vườn hoa, đặt trong tay mà thưởng thức, khoé miệng nhịnkhôngđược mà nổi lên nụ cười, tâm tình lập tức liền tươi đẹp lên.

Tạ lão phu nhân của phủ Định Quốc Côngthậtlà hao tổn tâm huyết, tứ nha đầu này phụ mẫu đều vong thân, sợ nàng gả qua, giáo dưỡngsẽbị người chê cười, liền tìm ma ma từng hầu hạ tiên hoàng hậu đến để dạy dỗ.

“Tổ mẫu, cháugáikhôngdám oán hận, cũngkhôngyêucầu tỷ muội giúp đỡ.” Giúp đỡ,nóicho dễ nghe, chứ có đại bá nương ở đây, aisẽgiúp đỡ nàng.

“Làm càn, tứ nha đầu, ngươi chẳng lẽđãquên, ngươi còn là tiểu thư phủ Trường Ninh Bá, cùng vinh cùng nhục với phủ Trường Ninh Bá, bây giờ trong phủ chỉ có mình ngươi cùng ngũ nha đầu là đường tỷ muội với nhau chưa xuất giá, ngươi giúp đỡ ngũ nha đầumộtchút, sau này ngũ nha đầu được tốt, ngươi cũng có thể có tỷ muội để giúp đỡ.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Tổ mẫu, có thể để ca ca cùng cháugáiphân gia.” Nịnh Bảomộtchút cũngkhôngbị tức giận của lão phu nhân doạ sợ, giọngnóiđầy khẩn thiết.

Nghĩ đến đây, Khương Minh Dao lòng càng thêm hổ thẹnkhôngđược.

Trong đại sảnh, tất cả mọi người cố gắng, làm cho chính mình vô hình, trong cơn tức giận, lão phu nhân thế màđãngấtđi.

Khương lão phu nhân hôm nay, nhân chuyện nàngkhôngđồng ý để hai ma ma cùng dạy dỗ ngũ muội, liền đem ca ca ra uy h**p nàng, sau này nàng gả đến phủ Định Quốc Công,mộtkhi bá phủ hoặc là vị đường đệ tỷ muội nào có chuyện, có phải haykhôngcũng mang ca ca ra uy h**p nàng?

Vừa dứt lời,mộtánh sáng chói loá xẹt qua trongkhôngtrungâmu, ngay sau đó là tiếng gầm.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 40: Chuẩn bị ngựa đến phủ Trường Ninh Bá