Gả Cho Cha Của Nam Chính
Cửu Nguyệt Vi Lam
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 45: Ngay cảHoàng Thượng cũng tặng sính lễ cho Khương Nịnh Bảo
mộtkhi nàng sinh được con nối dõi cho Định Quốc công,thìtước vị Định Quốc Công liềnkhôngđến tay Tạ Cảnh Dực.
Đa phầnthìkhi quý nữ vào ngày tặng lễ, đềusẽcông khai của hồi môn, Nịnh Bảokhôngcó ý khoe khoang, bất kể là nàng tự chuẩn bị, hay chỉ sính lễ lúc trước Định Quốc Công đưa, đều nhiều đến nỗi khiến người ta thèm đếnnhỏdãi.
Khương Nịnh Bảo đưa cả nhà cữu cữu vào đại đường ngồi xuống, Xuân Hỉ, Xuân Nhạc, cùng tỳ nữ vội vàng dâng trà, dâng điểm tâm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sắc trời dần tối đen, Khương Nịnh Bảo làcônươngđangđợi gả,khôngthể ra khỏi cửa, liền để đại ca mìnhđisắp xếp chỗ ở cho cả nhà cữu cữu, nàngđihầm rượu, cầm lấy hai vò dược tửu giúp an thần đưa cho ca ca. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vị biểu ca đứng bên cạnh Khương Cẩn, tuổi tác cũng chừng hai mươi, vỗ vai Khương Cẩn như an ủi, cườinói: “Biểu đệ, đệ yên tâm, phụ thân huynh tháng ba năm sausẽđến kinh thành nhậm chức, đến lúc đó cả nhà chúng tasẽdọn đến kinh thành sinh sống.”
Khương Cẩn nhanh đưa cho Sâm biểu camộtchén rượu thuốc.
mộtbiểu muộinhỏtuổi nhất kiềmkhôngđược ra tiếng kinh hô, thấy tất cả mọi người nhìn về phía nàng, nàng ngượng ngùng đỏ mặt, núp sau lưng tỷ tỷ, làm cho mọi người cườimộttrận.
Bọn họ vừa vào việnđãnhìn thấy đượcmộtnữ tửnhỏnhắnyêukiều đứng giữa sân, ba nămkhônggặp, Nịnh Bảođãtrỗ mã càng thêm xinh đẹp mê người.
Khương Cẩn vẻ mặt đầy tự hào, muội muội Nịnh Bảo củahắnlà tốt nhất.
Khương lão phu nhân nhớ lại chuyện ba năm trước, ánh mắt trầm trầm,mộtchút cũngkhôngmuốn giao thiệp với người của Dương gia, tuynóiDương gia là dòng dõi thư hương, nhưng người của Dương giamộtchút cũngkhônggiống người xuất thân thư hương thế gia,thậtsựrất khó chơi.
Định Quốc Công nghe vậy, mày kiếm liền nhíu chặt, đáy mắthiệnlên vẻ đau lòng.
Tam cữu cữu cùng tam thẩm thấy thế, vui mừng đến độ thiếu chút nữa là bật khóc, vòngđivòng lại, quý nhân của Dương Sâmthìra là cháugáinhà mình.
Người của Dương gia cũng trợn tròn mắt, há to miệng.
Các vị cữu cữu thấy vậyâmthầm gật đầu.
“Tiểu thư, thánh thượng đưa tặng thêm lễ vật cho người, người saokhôngcó chút kích động?” Xuân Hỉ kích động đủ rồi, nhịnkhôngđược hỏi.
Người Dương giađãđến, Nịnh Bảo vô cùng vui vẻ, mỗi ngày đều ở trong việnnóichuyện cùng các biểu tỷ muội của mình.
Xem ra, tiểucônươngthậtsựmệt muốn c·h·ế·t rồi.
Phủ Trường Ninh Bá.
Chờ khi các vị cữu cữu rời kinh, Nịnh Bảo quyết định để đại ca gửi cho họ mười vò dược tửu.
Ngày tặng lễ cuối cùng, cũng là trước ngày xuất giá, Càn Nguyên đế vậy mà lại pháimộtđội nội thị hiên ngang chạy đến cửa tặng lễ, lễ vật nhiều như nước chảy vào sân của Khương Nịnh Bảo.
“Ainóitiểu thưkhôngcó ra của hồi môn, đó là tiểu thưkhôngmuốn khoe khoang mà thôi.” Xuân Hỉ nhịnkhôngđược hừmộttiếng, vẻ mặt đầy tức giậnnóilời giải thích.
Người đến tặng lễ nhìnkhôngchớp mắt cả nhà Dương gia.
Ngày tặng lễ thứ hai, các vị cữu cữu của Khương Nịnh Bảo gióng trống khua chiêng mang đếnmộtxe rồi lại thêmmộtxe lễ vậtđivề hướng Bá phủ, làm cho bá tánh kinh thành vây xem.
Nhóm thân vệ đều cùng cúi đầu.
“Tam cữu, làthật, loại dược tửu này tác dụng chính là chữa trị thương tổn của cơ thể.” Khương Nịnh Bảo gật đầu, liền đưa gọi Xuân Hỉ đến, dặn dò “Xuân Hỉ, ngươiđihầm rượu lấymộtvò có buộc dây xanh đến đây.”
Khương Cẩnkhôngnghĩ đến Nịnh Bảo lại ủ chế ra loại dược tửu này, khuôn mặt tuấn tú tràn đầy kinh hỉ.
….
Dược tửu này rất thích hợp cho người say tàu thuyền uống, có thể chống nôn, ngăn choáng, còn có thể làm tinh thần sảng khoái, cả người thoải mái.
mộtlát sau, Xuân Hỉ ômmộtvò rượu buộc dây màu xanh đến.
Vốn dĩ lúc này Dương Sâmkhôngthể đến đây, nhưng có vị cao tăng đến cửanóiquý nhân của Dương Sâm ở kinh thành, chỉ cần đến kinh thành, liền có hi vọng chữa khỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng đều ăn ýkhônghỏi xuất xứ của dược tửu này, ngay cả mấy biểu huynh tỷ muội, đều cũng chỉ tò mò đôi chút, có thể thấy được gia giáo của Dương gia tốt đến nhường nào.
Nhà của cữu cữu cách xa kinh thành, đường xá lại xa xôi, chọn đường thuỷ màđi, đường thuỷ tuy rằng tương đối nhanh, nhưng ở cổ đại có nhiều người ngồi thuyền đều cảm thấykhôngkhoẻ, dễ xuấthiệntriệu chứng say tàu thuyền.
Hôm nay người đến tặng lễ đềukhôngphải là thân thích, bằng hữu của nhị phòng, ngay cả Tạ nhị phu nhân, người được mẫu thân Khương Nịnh Bảo cứu cũngkhôngđến, chỉ phải người đến tặngmộtphần lễ.
Tam cữu cữu vội vàng hỏi: “Nịnh Bảo, connóithậtchứ?”
Chỉnóiđến gia cụ bằng gỗ thôi, trừ bỏ mấy loại gỗ lê này nọ, còn lại toàn là gỗ tử đàn, gỗ tơ vàng chế tạo, đặc biệt là bàn trang điểm bằng gỗ tử đàn kia,thậtsựquá thu hútsựchú ý.
“Khoe khoang ra dễ bị người ta thèm muốn, này cũngkhôngphải là chuyện tốt.”
Nhưng uống qua dược tửu mà ngoại chất tử đưa đến, cảm giáckhôngkhoẻ kia liềnđimất, ngay cả Dương Sâm cũng hồi phục tinh thần.
Bọn họkhônghẹn mà cùng nghĩ, dược tửu đêm qua Khương Cẩn mang đến, bởi vì vội vã lên đường nên chọn đường thuỷ, dọc đườngđi, hơn nửa mọi ngườiđãkhôngchịu nổi khiđithuyền, liền có triệu chứng choáng đầu, nôn mửa.
Khương Nịnh Bảokhôngcó ý khoe của hồi môn, đại phu nhân Trương thị đương nhiên là càngkhôngcó ý này.
Cả nhà Dương gia ở đây đều nhìn thần sắc hai huynh muội, trong lòng càng thêm thương tiếc.
Khương Minh Dao ngày mười xuất giá, ngày xuất giá gần kề nhau, Trương thị chuẩn bị khoe ra của hồi môn mà mình chuẩn bị cho khuê nữ, khẳng định làkhôngthể để cháugáiđoạt hết hào quang rồi.
Đặc biệt là Dương Sâm, người có thể trạng kém nhất, là cả đường hôn mê đến đây.
Tranh chữ cổ, đồ trang sức, tơ lụa, gỗ quý hiếm, hương liệu quý hiếm, có cả dược liệu nữa… Phần quà tặng này đưa cho hạ nhân tây viện cất giữ.
Cửa phủ, đại phu nhân Trương thị mang nụ cười cứng ngắc cùng nhị đệ muội bên nhà ngoại nghênh đón người vào phủ.
Tạ Thất thấy cả đêm nay Quốc Công gia có gì đókhôngđúng, khẳng định là có liên quan đến Khương tứ tiểu thư, chịu hết nổi đành phải căng da đầu lên mànói: “Chủ tử, hôm nay là ngày mà mọi người đều đến bá phủ tặng lễ, khách nhân nối đuôi nhaukhôngdứt, Khương tứ tiểu thư cả ngày nay tiếp đón bọn họ, hẳn làđãmệt rồi, có lẽ sớmđãnghỉ ngơi.”
“Biểu tỷthậtlà xinh đẹp.”
Mọi người trong phủ Trường Ninh Bá cũng đều hoảng sợ.
Đại phòng bá phủ, bầukhôngkhí đầy áp lực, khó mà thở được, chỉ có Khương Xu Nghiên là vui vẻ, nàng v**t v* cái bụng bằng phẳng của mình, có lẽ là có được tự tin, nên cả người đều tràn đầy tự tin.
Cả nhà Dương gia đều nhìn chăm chăm vào vò rượu trong tay Xuân Hỉ.
Vò rượu này cất chưa quá mười ngày, hiệu quả cũng hạn chế, cần nhiều thêm chút nữa.
Khương Nịnh Bảo đứng ở trong viện, nhìn rương chất đầy đất, cảm động đến hốc mắt đỏ au,khôngnghĩ đến cữu cữu ở Từ Châu xa xôi lại mang đến nhiều quà tặng như thế.
Mấy vị cựu cựu bên cạnh nghe thấy, đáy mắt liền nổi lên lạnh lẽo.
Dương Thư Thanh hôm qua còn cười nhạo Khương Nịnh Bảo keo kiệt của hồi môn, hôm nay liền biết được các vị cữu cữu của nàngđãđến kinh thanh đúng lúc, sắc mặt đều thay đổi, cùng là họ Dương, nhưng Dương gia ở Từ Châu cùng An Viễn Hầukhôngcó chút quan hệ nào.
Vì thế Dương gia đưa Dương Sâm theo cùng.
Lúc này bên ngoài truyền đếnmộttrận ồn ào, ca ca Khương Cẩn mặt mày hớn hở đưa cả nhà cữu cữu đến đây.
Khương Nịnh Bảo hé môi cười,mộtmặt tươi cười chào hỏi từng người, giơ tay nhấc chân đềuhiệnra vẻ ưu nhã, ung dung, giọngnóimềm mại du dương, làm người nhưđangđắm chìm trong gió xuân,thậtlà thoải mái.
Bây giờ, thánh thượng còn tặng lễ vật cho Khương Nịnh Bảo, Dương Thư Thanh thởkhôngthành hơi, tức quá mà ngấtđi.
Nịnh Bảo cũngkhôngđể ý, Tạ phu nhân có lẽ là hận c·h·ế·t nàng,mộtnữ tử bị từ hôn, lại leo lên được người của Định Quốc Công, sau này còn đè đầu nhi tử thânyêucủa bà.
Nịnh Bảonhỏgiọng hỏi đại ca mình về tình trạng của Dương Sâm.
Trương thị từng xem qua danh sách sính lễ của Định Quốc Công, đôi mắt ganh tỵ đến rỉ cả máu, nếu cháugáimuốn khoe của hồi môn, bà nhất địnhsẽngăn cản,khôngthể để người ngoài biết được, Bá phủ bọn họ cũngkhônghề chuẩn bị của hồi môn cho cháugáiđược.
Bởi vậy, hôm nay đến tặng lễ, người nào đókhôngthấy nàng khoe của hồi môn, liền cho rằng của hồi môn của Khương tứ tiểu thư, đều là dựa vào sính lễ của Định Quốc Công mà giữ thể diện, xấu hổkhôngdám mang ra.
Khương Nịnh Bảo khẽ cườimộttiếng,khôngđể ýnói: “Của hồi môn của ta có nhiều haykhông, chỉ mình chúng ta biết, hà tất gì phải để cho mọi người cùng biết.”
Khương Nịnh Bảo nhìn bóng dáng ca ca rờiđi, hơi mỉm cườimộtchút rồi quay về phòng, cả nhà cữu cữuđãđến đúng lúc, nàng cũng là thở dàinhẹnhõmmộthơi.
Tạ Hành chờ mãi đến hết giờ tuất, cũngkhôngnhận được thư của tiểucônương, trong lòng nhịnkhôngđược mà bực bội, vẻ mặtanhtuấnkhôngcảm xúc giống như ủ trong sương lạnh, lạnh đến thấu xương.
Xuân Nhạc cũng nghi hoặc.
Khương Cẩn nghĩ đến năng lực ủ chế rượu thần kỳ của muội muội,nhỏgiọng đem chuyện Dương Sâmnóira,thìra từ khi cònnhỏDương Sâmđãbị ma ma tâm phúc của tam thẩm hạ độc, ám hại đến hư nhược thân thể như vậy.
Trong lòng Nịnh Bảo càng thêm vừa lòng, mìnhđãkhôngnhìn lầm người.
Người Dương gia nghe vậy, đều vô cùng vui mừng.
Khương Nịnh Bảo cạn lời nhìn chồng sách tranh che che dấu dấu này quẳng vào rương.
Đêm này, Khương Nịnh Bảo nghĩ đến, ngày maisẽgặp được cữu cữu cùng họ hàng, trong lòng vuikhôngchịu được,đãquên viết thư giao lưu tình cảm với Định Quốc Công, nhanh chóng rửa mặt lên giườngđingủ.
“Mời vào bên trong.”
Nhưng nghĩ đến sau này, Khương Nịnh Bảo chính là bà bà của mình, trong lòng nàng lại khó chịu.
Nịnh Bảo nghĩ nghĩ, đúng lúc nàng mới ủ chế ramộtloại rượu khác, vội vàngnói: “Tam cữu cữu, tam thẩm, chỗ con có dược tửu, hẳn là có thể chữa khỏi cho Sâm biểu ca.”
Nàng chính là ngườiđãtrải qua biết bao nhiêu loại video rửa mắt ởhiệnđại chứ, người cần xem cái nàykhôngphải nàng, mà là Quốc Công gia, đột nhiên Nịnh Bảo có chút chờ mong, đêm động phòng hoa chúc ngày mai cùng Quốc Công gia.
Buổi trưa, cả nhà Dương gia, trực tiếp dùng cơm tại viện của Nịnh Bảo, ýnóirõràng là chống lưng cho huynh muội Nịnh Bảo, Khương lão phu nhân cùng Trương thị đen cả mặt, sắc mặt Trường Ninh Bá cực kỳ khó coi.
Dương Thư Thanh nghĩ đến Khương Nịnh Bảo so với kiếp trước còn rực rỡ hơn, tức giận đến muốn hộc máu.
Lời vừanóira, cả nhà Dương gia đều ngây ngẩn người.
Dung mạo của người Dương gia đều là tuấn tú, mấy vị cữu cữu cũng là như vậy, nhìn quaanhtuấn nho nhã, ngay cả biểu ca, biểu đệ, biểu tỷ, biểu muội cũng là mangmộtdung mạo hơn người.
Dương gia Từ Châu chưa từng gặp qua, nhiều đời cũngkhônggả nữ nhi vào hoàng tộc, nhưngkhôngai lại dám coi kinh, ngay cả An Viễn Hầu là gia tộckhôngcó lâu đời bằng Dương gia Từ Châu.
Dương Thư Thanh tức muốn ngã ngửa.
Khương Nịnh Bảo cong cong khoé môi: “Đều trong dự đoán, có gì mà kích động chứ.” Càn Nguyên đến gióng tróng khua chiêng đưa lễ tặng thêm cho nàng, chuyện này khẳng định là công lao của dược tửuđi.
Vì thế đại phu nhân tự mình tiếp đãi các vị phu nhân, mượn cớ mở rộng nhân mạch của mình, họ hàng thân thích cùng bạn bè thâm giao của Bá phủthìlại quăng cho đại thiếu phu nhânđangmang thai tiếp đón. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cữu cữu, thẩm thẩm sáng ngời đôi mắt, biểu huynh đệ, tỷ muội cũng mãn nhãn kinh diễm.
Mấy biểu huynh tỷ muội đều tắt nụ cườitrênmặt, lo lắng nhìn Dương Sâm.
Nịnh Bảo uốngmộtngụm trà, cong môi cười cười, “Miệng là của người khác, chúng ta quảnkhôngnổi, huống hồ gì ta đúngthậtlà cóyêucầu chủ tử đại phòng giúp đỡ chiêu đãi khách.”
Khương lão phu nhân,thậtkhinh người quá đáng.
Buổi tối trước ngày xuất giá, mấy vị thẩm thẩm của Nịnh Bảo đều mangmộtchồng sách tranh đến tìm nàng,nóilà sách dạy chuyện phu thê, để nàng xem cho kỹ, còn cónóichuyện khi động phòng hoa chúc cần chú ý, rồi rờiđi.
“Tam cữu, tam thẩm, hai người yên tâm, chỉ cần Sâm biểu ca uống hết vò rượu này là cơ thểsẽhoàn toàn khoẻ mạnh trở lại.” Nịnh Bảo cườinói.
Nhìn từng xe lại từng xe lễ vật toàn đồ trân quý mà nhà ngoại đưa đến, các nàng đều giật nảy mình, đây là tặng lễ sao, đều có thể so được với của hồi môn của nhà giàu phú quý rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vốn cho rằng Dương gia ở Từ Châu xa xôi kinh thành như vậy, chờ tin tức thánh chỉ tứ hôn truyền đến Từ Châu, người Dương gia cũngkhôngđến kinh thành kịp ngày xuất giá của Khương Nịnh Bảo, ai ngờ là bọn họ vui mừng quá sớm.
Dương Thư Thanh biết được Khương Nịnh Bảokhôngcó mang của hồi môn ra, gương mặt xinh đẹp liền tươi cười trào phúng, còn tự mình hiểu là với địa vị của Khương Nịnh Bảo ở phủ Trường Ninh Bá, có thểkhôngítthìnhiều cũng đặt mua của hồi môn cho nàng.
Xuân Nhạc với Xuân Hỉ cười híp hết cả mắt.
Mấy vị thẩm thẩm lôi kéo Nịnh Bảonóichuyện, Khương Nịnh Bảo đem chuyện nênnóiđềunói, cũngkhôngcó cố ý dấu diếm chuyện đại phòng cùng lão phu nhân, đặc biệt là chuyện lão phu nhân lên mặt, lấy tiền đồ của ca ca ra uy h**p nàng, Khương Nịnh Bảo vẫn còn nghẹn trong cổ,khôngcách nào tiêu tan được.
Dương Sâm cất khăn tayđi,khôngchút do dự mà uống hết chén rượu, vừa uống xong, Dương Sâm thấy cả người nóng hầm hập, cảm giác khó chịu, đau đớn kia chợt tanđi, khuôn mặt tái nhợt cũng dần dần hồng nhuận lên.
rõràng là ngày tặng lễ rất tốt, lại luôn có người nhiều chuyệnnóilời bậy bạ.
Đột nhiên,mộtgiọng ho khan vang lên.
Vốn dĩ vị trí đó là nàng cùng Tần Vương đềuđãchuẩn bị đưa người vào, ai ngờ lại bị Dương gia chặn đường.
Khương Nịnh Bảo cũngkhôngđể mọi người đợi quá lâu, nhờ đại ca giúp mở vò rượu, mùi hương của dược liệu hoà trộn cùng mùi rượu lan toả ra ngoài, hítmộtchút, liền cảm thấy cả người thoải mái, các vị cữu cữu ánh mắt đều trân trân, cùngnói.
Toàn bộ kinh thành đều oanh động.
Quốc Công gia trong thư có viết, nếukhôngphải là sát khítrênngườihắnquá nặng, thân thể vừa mới khoẻhắn, Càn Nguyên đế còn muốn tự mình làm chủ hôn cho bọn họ nữa kìa.
Đại cữu cữu sắp đến kinh thành nhậm chức, đó là chuyện vui lớn, Khương Cẩn cùng Nịnh Bảokhônghẹn mà lộ vẻ vui mừng.
Các vị thẩm thẩm đều có dáng vẻ phu nhân cao nhã.
Nghenóingày đầu tiên tặng lễ, là ngày người đến nhiều nhất, mấy ngày tiếp theo hẳn là tương đối ít, chỉ có họ hàng thân bằng, ở xa đến tặng lễ.
“khôngchỉ có thế, hạ nhân trong viện cònnóivới nô tỳ, có khách đến lénnóitiểu thưkhôngđưa ra của hồi môn, là sợ bị người chê cười keo kiệt, taykhôngmàđi, chỉ có thể dựa vào sính lễ của Định Quốc Công mà giữ thể diện.” Xuân Nhạc cũng đứng bên cạnh, khó chịunói.
“Tiểu thư, cữu cữu của người đến, nhị phòng của chúng ta cuối cùng có thể dương mi thổ khí (rạng rỡ mặt mày), hôm nay, nô tỳ nghe được hạ nhân trong phủ lénnóisau lưng rằng tiểu thư ngay cả trưởng bối đềukhôngcó, còn phải dựa vào chủ tử đại phòng giúp đỡ, trong lòng nô tỳ liền nghẹn chịukhôngđược.”
Khương lão phu nhân hai mắt đờ đẫn, cả người nằm xuội lơtrênghế, bàkhôngnghĩ đến, đứa cháugáithứ tưkhôngchỉ được thánh thượng tứ hôn mà còn được thánh thượng tặng thêm lễ vật, đây chính là chuyện cómộtkhônghai, trừ công chúa hoàng tộc, ai có được vinh quang này, nghĩ đến chuyện mình từng lợi dụng đứa cháu trai thứ ba để uy h**p nàng, trước mắt liền hoá đen, hối hậnkhôngkịp.
Lúc này đây, người của Dương gia đến có các vị cữu cữu, thẩm thẩm, cùng nhi tử của họ, cả đám người khí thế hiên ngang, áo lụa quần là, khiến cả bá phủ chấn động.
Khương Nịnh Bảo trầm mặckhôngnói.
mộtphần lễ tặng thông thường.
Đặc biệt là khi biết đại cữu cữu của Khương Nịnh Bảo năm sausẽđến kinh thanh nhậm chức ở Hình Bộ, càng thêm hậnkhôngthể hút hết máu Khương Nịnh Bảo.
“Ca, hai vò rượu này, để cho nhà cữu cữu uống, có thể giảm bớt mệt mỏi thân thể.”
Đây chính là nhà ngoại của Khương tứ tiểu thư.
Có được ắtsẽmấtđi, chỉ cần cha mẹ còn sống,thìcần so đo làm gì.
“Nếu nhị gia cùng nhị phu nhân ở đây,thìlàm gì có cần đại phòng.” Xuân Hỉ trong lòng vẫn rất bất bình, tiểu thư là gả cho Định Quốc Công, phu nhân đến tặng lễ đều là có thân phận cao quý.
Tiểucônương ngày mai hẳn là đỡ mệt nhọc, nghĩ như vậy, Định Quốc Công có chút an tâm, bực bội trong lòng cũng biến mấtkhôngthấy bóng dáng.
Chương 45: Ngay cảHoàng Thượng cũng tặng sính lễ cho Khương Nịnh Bảo
“Rượu ngon.”
“Nịnh Bảo, cađitrước vấn an cữu cữu, có lẽ khuya mới trở về, muội sớm nghỉ ngơimộtchút.” Khương Cẩn thươngyêuxoanhẹđầu của Nịnh Bảo, ôm lấy hai vò dược tửu, nhanh chân rờiđi.
Khương Nịnh Bảo lúc này hoàn toàn là đối tượng bị các quý nữ trong kinh thành ganh ghét.
Xuân Hỉ bất bìnhnói.
Nịnh Bảo theo tiếng nhìn lại,thìra là Sâm biểu ca nhà tam cữu cữuđangdùng khăn tay che miệng ho khan, khuôn mặt tuấn tú tái nhợt, còn có xanh métkhôngbình thường.
Xuân Hỉ cùng Xuân Nhạc: “……”
Tam cữu cữumộtmặt đầy lo lắng, tam thẩm vội vàng đứng lênđiqua, cẩn thận ôm lấy nhi tử của mình, trong lòng hận c·h·ế·t bản thân, nếu bà pháthiệnsớmmộtchútsựkhác thường của ma ma tâm phúc kia,thìSâm Nhi cũngkhôngbị ả ta đầu độc, hư nhược thân thể.
Lúc này Khương Nịnh Bảođangở trong viện đọc thư của Định Quốc Công gửi đến, bên trongnóiDương Thư Thanh tức quá ngất xỉu, nàng nhịnkhôngđược cười thành tiếng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.