Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Gả Cho Cha Của Nam Chính

Cửu Nguyệt Vi Lam

Chương 44: Khương Nịnh Bảo không còn gì để nói nữa

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44: Khương Nịnh Bảo không còn gì để nói nữa


Ánh mắt Trương thị lóe lên, sau đó lại mang mặt cười mà đến, thân thiết lôi kéo Khương Nịnh Bảo đưađigặp khách, dựng lên biểuhiệngiả dối hòa thuận, vui vẻ, Khương Minh Dao cũng theoyêucầu của mẫu thânđiqua, cũng đứng chungmộtchỗ với tứ tỷ.

“Các ngươi đừng nóng vội, việc này còn có đườngđikhác.” Trong đôi mắt đẹp của Khương Nịnh Bảo toát ra tia sáng, là đến lúc để đại bá nương Trương thị quay về.

“Tứ muội, chúc mừng, đây là quà ta tặng cho muội, chúc tứ muội cùng Quốc Công gia ân ái đến bạc đầu, sớm sinh quý tử, phú quý cả đời.”

Đảo mắtđãđến trưa, Khương Nịnh Bảo chuẩn bị cùng đại ca ăn cơm trưa, lúc này Xuân Nhạc lại đến báo.

mộtbình phongnhỏthêu tranh uyên ương nghịch nước đường nét rất là tinh xảo, nhìn qua là biết dụng tâm mà làm, còn có đôi kim thoa khảm đá quý, cùng đôi giày thêu hoa vô cùng xinh đẹp, bêntrêngiày còn đính hạt trân châu.

Khương Xu Nghiên mỉm cười, uốngmộtchút nước, trong lòng thầm khen tứ muội, thận trọng lại tỉ mỉ, so với cái phúc của tứ muội, nàng gả vào hầu phủ cao sang, người nàng gả là thiếu gia của chính thê, nhưng ngày ngày lạikhôngnhư ý, nhà ngoại lại xuống dốc, hai ca ca của nàng lạikhôngbiết phấn đấu, sau khi tứ muội bị từ hôn, nàng ở nhà phu quân cũng càng thêm gian nan.

Hà bao, khăn, vàng bạc, châu báu, trang sức đều có, đây chính tâm ý cùng chúc phúc của mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Điều tiếc nuối duy nhất chính là,khôngbiết bây giờ, phụ thân, mẫu thânđangở nơi nào.

“Ca, ca vềthậtnhanh.”

“Nịnh Bảo, ta đến tặng quà cho ngươi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Các người có biết vị tiêncôkia là aikhông, nàng ta chính là Từ tiêncôđại danh đỉnh đỉnh, Tạ nhị phu nhân đương nhiên cũngsẽkhôngchút do dự tin tưởng lời nàng tanói.” Nịnh Bảo sóng mắt đảo vòng, khoé miệng mang theo tươi cười làm người khác khó hiểu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cả người Định Quốc Công sát khí trùng trùng, lỡ như khắc phải khuê nữ của bàthìsao?

“Đại tỷ, ngũ muội, hai người đến.”

Lúc này, Khương Minh Dao cũng đem lễ vật tặng lễ đến, nàng đưa đến chính làmộtvật trang trí là chim sáo đá.

“Đa tạ đại tỷ, đại tỷ có lòng rồi.”

Nhưng Khương Nịnh Bảo lấy đâu ra khuê mật chứ, quan hệkhôngtồi duy nhất cũng chỉ có mỗi Phó Uyển Ninh.

mộtcâu xin lỗi này mang nhiều ý nghĩa.

Khương Nịnh Bảo mỉm cười đón hai người, ánh mắt bình thản nhìntrênbụng của đại đường tỷ, lệnh cho Xuân Hỉ phamộtấm trà nóng.

Khương Nịnh Bảo sửng sốt,thìra là đại đường tỷ hồi phủ,khôngphảinóilà có thai, nên cần ở hầu phủ dưỡng thai sao?

Vốn dĩ Trương thịđãbất mãn chuyện hôn kỳ thay đổi, bây giờ càng là liên quan đến tính mạng của nữ nhi mình, mệnh cũngkhôngcòn,thìcon rể tương lai quyền khuynh thiên hạ có tác dụng gì, đều là lợi ích cho nữ nhân khác, trong cơn giận dữ, Trương thị hận c·h·ế·t nhị phu nhân Tạ gia, đồng thời cũng oán trách Khương lão phu nhân.

Nhị phu nhân Tạ gia đúngthậtnhư Dương Thư Thanh suy đoán,đãnổi trận lôi đình, hôn kỳđãkhôngcó cách nào sửa lại, Tạ nhị phu nhân trong lòng hận c·h·ế·t Trương thị giữa đường gây trở ngại nhi tử của bà, đồng thời giận c·h·ó đánh mèo lên người Khương Minh Dao.

Phần lễ vật này là rất dụng tâm, Khương Xu Nghiên làthậtlòng hy vọng, tứ muội cùng Định Quốc Công, tốt tốt đẹp đẹp, chỉ cần tứ muội ngày nào còn là phu nhân Định Quốc Công, nàng ở hầu phủ mới có ngày lành.

Tạ nhị phu nhân này chẳng lẽ đầu óc bị choáng váng, thành thân cùngmộtngày là có thể hưởng được quý khí của người khác, tiêncôkia khẳng định là lừa người.

Nếu là nàng,sẽgiao hảo cùng tứ muội cònkhôngkịp, sao lại còn có lòng tính kế tứ muội.

Nịnh Bảo mắngmộtcâu th* t*c trong lòng, ôm chăn mà cọ cọ.

Nếunóiphụ thânkhôngphải ruột thịt của lão phu nhân, lão phu nhân hẳn là thái độ phải kém hơn mới đúng, chỉ là thái độ của lão phu nhân lạikhônggiống, bỏ qua chuyện thường ngàyđi, lợi dụng cũng có, nhưng lo lắng cho nhị phòngthậtsựrất là ít.

Các quý phu nhân đều nhộn nhạo tán dương.

Theo người báo lại, đại bá nương cũngkhôngtham ô, nàng kinh ngạc nhướng mày, nghĩ thầm,thậtlà khó có được, lệnh cho hai tỳ nữ Xuân Nhạc, Xuân Hỉ sửa sang, cất lại vào trong kho.

Khương Nịnh Bảo cườinóilời cảm tạ, nàng cùng đại đường tỷ này cũngkhôngquen thân, hai người cũngkhôngcó gì quá xấu, chỉ là quan hệ tương đối nhạt nhoà, ở trong sách, vị đại đường tỷ này cũngkhôngcó xuấthiệnqua, cũngkhôngbiết sau này nàng có kết cục thế nào.

thậtlà đen đủi.

Trong sách, Dương Uyển Linh cùng Khương Nịnh Bảo là nữ xứng ác độc, về sau hai người hợp táckhôngít để bày mưu hãm hại nữ chủ.

Nàngmộtchút cũngkhônghiểu được cách làm của mẫu thân cùng tổ mẫu.

Xuân Hỉ cùng Xuân nhạc đều gật đầu.

Nếukhôngphải Quốc Công gia cùng Khương tứ tiểu thư chung đụng thân mật, tích cực chuẩn bị hôn lễ, bọn họ còn hoài nghi là Quốc Công giakhôngmuốn thành thân.

Khương Nịnh Bảo mỉm cười nhìn mọi người, cử chỉ ưu nhã khéo léo, mỉm cười cũng đúng chỗ, đúng lúc.

Tráchkhôngđược ban ngày hai nhà đềukhôngcó động tĩnh,thìra làđiđiều tra, người phía sauthậtlà ghê tởm.

Ngũ tiểu thư Khương gia gả đến Tạ gia, sợ làsẽăn khổmộtphen.

Nàng nhận lấy lễ vật của hai nàng, cùng các nàngnóichuyệnmộthồi, rồi tiễn các nàngđi, sai ngườiđimời đại ca đến ăn cơm trưa.

Hai vị ma ma cũngkhôngchọn ở lại, trong lòng Nịnh Bảo cũng là rất tiếc nuối, nàng đứng dậy, khom lưng với hai vị ma ma, cảm tạ hai bàđãdạy dỗ, cũng đưa ra lời hứa hẹn.

Ánh nến lay động, Khương Nịnh Bảo nằmtrêngiườngkhôngcó buồn ngủ, càng đến gần ngày đại hôn, trấn định trong lòng nàng lại càng dần dần khẩn trương lên, có lẽ cả hai đời chỉ là lần đầu thành thân, nàng trong lòng quá kích động, quá hưng phấn.

Khương Nịnh Bảo gật gật đầu, để cho Xuân Hỉ rờiđi.

Khương Xu Nghiên, dung mạo xinh đẹp, cả người đều toát ra hơi thở ôn nhu, nàng là lần đầu tiên đánh giá vị tứ muội nổi bật này, trong lòng có chút kinh ngạc.

Nịnh Bảo cho rằng nàngsẽkhôngcó liên quan gì đến Dương Uyển Linh,khôngnghĩ đến người tasẽđến tặng lễ cho nàng, mượn cơ hội kết thân, ám chỉ các nàng có thể hợp tác đối phó Dương Thư Thanh.

Thôi, bất quá là nghĩ Khương Nịnh Bảo ghê gớmmộtchút, sắc mặt Dương Thư Thanh liền khôi phục như thường, trong lòng lại vui sướng khi người gặp hoạ.

trênmặt Nịnh Bảohiệnlên vui mừng, cữu cữu cuối cũngđãđến rồi.

Hai vị ma ma cũng vui mừng mỉm cười.

Xuân Nhạc liên tục gật đầu đồng ý, vui mừng lên tiếng chạy ra ngoài.

Sau khi ngũ muội đính hôn, nàng bị tiểu thiếp hãm hại, hài tử khó khăn lắm mới hoài thai được, lại thiếu chút nữa bị mất, vẫnkhôngbiết được tin tức, sau đó tổ mẫu gửi thư đến hung hăng lên ánnóinàng bạc bẽo.

Ở trong sách, nàng chính là kẻ thù sắc bén mà Dương Thư Thanh đối phómộtphen.

Còn chưa nghĩ xong, tiếng bước chân truyền đến, đại đường tỷ Khương Xu Nghiên, cùng ngũ muội Khương Minh Dao cùngđivào, phía sau Khương Xu Nghiên còn có vài tỳ nữ bà tử, nhìn qua mỗi ngày của đại đường tỷ cũngkhôngtồi.

Nịnh Bảo cười khanh kháchnói.

thậtra, Nịnh Bảođãsớm biết động tácnhỏnày của Dương Thư Thanh là chống đối nàng.

Người đến ngườiđi, vô cùng náo nhiệt.

Thư phòng, Tạ Hành còn vùi đầu xử lý công vụ, ánh nến chiếu rọi lên sườn mặt cương nghị lạnh lùng mà mạnh mẽ củahắn, mãi đến giờ hợi mới buông bút lông sói trong tay xuống, v**t v* vòng phật châutrêntay, lâm vào trầm tư.

Lúc này, Dương ma ma, tâm phúc của bà vội vã chạy vào,nóinhỏbên tai bàmộtchút, Trương thị sắc mặt thay đổi, “Dương ma ma, lập tức thu dọn hành lý về Bá phủ.”

Điều duy nhất đáng ăn mừng chính là, mỗi đêm Tạ Thất đều giúp Quốc Công gia cùng Khương tứ tiểu thư truyền thư qua lại, giao lưu tình cảm.

Dương Uyển Linh thất vọng rờiđi.

Chương 44: Khương Nịnh Bảo không còn gì để nói nữa

Khương Nịnh Bảo, mang theo tỳ nữ cùng bà tử xuấthiện, mọi người ở chính viện đến tặng lễ đều chuyển ánh mắt lên người nàng, trong mắt tràn đầy kinh diễm,khôngcần phảinói, vị này khẳng định là Khương tứ tiểu thư.

khôngquá lâu, Phó Uyển Ninh mang theo hai tỳ nữđivào, trong tay tỳ nữ ômmộtchiếc hộp tinh xảo.

Nịnh Bảo đón nàng cùng ngồi xuống, Xuân Hỉđiphamộtấm trà hương lên, Phó Uyển Ninh uốngmộtngụm trà, rồi để tỳ nữ đem chiếc hộp mang lên mở ra, bên trong là trang sức khảm đá quý rất đẹp.

Nàng vẫn luôn biết tứ muội có diện mạo cực kỳ xinh đẹp, đặc biệt là khí chất yếu đuối, làm cho nam nhânyêuthương, bây giờ cũng chỉ có mấy thángkhônggặp, khí chất điềm đạm đángyêutrênngười tứ muộiđãbiến mấtkhôngthấy, chỉ thấy phong hoa tuyệt đại, dường như trân châu được phủi sạch bụi mờ, tỏ ra vẻ đẹpthậtsựcủa mình.

Khương Xu Nghiênkhôngbiết mình có thể làm thế nào, chỉ có thể cắn răng chống đỡ, sau đó thánh thượng tứ hôn cho tứ muội, nàng mới có ngày yên ổn, hậu viện, tiểu thiếpkhôngcòn dám càn rỡ, đãi ngộ của Hầu phủ dành cho nàng cũng tốt hơn.

Cháugáinày của bà được gả cho phủ Định Quốc Công, sau này có phủ Định Quốc Công là chỗ dựa của Bá phủ, địa vị cũngsẽđilên như thuyền theo nước, chẳng lẽkhôngthể làm cho lão phu nhânkhôngvui, lại còn làm chuyện ngán đường cháugái.

Nịnh Bảo uốngmộtngụm trà,khôngnhanhkhôngchậm đem nguyên nhân từ từnóira.

Tin tức này truyền ra, cả người trong kinh thành lại oanh động.

“Tứ tỷ, chúc tỷ cùng Quốc Công gia phú quý đầu bạc.”

“Việc nàykhôngnên chậm trễ, Xuân Nhạc, nhanh đem việc này báo cho Diêu chưởng quầy, để ông ấy trước khi trời tối truyền đến tai đại bá nương.” Khương Nịnh Bảo cười cười, dặn dò Xuân Nhạc.

“thìra là như vậy.”

Xuân Hỉ và Xuân Nhạc bừng tỉnh hiểu ra, các nàng đều có nghe qua đại danh của Từ tiêncônày, tráchkhôngđược Tạ phu nhân lại động tâm, chính là lão phu nhân vì sao lại đồng ý, chẳng lẽ bởi vì tương lai của Tạ Cảnh Huy làmộtđường thuận lợi, tương laikhôngphải càng tốt hay sao?

Khương Nịnh Bảo cườinói: “Cảm ơn ngũ muội.”

Trường Ninh Bá phủ cửa lớn rộng mở, khách nhân lui tớikhôngdứt, Tạ gia, Tạ lão phu nhân, nhà ngoại của Tề Quốc Công phủ, cũng là hai nhà giao hảo, còn có người của Bá phủ, con thứ của mấy chi khác cũng đến.

Đáng tiếc, Dương Thư Thanh là vui mừng quá sớm, bàn tính đánh saimộtbước.

Vì thế đại phu nhân Trương thị nghẹnmộtcục, vậy mà trước khi trời tối liền chạy về phủ Trường Ninh Bá.đimộthồi, lòng bà như lửa đốt sai Dương ma ma phái người thả ra tin tức,nóilà hôn kỳ của ngũ tiểu thư đúngthậtlàđãcó thay đổi, nhưng cũngkhôngphải là ngàymộttháng năm, mà là ngày mười tháng năm, ngày xuất giá bị người khác cố ýnóisai lệch.

Tuồng diễn lại xoay ngược vòng.

Khương Nịnh Bảo rửa mặt, chải đầu xong, liền nghe đượcmộtgiọng nam quen thuộc, quay đầu lại nhìn, đại ca Khương Cẩn mang theo vẻ mặt đầy mệt mỏiđivào, Nịnh Bảo lập tức nở ramộtnụ cười vui vẻ.

Phủ An Viễn Hầu.

Hôm sau, phủ Trường Ninh Báđãgiăng đèn kết hoa,khôngkhí vui mừng.

“Tiểu thư, tin nàyđãtruyền khắp kinh thành, nơi nào còn có thể tìm được đườngđi.” Xuân Hỉ dậm chân, đều nóng đến đốt lửa.

Hai vị ma ma vẫn cứ bình tĩnh uống trà, hiển nhiên làkhôngđem chuyện này vào mắt, đồng thời cũng khảo nghiệm tâm tư của Khương Nịnh Bảo.

Đây là lần đầu tiên Khương Minh Dao xuấthiệntrước mặt nhiều quý phụ nhân như vậy,khôngkhỏi có chút khẩn trương, nhưng lễ nghimộtchút cũngkhôngkém, làm người lau mắt mà nhìn.

Hai vị ma ma ngồi bên uống ra, mặt lộ vẻ hài lòng cười cười, này đúngthậtlà cách hay, người đời kính sợ quỷ thần, nhìn lại càng coi trọng mệnh cách.

Nghĩ đến lúc Quốc Công gia đưa tin đến, Khương Nịnh Bảo cười lạnh, quả nhiên là lão phu nhân thích chiếm lợi mà.

Quốc Công cònkhôngquá năm ngày nữasẽthành thân, cũng giống như ngày xưa, ban ngàyđiđại doanh Tây Giao luyện binh, ban đêm theo thói quen ở thư phòng xử lý công vụ, cuộc sống này vô cùng có quy luật.mộtchút cũngkhônggiống người sắp thành thân.

“Đa tạ hai vị ma mađãdạy dỗ, cả đời này ta đều khắc trong tim, nếu hai vị ma ma cóyêucầu ta giúp đỡ chuyện gìthìcứ cho người đến báo với ta.”

“Nịnh Bảo, người ở bến tàuđãtruyền tin đến, cữu cữuđãđến rồi.” Khương Cẩn vội vàng chạy đến, vui mừng báo cho muội muội tin tốt này.

“Các ngươi có phải haykhôngđều cảm thấy là tiêncôkia lừa người?” Nịnh Bảo cười khanh khách, nhìn hai tỳ nữ, nhìn thấu được tâm tư của các nàng.

Tới gần tối, đại bá nương Trương thị cho người mangmộtrương đầy trang sức đến làm lễ tặng, đều là trang sức châu báu vàng bạc có chút quý giá.

.....

Dương Thư Thanh biết được biến cố này, tươi cười liền biến mất, tâm tình thay đổi rất nhanh, vốn cho rằng kếnhỏtuỳ tiện thành công, ai ngờ nàng vui mừng quá sớm.

Nhưng nhìn đến bộ dạng phong trần mệt mỏi của đại ca, Nịnh Bảo lại đau lòngmộthồi, vội vàngnói: “Ca, về sau ca đừngđisuốt đêm như vậy, hôm nay chỉ là tặng lễ mà thôi,khôngcần ca ra mặt, ca bây giờđirửa mặt chải đầu trướcđi, rồi chúng ta cùng ăn sáng.”

nóixong, Khương Xu Nghiên cho tỳ nữ đem lễ vật của mình đưa lên.

Sau khi Nịnh Bảo biết chuyện này, ánh mắt lạnh xuống, khoé môi lại nổi lên nụ cười châm chọc, nàng trướcđãcho người báo cho Quốc Công gia trarõchuyện này, sau khi biết được là do Dương Thư Thanh tính kế,khôngcó để cho Quốc Công gia nhúng tay, trong lòng liềnđãcó cách ứng phó.

Ngày mười tháng năm cũng là ngày tốt để xuất giá.

Sau khi hai huynh muội ăn sáng xong, Khương Nịnh Bảo mặcmộtthân váy lụa thêu hoa hải đường màu đỏ,trênđầu càimộtchiếc trâm vàng khảm dạ minh châuthậtlớn, toàn thân đều là trang sức làm bằng vàng ròng, khí sắc tươi đẹp.

khônghổ là được hai vị ma ma trong cung dạy dỗ, lễ nghi, quy củ đều có thểnóilà hoàn mỹ.

Nhị phòng Tạ giathậtđáng c·h·ế·t, thế nhưng lại lấy nữ nhi của bà làm đá kê chân.

Khương Nịnh Bảo còn tiếp đãi vài quý nữkhôngquen biết đến tặng lễ, trong đó thế mà lại có Dương Uyển Linh, thứ tỷ của Dương Thư Thanh.

“Tiểu thư, ngày mai bắt đầu tặng lễ, có lẽsẽcó nhiều người đến, đêm nay người sớm nghỉmộtchútđiạ.” Xuân Hỉ dọn giường trải chiếu xong, vộinói.

Ở chùa Thanh Thuỷ xa xôi, bệnh tình của Trương thị cũngđãtốt hơn, có thể rời chùa Thanh Thuỷ, nhưng Trương thị vì muốn tốt hơn nữa, liền chuẩn bị ở lại thêm lâumộtchút, ai ngờ lại biết được hônsựcủa nữ nhi lại đột nhiên đẩy lên trước ngày, cùng nha đầu Khương Nịnh Bảo kia xuất giámộtngày, trong lòngthậtkhôngvui,âmthầm tức giận lên người Khương lão phu nhân.

Trương thị mang theo nữ nhi cũng nhau tiếp đón khách nhân có thân phận tôn quý, còn thân thích họ hàng Bá phủ đều giao cho đại tức phụ chiêu đãi.

Khương Cẩn nhìn muội muội xinh đẹp hơn người, khuôn mặt tuấn tú đầy ý cười, gật đầu lên tiếng.

thậtra nhóm thân vệ nhìn thấy đều chỉ là bề ngoài, đâu biết được hiệu quả xử lý công vụ của Quốc Công gia có chút thấp,mộtchồng sớnhỏ, khi xưamộtcanh giờ duyệtđãxong, bây giờđãhai canh giờ rồi mà còn chưa đâu vào đâu.

Khượng Nịnh Bảo xua xua tay với đại ca mình.

Lật qua lật lại, xem tới xem lui vài lần, Định Quốc Công mới cất thưđi, nằmtrêngiường khép mắt, trước khiđivào giấc ngủ, trong đầuhắnđột nhiênhiệnra bộ dạng xinh đẹp của tiểucônương.

Xinh đẹp này so với trước kia, càng làm ngườikhôngdời tầm mắt được.

Trong lòng Định Quốc Công càng thêm nôn nóng, qua năm ngày nữa,hắnsẽkhôngbao giờ cònmộtmình lẻ loi nằm ngủtrêngiường lớn nữa.

Khương Nịnh Bảo chỉ cười cười, vẫnkhôngđáp lời, đáy mắt Khương Minh Dao xẹt quamộttia mất mát.

Khương Nịnh Bảo nhất nhất dùng trà ngon đãi các nàng.

“Ca, muộiđichính viện, ca về phòng nghỉ ngơimộtchútđi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhóm thân vệ đồng thờikhôngnóithành lời.

Nếu lão phu nhân sớmnóivới nàng, Khương Nịnh Bảo cũng lười so đo, tỷ muội xuất giá cùng ngày cũng là chuyện thường gặp, ngàymộttháng năm đúngthậtđúng là ngày đại cát đại lợi hiếm có, cố tình vào ngày tặng lễ của nàng mà truyền tin ra, chẳng phải làsẽlàm người suy nghĩ lung tung.

Khương Nịnh Bảo chỉ có thể đem tất cả quy kết rằng đó làsựbất công của lão phu nhân gây ra.

Trương thịmộtlòng tính kế nàng, nhưng bàyêuthương Khương Minh Daothậtlòng, trăm triệu lần cũngkhôngcho phép nữ nhi của mình làm đá lót đường cho kẻ khác.

Nịnh Bảo mỉm cườinóicảm ơn, lễ phép cùng khách khí, cũngkhôngthân thiết.

thậtra, hai người cũng là nghĩsẽở lại bên cạnh Khương tứ tiểu thư, nhưng các bà già rồi, càng thêm nhớ quê nhà, nhớ người thân, chỉ nghĩ muốn về quê sống quãng đời còn lại.

Khương Cẩn cười gật đầu, mang theo gã sai vặtđivề viện của mình.

Khương Minh Daonhỏgiọngnói: “Tứ tỷ,thậtxin lỗi.”

Xuân Hỉ sắc mặt cực kỳ khó coi, ngữ khí đầy phẫn nộ, Xuân Nhạc cũng vậy,mộtlòng đầy căm phẫn.

Định Quốc Công về chủ viện rửa mặt xong, từ trong hộpnhỏlấy thư của tiểucônương ra, chữ viếttrênđó thanh tú, giữa những hàng chữ còn lộ ra nét khí thái độc đáo của tiểucônương.

Phủ Định Quốc Công.

Có lẽ nhị phu nhân Tạ gia mới là tức giận nhất,mộtkế này đảo mắt thànhkhông.

Trần ma ma cùng Cao ma ma liếc mắt nhìn nhau, đều là thấy trong mắt nhausựhài lòng, Trần ma ma hơi mỉm cười, “Khương tứ tiểu thư, chúng tađãđem hết kinh nghiệm cả đời đều dạy cho người,đãđến lúc cần rờiđi.”

Chỉ có Trần ma ma cùng Cao ma ma là bình tĩnh ngồi uống trà.

Đêm nay, trăng sáng sao thưa, sau khi tắm gội xong, Khương Nịnh Bảomộtthân thoải mái mát mẻ đứng ở song cửa sổ, nhìn sao sáng lập loè trong trời đêm, khoé miệnghiệnlênmộtnụ cười nhàn nhạt, đại bá nươngthậtquả nhiênkhônglàm nàng thất vọng.

Xuân Hỉ cùng Xuân Nhạc mở to mắt há to miệng.

“Cho nên việc nàykhôngcần ta ra tay, chỉ cần đem chuyện nàynóicho đại bá nương, đồng thời khi tặng lễ, đem chuyện nàynóicàng nghiêm trọng hơn, liềnnóiQuốc Công gia sát khí quá nặng, người có huyết mạch Tạ giathìkhôngsao, nhưngsẽảnh hưởng đến mệnh cách của ngũ muội, từ mệnh phú quý thành hồng nhan bạc mệnh, ta nghĩ đại bá nương khẳng định có cách đẩy lùi hôn kỳ.”

Nhà trượng phukhôngmừng, đạicô, tiểu tức trong nhà ức h**p, trượng phu sủng ái tiểu thiếp, người thân lại mắng nàng bạc bẽo, ích kỷkhôngbiết giúp đỡ nhà ngoại.

“Tiểu thư, đại phòngthậtlà quá đáng, vậy mà ngay lúc này đem hôn kỳ của ngũ tiểu thư đổi lại là ngàymộttháng năm, cùng ngày xuất giá với người, đâykhôngphải là cố ý chống đối người sao?”

Sau khi ăn trưa xong, lại có người lục đục đến tặng lễ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai ngườinóichuyệnmộtchút, Phó Uyển Ninhkhôngtiện ở lâu, đứng dậy cáo từ, Khương Nịnh Bảo tiễn Phó Uyển Ninhđi, trong viện lại đến thứ tỷ muội mấy chi khác, thứ muội con của di nương đại phòng cũng đến, tất cả mọi người đều mang quà đến đây.

.......

Đại tiểu thư....

Khương Nịnh Bảo kinh hỉ: “Nhanh, mau mời nàng ấy vào.”

Xuân Nhạc cũng mờ mịt gật đầu.

Đại Việt có tập tục, trước ngày đại hôn hai bên nam nữkhôngđược gặp nhau.

Hành động của Khương lão phu nhân làm cho Nịnh Bảokhônghiểu được.

Khương Nịnh Bảo nghĩ lạisựđối xử của lão phu nhân đối với nhị phòng mấy năm nay, nghi hoặc trong lòng càng thêm sâu.

“Nịnh Bảo, cađãvề.”

Khương Nịnh Bảo thành tâmnóilời cảm ơn, để cho Xuân Hỉ nhận hộp quà, cười khanh kháchnói: “Uyển Ninh, tỷ đây là làm khó ta, bộ trang sức này ít nhất cũng vài trăm lượng, quý giá như vậy, ta nào dám ghét bỏ, huống hồ, tỷ đến tặng quà cho ta, dù là chỉ đưamộthà bao, ta cũng đều vui mừng.”

Khương Nịnh Bảo lại nghẹn lờimộtphen.

Trong mắt Phó Uyển Ninh đều là ý cười.

...........

Sau khiđimộtvòng, người tặng lễ cũng muốn rờiđi, Khương Nịnh Bảo liềnđitrở về, nếu có tỷ muội cùng lứa tuổi, hoặc là khuê mật đến tặng lễ,thìyêucầu Nịnh Bảo phải tự mình chiêu đãi trong viện.

Khương Nịnh Bảo về viện, Xuân Hỉ liền vui mừng chạy tớinóivới nàng: “Tiểu thư, Phó tiểu thư đến tặng lễ cho người.”

“Nịnh Bảo, đây là ta tặng cho ngươi,khôngtính là quý, ngươi đừng ghét bỏ.” Phó Uyển Ninh dịu dàngnói.

Khuê nữ bảo bối của bà dựa vào cái gì lại muốn xuất giá cùng ngày với đứa cháugáikhôngcòn phụ mẫu.

Đôi khi, người bất công làkhôngcần lý do.

Trương thị trong lòng rất là kiêu ngạo.

May mắn là năm ngày, nếu làmộttháng chẳng phải là khó chịu muốn c·h·ế·t?

“Tiểu thư, đại tiểu thư cũng ngũ tiếu thư đến tặng quà cho người.”

Tây viện phủ Trường Ninh Bá.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44: Khương Nịnh Bảo không còn gì để nói nữa