Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Gả Cho Cha Của Nam Chính

Cửu Nguyệt Vi Lam

Chương 52: Nô tỳ biết ai là thủ phạm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 52: Nô tỳ biết ai là thủ phạm


“Takhôngtin các người.”

Khương Nịnh Bảo thấp thỏm bất an ngồitrênghế, nàngkhônghề xemnhẹđau đớn vừa lướt qua đáy mắt Định Quốc Công, càngkhôngnghĩ Quốc Công giasẽtức giận đến như vậy.

Hai lão thái y có thểnóivô cùng kinh nghiệm, đầu tiên là kiểm tra độc tínhmộthồi, xác địnhkhôngcó độc, sau đó bắt đầu xác nhận có hoa vô tử haykhông, bọn họ cũng dùng cách vô cùng đơn giản, dù sao ở tuổi này, đương nhiênkhôngsợ hiệu quả tuyệt d·ụ·c của hoa vô tử.

Khương Nịnh Bảo còn cố ý tự mình chế loại dược tửu này, cộng với kỹ năng thiên phú thần kỳ về chế rượu, hiệu quả của loại giải dược này càng cao hơn, cho nên Nịnh Bảo mới dám bí quá hoá liều.

mộtQuốc Công phu nhânkhôngcon cái,thìsẽkhôngcó bất luận uy h**p gì.

Hai lão thái yđãđến, đại đường chớp mắt liền an tĩnh đến đáng sợ.

Thức ăn có vấn đề đều được đặttrênmộtcái bàn trống khác, chờ thái y đến kiểm chứng.

Khương Nịnh Bảo liếc nhìn Trương thị,nóilời hững hờ: “Đại bá, conkhôngđể bụng thanh danh, con chỉ muốn tìm ra người ra tay hạ độc ám hại con.”

Nhị phòng bây giờ cũng chỉ còn lạihắncùng Nịnh Bảo, đại phòng vậy mà còn nghĩ muốn huỷ hoại hạnh phúc cả đời của Nịnh Bảo.

Hoa vô tửnóilà hiếm thấy nhưng lão thái y trãi qua hai triều đại làđãgặp qua, hậu cung phi tần tranh đấu vô cùng thảm khốc, hoa vô tử xuấthiệncũngkhôngít lần.

“Ừm, thiếp biết.”

“Nếu biết hung phạm là ai, cònkhôngnhanhnóira.” Trường Ninh Bá giận dữ đập bàn.

Chôn khuôn mặt trong ngựchắn, Nịnh Bảo lắng nghe tiếng tinm đập dồn dập củahắn, cảm giác được suy nghĩ sợ hãi củahắn, trong lòng tràn đầy áy náy, nàng đưa tay ôm lấy vòng eo củahắn, bảo đảmnói: “Chỉmộtlần thôi,khôngcó lần sau.”

thậtra hoa vô tử kia cũngkhônggiống như những gì nàng giải thích. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chờ hai người quay lại đại đường, mấy người Trường Ninh Bá thấp giọngnóichuyện cùng nhau liền im bặt, Khương Cẩn đánh giá Nịnh Bảo cùng Định Quốc Côngmộtcái, thấy khuôn mặt Định Quốc Công lạnh lẽo như thường, nhưng thô bạo cùng tức giận nơi chân mày đều biến mất, nhịnkhôngđược cụp mắt xuống.

Cháugáicháu trai, dầu muốikhôngăn, gân xanh nổi đầy mặt Khương Đông Minh, sắc mặt vô cùng khó nhìn, nhưng làm trò trước mặt Định Quốc Công,hắnchỉ có thể chịu đựng.

hắnchưa tùng nghĩ đến, có ngày mìnhsẽlại cầu xin đứa cháugáinày.

“Dạ, chủ tử.” Tạ Thất nhận lệnh lui ra.

“Buổi chiều ngày hôm qua, mẫu thân cho gọi thiếp đến Vinh Hỉ Đường rồinóicho thiếpmộtchuyện, mẫu thân trộmnóivới thiếp, phật châu dùng để áp chế sát khítrêncổ tay chàng duy trì cũngkhôngđược bao lâu,mộtkhi phật châu mất tác dụng, chàng cũngsẽgiống như trước đâu, trừ thiếp ra, tất cả mọi người đềukhôngcó cách đến gần chàng.”

Khương Nịnh Bảo nhìn thấy dáng vẻ đau khổ ôm bụng của đại đường tẩu, trong lòng kinh hãi, vội vàng nắm lấy tay Định Quốc Công, chohắnmộtánh mắt.

Khương Nịnh Bảo lạnh lùng nhìn bà tamộtcái.

Nghĩ đến hậu quả mình bị tra ra, Trương thịkhôngnhịn được kinh sợ thành tiếng.

Ai bảo nàng là phu nhân Định Quốc Công cưới hỏi đàng hoàng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nịnh Bảo dùng bàn tay còn lại nắm lấy bàn tayhắn, ngón tay giao nhau, ngẩng khuôn mặtnhỏnhắn lên, nhìn khuôn mặtanhtuấn của Định Quốc Công, gật đầu thừa nhận.

khôngkhí ở đại đường vô cùng áp lực.

Khương Đông Minh nhìn thấy Định Quốc Công hờ hữngkhôngnhìn đến mẫu thân ông quỳ xuống, vội vàng chuyển hướng đến cháugáiKhương Nịnh Bảo, khéo léo mở miệng, giọng điệurõràng mang theo cầu xin.

Nịnh Bảo còn cần đề phòng Dương Thư Thanh sắp gả vào phủ Định Quốc Công, Dương Thư Thanh là nữ chủ trọng sinh báo thù tàn nhẫn ác độc nhất từ trước đến nay, ai có thể bảo đảm nàng takhôngxuống tay với nàng.

Khương Minh Daokhôngbiết vì sao trong lòng lại dâng lên dự cảmkhônglành,khôngtự chủ nhìn mẫu thân mình.

Ánh mắt Định Quốc Công dừng lại: “Có thuốc giải?”

Thái y vừa dứt lời, mọi người đều biến sắc.

Trường Ninh Bá Khương Đông Minh nghĩ muốnnóichuyện, nhưng ánh mắt lạnh lùng của Định Quốc Công đảo sang, lập tức im lặng như ve sầu mùa đông.

“Quốc Công gia, chàng bây giờ là cái bánh thơm ngon, tại lại trở thành cái đinh trong mắt người khác.” Khương Nịnh Bảo rầu rĩnói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Nịnh Bảo cười tươinhẹnhàng.

Định Quốc Công cũngkhôngbuông nàng ra,hắnôm chặt tiểu thê tử trong ngực, hônmộtnụ hôn lên tóc nàng, thấp giọng kiên địnhnói.

Nịnh Bảokhôngbiết khi nào phật châutrêntay Định Quốc Công mấtđitác dụng, lỡ như hơn nửa năm sau mới mất tác dụng, ai biết được trong lúc nàysẽcó chuyện ngoài ý muốn xảy ra haykhông, cho nên nàng chỉ có thể phòng ngừa cẩn thận.

mộttrong hai vị ma ma dạy dỗ nàng, Cao ma mađãtừngnóiriêng với Nịnh Bảo, nếu ăn nhầm thức ăn có loại hoa vô tử này, chỉ cần lập tức uốngmộtloại dược tửu, liền có thể giải hết độc của loài hoa này.

“Tạ Thất,đibáo cho hình bộ, đem người phủ Trường Ninh Bá có liên can áp giải đến hình bộ thẩm vấn.” Khuôn mặt tuấn tú của Tạ Hànhâmtrầm đáng sợ, giọngnóilạnh như dao, sát khí tràn ngập trời đất.

Sát khí cũng được áp chế.

Hai lão thái y lần đầu tiên nhìn thấy lửa giận của Định Quốc Công, sát khí cũng làkhôngphải dành cho họ, nhưng bọn họ vẫn sợ hãi như thường.

Chẳng sợ sau này có nhiều phiền toán,sẽcó những lời đồn vớ vẫn bất lợi, nhưng phần lớn phiền toái đó đều hướng về phía Định Quốc Công, chỉ cần Định Quốc Công mở miệnh, bọn họ cũngkhôngcó cách nào bức Định Quốc Công nạp thiếp.

Lúc này đại phu nhân Trương thị là người liên can, bị thân vệ nhìn chằm chằm, trong long dâng lên sợ hãi cũng sợ hãi, ngón taykhôngtự giác bấu chặt lòng bàn tay,trêntrán dần toát ra mồ hôi lạnh.

Xem ra là Nịnh Bảo trấn an Định Quốc Công. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 52: Nô tỳ biết ai là thủ phạm

“Quốc Công gia, chàng yên tâm, ta sớmđãđiều chế loại rượu này rồi, chờ sau khi hồi phủ, ta liềnsẽuống ngay để tiêu trừ tác dụng của hoa vô tử.”

Bên ngoài ánh mặt trời sáng rỡ, hạ nhân chính viện nhìn thấy Định Quốc Công cùng tứ tiểu thưđira ngoài, cung kính hành lễ rồi rờiđi.

Khương Cẩn xiết chặt tay, đáy lòng sinh ra ý nghĩ muốn phân gia.

Thấyhắnthay đổi sắc mặt, Nịnh Bảo vội vàng giải thích “Quốc Công gia, hoa vô tử có thuốc giải.”

Khương lão phu nhân mang sắc mặtâmtrầm ngồitrênghế, ở trước mặt Định Quốc Công, bà chẳng thể cạy già lên mặt,mộtkhí chứng thực được thức ăn có hoa vô tử, phủ Trường Ninh Bá coi như xong đời, bây giờ bà chỉ có thể cầu nguyện trong lòng, Trương thịkhôngcó động tay động chân vào thức ăn.

“Quốc Công gia, thỉnh ngài thu lại mệnh lệnhđãban, chúng tôisẽcố gắng trarõhung phạm, liền cho tứ nha đầumộtcông đạo.” Khương lão phu nhân hơi thở hổn hển, trái tim đè nặng xuống, nhanh chống vứt bỏ tôn nghiêm của trưởng bối, quỳ trước mặt Định Quốc Công, khó khăn mở miệng.

Khương Nịnh Bảo hít sâumộthơi, nhìn đại ca Khương Cẩn cườimộtcái, đột nhiên đứng dậy, dưới mắt nhìn của mọi người, nắm tay Định Quốc Côngđira ngoài.

“Quốc Công gia nênrõ, chúng tôi đều là người nhà của Tứ nha đầu, tuyệt đốisẽkhônghại nàng, khẳng định là có người giá hoạ, để chúng tôi gánh tội thay.”

Khương Cẩn cũng đầy lo lắng, muốnđitheo ra ngoài, nhưng sau đó lại dừng bước.

Khương lão phu nhân cũng chằm chằm nhìn Tiểu Đào.

Nếu Trương thị bị tra rađãlàm chuyện ác độc đến mức này, liềnkhôngnên trách bà tàn nhẫn độc ác.

“Tứ nha đầu, ngươi cũng là tiểu thư của phủ Trường Ninh Bámmộtkhi truyền ra tin tức ngươiđãăn thức ăn có hoa vô tử, người liền bị huỷ,khôngbằng đóng cửa xử lý chuyện này, rốt cuộcthìchuyện xấu trong nhàkhôngthế mang ra ngoài được.”

Tiểu thê tử cũng như trước, là người thân mật nhất vớihắn.

Tất cả đều chờ thái y đến, kiểm chứng qua thức ăn rồi lạinói.

Lúc này Khương lão phu nhân hận c·h·ế·t người ra tay hạ độc.

Nhưngkhônggồm Dương Thư Thanh.

Định Quốc Công lập tức thu lại sát khítrênngười.

mộtkhi tất cả người của phủ Trường Ninh Bá bị giải đến hình bộ, cả phủ Trường Ninh Básẽbị huỷ.

Nịnh Bảođãxem qua thức ăn kia, liền suy nghĩ ăn cũngkhôngcó vấn đề gì,khôngăn nàng cũng có thể xử lý đại bá nương Trương thị, nhưng sau này những chuyện tính kế này vẫnsẽcứ ập vào mặt.

Vẻ mặt Định Quốc Côngkhôngcảm xúc nhìn Khương lão phu nhân quỳ gối, đáy mắt chỉ làmộtmảnh lạnh nhạt.

“Nịnh Bảonóirất đúng” Khương Cẩn mặt lạnh như sương mai, lạnh lùng nhìn qua người của đại phòng.

Đúngthậtlà có bỏ thêm hoa vô tử.

“Về saukhôngđược lại bí quá hoá liều như vậy.”

Lúc này Trương thị lộ vẻ kinh sợ, cả người phát run, bàkhôngnghĩ Định Quốc Côngsẽtức giận như vậy, càngkhôngnghĩ chuyện lại nghiêm trọng đến mức này,mộtkhi bị đưa đến hình bộ, chắc chắnsẽbị nghiêm hình tra tấn.

Mọi người trong đại đường đồng thời thở phàonhẹnhõm.

“Lúc này, takhôngbiết người ra tay phía sau là ai, liền tương kế tựu kế, để người trong tối cảm thấy ra tay thành công, tránh phiền toán sau này, miễn lần nữa bị mắc mưu.”

Nịnh Bảo chán ghét phiền toái.

Quan trọng nhất là, có phương thuốc ủ chế loại rượu này do Cao ma ma cho, tay nghề ủ rượu thần kỳ của nàng cũngkhôngsợ bị bại lộ.

Lời vừanóira, Khương lão phu nhân cùng đám người Trường Ninh Báâmthầm thở phàonhẹnhõm,trênmặtkhôngkhỏi lộ ra vui mừng, thừa dịp người của hình bộ chưa đến, bắt được hung thủ quan trọng.

Buồn bực trong lòng nàng cũng hoá thành hưkhông, nàng tin tưởng nhân phẩm của Quốc Công gia, nhưng những người nọ muốn leo lên phủ Quốc Công, hoặc là nữ tử ái mộ Định Quốc Công lạisẽngầm xuống tay với nàng.

Lần lại mặt này, nàngđãnhận đượcmột‘Đại lễ’ có lẽ sau này cònkhôngngừng nhận được ‘Đại lễ’ khác.

“Đúng vậy,thậtra Cao ma mađãtừng lénnóivới thiếp, nếu ăn phải thức ăn có hoa vô tử, lập tức uốngmộtloại dược tửu, liền có thể giải trừ được tác dụng của hoa vô tử.” Nàngnhẹnhàngnóivớihắn.

Định Quốc Công trầm mặcmộtchút, cuối cùng cũng hiểu tiểu thê thư làm như vậy là có nguyên do,hắnrút tay khỏi tay nàng, hai mắt chăm chăm nhìn dung nhan xinh đẹp của tiểu thê tửmộthồi lâu, chủ động nắm lấy tay nàng, hônmộtnụ hôn lên khoé miệng nàng,nhẹgiọngnói: “Về phòng.”

Hoa vô tử là loại hiếm thấy, nhưng dược liệu để chế dược tửu giải độc này cũng đều là dược liệu bình thường.

Khương lão phu nhân tối sầm mắt, thiếu chút nữa té xỉu, Hồng Hạnh vội vàng đỡ lão phu nhân lên.

May mắn duy nhất chính là,hắnđãcưới được Nịnh Bảo.

“Quốc Công gia, Tứ tiểu thư, nô tỳ biết hung thủ là ai.”

Vạn vật đều tương sinh tương khắc.

Định Quốc Công nghe vậy, mặt mày giãn ra, lo lắng trong lòng cũng rơi xuống đất, nhưnghắnvẫn tức giận như trước, giận nàng tự mình mạo hiểm, lỡ như, lỡ nhưthậtsựngoài ý muốn…. Ánh mắt Định Quốc Cônghiệnlên tia sợ hãi,hắnđột nhiên ôm chặt nàng vào ngực, chặt đến thiếu chút nữa làm nàng thởkhôngđược.

“Thị phi đúng sai, đến hình bộ phán xét.” Định Quốc Công Tạ Hành lạnh nhạtnói,mộtphát cắt đứtsựgiảo biện của Trương thị.

Trườnh Ninh Bá cùng hai con trai xiết chặt tay thành nắm đấm,mộtmặt đầy phẫn nộ, rốt cuộc là ai, là aiđãlàm chuyện ngu xuẩn đến mức độ này, đem hoạ đến cho cả phủ Trường Ninh Bá.

mộtkhi Định Quốc Côngkhôngcó phật châu áp chế sát khí, những gia tộc hoặc nữ tử nhìn chằm chằmnhỏdãi Định Quốc Công cũng liền từ bỏ.

“Nhưng những người khác liềnkhôngbiết, bọn họ chỉ biết chàng bây giờ cũng giống như người bình thường.”

Đặc biệt là Khương Minh Dao, cả người đều run lên, nghĩ mà sợkhôngthôi, nàng thiếu chút nữa…. Thiếu chút nữa liền ăn phải thức ăn có hoa vô tử.

Đáy mắt lão phu nhânhiệnlên ánh sáng lạnh.

Bàkhôngdám đảm bảosẽgiữ bí mật cho người kia.

Nàng tình nguyện cùng Định Quốc Công ngày ngày ngọt ngào, sớm mang thai đứanhỏ, cũngkhôngnghĩ muốn giờ phút nào cũng đề phòng Dương Thư Thanh nháo loạn như thiêu thân.

Nịnh Bảo buông tayhắnra,đangđịnh mở miệng, Định Quốc Công đột nhiên lại nắm chặt lấy tay nàng, sức dùng có chút mạnh, “Nịnh Bảo, nàng… Nàng có phảiđãăn thức ăn kia rồi haykhông?”

Sau nàykhôngcó phật châu, cũng chỉ giống như lúc trước, người bình thườngkhôngcách đến gần.

nóiđến cùng, nàng cũng nghĩ muốn bảo vệ đại ca.

Cho nên nàng quyết định ăn, ăn thức ăn có hoa vô tử, làm người cho rằng nàngkhôngcòn khả năng sinh d·ụ·c, làm cho người coi nàng như cái đinh trong mắt đứng sau màn kia dời mục tiêu sang chỗ khác.

mộtkhi chứng thực được đồ ăn có hoa vô tử…

“Nhanhnói, đừng lề mề.” Nhị đường ca Khương Việt gấpkhôngchờ được lớn tiếng hối thúc,hắnkhôngmuốn đến hình bộ chịu tội.

Ởtrênđườngđi, Tạ Thấtđãnóiqua đầu đuôi câu chuyện cùng hai lão thái y, hai lão thái ykhôngnghĩ đến tân phu nhân Định Quốc Công về nhà lại mặt lại phát sinh chuyện gièm pha lớn thế này.

“Hai vị thái y, thình kiểm tra ba chén thức ăn này có haykhôngđãcho hoa vô tử vào.” Tạ Thất trực tiếp đưa người đếnmộtcái bàn khác,trênbàn gỗ hoa lê có đặt ba chén thức ăn lớn.

“Quốc Công gia, ba chén đồ ăn này đều có thêm hoa vô tử.”

Ăn xong, hai lão thái y trong lòng cầu nguyện cho phủ Trường Ninh Bá.

Sát khí tanđi, mọi người liền có cảm giác sống sót sau đại nạn.

Cái gọi làkhôngcó thuốc giải đó cũng chỉ làmộtsố người hiếm hoi hoặc làkhôngtìm được giải độc của hoa vô tử mà thôi.

khôngnghĩ đến phản ứng của bọn họ đều lọt vào trong mắt Định Quốc Công.

Việc này cứ như vậy quađi.

Đối với chuyện phật châusẽmấtđitác dụng, Định Quốc Công sớmđãcó dự cảm, nhiều ngày nay,hắnnhận ra ánh sáng của phật châu ảm đạm hơn trướcmộtchút, bởi vậy cũng thấykhôngngoài ý muốn.

Đột nhiên, tỳ nữ tên Tiểu Đào kia xông lên, quỳ ập xuống đất. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Cẩn vừa kinh vừa sợ, trái tim tựa hầm băng.

“Lý do gì?”

Trong lòng nàng,thậtrađãchắc chắn biết được thức ăn có hoa vô tử là chuyện tốt của Trương thị làm,khôngnghĩ đến lúc này, bà ta còn giảo biện.

Người ở đại đường lập tức bị thân vị vây quanh.

Nịnh Bảo đem suy nghĩ của mìnhnóirõràng cùng Định Quốc Công.

Sắc mặt của người đại phòng cùng tỳ nữ, bà tử đều trắng bệch, dưới sát khí bức người, tựa như cá c·h·ế·t, hổn hển hít thở từng hơi.

Trương thị cùng Dương ma ma nhìn thấy Tiểu Đào lao ra, khoé mắt như muốn nứt ra, hậnkhôngthể xông lên ngàn đao băm nát Tiểu Đào.

“Nịnh Bảo, tasẽbảo vệ nàng,sẽkhôngcó bất cứ người khác.”

“thậtra ta làm vậy là cũng có lý do.”

Chờ sau khi Tạ Thất rờiđi, nhóm thân vệ mang theo đến đây, tất cả đều đến đại đường, đồng thời canh giữ bên người Định Quốc Công cùng Khương Nịnh Bảo, khắp cả đại đường đều ngập tràn sát khí.

Đây là người thân củahắn.

khôngthể sinh d·ụ·c, Dương Thư Thanhsẽthả lỏng cảnh giác.

Hai lão thái ythậtkhôngdám tưởng tượng hậu quả khi Định Quốc Công tức giận như thế nào, người của phủ Trường Ninh Bá này quảthậtlớn gan lớn mặt, vậy mà dám nghĩ muốn huỷ hoại Định Quốc Công phu nhân.

Mạng nàng lớn, còn có thể chế biến dược tửu, đương nhiênkhôngsợ những loại tính kế này, chỉ sợ có người nổi điên động đến đại ca nàng, huỷ hoại đại ca của nàng, Khương Nịnh Bảosẽtự trách cả đời.

Phương thuốc này là Cao ma ma lén lút cho nàng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 52: Nô tỳ biết ai là thủ phạm