Gả Cho Cha Của Nam Chính
Cửu Nguyệt Vi Lam
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 56: Thế sự khó lường
Lúc trước đại đường tỷ gả vào hầu phủ cao sang, Trương thị hào hứng chịukhôngđược, nơi nơi đều khoe khoang, nhưngsựthật, Trấn Bắc Hầu gia nghiệp rộng lớn, chủ tử đông đúc, tranh đấu càng kịch liệt, đại đường tỷ ngày ngày ở phủ Trấn Bắc Hầu cũngkhôngtốt đẹp gì, có thểnóilà từng bước từng bước, nhưđitrêntảng băng mỏng.
Khương Xu Nghiên v**t v* cái bụng bằng phẳng của mình, cắn chặt môi dưới, trong mắt đầy nước: “Ta là đến cầu tứ muội giúp đỡ. Mẹ chồng của ta, bà ấy…. Bà ấy muốn phá bỏ đứanhỏcủa ta, hưu ta.”
Xuân Hỉ vẫn nhìn Tạ Cảnh Dựckhôngthuận mắt, ở trong phủ gặp mặt, nàngtrênmặt là cung kính hành lễ, trong lòngkhôngcó chút cung kính nào, nếukhôngphải tiểu thư có thân phận đặc biệt, chỉ sợ né đườngđikhác. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng Khương Xu Nghiên vẫnkhôngmuốn từ bỏ cọng rơm cứu mạng này.
Xuân Hỉ nhướng minói“thậtlà phong thuỷ thay đổi, phu nhân, chúng ta chuẩn bịthậttốt, hố Tạ đại thiếu giamộtphen.”
Nhưng bây giờ xem ra… Chỉ là hy vọng xa vời.
Xuân Nhạc cũng thấy như thế.
“Tứ muội, ta biết bản thânkhôngnên cầu muội, chỉ là… Chỉ là bây giờ chỉ có muội mới có thể giúp ta, ta cầu muội giúp ta, takhôngmuốn mất đứanhỏnày.”
“Đại đường tỷ,nóira mục đích hôm nay đến đây của tỷđi.” Nịnh Bảo uốngmộtngụm trà thơm. Lần đầu tiên biểu lộ lập trường của mình, sau đó ánh mắt nhàn nhạt nhìn nàng ta, dường như nhìn thấu tâm tư của nàng.
Vốn mang tâm trạng mỹ mãn chờ đợi để gả, Dương Thư Thanh sau khi biết được hôn lễ của mình là do Khương Nịnh Bảo xử lý, khuôn mặt đẹp sa sầm, chung trà trong tay phịchmộttiếng rơi xuống đất, nước trà văng tung toé.
Lúc này,mộtbà tử trong phủ đến bẩm báo.
Khương Nịnh Bảo đều thấy tất cả trong mắt, may là đa số hạ nhân đều từng là binh lính của Định Quốc Công, bọn họ kiên định trung tâmkhôngđổi đối vớihắn, liên quan cũngsẽnhư vậy đối với quốc công phu nhân là nàng đây.
Tất cả mọi người ở trong tối đều chê cười tiểu thư gả vào nơi thấp kém.
Ban ngày, Định Quốc Công có côngsựgấp gáp, phảiđiđại doanh Tây Giao luyện binh, chỉ có buổi tối sau khi h**n **, Nịnh Bảo mới cùng Định Quốc Côngnóichuyện ban ngày, giao lưu tình cảm.
Trở lại viện, Nịnh Bảo uống ngụm trà, cười khanh khách đem chuyện nàynóicho hai tỳ nữ Xuân Nhạc, Xuân Hỉ của mình, hai người đều mangmộtmặt kinh ngạc và vui mừng, hônsựcủa Tạ thiếu gia là do phu nhân xử lý, các nàng đều hiểu đây là nghĩa gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tạ Cảnh Dực bên nàykhôngcần lo lắng,hắnlà ngườisẽkhôngở trong hôn lễ của mình mà bày mưu tính kế,hiệntại chúng ta phải đề phòng chính là Dương Thư Thanh, nàng ta cũngkhôngphải là người tốt lành gì, đặc biệt là sau khi biết hôn lễ của Tạ Cảnh Dựcsẽdo ta xử lý, nàng ta lạisẽbất chấp như thiêu thân.”
Khương Nịnh Bảo lấy cho nàngmộtly nước ấm, cười nhạt: “Đại đường tỷ, tỷkhôngcầnnóilời xin lỗi, có xin lỗi nhiềuđichăng nữa cũngkhôngcó cách nào che dấu chuyện đại báâmmưu hại phụ mẫu ta được.”
“Tiểu thư, cái này nô tỳkhôngbiết, hẳn làkhôngthể?” Thiến Dung do dựmộthồi, mới trả lời.
Định Quốc Công bị Khương Nịnh Bảo trêu chọc, bụng dưới nóng lên, cổ họng căng chặt, nháy mắt xoay người đem Khương Nịnh Bảo đè dưới thân, môi mỏng ngậm lấy vành tai nhonhỏhồng nhuận của nàng, giọngnóilại càng thêm trầm thấp.
Dương Thư Thanhkhôngsợ nhất chính là trả thù.
rõràng có chỗ dựa tốt như vậy, lại càngđitìm đường c·h·ế·t.
“Thiến Dung, ngươinói, Khương Nịnh Bảo có thể cố ý làm hỏng hôn lễ của ta haykhông?”
Tạ lão phu nhân đương nhiên là phải cho Nịnh Bảo quyền lợi cùng thể diện, bằngkhông, sau khi Dương Thư Thanh vào cửa, tôn nghiêm chủ mẫu đương gia là Nịnh Bảo chẳng phải bị người dẫm đạp xuống bùn.
“Xuân Hỉ, Xuân Nhạc, suy nghĩ này của hai người làkhôngđược, lão phu nhân mang hônsựcủa Tạ Cảnh Dực cho ta xử lý, đó là tin tưởng ta, là để ta làmmộtđương gia chủ mẫu danh xứng với thực, là muốn ta làm ramộthôn lễ hoàn hảo, vì bản thân, cũng vì thể diện của phủ Định Quốc Công.”
“Tứ muội, ta… Ta…khôngngờ là phụ thânsẽlàm những chuyện như vậy,thậtxin lỗi.”
Dày mặt đến phủ Định Quốc Công xin giúp đỡ, Khương Xu Nghiên cũng là đường cùng, mẹ chồng vậy mà lại muốn phá bỏ đứanhỏtrong bụng nàng, hưu nàng, để cho trượng phu cómộtcuộc hôn nhân mới tốt hơn.
Trước khi đường tỷ bình an sinh đứanhỏ, nàngsẽche chở cho đường tỷ, nhưngkhônghơn.
Khương Nịnh Bảo giật mình, công gia(nhà chồng) của đại đường tỷ chính là phủ Trấn Bắc Hầu, chuyện của đại đường tỷ nàng có chú ýmộtchút, cũng biết đượcmộtchút.
“Nể mặt cháu ngoại chưa ra đời, lúc này tasẽgiúp tỷ.”
“Nàngnóirất đúng, đúngthậtlà cần phải nỗ lực nhiều mới được.”
Nịnh Bảo là tức phụ của bà, còn dưỡng tử rốt cuộc cũngkhôngphải ruột thịt, cònmộtlòng hướng về vị hôn thê chưa qua cửa, trong lòng Tạ lão phu nhân đối với dưỡng tôn là rất thất vọng. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đưa người vàođi.”
Khương Nịnh Bảokhôngnghĩ đến Quốc Công gia chú ý chuyện đứanhỏ, nhưng nàng đúngthậtlà rất thích đứanhỏ.
Dưỡng tôn cưới chính là đích trưởng nữ của phủ An Viễn Hầu, thân phận cùng gia thế so với Nịnh Bảo cao hơnmộtbậc, huống chi, đại bá của Nịnh Bảo bây giờ tước vị cùng quan phẩm đều bị tước bỏ, ca ca ruột chỉ làmộttú tài, gia thế lập tức từ thiên kim quan gia biến thành muội muội của tú tài, chỉ tốt hơn bá tánh bình thườngmộtchút.
Khương Nịnh Bảo sau khi cùng Định Quốc Công trãi quamộthồi vận đông vui sướng, Nịnh Bảo lười biếng nằm trong lòng ngực của Định Quốc Công,nóivớihắnchuyện xử lý hônsựcủa Tạ Cảnh Dực, cùng với chuyện đại đường tỷ đến cầu nàng giúp đỡ.
Ngày sau của tiểu thư coi như xong.
Địa vị của Tạ Cảnh Dực lần nữa được nâng cao, người ban đầu chưa quyết định cũngđãnghiêng về hướng củahắn.
Nhìn tình trạng bây giờ của đại phòng, vị đại đường tỷ này có lẽ chính là muốn cầu xin nàng giúp đỡ.
Phủ An Viễn Hầu
Khương Xu Nghiên mang theo tỳ nữđivào đại sảnh chủ viện, vừa vào trong, liền nhìn thấymộtnữ tử dung mạo như hoa ngồi ngay ngắn bên bàn gỗ hoa lê, bàn taynhỏtrắng nõn thon thảđangthành thục pha ấm trà.
Có Định Quốc Công ở đây, hạ nhân trong phủsẽkính trọng địa vị đương gia chủ mẫu này của nàng, nhưng nàngkhôngcòn có thể sinh hài tử được, vẫn làsẽcó chút ảnh hưởng.
Nàng cùng Khương Nịnh Bảo sớm kết thù,hiệngiờ Khương Nịnh Bảo lại sắp trở thành mẹ chồng của nàng, khẳng địnhsẽtrả thù.
“Cảm ơn tứ muội, cảm ơn tứ muội.”
“Nàythìkhónói.”
Khương Xu Nghiên vui quá mà khóc,mộtmặt đầy cảm kích, cómộtcâu của tứ muội, đứanhỏcủa nàng cuối cùng cũng được bảo vệ.
Chương 56: Thế sự khó lường
Xuân Hỉ cùng Xuân Nhạc sửng sốt, ngay sau đó là vẻ mặt đầy xấu hổ, cúi đầu: “Phu nhânnóirất đúng, nô tỳ nhớ kỹ.”
Mục đíchđãthành, Khương Xu Nghiên cũngkhôngdám ở lại lâu, vội vàng mang theo tỳ nữ rờiđi, chỉ là khi rờiđi, Khương Nịnh Bảo liền cho Triệu quản gia phái người hộ tống nàng về Trấn Bắc Hầu phủ.
“Đại đường tỷ, tỷ đến rồi, lại đây ngồi xuốngđi.” Khang Nịnh Bảo đem bát trà trong tay đặt xuống, cười với Khương Xu Nghiênmộtcái, nụ cườithậtxinh đẹp, lộng lẫy bắt mắt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lão phu nhân đây làkhôngthể chịu được.
Định Quốc Công nghe được Nịnh Bảonóiđến chuyện đứanhỏcủa đại đường tỷ, đáy mắthiệnlên tia sáng, bàn tay to khẽ v**t v* da thịt bóng loáng của nàng, giọngnóikhàn khàn: "Nịnh Bảo, nàngthậtsựrất thích đứanhỏ?”
Đặc biệt còn có lời đồnnóiNịnh Bảokhôngthể sinh d·ụ·c được, kéo theo địa vị của Nịnh Bảo thấp xuống rất nhiều.
“Đúng vậy, ta thích đứanhỏ.”nóixong, Khương Nịnh Bảo sóng mắt khẽ chuyển, khoé môi nổi lên nụ cười giảo quyệt, bàn taynhỏcố ý vẽ vời vòng tròntrênngựchắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khương Nịnh Bảođangnổi lềnh bềnh trong bể tình đột nhiên có chút hối hận, trêu chọc người nào đó quá mức rồi.
Dương Thư Thanh hít sâumộthơi, áp buồn bực xuống đáy lòng, trong mắt loé sáng, lạnh lùng cười, ác ý đối với Khương Nịnh Bảo.
Khương Xu Nghiên thấy bộ dáng giống như thờ ơ của tứ muội, căn răng, đứng dậy rồi quỳ trước mặt Nịnh Bảo, Xuân Hỉ, Xuân Nhạc đứng bên thấy vậy lập tức ngăn nàng lại.
Nịnh Bảo nhìn hai tỳ nữ của mìnhmộtdáng xoa tay hầm hè hưng phấn, trong lòng bất đắc dĩ thở dài, quả nhiên là tuổi trẻ, nàng điều chỉnh lại sắc mặt, giọng điệu cũng rất là thận trọngnói.
Chút tâm tư này của Tạ lão phu nhân sao có thể gạt được Nịnh Bảo, trong lòng Nịnh Bảo liền cảm thấy ấm áp, nàng vốn nghĩ làkhôngtính sớm như vậysẽtiếp quả quyền quản gia của phủ Định Quốc Công, nhưng kế hoạch thay đổikhôngtheo kịp, ai biết khi về lại mặt, Trương thị lại phát rồ ra tay với nàng.
Khương Xu Nghiên được tỳ nữ đỡ ngồi xuống đối diện với Nịnh Bảo, vẻ mặt đầy xấu hổ xin lỗi nàng.
“Xuân Hỉ, Xuân Nhạc, hai ngươi cần phải nhớrõ.”
Khương Nịnh Bảo chưa bao giờ dám coi thường Dương Thư Thanh, cho nênsẽnhằm vào hành động của Dương Thư Thanh mà phòng bị, nàng phân tích lợi hại cho hai tỳ nữ Xuân Nhạc, Xuân Hỉ, hai nàng mồ hôi lạnh ròng ròng, nghĩ mà sợkhôngthôi.
Khương Nịnh Bảo bình tĩnh uống trà, trong lòng lại suy nghĩ xử lý hônsựthế nào, Khương Nịnh Bảo cũng là lần đầu tiên làm chuyện này, nàng cần suy nghĩ chothậttốt.
Nếu Trấn Bắc Hầu phu nhân chỉ là muốn hưu đại đường tỷ, hoặc là biếm thê thành thiếp, Nịnh Bảo cũngsẽkhôngtức giận như vậy, nhưng muốn phá bỏ đứanhỏ, liềnthậtquá đáng, đây cũng làmộtsinh mạngnhỏbé, Khương Nịnh Bảo cụp mắt, trong đáy mắthiệnlên sát khí.
Bởi vậy, bàđãcùng con trai bàn bạc qua, liền quyết định đem hônsựcủa Cảnh Dực giao cho Nịnh Bảo sắp xếp, hoàng ma ma ở bên cạnh giúp đỡ.
Khuôn mặt Khương Xu Nghiên trắng bệch, khoé môi run rẩy, muốn nhờ nàng giúp đỡ nhưng lúc này lạikhôngcó cách nàonóira, trong đôi mắt xinh đẹp kiahiệnlênmộtnỗi tuyệt vọng.
Chỉ cần Khương Nịnh Bảo dám ra tay, nàng liền dám bé gãy móng vuốt của nàng ta, điều duy nhất làm cho Dương Thư Thanh khó chịu chính là, nàng còn phải chịu đựng Khương Nịnh Bảo hai năm, hai năm…khôngphải là hai ngày.
Người lớn lên trong vại mậtthìcó có thể được mất phần thủ đoạn, càng miễn bàn, bên người cònkhôngcómộtngười ma ma tâm phúc, chỉ có hai cái nha hoàn chẳng có tâm cơ.
Khương Xu Nghiên bất kể là gả cho hầu phủ cao sang, nhưng đến bước đường này đều cómộtphần ‘công lao’ của nàng, nào biết sau này nàng gặp nạn, Khương Xu Nghiên mượn thế nàng như cá gặp nước có thể haykhônglại bỏ đá xuống giếng, hung hăng dẫm thêmmộtđạp.
Ngày mai nàng còn phải cùng đại ca đưa tiễn các vị cữu cữu của bọn họ nha.
“Đúng vậy, đúng, có thể hố Tạ thiếu giamộtphen.” Xuân Nhạcmộtmặt đầy hưng phấn.
Dương Thư Thanh là nữ chủ tàn nhẫn độc ác, tâm cơ thâm trầm. sợ nhất là nàng tasẽlợi dụng hôn lễ mà đối phó với nàng,mộtkhi đương gia chủ mẫu là nàng xử lý hôn lễ xảy ra vấn đề. Dương Thư Thanhsẽliền phát tán tin đồn khắp nơi, hất nước bẩn lên người nàng, đem nàng vùi xuống bùn, diệt trừ ngọn núi lớn đètrênđầu nàng ta.
hiệntạikhôngai còn gọi Tạ Cảnh Dực là thế tử, mà đổi xưng hô gọihắnlà Tạ đại thiếu gia.
Từ đêm động phòng hoa chúc đến giờ, hai người vẫn luôn gắn bó keo sơn, nhưng Định Quốc Công đêm nay so với trước lại càng thêm kịch liệt, càng thêm kéo dài thời gian hơn.
Dương Thư thanh bị nghẹnmộttrận.
“Cho nên, Quốc Công gia, chàng cần phải nỗ lực nhiều hơn nữa.”
Nàng quyết định đến Quốc Công phủ cầu xinsựgiúp đỡ,thậtra cũng là muốn cho phu nhân Trấn Bắc Hầu có chút kiêng kỵ.
Dương Thư Thanh đánh giá Thiến Dungmộtcái, trong lòng khẽ động, mặc kệ Khương Nịnh Bảo có gian lận haykhông, nàng cũng có thể dự mưumộtphen, nghĩ như vậy, Dương Thư Thanh nheo nheo hai mắt, lộ ra tươi cười sâu xa.
Nịnh Bảo cũngkhôngdám coi thường lòng người.
Khương Nịnh Bảo quyết địnhkhôngtừ chối ý tốt của lão phu nhân.
Buổi tối, nến đỏ lay động.
Hương trà bay khắp đại sảnh.
Khương Nịnh Bảokhôngphải là người giận c·h·ó đánh mèo, nàng có nguyên tắc, có giới hạn của mình, Khương Xu Nghiên là thai phụ, thời mạt thế kia, thai phụ cùng đứanhỏđều là quý báu.
“Chuyện có nặng cónhẹ, chúng ta nhìn trương hợp mà làm, nghĩ phá hoại khi nào cũng có thể được, nhưng tuyệt đốikhôngphải là ở lúc này.”
Đáy mắt Khương Xu Nghiênhiệnlên kinh diễm cùng hâm mộ, trong lòng phập phồng, nàng cũng biết được phụ mẫu mình lại đối đãi với nhị phòng tứ muội như vậy, thiếu chút nữa là ngất xỉu.
“Thiến Dung, tin tức này có tin đượckhông?”
Khương Nịnh Bảo cười vừa lòng, nâng chén trà lên nhấpmộtngụm, nheo nheo mắtnói.
Thiến Dung vội vàngnói“Tin tứcđãtruyền ra, nghenóilà Tạ phu nhân cố ý đem chuyện hôn lễ của Tạ đại thiếu gia giao cho Quốc Công phu nhân xử lý.”
Nếu phu nhânthậtsựcó ý giống các nàng, chẳng phải phu nhânđãrơi vào bẫy của Dương tiểu thư.
Thếsựkhó lường,khôngphải sao?
“Phu nhân, nhị thiếu phu nhân của phủ Trấn Bắc hầu cầu kiến.”
Điều an ủi quý giá nhất của Nịnh Bảo là còn có nhà ngoại mạnh mẽ, người của Dương gia, trước ngày đại hôn của Nịnh Bảo đến tặng lễ cưới làm ngườikhôngdám coi khinh, lại qua hai tháng, đại cữu của Nịnh Bảosẽđến kinh thành nhậm chức.
Tạ lão phu nhân cười cười, bà nghĩ hônsựcủa cháu trai, giao cho Nịnh Bảo chuẩn bị,thậtra cũng có ý tứ muốn chậm rãi giao quyền quản gia vào trong tay nàng.
Có quyền quản gia, tuynóisẽbận rộn hơn ngày thường rất nhiều, nhưng nàng là đương gia chủ mẫu, danh xứng với thực, trong phủ trừ Tạ lão phu nhân cùng Quốc Công gia ra, nàng là lớn nhất.
Phủ Trấn Bắc Hầu….
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.