Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Giáo Sư Gián Điệp
Sayren
Chương 575: Truy vết (2)
Những người truyền giáo được cử từ Thánh quốc Bretus đã đến Leathervelk. Dù chỉ là đội ngũ tiên phong nhưng số lượng cũng đã lên đến hơn ba trăm người. Và người lãnh đạo đoàn người Thánh quốc là mục tiêu mà Hoàng gia Đế quốc Exilion cảm thấy khó chịu nhất.
"Đúng là đáng buồn. Thành phố xinh đẹp này đã bị vấy bẩn."
Một người đàn ông trung niên khoảng ngoài bốn mươi tuổi có vẻ ngoài hiền lành từ tốn nói. Đuôi mắt của ông ta khẽ nheo lại. Chiều cao và khuôn mặt góc cạnh của người đàn ông cực kỳ phù hợp với bộ áo choàng trắng tinh ông ta đang khoác trên người. Chắc hẳn khi còn trẻ người này là một người rất điển trai. Ngay cả khi tuổi đã xế chiều, ông ta vẫn giữ nguyên được phong độ đó.
"Chào mừng ngài đến Leathervelk, Hồng y Patrick Romelo."
Giám mục Freden tiến tới và chào đón người đàn ông một cách lịch sự.
Đức Hồng y Patricio Romelo.
Một trong năm vị Hồng y quyền lực nhất Thánh quốc Bretus, ảnh hưởng của ông ta chỉ đứng sau Giáo Hoàng. Trái ngược với các vị Hồng y khác đều có độ tuổi trên sáu mươi, vẻ ngoài của Hồng y Patricio Romelo chỉ mới đâu đó ngoài bốn mươi.
"Haha. Giám mục Freden dạo này thế nào?"
"Nhờ ơn của Lumensis, mọi chuyện đều thuận lợi."
Freden hành động thận trọng nhất có thể để không làm mất lòng người đối diện. Dù độ tuổi của hai người xấp xỉ nhau nhưng năng lực của đối phương hơn xa cô ta. Đứng trước mặt Hồng y Patricio Romelo, Freden cảm thấy cực kỳ áp lực.
"Ta nghe nói cả thành phố này trước đó đã bị ác quỷ xâm chiếm."
Giọng nói của Hồng y Patricio Romelo tuy rất nhỏ nhẹ nhưng vẫn khiến Freden rùng mình. Cô ta có cảm giác như thể có vô số rắn rết đang trườn qua da mình. Giám mục Freden hít một hơi, cố gắng khắc chế cái cảm giác rùng rợn quanh người.
"Xin lỗi ngài. Là lỗi của tôi khi không ngăn chặn được t·hảm h·ọa phát sinh."
"Haha. Giám mục Freden. Ta sao có thể trách tội ngươi? Tình huống đó không phải là thứ mà ngươi có thể can thiệp được."
Patricio Romelo lắc đầu. Nụ cười hòa nhã của người đàn ông khiến vị Giám mục Freden liên tưởng tới Linh mục Lemria. Những nụ cười làm cho người ngoài không thể không nghi ngờ liệu bọn họ có đang đeo một chiếc mặt nạ giả dối hay không.
"Tình trạng hỗn loạn hiện tại do người dân nơi đây vẫn chưa thoát khỏi ảnh hưởng của cái ác. Chúng ta cần thanh tẩy nơi này."
Thanh tẩy.
Đó không phải là một từ có thể dễ dàng thốt ra. Ý nghĩa của hai từ này rất lớn. Trong giáo lý của Giáo hội, Thanh tẩy có nghĩa là lực lượng của Thánh quốc sẽ quét sạch tất cả dị giáo và những kẻ có tư tưởng ô uế, mạnh mẽ truyền bá học thuyết của Lumensis cho những đối tượng đó.
Freden cúi đầu không nói gì nhưng trong đầu vị Giám mục lại có suy nghĩ khác. Những lời tuyên bố vừa rồi của Đức Hồng y chẳng khác nào đang nói chuyện viển vông. Vị thế của Thánh quốc đã không còn như xưa nữa. Đất nước bọn họ đã bế quan hơn hai mươi năm, tách biệt và đi sau thời đại suốt hai thập kỷ.
Số lượng tín đồ của Giáo hội hiện tại đã giảm sút rất nhiều. Chưa kể đến việc lực lượng quân sự của các vương quốc trên phiến đại lục này trong ngần đấy năm cũng đã từng bước phát triển vượt bậc.
Nhưng dù có không đồng tình, Giám mục Freden cũng rất thức thời không phản đối. Đối phương dù sao vẫn là người có địa vị đứng trên mình, cô ta chỉ cần nghe lệnh làm việc là được.
"Ngài nói đúng."
"Ồ! Giám mục Freden cũng nghĩ vậy sao?"
"Vâng?"
Hồng y Patricio Romelo liếc cấp dưới bằng một cái nhìn đầy ẩn ý.
"Đất nước của chúng ta đã bỏ lỡ rất nhiều cơ hội trong suốt hai mươi năm qua. Tất nhiên, nếu chúng ta muốn một lần nữa thiết lập lại địa vị của mình, chúng ta vẫn sẽ cần thay đổi những quy tắc cũ cho phù hợp."
Freden cảm thấy khó hiểu trước thái độ không đồng nhất của người đối diện. Nhưng rồi cô ta nhanh chóng nhận ra ẩn ý của đối phương. Vị Hồng y này chỉ đang xác nhận lại lập trường của cô ta.
Mặc dù Hồng y Patricio Romelo có cấp bậc cao hơn nhưng người đứng đầu chi nhánh Leathervelk vẫn là Freden. Patricio Romelo đã lên kế hoạch giành thế chủ động trước.
Nhưng thực sự cần thiết phải làm như vậy sao?
Chỉ cần ông ta muốn, Freden sẽ buộc phải trao quyền quản lý nơi này ra dù cô ta có muốn hay không.
"Nhắc mới nhớ. Giám mục Freden, sao ta không nhìn thấy vị kia ở đây vậy?"
Nghe những lời này, Freden mới nhận ra vị Hồng y đang ám chỉ ai. Người đó không ai khác chính là Linh mục Lemria.
Patricio Romelo ngay từ đầu đã không quan tâm đến Freden. Thái độ hòa nhã của ông ta cốt chỉ là thể hiện cho một người khác xem.
Mặc dù quyền lực của mỗi vị Hồng y cao hơn Linh mục, nhưng các Linh mục lại có thể hợp tác với nhau, hoàn toàn không giống với quyền lực đơn lẻ của mỗi vị Hồng y. Vì vậy, dựa theo thực tế, lực lượng của hai bên gần tương đương nhau.
Hồng y Patricio Romelo tất nhiên sẽ không tùy tiện phát sinh xung đột với Linh mục Lemria.
"Linh mục Lemria nói rằng cần gặp mặt một người quan trọng nên đã rời đi trước."
"Một mình ư?"
Lông mày của Patricio Romelo hơi co giật.
"Giám mục Freden, sao ngươi dám tùy tiện để Linh mục cao quý của Giáo hội hành động một mình hả?"
Freden cảm thấy khó xử. Cấp bậc của Lemria cao hơn cô ta, nếu đối phương từ chối được hộ tống, cô ta cũng không dám cứng rắn cử người theo.
"Ngươi không nghĩ đến chuyện bí mật cử người theo bảo vệ Linh mục sao?"
"... ... Xin lỗi ngài. Là lỗi của tôi."
Đúng lúc này, Linh mục Lemria đã quay trở lại.
"Ôi trời!"
Lemria có phần bất ngờ khi nhìn thấy đám người Thánh quốc.
"Đã lâu không gặp, Hồng y Patricio Romelo."
"Haha. Cũng được một thời gian rồi nhỉ, Linh mục Lemria? Cô có vẻ thích đi đây đó một mình."
Hồng y Patricio Romelo đang ngầm ám chỉ việc Lemria không trở về Thánh quốc sau khi hoàn thành nhiệm vụ ở Linderbrugne. Tất nhiên, những trò vặt vãnh này không làm khó được Lemria.
"Ta thích ở bên ngoài. Tranh thủ đi kiểm tra các chi nhánh ở Exilion cũng không tồi."
Patricio Romelo mỉm cười.
"Vậy lần này cô có thu hoạch được gì không?"
"Chắc chắn rồi. Thế còn ngài? Điều gì đưa ngài tới đây?"
"Ta nhận nhiệm vụ đến Leathervelk sau khi nghe tin ác quỷ xuất hiện ở đây."
"Ồ?"
"Toàn bộ thành phố chìm trong cát vàng và hơn mười nghìn người t·hiệt m·ạng. Nếu đây không phải là việc làm của đám ác quỷ thì là gì? Vì vậy, trước hết ta sẽ dẫn người của chúng ta... ... ."
"Ngài không cần phải làm vậy."
Lemria ngắt lời Patricio Romelo với giọng điệu nghiêm khắc.
"Cô có ý gì?"
"Chúng ta có một mục tiêu quan trọng hơn cần xử lý."
Đôi mắt Patricio Romelo hơi nheo lại. Bên trong đôi đồng tử hẹp dài ánh lên tia sáng hiểm độc.
Đối diện với cái nhìn này, biểu cảm trên gương mặt Lemria vẫn rất bình thản.
"Con quái vật bất tử chúng ta truy đuổi bấy lâu nay đang ở trong thành phố này."
* * *
Rudger bước vào bên trong sòng bạc.
Khác hẳn với an ninh bất ổn bên ngoài, tòa nhà của sòng bạc tọa lạc ở một vị trí rất cao. Bên trong toàn là những người giàu có ăn mặc sang trọng. Nhờ trang phục của mình mà Rudger có thể dễ dàng bước vào mà không bị bảo an chặn lại.
Ánh đèn nhấp nháy khắp nơi.
Nhiều người hét lên sung sướng sau khi thắng được tiền, và ngược lại, nhiều người tuyệt vọng ngồi phịch xuống sau khi thua cược.
Từ những người bị bảo an kéo đi trong lúc say rượu và hành động thô bạo, cho đến những phụ nữ ăn mặc hở hang tay cầm khay bạc. Đây là một không gian tràn ngập thú vui và sự hoan lạc.
Rudger giao đứa trẻ trên lưng cho con ma thú của mình. Bóng đen trồi lên từ sau lưng hắn ôm lấy Rene. Những người xung quanh thấy vậy có chút kinh ngạc nhưng họ cũng không quá ngạc nhiên. Ở Isla Machia, thứ không thiếu nhất chính là pháp sư.
Rudger không để ý đến ánh mắt xung quanh, hắn đang tìm một người. Cuối cùng, ánh mắt của Rudger dừng lại ở một phía.
Tiếng reo hò vang dội phát ra từ bên trái.
"Điên thật! Đã là ván thứ mấy rồi?"
"Chưa từng có kẻ nào gặp may như thế cả."
"Chẳng lẽ hắn ta g·ian l·ận?"
"Không thể nào. Bảo an nơi này đã kiểm tra hắn nhiều lần. Không có bất cứ tiểu xảo nào cả."
Rudger đã sớm nghe được lời bàn tán xung quanh. Hắn nhếch môi nở một nụ cười cay đắng. Cái tên c·hết giẫm đó vẫn không thay đổi chút nào.
Rudger đi xuyên qua đám đông đang tụ tập nhằm lại gần bàn cược hơn. Đám người xung quanh nhìn thấy con ma thú đen ngòm phía sau tự biết Rudger là một pháp sư, ai nấy đều không muốn gặp phiền phức liền tránh đường cho hắn. Cứ như vậy, Rudger liền thuận lợi đến được bàn tung xúc xắc.
Hắn đã xác định được mục tiêu cần tìm.
Đó là một người đàn ông ngoài ba mươi, mái tóc rối bù đã chớm ngả hai màu. Quần áo trên người anh ta có phần lôi thôi, râu tóc không được chăm sóc khiến khuôn mặt vốn trông có nét điển trai trở nên già nua hơn độ tuổi thực tế.
Nhưng ngày hôm nay, anh chàng này chính là nhân vật chính của sòng bạc.
"Hahaha. Tuyệt! Hôm nay tâm trạng tôi rất tốt."
Người đàn ông sau khi thắng thêm một ván lại phá lên cười. Nhân viên sòng bạc ở phía đối diện nhìn chằm chằm vào con xúc xắc trên bàn với đôi mắt kinh ngạc.
Rudger đột nhiên lên tiếng.
"Sau ngần ấy năm mà anh vẫn còn làm cái trò g·ian l·ận này à?"
"Hửm? Ai đấy?"
Người đàn ông nghe được giọng nói quen thuộc chợt quay đầu về phía Rudger. Ngay khi nhận ra thân phận người vừa xuất hiện, khuôn mặt anh ta liền trở nên méo mó.
"Anh...anh... ... !"
Vẻ mặt của người đàn ông khi nhìn thấy Rudger là sự pha trộn phức tạp giữa nghi ngờ, lo lắng, tức giận và ngạc nhiên.
"Faust, không phải tôi đã nhiều lần dặn anh đừng có đi đ·ánh b·ạc nữa rồi sao?"
"Đừng gọi tôi bằng cái danh hiệu ngu ngốc đó."
Người đàn ông tên Faust càu nhàu bất mãn. Nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt của đứa trẻ phía sau lưng Rudger, ánh mắt của anh ta trở nên sững sờ.
"Rene... ... ?"
Anh ta hoài nghi quay sang Rudger.
"Sao Rene lại ở đây?"
"Đó là lý do tại sao tôi đến tìm anh."
Rudger cuối cùng cũng mất kiên nhẫn với người bên cạnh.
"Gariel Cosmo, nếu anh còn là một người giám hộ có trách nhiệm. Anh hẳn phải rõ ràng tình trạng của con bé hiện tại nghiêm trọng đến mức nào."