Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Giáo Sư Gián Điệp
Sayren
Chương 590: Gõ cửa (2)
Bình minh đã ló rạng. Khoảnh khắc màn đêm u ám dần tan đi, sắc vàng trên bầu trời dần trở nên rực rỡ, Isla Machia vẫn ẩn mình trong làn hơi nước tối tăm, u ám như thể nơi đây chối bỏ mọi quy luật của thế giới này.
Trái ngược với thường thức, sáng sớm lại là thời điểm người người trên hòn đảo cơ khí chìm vào giấc ngủ thay vì thức dậy. Chỉ riêng điều này thôi cũng đã mang lại cho Isla Machia cảm giác tách biệt mạnh mẽ với thế giới.
Mặt trời từ từ nhô lên phía trên đường chân trời của đại dương xanh thẳm. Ánh sáng rực rỡ lan tràn khắp mọi hướng, đập vào những con sóng vỡ tan thành nhiều mảnh nhỏ. Những mảnh vụn ánh sáng bị hơi nước của hòn đảo nuốt chửng.
Trong một thế giới đang dần trở nên sáng sủa, cảnh tượng một hòn đảo to lớn, bồng bềnh, tràn ngập hơi nước trắng tinh chẳng khác gì một thứ chỉ tồn tại trong những câu chuyện giả tưởng.
Sừng sững ở trung tâm của hòn đảo là một ngọn tháp khổng lồ. Tòa tháp chọc trời được dựng bằng những cột thép kiên cố nhất vươn thẳng lên bầu trời. Nó là trụ sở của Tòa Tháp Ma Thuật Mới.
Rudger đứng trên mái của một tòa nhà cách ngọn tháp không xa.
"Triển thôi nhỉ?"
Cravat đứng bên cạnh, cảm xúc thật hỗn độn khi quan sát công trình kiến trúc vĩ đại phía xa. Giọng nói của vị pháp sư không truyền đi xa vì bị át đi bởi sương mù và hơi nước lơ lửng trong không trung, nhưng Rudger ở gần đó vẫn có thể nghe thấy.
"Tôi sẽ phát động t·ấn c·ông. Mọi người cứ theo kế hoạch mà làm, nhớ tránh xa khu vực tôi niệm chú ra kẻo bị ngộ thương."
"Kể cả cậu không dặn thì ta cũng sẽ làm vậy. Dù sao ta cũng cần giữ sức để điều trị cho đứa trẻ kia."
Rudger lấy một cái tẩu ra khỏi túi. Hắn châm lửa vào tẩu thuốc, đưa vào miệng và rít một hơi thật mạnh. Sức mạnh khủng kh·iếp của c·hất đ·ộc thấm vào cơ thể qua lá phổi khiến Rudger không khỏi rùng mình. Năng lượng điên cuồng vận chuyển thông qua mạch máu đến mọi tế bào trong cơ thể.
Một loại c·hất đ·ộc chỉ với một liều lượng cực nhỏ đã có thể g·iết c·hết hàng trăm người bình thường. Kể cả là những hiệp sĩ có tố chất thân thể mạnh mẽ cỡ nào cũng sẽ phải gục ngã. Tuy nhiên, cơ thể vốn miễn nhiễm với độc tính như Rudger lại không hề bị ảnh hưởng. Đối với hắn, c·hất đ·ộc cũng giống như thuốc vậy.
Chất độc trào ra từ cơ thể được chuyển hóa thành sức mạnh ma thuật cuối cùng phát tán ra bên ngoài. Một làn sương mù xanh lục xuất hiện lấy Rudger làm trung tâm điên cuồng lan rộng, xâm chiếm không gian. Rudger tự do điều khiển sương mù ma thuật theo ý muốn. Màn sương cuối cùng tụ tập lại trên lòng bàn tay phải của hắn.
Cravat quan sát cảnh tượng đang diễn ra một cách chăm chú. Vị pháp sư kinh ngạc khi Rudger không bị độc tố ảnh hưởng, nhưng ông ấy còn kinh ngạc hơn khi thấy anh chàng kia có thể kiểm soát một lượng ma lực lớn đến vậy. Nồng độ ma thuật tập trung trong tay Rudger khiến da Cravat ngứa ran.
Chỉ với lượng ma lực này mà muốn phá hủy Tòa Tháp là điều không tưởng. Nhưng nếu như chỉ muốn tạo ra một trận huyên náo nhất thời thì không thành vấn đề.
Ma thuật màu xanh lục dần dần thành hình, cuối cùng hóa thành một thanh kiếm khổng lồ. Một thanh kiếm màu đen dài hơn năm mét được bao phủ hoàn toàn bằng sắc ngọc lục bảo của ma thuật phát ra thứ ánh sáng dịu nhẹ. Nó trông không khác gì một thanh v·ũ k·hí sắc bén tràn đầy sát khí chỉ chực chờ kết liễu con mồi.
Trong tầm mắt của Cravat lờ mờ thấy được bóng hình của một người khổng lồ đang vươn tay về phía thanh v·ũ k·hí trên không. Thanh kiếm lúc trước còn tỏa ra sát khí đằng đằng giờ phút này bị người khổng lồ nắm trong tay không khác gì một món đồ chơi nhỏ bé. Uy áp phát ra từ người khổng lồ hoàn toàn át đi khí thế sát phạt của thanh v·ũ k·hí.
Vị pháp sư trung niên chậc chậc vài tiếng rồi giơ quyền trượng lên. Năng lượng ma thuật không ngừng tuôn ra theo từng ký tự cổ ngữ từ miệng Cravat quấn quanh lưỡi kiếm như một con mãng xà cực độc. Thanh v·ũ k·hí sắc bén của Rudger lúc này đã được gia tăng khả năng xuyên thấu và ăn mòn. Sức mạnh của lời nguyền cổ xưa có thể khiến những vật thể chạm phải ngay lập tức bị mục nát.
Một luồng hào quang màu đỏ bắt đầu xuất hiện trên thân kiếm. Rudger nhíu mày, trực tiếp điều động thêm ma pháp dung hòa hai luồng sức mạnh đang xảy ra xung đột.
Phép thuật của Rudger khi kết hợp với lời nguyền của Cravat cho ra thành quả cuối cùng chính là một thứ v·ũ k·hí có sức hủy diệt cực lớn.
"Ta đi trước đây. Chúc cậu may mắn!"
Vào thời điểm sức mạnh của lời nguyền được phát huy, công việc của Cravat đã hoàn tất. Vị pháp sư rút lui theo đúng kế hoạch. Thân hình của ông ấy chẳng mấy chốc biến mất khỏi mái nhà.
Rudger gật đầu coi như đã nhận lời chúc phúc của đối phương. Hắn gửi tín hiệu cho Gariel.
"Anh có năm giây. Sẵn sàng chưa?"
[Mọi thứ đã xong.]
"Không được phép có bất kỳ một giây sai sót nào. Anh bắt buộc phải dùng phép thuật ngay khoảnh khắc đòn đánh của tôi chạm đến tòa tháp. Anh có làm được không?"
Ngay khi những lời cảnh báo vừa kết thúc, tiếng cười của Gariel đã vang lên từ phía bên kia.
[Kẻ dám chất vấn sai lệch thời gian trước mặt tôi hiện tại còn chưa được sinh ra. Anh đang nghi ngờ chuyên môn của một pháp sư thời gian đấy.]
Trong giọng nói của Gariel thể hiện một sự tự tin hoàn toàn tương phản với thái độ lo lắng đêm hôm trước. Đó là thái độ coi mọi thứ là điều hiển nhiên khi được làm việc trong lĩnh vực am hiểu của bản thân.
[Thời gian của tôi không bao giờ sai.]
"Chúc may mắn!"
Rudger nhìn công trình kiến trúc trước mặt, khẽ mỉm cười. Tay phải hắn giơ lên nhẹ nhàng làm một động tác bổ xuống. Ngay lập tức, người khổng lồ bên trên giơ cao thanh kiếm trong tay, lấy uy thế không gì cản được trảm xuống. Thân kiếm phát ra từng tiếng rít chói tai khi ma sát với không khí, lao thẳng về phía trước như một tia sáng.
Vô số tàn ảnh đọng lại trên không trung theo quỹ đạo chém tạo thành một hình rẻ quạt sáng rực rỡ. Hơi nước trôi nổi trên không trực tiếp bị chẻ đôi.
Rắc!
Ngay khi bức tường bên ngoài tòa tháp v·a c·hạm với mũi kiếm, hệ thống phòng thủ của tòa tháp lập tức được kích hoạt. Vô số rào chắn ma thuật chồng chồng lớp lớp được dựng lên hết lớp này đến lớp khác.
Trụ sở của Tháp Ma Thuật Mới là một ngọn tháp chọc trời. Công trình kiến trúc này là nơi trú ngụ của rất nhiều các pháp sư với đủ mọi chuyên môn, lĩnh vực khác nhau. Đặc biệt hơn, khi nơi đặt nền móng cho ngọn tháp là một hòn đảo hội tụ toàn bộ công nghệ máy móc ma thuật đi trước thời đại thì thứ này không khác gì một pháo đài quân sự kiên cố.
Gần như cùng lúc, khi thanh kiếm của Rudger v·a c·hạm với rào chắn ma thuật ngoài cùng, hệ thống tự động của tòa tháp ngay tức khắc khởi động toàn bộ cơ chế phòng thủ và phản đòn. Thành quả kết hợp giữa ma pháp và khoa học kỹ thuật được thể hiện vô cùng rõ rệt. Một kết giới dày đặc bao bọc lấy toàn bộ tòa tháp chọc trời, vô số rào chắn cùng công thức ma pháp, ma trận lóe sáng ở bốn phương tám hướng, lấy tòa tháp làm trung tâm không ngừng mở rộng.
Thanh kiếm của Rudger đứng trước hàng phòng thủ dày đặc trở nên nhỏ bé hơn bao giờ hết. Dù Rudger có dồn hết tất cả sức mạnh mà bản thân có vào cú chém đó thì cũng chẳng thể nào phá vỡ được tấm khiên kiên cố của cả một pháo đài.
Tất nhiên đấy là trong trường hợp bình thường, khi thanh kiếm của Rudger không được gia tăng sức mạnh từ Cravat. Hắn thừa hiểu nếu chỉ có sức mạnh công phá là không đủ. Vì vậy, lời nguyền ăn mòn đã được Cravat bổ sung vào, một lời nguyền có sức hủy diệt vượt xa hoàn toàn tất cả ma pháp nguyền rủa hiện đại, trực tiếp phóng đại tính xuyên thấu và hủy diệt của thanh v·ũ k·hí.
Xèo xèo xèo!
Rắc rắc!
Những rào chắn ma thuật tưởng chừng như kiên cố trong quá trình vật lộn với thanh kiếm bắt đầu sụp đổ từ giữa và tan chảy. Lời nguyền xâm nhập vào rào chắn ma thuật, phá hủy nó từ bên trong và dần dần khuếch đại phạm vi ảnh hưởng.
Rào chắn đầu tiên.
Phá!
Rào chắn thứ hai.
Phá!
Rào chắn thứ ba.
Rào chắn thứ tư.
........
Từ thời điểm rào chắn đầu tiên sụp đổ cho đến khi rào chắn cuối cùng bị phá vỡ không đến ba hơi thở. Các rào chắn phía sau bị lời nguyền của Cravat trực tiếp khoét thủng, tan rã trong nháy mắt.
Thanh lục kiếm đột phá qua tất cả các rào chắn cuối cùng cũng chạm đến bức tường bên ngoài của tòa tháp chọc trời. Nó không mất nhiều thời gian, trực tiếp đâm xuyên qua công trình kiến trúc được làm bằng sắt thép như thể xắt đậu hũ.
Rắc rắc!
Một đường màu xanh vẽ trên không trung. Và quỹ đạo chém đó cũng chính là ranh giới chia cắt hai phần của tòa tháp.
Xèo xèo xèo!
Ma thuật xanh thẫm không ngừng ăn mòn những vật cản mà nó chạm phải. Bất cứ thứ gì xuất hiện trên quỹ đạo thanh kiếm lia qua đều chịu chung số phận.
Rắc!
Một khe hở xuất hiện.
Răng rắc!
Khe hở không ngừng mở rộng dọc theo vết chém. Chẳng mấy chốc, một lối đi lớn được tạo ra ngay chính giữa pháo đài sắt chưa từng có kẻ nào xâm nhập thành công.
Rudger lặng lẽ theo dõi cảnh tượng đó phía xa. Hắn biết đây mới chỉ là khởi đầu. Chuông báo động sẽ sớm vang lên. Lúc đó, l·ực l·ượng c·hiến đấu của Tòa Tháp mới thực sự xuất hiện. Theo dự tính của hắn, quá trình này tối đa sẽ mất khoảng năm giây.
Nhưng năm giây đã là quá đủ cho anh chàng kia.
———
Ánh mắt của Rudger không chớp lấy một cái. Ngay cả hơi thở của hắn cũng biến mất. Cái bóng sau lưng vốn hơi rung rinh bởi sự phản chiếu của ánh sáng cũng đột ngột đứng yên.
Tích tắc.
Tích tắc.
Tích tắc.
Thời gian đã dừng lại.
Khói bụi xung quanh không còn bốc lên nữa. Gió cũng ngừng thổi. Cảnh tượng đất đá đang không ngừng rơi xuống giờ đây như thể bị đóng đinh trên không trung. Ngay cả tiếng xèo xèo phát ra từ lời nguyền ăn mòn cũng dừng lại.
Thế giới trong nháy mắt trở nên yên tĩnh.
"Ấn tượng đấy!"
Trong thế giới này chỉ còn lại duy nhất một người còn cử động. Gariel huýt sáo nhìn lên bức tường của tòa tháp đang bị phá hủy. Tàn ảnh hình rẻ quạt trong không trung lúc này trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. Những tia sáng lấp lánh mắc kẹt bên trong ánh sáng ngọc lục bảo như thể cực quang của vùng núi phía Bắc bị mạnh mẽ kéo đến nơi này. Người đàn ông không thể không lắc đầu cảm thán trước sức công phá mạnh mẽ của thanh kiếm. Hai kẻ điên kia thực sự có thể chọc thủng vòng bảo hộ của Tòa Tháp chỉ bằng một đòn duy nhất.
Nghĩ thì nghĩ như vậy nhưng bước chân của người đàn ông không hề dừng lại. Thân hình Gariel biến mất vào bên trong vết nứt.
———
Reenggggg!!
Tiếng chuông cảnh báo réo ầm ĩ. Đèn báo đỏ khẩn cấp lóe sáng khắp tòa tháp. Âm thanh của tiếng chuông báo động như thể một hòn đá bị ném xuống mặt nước tĩnh lặng, xuyên qua màn sương mù đầy hơi nước của buổi bình minh, nhanh chóng lan tỏa ra khắp Isla Machia.
Rudger vẫn đứng yên quan sát trên tòa nhà phía xa. Gariel hẳn là đã lấy đủ nguyên liệu bọn họ cần. Hắn không cần lo lắng cho đối phương làm gì.
Tiếp theo chính là việc của hắn.
Các pháp sư lao ra từ bên trong tòa tháp. Tất cả bọn họ đều là pháp sư c·hiến t·ranh có kinh nghiệm dày dặn. Bọn họ đồng loạt bay về phía tòa nhà nơi Rudger đang đứng. Nhìn cách họ ngay lập tức nắm bắt được vị trí của kẻ địch và phản ứng đồng loạt phát động t·ấn c·ông có thể hiểu rằng những pháp sư này không phải là kiểu người chỉ ở trong phòng nghiên cứu.
Dù sao thì Rudger cũng chẳng muốn chiến đấu với tất cả bọn họ. Việc của hắn là chạy trốn khỏi đây càng nhanh càng tốt.
Khóe miệng khẽ nhếch, hắn có thể cảm nhận được sự hiện diện xa lạ đằng sau mình.
Đúng lúc đấy chứ!
Rudger không do dự cúi đầu xuống. Tại vị trí vài giây trước đó là đầu hắn chợt xuất hiện một vật sắc nhọn cắt qua. Không thèm ngoảnh lại, Rudger rút thanh kiếm từ thắt lưng ra và vung lên.
Keng!
Đối thủ dễ dàng chặn lại đòn t·ấn c·ông này. Tuy nhiên, sức mạnh từ cú vung của Rudger vẫn khiến kẻ này bị đẩy lùi về sau vài bước.
Rudger từ từ quay lại. Đúng như hắn dự đoán. Một thân hình quen thuộc. Áo khoác đen và mũ phớt, làn da thì nhợt nhạt.
"Lại gặp nhau rồi."
"John Doe."
Gã đàn ông đã từng xuất hiện ở sòng bạc lúc trước nhìn chằm chằm vào Rudger với ánh nhìn đằng đằng sát khí. Hắn ta là vật thí nghiệm do Nikolai và Victor Dreadful tạo ra. Trong số các vật thí nghiệm, gã là kẻ có trí thông minh cao nhất, có thể ra lệnh cho các vật thí nghiệm khác.
Tất nhiên là kẻ này sẽ không đến một mình.
Gã đàn ông nở một nụ cười man rợ. Cùng lúc, một nhóm người mới đồng loạt xuất hiện trên sân thượng của tòa nhà. Tất cả bọn chúng đều là vật thí nghiệm loại một, kẻ nào kẻ nấy đều mang làn da nhợt nhạt, mặc áo khoác đen, đầu đội mũ phớt. Không ít kẻ cầm v·ũ k·hí trong tay, nhìn về phía Rudger với ánh mắt tràn đầy sát ý.
Những vật thí nghiệm phát động t·ấn c·ông ngay khi Rudger vừa lộ diện. Đúng là những kẻ dai dẳng.
Không!
Nikolai thực tế có thể can thiệp sớm hơn nhưng hắn ta không làm vậy. Hắn ta chủ đích muốn cản trở, không cho Rudger trốn thoát, mục đích là khiến Rudger bị cả hai phía vây công.
Rudger lắc đầu khi nhìn thấy kẻ trước mặt lấy ra một ống tiêm từ túi trong áo khoác. Đúng là phong cách của Nikolai, luôn luôn ẩn giấu hậu chiêu.
Phập!
Vật thí nghiệm dần trở nên đau đớn khi chất lỏng từ kim tiêm chảy vào trong cơ thể. Thân hình gã đàn ông đột nhiên trở nên to lớn hơn bình thường, các cơ bắp nổi lên cuồn cuộn, gân xanh lộ rõ trên bắp tay. Những mạch máu màu đỏ nổi lên, chạy dọc xuống cổ và che phủ khuôn mặt hắn. Thật khó có thể hình dung thứ thuốc kia mạnh đến mức nào.
Đó là c·hất k·ích t·hích dành riêng cho vật thí nghiệm.
Một cá thể đặc biệt sau khi dùng thuốc sẽ trở nên đáng sợ cỡ nào?
Ti ti ti!
Đôi tai của Rudger nhạy bén bắt được âm thanh yếu ớt của một vật gì đó cắt ngang không khí. Trong vòng chưa đầy một giây, cơ thể phủ đầy bóng tối của Rudger biến mất khỏi tòa nhà. Gần như cùng lúc, vô số v·ũ k·hí cắt ngang qua thân hình của hắn. Các cuộc t·ấn c·ông diễn ra gần như đồng thời nên chỉ có thể nghe được âm thanh, mắt thường hoàn toàn không theo kịp chuyển động.
Bóng dáng Rudger trồi lên từ bóng tối bên trong một con hẻm gần đó. Ngay sau đó, thân hình của hắn lại biến mất và xuất hiện lại ở một vị trí xa hơn.
Rầm!
Rắc rắc!
Vật thí nghiệm rơi thẳng xuống nơi Rudger vừa đứng. Cả hai chân gã cắm sâu xuống đất tới mắt cá chân, những vết nứt giống như mạng nhện xuất hiện khắp con hẻm.
Rudger nhíu mày.
Thứ này có thể định vị ra được tung tích của hắn trong thời gian ngắn như vậy sao?
Tên này dường như có khả năng phát hiện vị trí của mục tiêu.
"Là hướng này! Có tiếng động ở đây!"
Như thể chứng minh mọi chuyện vẫn chưa đủ tệ, các pháp sư c·hiến t·ranh cũng bắt đầu lao vào hiện trường.
Phiền phức rồi đây!