Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 615: Tiếp viện (3)

Chương 615: Tiếp viện (3)


"Chuyện quỷ quái gì đang phát sinh thế này?"

Sắc mặt của kẻ địch tái đi khi nhìn thấy một số lượng lớn lên đến hàng chục con sói hoang dã đang bao vây mình.

"Sói ở đâu ra mà nhiều thế?"

Chỉ riêng số lượng đập vào mắt bọn chúng gần nhất đã vượt quá con số ba mươi. Từ bao giờ trên Isla Machia lại xuất hiện loại hung thú này vậy?

Trong lúc đám người còn đang bối rối thì đàn sói đã đồng loạt, chúng đồng loạt chạy vào tòa nhà đang xảy ra chiến đấu. Một con chui qua lớp kính vỡ ở tầng hai, một con khác xuất hiện ở phía bên kia. Đàn sói tràn vào tòa nhà thông qua những ô cửa tập kích những kẻ cầm v·ũ k·hí bên trong.

Tiếng la hét hoảng sợ vang vọng khắp không gian át đi cả những tiếng s·ú·n·g bắn liên thanh. Máu văng tung tóe nhuộm đỏ cả tầng trệt. Vũ khí có hiện đại đến đâu, cho dù đã dùng đến cả những tạo tác ma thuật, đám người t·ấn c·ông cũng không thể chống lại những đợt công kích như vũ bão của đàn sói.

Những con sói đầu đàn lao tới từ mọi hướng mang theo sau lưng từng đợt cuồng phong. Đối phó với một con đã là quá sức nói chi đến hàng chục con thi nhau công kích từ bốn phương tám hướng.

Đám thuộc hạ của Nikolai bị dồn vào một chỗ, hai tay bất lực ném ra những quả lựu đ·ạ·n cuối cùng. Thế nhưng, dù bọn chúng có làm gì, đám sói xung quanh cũng vẫn kiên trì không ngừng siết chặt vòng vây.

Khi con mồi bắt đầu hoảng sợ, thay vì lao vào một cách mù quáng, lũ sói lại giữ khoảng cách và nhanh chóng vờn quanh. Ai nấy đều biết đám sói này đang chờ cho đến khi con mồi bên trong hoàn toàn kiệt sức. Thời điểm đó mới chính là lúc chúng tổng t·ấn c·ông.

Grrr.

Không có thứ gì đáng sợ hơn loài săn mồi nguy hiểm nhất trên phiến đại lục này - loài sói.

Trong một khoảnh khắc con mồi mất cảnh giác, con sói đầu đàn hóa thành một cơn gió lao thẳng vào đám người đang tụ tập. Chẳng mấy chốc, cơn gió quay trở lại chỗ cũ. Chỉ là khác với ban nãy, lúc này, trong miệng con sói thủ lĩnh là một cái đầu người.

"Aaaaaa!!!!"

"Cứu mạng!!!"

"Mau chạy khỏi đây!"

Ngay khi đội hình bị phá vỡ, kết cục của đám người đã sớm được định trước.

***

Freuden sau khi hạ hết những kẻ địch có ý định bén mảng lên tầng trên, cậu ta cuối cùng mới có thời gian quan sát cảnh tượng chiến đấu từ phía xa. Freuden thực sự kinh ngạc trước sức mạnh của con linh thú gia tộc mình.

Một con linh thú mang trong mình sức bền bỉ đáng ngưỡng mộ, nó có thể chạy trong nhiều ngày mà không cần nghỉ ngơi. Khả năng điều khiển nguyên tố Phong tuyệt vời cùng khả năng chiến đấu bầy đàn khiến con linh thú thực sự trở thành một tồn tại đáng sợ.

Năng lực biến hóa thành những cơn gió giúp linh thú có thể di chuyển qua bất cứ địa hình nào cho dù là nhỏ hẹp nhất. Không có cách nào ngăn chặn không khí lưu thông đồng nghĩa với việc không có cách nào ngăn chặn chuyển động của con linh thú.

Để ngăn chặn chuyển động của con sói thủ lĩnh, hoặc là phải tạo ra một bức tường chân không, nếu không thì phải đốt cháy hoàn toàn không khí xung quanh. Cả hai cách chung quy đều là những lựa chọn cực đoan.

Nhưng đặc điểm thực sự khiến con linh thú trở nên nguy hiểm chính là việc nó có thể tự phân thân ra làm nhiều bản sao có sức mạnh tương đương. Trên thực tế, tất cả những con sói mà đám người nhìn thấy thực chất đều là một. Tuy nhiên, số lượng và sức chiến đấu phân tán cũng là thật.

Freuden đã từng đọc được một tài liệu cổ bên trong gia tộc nói về cách thức các linh thú được sinh ra. Phần lớn những linh thú trong tự nhiên đều trải qua một quá trình tiến hóa đặc biệt. Quá trình này là một quá trình tích lũy lâu dài dựa trên tuổi thọ của sinh vật.

Vậy chẳng lẽ chỉ cần sống đủ lâu, bất kỳ sinh vật nào cũng có thể trở thành linh thú sao?

Tất nhiên là không!

Mỗi sinh vật đều có môi trường sinh sống riêng biệt và quá trình đấu tranh để sinh tồn của chúng cũng không giống nhau.

Thủ lĩnh Sói, vị thần hộ mệnh của gia tộc Ulburg, là một linh thú đã trải qua hàng ngàn, hàng vạn trận chiến sinh tồn trong quá trình tiến hóa. Và kẻ cuối cùng trở thành thủ lĩnh không phải một con sói đơn độc mà là cả một bầy sói khổng lồ.

Sói sống theo bầy. Con sói đầu đàn xuất hiện trước mắt Freuden không phải là thủ lĩnh thực sự của bầy sói. Thực chất, nó là toàn bộ linh hồn của tất cả đàn sói được ngưng tụ lại. Linh thú đó vừa là một thực thể đồng thời cũng là một bầy đàn. Nếu nghĩ kỹ một chút, tình huống này hoàn toàn có phần tương tự như con quái vật Jevaudan.

Tình hình chiến đấu không mất bao lâu liền kết thúc. Không có bất kỳ kẻ t·ấn c·ông nào còn sống sót. Ngoại trừ mùi thuốc s·ú·n·g nồng nặc và nhiều công cụ ma thuật khác có thể coi là dấu vết cuối cùng của những kẻ t·ấn c·ông, tất cả đều đã bị linh thú ăn sạch.

Freuden nhảy qua đ·ống đ·ổ n·át của tòa nhà, chạy vội lên tầng ba.

"Rene!"

Ngay khi cánh cửa bật mở, một con dao bao phủ năng lượng đen lao tới dí sát cằm của Freuden. Nhưng ngay giây sau, một cơn gió mạnh mẽ thổi tới chặn lại thế t·ấn c·ông của Cravat. Thân hình của thủ lĩnh sói xuất hiện ngay bên cạnh Freuden, nó gầm gừ giận dữ, nhe hàm răng sắc nhọn về phía kẻ vừa t·ấn c·ông Freuden.

Cravat thận trọng nhìn con linh thú có sức đe dọa trước mặt. Khi nhìn thấy ánh mắt lo lắng của Freuden hướng về đứa trẻ trên giường, ông ấy chợt có một suy đoán.

"Cậu nhóc, cậu là người quen của cô bé kia à?"

"Ông là ai? Tại sao Rene lại ở chỗ này?"

Nghe thấy giọng điệu của Freuden, Cravat biết suy đoán của mình hơn phân nửa đã đúng. Ông ấy chậm rãi hạ con dao xuống.

"Hóa ra cậu là kẻ đã dọn dẹp mấy gã bên ngoài."

Đồng tử của Freuden hơi co lại khi nhìn thấy tình trạng của người trên giường.

"Chuyện gì đã xảy ra với Rene? Em ấy b·ị t·hương ở đâu sao?"

"Cô nhóc đó hiện tại đã qua cơn nguy kịch. Cũng may là cậu đến cứu viện đúng lúc. Nếu không, ta cũng không chắc mình có thể hạ hết được đám người của tên Nikolai kia hay không."

"... ... Qua cơn nguy kịch? Chẳng lẽ ông đã chữa khỏi bệnh cho em ấy sao?"

"Ô! Hóa ra cậu cũng biết tình trạng của cô bé đó à?"

"Tôi không biết chi tiết. Tuy nhiên, thể chất của Rene có phần... ... "

Cravat ngắt lời.

"Vậy thì tốt. Ít nhất ta không cần phải giải thích từ đầu."

Cravat cất con dao găm vừa chĩa vào Freuden. Khi luồng khí màu đen tan biến, con sói đầu đàn mới hạ cảnh giác, nó lặng lẽ nằm xuống, tựa đầu vào người Freuden.

Freuden chủ động mở lời.

"Xin cho tôi hỏi, tình hình của Rene thế nào rồi?"

"Tạm thời thì phương án chữa trị đã thành công một nửa."

"Ý ông là mọi chuyện vẫn chưa kết thúc sao?"

"Tất nhiên là chưa. Nguyên nhân chủ yếu gây ra căn bệnh của cô bé kia là sức mạnh thần thánh đã được ta khu trừ. Tuy nhiên, vẫn còn một vấn đề khác phải giải quyết. Sức mạnh ma thuật bẩm sinh của cô nhóc kia quá mức tinh khiết. Thứ đó là một gánh nặng đối với một pháp sư ở độ tuổi còn quá trẻ như vậy."

"Sao Rene lại có thể cùng lúc sở hữu hai loại sức mạnh kia được?"

Cravat lắc đầu. Chính ông ấy cũng không thể giải thích được hiện tượng kỳ lạ này.

"Nguyên nhân không quan trọng. Quan trọng là hai luồng sức mạnh kia xung đột lẫn nhau sẽ khiến cơ thể vật chứa bị phá hủy."

"Vậy làm sao ông khu trừ được sức mạnh thần thánh trong cơ thể em ấy?"

"Biện pháp thì khá đơn giản. Ta đã sử dụng một lời nguyền cổ xưa trực tiếp ăn mòn hết thánh lực."

Lời nguyền cổ xưa?

Thật khó có thể tin rằng vị pháp sư có vóc dáng nhỏ bé kia lại là một pháp sư chuyên về nguyền rủa.

"Vậy hiện tại chúng ta còn cần phải làm gì nữa?"

"Vấn đề nằm ở sức mạnh ma thuật vốn có của đứa trẻ kia."

"Có vấn đề gì sao?"

"Nó quá mạnh."

Đó là một câu trả lời quá mức thô bạo nhưng Cravat không thể nghĩ ra bất kỳ từ nào khác để thay thế.

"Một thứ có thể trực tiếp đối chọi lại được thánh lực. Khỏi cần nói cũng biết nó mạnh mẽ cỡ nào. Hiện tại, chúng ta cần tìm cách ổn định thứ sức mạnh đó lại."

Nghe những lời giải thích của Cravat, Freuden chợt nhớ đến con ma thú của Rene. Khả năng phi thường của con ma thú đó có lẽ cũng bắt nguồn từ sức mạnh ma thuật bẩm sinh của Rene.

"Kể cả có là ma thuật của bản thân, nếu không biết cách xử lý, sức mạnh sẽ tiếp tục tích tụ trong cơ thể. Đến một lúc nào đó, mật độ năng lượng quá lớn sẽ khiến cơ thể bị quá tải."

Freuden nhíu mày lo lắng. Cậu ta vốn tưởng rằng làm triệt tiêu đi thánh lực, bệnh tình của Rene sẽ được giải quyết. Không ngờ rằng bọn họ chỉ mới đi được một nửa chặng đường.

"Cậu nhóc không cần lo lắng quá. Chúng ta vẫn đang làm mọi cách có thể."

"Có giải pháp thay thế nào khác không?"

"Ta tạm thời đã làm dịu đi sức mạnh ma thuật của cô bé. Phần còn lại trong phương án trị liệu thì anh chàng giáo sư kia vẫn đang bôn ba khắp nơi để hoàn thiện."

Freuden hơi chần chừ hỏi lại.

"Giáo sư mà ông nhắc đến có phải là Rudger Chelici không?"

"Phải. Là anh chàng đó."

"Anh ta hiện tại đang ở đâu?"

"Anh chàng đó đã ra ngoài để lấy những nguyên liệu mới cho quá trình chế thuốc."

Cravat lẩm bẩm khi cảm nhận được những trận rung chấn lớn truyền đến từ phương xa.

"Có vẻ như mọi việc không diễn ra suôn sẻ."

"... ... "

Freuden cũng có cảm giác tương tự, ánh mắt cậu ta đăm đăm nhìn ra ngoài cửa sổ. Con sói bên cạnh cũng nhổm dậy, gầm gừ không ngừng, lông trên cơ thể nó dựng đứng.

"E rằng đã có sự cố bất ngờ phát sinh rồi."

"Hẳn là vậy."

Cravat nhìn đôi bàn tay mình đang run rẩy trước những chấn động không đồng nhất đang không ngừng truyền đến.

Rốt cuộc khu vực trung tâm đã phát sinh chuyện khủng kh·iếp gì?

Đến mức cơ thể của ông ta bắt đầu run rẩy theo bản năng như hiện tại, chắc chắn phải có thứ gì đó cực kỳ kinh khủng đang phát sinh.

"Thật đáng sợ! Đã bao lâu rồi ta mới có cảm giác như vậy? Không thể để mọi chuyện tiếp diễn như thế này được. Ta cũng nên đến đó xem tình hình."

"Đợi chút! Tôi đi cùng ông."

"Cậu nhóc, tốt nhất cậu nên ở lại đây. Để việc này cho người lớn chúng ta giải quyết. Nếu cậu cũng đi, ai sẽ chăm sóc cho cô bé kia?"

"Không cần lo lắng về chuyện đó."

Khi Freuden vừa dứt lời, thủ lĩnh sói hiểu ý. Nó khẽ gật đầu, há miệng thổi ra một luồng khí. Luồng khí màu xanh hóa thành một con sói đứng canh gác bên cạnh Rene.

"Thứ đó sẽ bảo vệ Rene cho đến khi chúng ta trở về."

"Được rồi. Nếu cậu đã quyết tâm như vậy thì đi thôi. Nhớ tự chăm sóc chính mình đấy."

Freuden gật đầu.

Cravat lại gần cửa sổ, miệng lẩm bẩm những ký tự kỳ quái. Vài giây sau, cơ thể của ông ta hơi cong lại, biến thành một con quạ đen vỗ cánh bay ra ngoài.

Freuden cũng không chần chừ nhảy ra bên ngoài. Thủ lĩnh sói hú lên một tiếng dài, hóa thành một cơn gió lao đến đỡ lấy Freuden trên lưng. Bóng hình một người một sói phi thẳng đến chiến trường.

* * *

Sức công phá của vật thí nghiệm hiện tại đã trở nên điên cuồng hơn lúc trước rất nhiều. Mỗi lần cánh tay của nó giơ lên, toàn bộ khu vực trong tâm chấn ngay lập tức bị cuối trôi và biến mất. Tất cả công trình kiến trúc dù có được xây dựng kiên cố đến đâu cũng không thể chịu nổi một đòn.

Các t·òa n·hà s·ụp đổ hàng loạt. Người dân chạy tán loạn trên đường, gương mặt người nào người nấy đều tràn ngập vẻ kinh hoàng sợ hãi. Sự tàn phá, c·hết chóc, la hét, hỗn loạn, tuyệt vọng xảy ra khắp nơi.

Trong khung cảnh đổ nát đó, có ba con người vẫn đang không ngừng chiến đấu với vật thí nghiệm.

Nhìn thấy thanh kiếm của mình dễ dàng bị cánh tay máy chặn lại, Berom lùi lại, sắc mặt cực kỳ khó chịu. Mặc dù những nhát chém của ông ta có sức mạnh to lớn nhưng rất khó có thể để lại một vết xước nhỏ trên những cánh tay máy móc.

Cơ thể của thứ kia không ngừng hồi phục trong quá trình chiến đấu. Tất cả các v·ết t·hương bọn họ gây ra trên người vật thí nghiệm đều trong nháy mắt lành lại. Chẳng ai sẽ nghĩ đến việc một cỗ máy không tính là vật thể sống lại có khả năng tái sinh vô hạn như vậy.

"Chúng ta điên cả rồi. Sao chúng ta có thể đánh lại con quái vật biến thái kia được?"

Mặc dù nói vậy nhưng Berom vẫn không từ bỏ cuộc chiến. Nếu John Doe nói rằng cần thời gian, ông ta tin tưởng hắn ta có thể làm được gì đó.

"Này, John Doe! Ngươi định bắt chúng ta đợi đến bao giờ?"

Berom hét lên một tiếng. Nhưng ngạc nhiên là lần này, ông ta lại nhận được phản hồi.

Một luồng ánh sáng chói lọi đột nhiên xuất hiện trên bầu trời. Berom theo bản năng quay mặt đi. Ánh sáng này quá mức chói mắt.

Thứ xuất hiện trước mặt Khí Cơ Thần là một bức tượng Phật khổng lồ. Ngọn lửa màu hoàng kim bao phủ toàn thân bức tượng cháy sáng rực rỡ như vầng thái dương của buổi bình minh.

Vật thí nghiệm cũng cảm nhận được uy h·iếp của thứ vừa xuất hiện. Nó ngay lập tức quay đầu về phía kẻ đầu sỏ.

Ở trung tâm của bức tượng Phật là Rudger. Đôi mắt của hắn đã sớm không còn là sắc xanh lục như thường nữa mà đã chuyển sang màu đỏ tươi như máu.

Phong ấn thứ nhất đã được gỡ bỏ.

Chương 615: Tiếp viện (3)