Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Hắc Ám Chủ Tể
Unknown
Chương 55: Huyết sắc nam tử
Trong lòng 2 huynh mụi Phù Thiên lúc này dấy lên kinh đào hãi lãng, những người bình thường có lẻ không nhận ra nhưng người Phù gia, tinh thông trận khí.
Vì để khống chế trận đạo, công pháp vô cùng linh mẫn với linh khí trong môi trường.
Tu luyện từ thấp đến cao, linh khí cũng có sự chuyển hóa nhất định. Ở giai đoạn Thoát phàm, về cơ bản linh khí tồn tại dưới dạng khí. Tu luyện dần dần cô đặc đến Tố thể cảnh, linh khí chuyển sang dạng lỏng. Đến Siêu phàm linh khí chuyển sang dạng bán rắn. Đến Hư thần giai đoạn chính là kết thành 1 viên thần hạch.
2 huynh muội kinh hãi là vì cảm nhận được tên ở đối diện vận dụng linh khí hòa vào kiếm thức lại là dạng khí. Mặc dù khí của đối phương kỳ lạ lại có màu đen và nặng 1 cách bất thường. Nhưng hắn rõ ràng vẫn chỉ là Thoát phàm giả.
1 cái Thoát phàm giả lại cần 2 huynh muội hợp sức mới hơi chiếm 1 chút thượng phong. Cách biệt 1 đại giai, 2 huynh muội 1 cái thánh thể, 1 cái chân thể còn đối phương hiện còn chưa trấn thể đã mạnh đến rối tinh rối mù.
Đối phương là thần thánh nơi nào. Nếu ở đồng cảnh giới, chẳng phải đến 1 chiêu, 2 huynh muội còn không đỡ được.
Phù Ngọc trong lòng lúc này chợt có sát khí hiển hiện. Nàng muốn g·iết gã đối diện ngay lúc này. Nàng biết rõ đại ca của mình, là 1 cái tranh cường háo thắng đến mức nào. Biết bản thân thua kém đối phương, đại ca nhất định sẽ thả đối phương đi, sau đó tu luyện để có thể 1 đối 1 công bằng. Đại ca nàng là 1 tên ngốc như vậy.
Nhưng nhìn chênh lệch hiện tại. Mặc dù biết đại ca là thiên tài nhưng đối đầu với quái thai này. Sợ rằng không có kết cục tốt. Phù Ngọc là 1 người thực dụng đến vô cùng. Hiện đã kết thành thù. Quyết không để có kết cục xấu xảy ra.
Nghĩ đến đây, đã hạ quyết tâm quyết tâm trong lòng. Phù Ngọc vận chú ngữ. Miệng ngay lập tức phun ra 1 tia tinh huyết. Sắc mặt tái nhợt:
“Đệ ngũ thức, ngũ khí triều nguyên. Khắc xuất”
Phù gia trúc khí cơ, thức thứ 5. Vừa hô. 4 thanh kiếm trúc đang tranh đấu chợt đản sinh ra thêm 1 thanh kiếm trúc. Nhanh chóng hóa lớn.
“Khắc nhập.”
Tức thì 5 thanh kiếm hô hoán lẫn nhau. Xoay tròn gia nhập vào vòng chiến.
Trần Duy trước đó đối phó 8 cái Khí trúc đã vô cùng chật vật. Hiện lại thêm 1 thanh kiếm trúc gia nhập vòng chiến. Hắn kinh thán, tức đến muốn nổi đom đóm mắt. Đối phương khinh người quá đáng, 2 đánh 1 còn không tiếc tổn hao tu vị vận dụng thêm Khí trúc.
Áp lực đè lên, hắn ngay lập tức phun ra 1 búng máu. Lúc này hắn tức đến xanh mặt. Cảm xúc đè nén làm hắn muốn không tiếc tất thảy đồng quy vu tận với 2 người đối diện. Nhưng lý trí mách bảo, bản thân c·hết lúc này là không đáng.
Hắn cố giữ bản thân tỉnh táo. Lườm 2 người ở đối diện. Lạnh nhạt nói:
“Phù Thiên, Phù Ngọc, ta nhớ kỹ 2 người các ngươi. Nhớ chăm sóc nữ nhân của ta thiệt tốt, nàng có mệnh hệ gì, ta sẽ đích thân đến g·iết 2 người các ngươi.”
Phù Ngọc nghe đến đây, tâm liền hàn. Nàng biết đối phương là muốn chạy trốn. Không được. Liền gia tăng linh lực lên thêm.
Trần Duy thấy đối phương lại muốn tiếp tục hao tổn mình. Cười nhạt. Hắn muốn thoát đi, cho dù là Siêu phàm muốn cản cũng là khó khăn. Đừng nói chỉ là 2 cái Tố thể.
Thân ảnh Trần Duy dần nhạt đi, như biến mất khỏi phiến thiên địa. Hắc kiếm lúc này cũng dần tản đi. Phù Ngọc hét:
“Đừng hòng chạy trốn”
Không có hắc kiếm ngăn cản, ngay tức khắc 5 thanh kiếm trúc xông phá vòng vây chém đến nơi Trần Duy đứng. Nhưng chỉ có thể chém qua 1 cái tàn ảnh. Dư chấn đập vào mặt đất phát ra dư âm vang dội.
Ầm, ầm
Phù Ngọc thấy bản thân thất thủ, vô cùng tức giận. Nhìn xung quanh không thấy bóng dáng Trần Duy.
Phù Thiên nhìn quanh 1 vòng, nhíu mày nói:
“Hắn đi rồi, hắn sử dụng là 1 loại độn pháp.”
Phù Ngọc ánh mắt vẫn tìm kiếm xung quanh, nghe vậy ngạc nhiên:
“Độn pháp? Độn pháp chẳng phải đều đã bị thất truyền sao?”
Phù Thiên: “Không hẳn là thất truyền, chỉ là 1 số lão bất tử không muốn truyền dạy thôi, độn pháp về cơ bản là 1 môn tiểu thần thông, mấy lão bất tử không muốn hao tổn thần thông chân tủy của mình. Như vậy thân pháp của các lão cũng sẽ yếu đi 1 phần. Phù gia chúng ta cũng có 1 môn mộc độn, nhưng đến siêu phàm giai đoạn, lão gia chủ mới có thể cho chúng ta tiếp xúc, tự ngộ thần thông.”
Phù Ngọc nghe vậy càng sợ hãi ngạc nhiên nói:
“Tiểu thần thông, tên kia rốt cuộc là ai, lại biết thần thông, hắc kiếm khi nãy chẳng lẽ cũng là...”
Phù Thiên ánh mắt nghiêm nghị: “Không sai, cũng là thần thông.” Hắn hoài nghi nó còn là 1 môn thần thông chân chính chứ không phải tiểu thần thông. Nhìn hắc kiếm hắn có chút liên tưởng đến 1 người từng được lão gia chủ nhắc qua. Nhưng hắn nhớ kỹ lão gia chủ nói người kia bị nhốt ở Vô tận hải vực, chưa từng nghe nói có truyền nhân. Trở về hắn sẽ tìm hiểu lại 1 phen. Nhất quyết phải tìm cho ra được kẻ này là ai.
Hắn quay đầu, ánh mắt nghiêm nghị nhìn muội muội:
“Lần sau, không được ta cho phép, nhất quyết không được sử dụng cấm thuật, trở về gia tộc, ta sẽ xin cho ngươi 1 viên Bổ huyết đan.”
Phù Ngọc ánh mắt có chút ủy khuất, khó chịu mở miệng:
“Ta đã biết.”
Lúc này linh cảnh bỗng nhiên có chấn động, rung rắc dữ dội, có xu hướng muốn sụp đổ. Phù Thiên thấy vậy liền cõng Lạc Nhan trên lưng quay đầu nói với muội muội:
“Bí cảnh này đã mất đi ‘tâm’ đã chuẩn bị sụp đổ, chúng ta mau rời đi.”
Phù Ngọc nghe thấy bí cảnh sắp sụp đổ, liền có chút tiếc nuối. Bí cảnh nha, trong này có thể tồn chứa 1 chút bảo vật, dị thảo không tầm thường. Cho dù khai thác hết, cũng có thể luyện hóa bí cảnh thành 1 cái động thiên chứa đồ vật. Là bảo vật cầu mà không được. Lại phải chứng kiến nó sụp đổ liền có chút tiếc hận. Nhưng vì bảo toàn mạng nhỏ, chỉ có thể gật đầu thoát đi.
3 bóng ảnh nhanh chóng phóng đi qua vết nứt không gian ra ngoài. Linh cảnh 1 hồi sau đó liền trở thành 1 mớ hỗn độn, không gian xoắn nát, yên diệt mọi thứ thành tro bụi.
....
Anya đạp trên bông tuyết phóng người đuổi theo tên hài tử kia nửa ngày.
Bất chợt đã đi tới khu vực tứ giác long xuyên, lúc này tên hài tử kia đã xuất hiện trong tầm mắt. Anya cười lạnh, miệng đọc chú ngữ. 1 khối băng liền xuất hiện phong tỏa đường đi của tên hài tử kia.
Nhưng lúc này bất chợt dị biến xảy ra, băng phong vừa mới hình thành liền có xu hướng vỡ vụn. Hài tử quay đầu nhìn Anya cười lạnh, như đạt được mục đích.
Bầu trời khi này chợt có mây đen vần vũ. Ngậm 1 màu đỏ như máu, huyết tinh tràn ngập, 1 bóng người nam tử khôi ngô mang huyết sắc trường bào che lấp nửa khuôn mặt, hắn như bước ra từ biển máu xuất hiện giữa hư không.
Hắn nhẹ vẫy tay 1 cái. Băng phong ngay lập tức sụp đổ. Anya phun ra 1 ngụm máu văng lùi về phía sau, ánh mắt có chút sợ hãi.
Hài tử vừa thấy nam tử xuất hiện liền quỳ xuống cung kính mở miệng:
“Tạ ơn thiếu chủ cứu mạng.”
Anya hãi nhiên mở miệng:
“Siêu phàm cảnh. Ngươi là ai?”
Nam tử nhìn Anya ánh mắt liền nổi lên niềm vui thích vô cùng mở miệng:
“Quỷ Oa, ngươi mặc dù làm nhiệm vụ thất bại, nhưng mang về giúp ta 1 cái huyền băng ngọc thể, công có thể bù tội, chuyện lần này ta sẽ bỏ qua cho ngươi.”
Nam tử kéo xuống trường bào, lộ ra 1 trương khuôn mặt trẻ tuổi anh tuấn, yêu dị mị lực vô cùng. Ánh mắt nhìn Anya lộ ra tham luyến trần trụi, không che dấu cười mỉm nói:
“Ta cho ngươi cơ hội trở thành nữ nhân của ta.”