Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 70: Điệp gia tiễn phát

Chương 70: Điệp gia tiễn phát


Mỗi cái Dị chủng trấn thể cộng minh có thể cung cấp cho Trần Duy các năng lực khác nhau.

“Vương” chủng năng lực càng là tối kinh khủng. Vương dị chủng số 4. Năng lực tương ứng chính là dưỡng thăng cấp bảo. Đương nhiên là có giới hạn, chỉ có thể dưỡng 1 cái bảo vật, tương ứng 1 cái thần thông cũng sẽ sinh ra, nhưng là tinh hoa của “Vương” chủng, thần thông đó cũng không phải bình thường.

2 cái nõ tên tề phát. Huyết bào làm ra khinh thường, 2 thanh huyết kiếm ngưng tụ, vung vẫy về phía nõ tiễn. Nhưng sau đó huyết bào liền giật mình, nõ tiễn dễ dàng xuyên phá huyết kiếm, uy lực mạnh hơn nõ tiễn đầu tiên gấp mấy lần.

Huyết bào khẽ cử động, long văn huyết bào, cuộn tròn khẽ bao bọc lấy hắn. Nỏ tiễn v·a c·hạm vào huyết bào phát ra vô số hỏa quang nhưng đều b·ị đ·ánh bay. Huyết bào lui về phía sau, ánh mắt kinh nghi. Tại sao vô cớ lại mạnh lên như vậy.

Lại dõi mắt về phía Trần Duy, lúc này 3 ngọn nỏ tiễn đã lên dây. Tinh khí thần của Trần Duy lại lên cao 1 đoạn. Huyết bào bỗng cảm thấy mí mắt giật giật, trong lòng xuất hiện cảnh báo, linh tính mách bảo hắn nếu để 3 tiễn này bắn ra, hắn không c·hết cũng mất nửa mạng.

Kim sách trong tay chợt sáng, ý đồ quẫy nhiễu tâm trí Trần Duy.

Kim sách bùng ra huyết quang, từng tia ý chí tinh thần kéo lấy Trần Duy.

Lúc này chợt mắt Trần Duy có ánh sáng hắt ra, tam hoa tụ nhãn, tinh huy cao ngút, đánh bật tinh thần ý chí của Kim sách.

Cùng lúc Trần Duy miệng khẽ nhếch, 3 tiễn liền phát ra. 3 căn mũi tên vừa thoát khỏi dây liền bị dư kình chấn vỡ nát, nhưng khí thể của mũi tên không hề biến mất. 3 ngọn khí thể xông mạnh đến huyết bào như từng quả đ·ạ·n bạc. Uy lực mạnh đến khôn cùng.

Huyết bào lúc này bỗng cảm thấy tê cả da đầu, khí tức t·ử v·ong kéo đến. Hắn không hiểu sao từng căn nỏ tên phía sau của Trần Duy, từng nỏ lại càng mạnh hơn đáng sợ như vậy. Cảm giác bản thân đã bị 3 mũi tên khóa chặt không có cách nào tránh thoát.

Vô số tầng huyết giáp hiện ra bên ngoài bọc lại hắn, Hắc Long huyết bào cuộn tròn lại, ý đồ cản phá.

Nhưng khí thể mũi tên thứ nhất đi qua, từng căn huyết giáp xông như đậu hũ b·ị đ·âm xuyên không 1 chút cản lại. Khí thể đâm vào phía trên Hắc long huyết bào, dư chấn làm Huyết bào phun ra một ngụm máu văng về phía sau, lại 1 ngọn khí thể tiếp tục lao lên đâm vào Hắc long huyết bào. N·ộ·i· ·t·ạ·n·g của Huyết bào như bị cuộn lại, đau đớn đến không thể tả.

Lại nhìn đến ngọn khí thể cuối cùng xông đến, huyết bào mắt dại ra. Sau v·a c·hạm, huyết bào phun ra 1 ngụm huyết. đau đớn làm hắn muốn ngất đi tại chỗ, n·ộ·i· ·t·ạ·n·g hoàn toàn tổn thương. Va đập sâu vào lòng đất.

Cố nén đau đớn ngồi dậy, hắn ánh mắt liền kinh hãi. Trên Long Văn huyết bào lúc này hiện ra 1 cái lỗ lớn. Bị phá hư nghiêm trọng. Đây là 1 kiện chuẩn Thiên cấp kỳ vật trấn thể, lại bị tổn thương đến báo hỏng như vậy. Hắn dường như không tin vào mắt mình.

Lại nhìn đến Trần Duy lúc này đang dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn. 4 mũi tên lúc này đã nằm lên dây. Bất chợt 4 ngọn nỏ tiễn chưa rời dây đều bị vỡ nát. Huyết bào sợ hãi, sau đó khẽ thở ra 1 hơi. Chỉ cần thêm 1 lượt nỏ nữa. Hắn cũng không có lòng tin sống được.

Nhưng chưa kịp vui vẻ, mắt liền trợn trừng. Chỉ thấy Trần Duy lúc này khẽ đảo tay. 4 ngọn năng lượng màu đen xuất hiện bên thân hắn. Năng lượng nhanh chóng thành hình 4 ngọn mũi tên đen, bộc phát ra uy năng khổng lồ.

2 lão già ở phương xa nhìn thấy liền nheo mắt kinh hãi:

“Long môn Khí công ba. Tại sao tiểu thần thông bí truyền của Long môn tiểu tử này cũng biết. Chẳng lẻ hắn là người Long môn”

4 ngọn hắc tiễn lúc này nằm lên dây. Huyết bào hít ngụm 1 hơi, t·ử v·ong đè nặng. Hắn tiếng nói có phần sợ hãi:

“Tiểu huynh đệ, chúng ta từ từ nói chuyện, thù hận của 2 ta cũng chưa phải đến bước này, thêm 1 cái huynh đệ, con đường tu luyện sau này của chúng ta càng thêm bằng phẳng, huynh đệ cũng hiểu đúng không.”

Trần Duy cười lạnh, nghĩ đến các thân nhân, bằng hữu 1 thế trước bị Mạc Bất Nhị hại c·hết:

“Huynh đệ cái mã cha nhà ngươi.” dứt lời, tinh khí thần lại 1 lần nửa kéo lên đến mức kinh thế hãi tục, mũi tên rời dây phóng về phía Huyết bào. Khí thế đi qua như muốn quét sạch mọi thứ, kinh diệt tất cả.

Huyết bào tâm lạnh như tro. Tức đến muốn nổ phổi. Hắn từ lúc xuất đạo đến giờ chưa bao giờ chật vật đến vậy. Hắn khinh thường đồng giai, quét ngang đồng cấp. Bây giờ lại chật vật đến vậy trong tay 1 kẻ còn thấp hơn 1 đại giai. Trong phút chốc để giữ lấy mạng nhỏ liền nghĩ ra đối sách.

4 mũi tên bắn qua Huyết bào nhanh chóng quét sạch mọi thứ. Huyết bào như bị nỏ tên tương thành huyết vụ. Nhưng Trần Duy khẽ nheo mắt, không hề vui mừng. Nơi nỏ tên đi qua, xuất hiện 2 cái hình nhân người giấy.

Trần Duy nghiến răng:

“Ta X đám Hồ gia khốn kh·iếp.”

Dư uy tán đi. Huyết bào nhanh chóng hiện thân ra. Hắn lúc này mặc dù sử dụng 2 cái hình nhân người giấy thoát được 1 mạng nhưng cơ thể lúc này thương tật khủng kh·iếp, cả cơ thể loang lỗ v·ết t·hương, Long Văn huyết bào bị vô số lỗ thủng. Trên bờ vực hỏng mất.

Huyết bào ánh mắt phẫn hận nhìn Trần Duy:

“Tiểu tử, ta không tin ngươi có thể bắn ra được lượt tên thứ 5” Hắn có chút hiểu ra nguyên lý bắn tên của Trần Duy chính là điệp gia, dùng 1 loại xúc thế để tăng sức mạnh các lượt tên sau, sức mạnh chồng lên nhau, điệp gia đến một mức độ đáng sợ. Nhưng đồng thời bản thân người bắn tên cũng phải chịu 1 áp lực không hề nhỏ.

Trần Duy nhìn huyết bào trầm ngâm:

“Ngươi đoán không sai, hiện trạng ta hiện tại không thể bắn ra lượt tên thứ 5, nhưng g·iết ngươi là thừa sức.”

Dứt lời, 1 thanh đại hắc kiếm hiện ra giữa thiên không, to lớn khổng lồ đến mức làm huyết bào kinh hãi.

Hắc sát cang khí, Vô hình kiếm điển

Hắc kiếm chém về phía huyết bào. Sức mạnh phô thiên cái địa. Huyết bào lúc này mới thấy mọi đường lui dường như không còn. Bảo mệnh bảo vật hắn đã sử dụng hết. Ánh mắt toát ra vẻ điên cuồng, không cam. Hắn đường đường Mạc Gia thế tử, tuyệt đại thiên kiêu lại c·hết trong tay 1 kẻ vô danh như vậy.

Bất chợt lúc này 1 tiếng nói từ thiên không vang lên:

“Tiểu hữu, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng. Ngươi đã là người chiến thắng, hà tất phải đuổi cùng, g·iết tận.”

Dứt lời 1 cái phong nhận phóng đến, hắc kiếm chạm vào phong nhận liền tan rã biến mất.

Trần Duy nheo mắt nhìn về nơi phát ra tiếng nói, trước mắt hắn hiện ra 1 cái bạch phát đồng nhan lão đầu. Hắn mang trang phục đạo sư, lưng đeo kiếm gỗ đào. 1 khuôn mặt toát ra vẻ đạo mạo hỉ sả.

Lão đầu đứng trước người của Huyết bào, rõ ràng chính là muốn bảo hộ hắn.

Trần Duy lạnh lùng nói:

“Thất Sơn lão tổ, Trịnh Luân.”

Lão đầu đang cười nói, nét cười trên mặt chợt tắt, hắn nhíu mày nói với Trần Duy:

“Tiểu hữu, tên húy của người khác không nên nhắc đến trên miệng như vậy, ngươi là có chút thất lễ. Phải chăng là trưởng bối của ngươi có quen biết ta. Có thể cho ta biết quý danh được không.”

Trần Duy lạnh lùng nhìn lão. Đối với lão đầu này, Trần Duy không hề có 1 tia thiện cảm, ngoài mặt đạo mạo, nhưng thực chất là 1 tên tiểu nhân ghê tởm. 1 thế trước Trần Duy đã từng nghe hắn ta bán đứng cả Thất Sơn.

Chương 70: Điệp gia tiễn phát