Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Hắc Ám Chủ Tể
Unknown
Chương 75: Lại đến hiểu lầm
Thục Hạ Lang chưa kịp định thần lại là chuyện gì xảy ra. Chợt 1 tiếng vang vào tai hắn
“D·â·m tặc chớ có làm càn.”
Chính là Nguyễn Quy. Hắn chính là càng nghĩ càng cảm thấy không đúng liền bấm thang máy trở lại tầng 3. Vừa đến liền chứng kiến hết thảy.
Nguyễn Quy 1 quyền đấm đến Thục Hạ Lang, cương phong dữ dội.
Thục Hạ Lang lúc này chợt nhận ra có nguy hiểm, cơ thể liền làm nên phản ứng nhảy lên.
Nguyễn Quy đấm đến chợt cảm thấy vị trí đấm đến không đúng, liền muốn thu chiêu nhưng đã chậm. Thục Hạ Lang nhảy lên, làm nắm đấm của Nguyễn Quy hướng đến chính là hạ bộ của hắn.
Thục Hạ Lang chợt cảm thấy hạ bộ có chút lạnh, khuôn mặt tái lại. 1 tiếng trứng vỡ lại vang lên.
Thục Hạ Lang liền cảm nhận thấy một nỗi đau quen thuộc, đau đến c·hết đi sống lại.
Hắn ôm lấy hạ bộ. Thét lên 1 tiếng kinh tâm. Sau đó không lo được mất. Trong tay xuất hiện 1 cái lệnh bài hô:
“Trường Phong, cứu ta.”
Dứt lời, trong tích tắc không biết ở đâu xuất hiện 1 cái bóng màu đen. Hắn trùm kín người, không rõ nhận dạng. Khí tức kinh người.
Nguyễn Quy nhìn thấy người này có chút kinh ngạc. Vì người này khí tràng quá mạnh đến nghẹt thở. Còn hơn cả tên tiểu hài kia.
Hắn vừa xuất hiện, liền vung tay, khí kình kinh khủng phát ra phóng về Nguyễn Quy.
Nguyễn Quy kinh hãi, trong phút chốc sống c·hết. Ngay lập tức liền rơi vào trạng thái kia, trên mắt âm dương song ngư ẩn hiện, mọi sự vật đều giống như chậm lại. Đòn thế của người áo đen dần thả chậm trong mắt hắn.
Nguyễn Quy ngay lập tức liền vặn người tránh đi yếu hại. Nhưng kình phong đi đến đánh sượt vào người của Nguyễn Quy vẫn làm hắn bị thổ huyết văng về nơi góc tường.
Người áo đen giật mình, nhìn sâu Nguyễn Quy. Hắn chưa bao giờ thấy 1 cái Thoát Phàm Cảnh nào có thể sống sót sau 1 chiêu của hắn.
Đang muốn tiếp tục ra tay. Chợt có 1 giọng nói trầm thấp vang lên:
“Muốn c·hết.” 1 cái đao phong như phá không mà đến hướng về người áo đen.
Người áo đen giật mình, tay khẽ đảo, 1 tấm chắn từ linh lực hiện ra đỡ lấy đòn t·ấn c·ông. Nhưng đao phong chạm đến liền chiếm chủ đạo. Tấm chắn có dấu hiệu muốn nứt vỡ. Người áo đen kinh nghi nhanh chóng ngưng tụ phong nhận đánh đến, miễn cưỡng đỡ được 1 đao. Vừa giao phong liền biết bản thân không phải đối thủ của đối phương.
Kẻ áo đen biết rằng cao thủ đến. Không dám cậy mạnh. 1 tay liền nh·iếp lấy Thục Hạ Lang. Nhanh chóng phá cửa phóng ra bên ngoài cao ốc.
Cùng lúc 1 bóng đen khác cũng từ trong khách sạn lao đến, nhanh chóng phóng nhanh ra bên ngoài đuổi theo.
Lúc này 2 anh em Phù gia mới nghe thấy động tĩnh ở trên lầu. Có chút giật mình, liền trợn mắt nhanh chóng muốn lao lên tầng thượng.
Thục Hạ Chí thấy vậy liền nháy mắt với 1 người áo lam trung niên sau lưng, 2 người liền vây lấy 2 huynh muội Phù gia.
Thục Hạ Chí cười nói:
“Phù Thiên huynh, chúng ta còn chưa nói chuyện xong mà.”
Phù Thiên thấy vậy, khí thế trên người liền tăng lên, mắt hiện sát khí nhìn 2 người Thục Hạ Chí:
“Cút.”
Thục Hạ Chí khẽ cười nói:
“Phù Thiên huynh, huynh như thế này là không xem Thục gia chúng ta ra gì rồi.”
Phù Thiên lúc này không muốn dông dài mất thời gian. Tay khẽ lật, 1 cái quyền kình liền đánh đến Thục Hạ Chí. Ý đồ đánh lui đối phương.
Bất ngờ lúc này người áo lam phía sau Thục Hạ Chí liền xuất hiện trước mặt hắn. Bàn tay giơ ra, quyền kình của Phù Thiên chạm đến liền bị tan rã.
Phù Thiên nheo mày: “Cao thủ, Tố thể đỉnh phong.”
Trong mắt liền toát lên lửa giận quay cuồng. Tức thì 1 cái thương trúc xông về phía người áo lam.
Phù gia Trúc khí cơ, nhất đoạn Trúc
Người áo lam ánh mắt bình tĩnh, thương trúc xông đến, 2 tay người áo lam hiện lên hoàng kim khí tức.
Ngay lập tức liền đón đỡ được 1 thương của Phù Thiên.
Phù Thiên ngây người. Thục gia Quy nguyên hấp khí công, hoàng kim khí.
Quy Nguyên Hấp Khí Công, tu luyện ra chính là hoàng kim khí. Thục, Lê 2 nhà nắm giữ. Bắt nguồn chính từ vị yêu Thánh kia. Tu luyện đến ngộ tính cực cao sẽ ngộ ra tiểu thần thông. Chính là Quang Diệt Kim Thân pháp.
Người áo lam này không tầm thường, đã dần như hiểu được 1 chút áo nghĩa Quang Diệt Kim Thân tầng thứ nhất, Kim Thủ.
Phù Thiên cau mày liền nói với Phù Ngọc:
“Tiểu Ngọc nhanh chóng lên kiểm tra, nhớ không được cậy mạnh, gặp nguy hiểm nhanh chóng mang Nhan nhi chạy thoát, mọi chuyện ở đây để ta giải quyết.”
Phù Ngọc nghe vậy lập tức gật đầu, nhanh chóng phóng người đi. Nhưng ngay lập tức 1 bóng người liền chắn đứng nàng, chính là Thục Hạ Chí.
Phù Thiên ngay lập tức giơ tay, 1 cái thương trúc xông đến Thục Hạ Chí, không hề nhân nhượng.
Thục Hạ Chí giật mình, chỉ có thể lùi lại phía bên người áo lam. Cả 2 cùng lúc chống lại thương trúc nhưng đều bị đẩy lùi, miễn cưỡng chống đỡ.
Phù Thiên ánh mắt giận dữ:
“2 người các ngươi thành công chọc giận ta.”
Phù Ngọc không còn cản trở, nhanh chóng xông lên lầu. Vừa bước vào phòng liền nhìn thấy cảnh tượng bên trong.
Thục Lạc Nhan áo quần xộc xệch, đã bị lột đi 1 chiếc áo ngoài. Góc tường lúc này 1 thanh niên trẻ anh tuấn đang ngạc nhiên nhìn nàng xuất hiện.
Phù Ngọc lửa giận ngút trời, kinh hô 1 tiếng: “D·â·m tặc, c·hết.”
Ngay tức khắc 1 thanh kiếm trúc phóng ra, xông thẳng về phía Nguyễn Quy. Vừa ra tay chính là sát phạt chiêu thức.
Phù gia trúc khí cơ, nhất đoạn trúc
Nguyễn Quy trợn mắt, vừa đi 1 cái sát tinh, lại tiếp tục đến 1 cái. Kiếm trúc phóng đến làm Nguyễn Quy rợn cả da đầu.
Hắn thực sự ngửi được hơi thở t·ử v·ong, lại 1 cái tu vi lớn hơn hắn nhiều. Hắn có chút tức đến á khẩu, tại sao từ lúc xuất đạo đến giờ hắn toàn gặp đối thủ mạnh hơn mình quá nhiều.
Nếu theo đúng mô típ trong truyện hắn phải gặp đối thủ theo sức mạnh từ thấp đến cao chứ. Đằng này.
Ngay lúc khẩn yếu quan đầu, trên mắt đồ án âm dương song ngư ẩn hiện. Kiếm trúc dần thả chậm trong mắt hắn.
Nhưng tốc độ của nó vẫn còn nhanh đến bất khả tư nghị. Nguyễn Quy dùng hết sức bình sinh, xoay vặn cả cơ thể, nhanh chóng né đòn chí tử này.
Kiếm trúc đâm hụt hắn, nhưng Nguyễn Quy chưa kịp thở ra 1 hơi, khí kình từ kiếm trúc phát ra vẫn chấn văng Nguyễn Quy ra.
Nguyễn Quy thổ ra 1 ngụm huyết, đau đến tê tâm liệt phế. Bức tường bị khí trúc đâm vào nổ nát tan tành.
Phù Ngọc giật mình. Lại không thể trực tiếp thuấn sát đối phương. Chẳng lẻ đối phương không phải Thoát phàm cảnh.
Nguyễn Quy lúc này đau đớn muốn bò dậy, hắn biết được nữ nhân này còn kinh khủng hơn tên tiểu hài kia rất nhiều. Đang muốn mở miệng giải thích.
1 cái kiếm trúc lại tiếp tục xông đến. Nguyễn Quy tức đến nổ phổi, chỉ có thể thảo 1 câu: “Con mẹ nó.”
Âm dương song ngư lại hiện ra. Lần này Nguyễn Quy thực sự kinh hãi. Kiếm trúc mặc dù thả chậm trong mắt hắn nhưng lúc này Nguyễn Quy không hề nhìn thấy một kẻ hở nào để tránh đòn.
Nó hoàn toàn khóa chặt hắn. Nguyễn Quy trợn mắt, 2 tay chỉ có thể làm ra 1 loại bản năng giơ lên muốn đỡ lấy đòn đánh cho cơ thể.
Phù Ngọc cười nhạo, muốn dùng tay đỡ, kiếm trúc sẽ xiên thẳng cả tay lẫn thân thể của hắn.
Ngay lúc kề cận với c·ái c·hết. Toàn bộ dây thần kinh của Nguyễn Quy đều hoạt động đến tối đa. Âm dương song ngư trên nhãn có điều rực sáng lên. Quy nguyên hấp khí công vận chuyển đến tối đa.
Đôi tay của Nguyễn Quy dần sáng lên những điểm tinh quang màu hoàng kim. Những vân triện đồ đằng dần ẩn hiện.