Hắc Ám Chủ Tể
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 76: Trung niên nhân hùng mạnh
“Tiểu thế tử, là ta đến trễ.”
Phù Thiên vừa bước vào nhìn thấy người áo đen có chút giật mình:
Chú Tuấn lúc này chợt nghiêm nghị tay chắp lại nói:
Chương 76: Trung niên nhân hùng mạnh
Kiếm phong va vào kim thủ của hắn chỉ chậm lại 1 giây liền muốn xông phá mạnh đến.
Vừa dứt lời, trên người trung niên khí thế tăng lên đến điên cuồng, trên đầu hắn, 1 thanh loan đao hung tàn khát máu hiện lên, nó quỷ dị mà điên cuồng, trấn động toàn trường. Làm cho mọi người xung quanh đều tim đập, chân run cầm cập.
Trung niên nhân nhíu mày tức giận:
1 thanh đao ý phát ra, như xé rách thiên không. 4 thanh thương trúc sắt bén cương phong ở trước mặt đao ý giống như tre nứa, bị chẻ qua không 1 tia ngăn cản, hoàn toàn nghiền ép.
Phù Ngọc tiếp tục nói:
Nguyễn Quy tiếp tục nói:
Ngay lúc Nguyễn Quy nghĩ rằng mạng mình xong rồi. 1 tiếng nói vang lên phá vỡ bầu không khí. Kiếm trúc như bị gì đó tác động, tiêu tán vào không khí.
“Nói láo, rõ ràng Thục gia các ngươi khi nãy bên dưới còn ngăn cản bọn ta, Thục gia các ngươi chính là có ý đồ.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Trung niên nhân lúc này mới chợt nhận ra ở đây có lẻ có 1 chút hiểu lầm, hắn đã nghe qua tiểu thế tử tu luyện qua đúng chính là Quy nguyên hấp khí công.
“Bá Tuấn, ngài đây là.. chuyện gì” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Phù tiểu thư, ta cần 1 lời giải thích, tại sao lại t·ấn c·ông tiểu thế tử.” Vừa nói 1 điểm sát ý cũng dần xuất hiện. Ánh mắt phát lạnh. Nếu không phải vừa rồi hắn kịp thời xuất hiện, tiểu thế tử thân xác đã lạnh. Đến lúc đó dù hắn có lấy c·ái c·hết tạ tội cũng không còn mặt mũi gặp lại Nguyễn vương. Tứ Thánh thế gia thì sao. Người kế thừa tứ thánh thế gia cũng không thể đụng vào thế tử Nguyễn triều.
Trung niên nhân, tức giận khí thế bùng lên:
“Câm miệng, tiểu thế tử chúng ta không phải người Thục gia. Hắn chính là em ruột của Thái tử Ngọc Thần, Nguyễn Quy.”
Phù Thiên trợn trừng mắt, sợ hãi dâng lên đầu. Kỳ vật cộng minh, sợ rằng còn mở khóa không dưới 40%.
Nguyễn Quy liền nhận ra người này là ai, chính là bạn tốt của ba hắn:
“Đủ rồi.”
Nguyễn Quy còn chưa hình dung ra chuyện gì. Đã nhận ra đôi tay bản thân phát sáng. Còn kiếm trúc của đối phương càng phát ra kinh khủng, cương phong đáng sợ vô cùng.
Linh lực trong nàng tăng lên dữ dội. Dồn hết vào kiếm trúc.
“Ý của tiểu thế tử là?”
Trung niên nhân khẽ dừng lại động tác nghiêng đầu nhìn Nguyễn Quy: (đọc tại Qidian-VP.com)
Trung niên nhân nghe thấy vậy khẽ hiểu ra. Phù Ngọc đang khó khăn đứng dậy nghe thấy vậy có chút không tin mở miệng:
Phù Thiên thấy vậy, mắt cũng hiện điên cuồng, 4 thanh thương trúc liền xông ra trực chỉ trung niên nhân. Vừa ra chính là sát chiêu mạnh nhất
Siêu phàm cảnh không phải đều là quái vật trấn giữ 1 phương sao, tại sao ở đây lại xuất hiện 1 người. Trong lòng điên cuồng nghĩ ra đối sách làm sao để mang đi Nhan tỷ chạy trốn.
Phù Thiên lúc này chợt cảm thấy không cam lòng. Chênh lệch quá lớn cả về tu vị lẫn kỳ vật trấn thể. Chỉ cần cho hắn thời gian, hắn không tin bản thân không thể siêu việt đối phương.
Phù Ngọc có điểm bất ngờ, đối phương gọi nàng là Phù tiểu thư tất nhiên đã nhận ra nàng là ai. Khẽ thở 1 hơi.
Đao ý chém đến nhanh chóng bị tường trúc làm cho mài mòn, đến lúc đao ý tiêu tán, tường trúc cũng b·ị đ·ánh nát.
Phù Thiên thổ huyết, bị văng lùi lại về phía xa.
Thục gia lúc nào xuất hiện qua 1 cái thiên tài, Thoát Phàm cảnh liền ngộ ra tiểu thần thông. Nhưng đối phương càng mạnh lại càng kích lên sát tâm của nàng.
“Hắn, d·â·m tặc muốn x·âm p·hạm Nhan tỷ.”
“Chúng ta khi nào trở thành người Thục gia.” Đang muốn tiếp tục phát tác.
“Hỏi muội muội của ngươi?”
Nguyễn Bá Tuấn quay đầu ánh mắt sắc lẹm:
Trung niên nhân nhìn thấy Tứ đoạn trúc xuất hiện. Khuôn mặt không 1 tia biến sắc, bình thản lạnh lùng nói:
“Phù gia thiên kiêu, không hổ danh, Tố thể cảnh mở khóa kỳ vật, có thể so kè 1, 2 với Siêu phàm cảnh phổ thông. Nhưng trước mặt ta ngươi không có cơ hội.”
Hắn giật mình, linh lực vận đến tối đa, đôi tay đỡ lấy kiếm phong trảm đến. Nhưng linh lực của hắn so với Phù Ngọc đâu phải chỉ là yếu hơn 1 chút. Chính là sông nhỏ so với biển lớn.
Bất ngờ là lúc này người trung niên liền quay đầu nhìn nàng lạnh nhạt nói:
Nguyễn Quy từ nhỏ đến lớn được chú Tuấn chiếu cố rất nhiều, lại không hề biết rằng chú Tuấn lại là 1 đại cao thủ. Trong lòng vô cùng giật mình. Trong ấn tượng của hắn chú Tuấn chỉ là 1 tiểu thúc thường xuyên cho quà hắn có nụ cười hòa ái mà thôi.
Nguyễn Quy liền nhận ra giọng nói này, đây cũng chính là người cứu hắn khi nãy.
Cả 2 huynh muội Phù gia lúc này đều đồng thanh thốt lên: “Cái gì?”
“Muốn c·hết.” Tức thì Phù Ngọc b·ị đ·ánh bật ra, miệng phun 1 ngụm huyết lớn. Hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.
Phù Ngọc lúc này cả da đầu liền trở nên tê dại. Nàng vừa thấy người trung niên xuất hiện, cả cơ thể giống như bị đông cứng lại. Bị vô hình khí tràng khóa lại khó mà cử động.
Trung niên nhân từng bước đi đến:
Một cái bóng người trung niên mang áo sơ mi đen xuất hiện trong phòng, người này ngũ quan nghiêm nghị, đúng tiêu chuẩn các tiểu thúc làm các tiểu nhi nữ say đắm, đậm vị nam nhân.
“Ban đầu chính là có một kẻ xuất hiện ở đây muốn xâm hại cô gái trên giường, ta chính là ngăn cản hắn, rồi kẻ áo đen kia xuất hiện bị Tuấn thúc đánh chạy. Sau đó cô gái kia xuất hiện, liền nghĩ ta là d·â·m tặc liền ra tay không cho ta kịp giải thích.”
Lúc này 1 bóng người cũng chạy vào trên phòng. Người này anh tuấn, không ai khác chính là Phù Thiên. Hắn đã đánh lui 2 người Thục Hạ Chí liền nhanh chóng chạy lên.
“Nguyễn Bá Tuấn, tứ yêu Nguyễn gia, tại sao ông ta lại ở đây?”
Ngay lúc này 1 tiếng nói vang lên phá vỡ bầu không khí. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tuấn thúc, mọi chuyện dường như có hiểu lầm.”
Lại nhìn thấy không khí ở đây có chút không đúng. Quay nhìn Lạc Nhan tình trạng chưa đến nỗi nào khẽ thở ra 1 hơi. Hắn nhíu mày trầm giọng hỏi người trung niên:
“Hắn ta sử dụng chính là Quy nguyên hấp khí công, ngươi lại không dám nhận là người Thục gia, đê hèn.”
Phù Ngọc nhìn thấy ca ca mình, tâm liền giãn ra một chút, lại biết ca ca mình biết người trung niên. Liền lấy can đảm chỉ thẳng vào Nguyễn Quy:
1 cái thiên tài, mà càng là thiên tài đ·ồi b·ại d·â·m d·ụ·c càng nên g·iết. Đợi đến lúc hắn trưởng thành, họa hại người khác thì đã muộn.
Trên trán chảy mồ hôi lạnh, người này sao lại là Siêu phàm cảnh. Trong lòng kinh hãi vô cùng.
Trung niên nhân nhíu mày nhìn Phù Ngọc gằn giọng:
Trung niên nhân có 1 chút ngạc nhiên mở miệng:
“Hừ, châu chấu đá xe.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc này trước người Phù Thiên vô số trúc hiển hiện nhanh chóng tạo thành 1 bức tường trúc khổng lồ.
“Chú Tuấn, là chú.”
Đang lúc trung niên nhân đang muốn ngưng tụ đao ý chém đến Phù Thiên.
Đôi tay Nguyễn Quy lúc này dần chuyển thành màu hoàng kim. Phù Ngọc giật mình. Nàng biết đây là gì, Hoàng Kim Khí áo nghĩa, sơ hiện Quang Diệt Kim Thân tầng thứ nhất Kim Thủ. Trong lòng dấy lên kinh đào hãi lãng.
Đao ý tiếp tục xông đến. Phù Thiên chợt lạnh lẽo. Ngay giờ phút sinh tử quan đầu. Cơ thể Phù Thiên giống như phát sáng, trên cơ thể hư ảnh vạn trúc hiển hiện, vạn trúc leo không, uy nghi bát diện.
“Mở khóa rồi, Kỳ vật cộng minh, mở lần đầu liền 5% không hổ là đệ nhất thiên tài Phù gia.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.