Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 85: Đây không phải câu cá mà là giăng lưới

Chương 85: Đây không phải câu cá mà là giăng lưới


Sau chuyện lần trước xảy ra Vũ luôn có 1 nỗi sợ vô hình đối với Trần Duy. Tên nhóc này không còn giống như kẻ mà hắn vẫn thường trêu chọc, có vẻ rất tà môn. Cảm giác rất áp lực, không thua kém gì khi đối mặt với phụ thân của hắn.

Vũ cố nén can đảm mở miệng:

“Duy, mày căn bản không xứng đáng làm bạn trai của Nhi, chỉ có ta mới xứng đáng, tên nhà nghèo rách như mày biết thân biết phận thì tránh qua 1 bên. Đúng rồi xe của tao đâu.”

Trần Duy cười nhạt. Sau đó khẽ lấy ra trong người 300 triệu đồng vứt vào mặt của Vũ:

“Xe của mày tao vứt rồi, đây là tiền đền bù, cầm rồi biến đi.”

Động tác của Trần Duy làm mọi người xung quanh khẽ giật mình. Nhất là Kiều Nhi, cũng trợn tròn mắt. Thầm nghĩ:

“Đó là tiền thiệt sao? Trần Duy hắn lấy ở đâu nhiều tiền đến như vậy.”

Vũ chợt cảm thấy méo mặt:

“Mày nghĩ tiền mày vứt như vậy kêu tao nhặt thì tao sẽ nhặt sao. Số tiền này tao chắc chắn mày không thể nào có, nhất định là t·rộm c·ắp, tao nhất định sẽ thưa lên chính quyền, á hự..hự.”

Chưa nói hết lời hắn đã bị ăn 1 cước vào mặt. Té lộn cụi, mũi bị đá gãy chảy ra máu tươi. Vũ bật dậy đau đớn chỉ vào Trần Duy:

“Mày... mày, tao nhất định sẽ thưa công an bắt mày”

Thấy Trần Duy tiếp tục sấn tới, khí thế trên người làm Vũ run rẩy cầm cập, Vũ chợt giật mình sợ hãi, không dám ở lại, trực tiếp nhảy lên xe máy, chạy mất.

Kiều Nhi lúc này liền ôm lấy tay Trần Duy kéo lại, nhẹ giọng nói:

“Được rồi, tha cho hắn đi.”

Trần Duy gật đầu, khẽ cười. Sau đó liền kéo nàng đến gần người. Tay khoác lên vai của nàng.

Kiều Nhi giật mình nhưng lúc này không hề đẩy hắn ra. Chỉ lí nhí như muỗi đốt:

“Duy ở đây đông người lắm, chúng ta.”

Trần Duy khẽ cười thì thầm vào tai nàng:

“Vậy bây giờ chúng ta tìm 1 nơi chỉ có 2 người chúng ta nhé.”

Kiều Nhi nghe đến đây, khuôn mặt chợt đỏ đến mang tai. Lí nhí nói:

“Ta...ta”

Trần Duy cười nhạt khẽ kéo tay Kiều Nhi qua 1 bên, nhanh chóng nhặt tiền lên. Kiều Nhi bây giờ mới để ý số tiền này khẽ hỏi:

“Duy, số tiền này.”

Trần Duy cười: “Đây đúng thiệt là tiền ta trả cho tên khốn kia, là hắn không chịu nhặt, sao trách gì ta. Tiền này nhất định phải lấy đi. Nếu để đây sợ rằng tối nay sẽ có án mạng mất.”

Nói rồi khẽ quay nhìn mọi người xung quanh đang dòm chừng số tiền hắn đang nhặt lên. Không rời nỗi mắt:

“Xã hội này vẫn là như vậy, thấy tiền là đỏ mắt.”

Bất chợt Trần Duy nghe thấy 1 tiếng nói vang lên:

“Tiểu tử bỏ tiền đó xuống.” Nhìn lên, 1 gã trung niên lúc này đang cầm dao khuôn mặt hung thần ác sát nhìn chằm chằm hắn. Trần Duy cười nhạt, không thèm quan tâm, tiếp tục nhặt tiền.

Gã trung niên tức giận khẽ hô: “Muốn c·hết.” Sau đó liền lao lên, đâm dao về phía Trần Duy. Cùng lúc hắn lao lên, có vài kẻ cũng tranh thủ lao lên từ phía sau. Ý đồ hôi của quá rõ ràng.

Trần Duy cười nhạt, vẫn ung dung nhặt tiền. Sau đó khi mọi người chưa hình dung ra điều gì, những kẻ kia đều nằm dưới mặt đất. Bất tỉnh nhân sự.

Trần Duy vỗ vai Kiều Nhi: “Đi thôi.”

Kiều Nhi ngơ ngẩn hỏi: “Đi đâu.”

Trần Duy nhếch miêng: “Hẹn hò.”

Kiều Nhi giật mình, chưa hình dung ra được, đã bị Trần Duy kéo đi. Nàng có chút khó hiểu, Trần Duy là để tiền ở chỗ nào, 300tr không phải là số tiền có thể nhét túi được. Hắn là làm ảo thuật sao.

Rất nhanh Trần Duy liền đưa Kiều Nhi đi bách phố, thưởng thức các món ăn ngon. Sau đó còn dẫn nàng đi mua sắm. Kiều Nhi hôm nay thiệt sự rất vui vẻ, từ lúc Trần Duy làm bạn trai nàng trước giờ. Chưa bao giờ giống như hiện tại. Nàng nhớ rằng Trần Duy vốn dĩ là 1 kẻ hiền lành, nhút nhát. Chưa bao giờ chủ động đến vậy. Bình thường tay nhỏ của nàng cũng rất ngại nắm.

Không hiểu tại sao lại thay đổi như hiện tại. Có chút rất bá đạo, mặc dù có chút b·ạo l·ực nhưng rất ư là nam nhân. Hắn hiện giờ giống như kiểu nam nhân mà nữ nhân thích dựa vào nhất.

Trần Duy khẽ cười trêu ghẹo:

“Suy nghĩ gì vậy, có phải thấy ta rất soái.”

Kiều Nhi khẽ cười

“Cũng gọi là không đến nỗi nào.”

“Phải không?” Nói rồi liền mặt đối diện Kiều Nhi, mắt nhìn thẳng vào mắt nàng, nở nụ cười tà mị. Kiều Nhi chợt hoảng, cúi thấp đầu, mặt đỏ au, tim nhỏ đập loạn.

Trần Duy khẽ cười ha hả. Nói rồi lại dắt Kiều Nhi chạy đi đến khu công viên. Để nàng chơi vui vẻ đến mệt lả. Sau đó lại đưa nàng vào rạp chiếu phim.

Kiều Nhi sau đó có chút mệt mỏi liền th·iếp đi. Trần Duy nhếch miệng, đã đạt được mục đích.

Trần Duy rất nhanh đưa nàng đến 1 nhà nghĩ gần đó. Lễ Tân thấy hắn có chút trẻ tuổi còn dẫn theo 1 cái nữ sinh đang ngủ say liền khó xử. Muốn kiểm tra giấy tờ của hắn. Trần Duy cười nhạt đưa cho Lễ Tân 20 triệu. Lễ Tân liền cười vui vẻ, không tiếp tục làm khó hắn.

Ở trong phòng, Trần Duy nhẹ nhàng đặt Kiều Nhi xuống giường, mở ra rèm cửa.

Hắn ngồi xuống nhắm mắt đả tọa, rất nhanh, chợt có cảm ứng. Mắt nhìn về 1 hướng. Ở đó có 3 luồng khí tức khổng lồ đang phóng đến.

Trần Duy giật mình kinh hãi. Không nghĩ đến bản thân chỉ muốn câu 1, 2 con cá nhỏ. Lại đến 3 cái không bình thường.

Hắn có chút cười giễu. Đây gọi là giăng lưới chứ không còn là thả câu nữa rồi. Trên mặt hiện lên vẻ nghiêm túc. Thực sự, không cẩn thận cá giật hắn xuống nước, hắn lại trở thành con mồi.

Nhìn về phía Kiều Nhi. Thầm nghĩ nàng ta rốt cuộc dính vào chuyện gì lại để giáo đình huy động đến 3 cái Thánh Đấu Sĩ vàng.

Thánh đấu sĩ vàng bọn chúng còn được gọi là Thần sứ đồ, mỗi tên chính là Siêu Phàm Cảnh tồn tại.

Nếu Siêu Phàm Cảnh phổ thông, Trần Duy không một chút lo lắng, đến bao nhiêu liền c·hết bấy nhiêu. Nhưng Thánh đấu sĩ vàng so với Siêu phàm Cảnh phổ thông lại càng kinh khủng. Bởi vì mỗi tên đều sở hữu 1 kiện Thánh giáp. Mỗi kiện Thánh giáp tệ nhất đều là Địa cấp kỳ vật.

Mỗi gã Thánh Đấu Sĩ vàng đều đã nhận qua ban ân tẩy lể, chính gọi là bật hack. Liền trực tiếp mở khóa kỳ vật. Trần Duy sắp đối mặt chính là 3 tên Siêu Phàm Cảnh đã mở khóa kỳ vật.

Mỗi tên Thánh Đấu Sĩ vàng bình thường đều canh giữ 1 cung Thánh điện. Mỗi tên đều là thần long thấy đầu không thấy đuôi. Có nhiệm vụ cao mật bình thưởng chỉ có 1,2 tên xuất cung. Lần này lại trực tiếp xuất hiện đến 3 tên. Đây chắc chắn lại đại sự.

Trần Duy lắc mình 1 cái liền xuất hiện bên cạnh Anya ở bên ngoài, nhìn về phía Kiều Nhi:

“Mang nàng ấy đi. Bây giờ liền trực tiếp chạy.”

Anya lần đầu tiên nhìn thấy Trần Duy tỏ ra nghiêm trọng như vậy. Nàng nhíu mày hỏi:

“Kẻ đến rất mạnh mẽ sao?”

Trần Duy cười nhạt:

“Có thể so với 3 cái huyết bào.”

Anya giật mình trợn tròn mắt. 3 cái huyết bào. Đừng nghĩ Trần Duy nghiền ép Huyết bào liền nghĩ Huyết bào yếu. Ngược lại, Huyết bào vô cùng mạnh. Trần Duy thắng áp đảo về cơ bản chính là vì từ ban đầu hắn đã dùng hết chiêu số mạnh nhất.

Huyết bào bại nhanh chóng chính là vì kinh nghiệm chiến đấu yếu kém và là vì không biết rõ thần thông của Trần Duy. Từ lúc hắn để Trần Duy khóa chặt vào thế liền đã định trước hắn sẽ thất bại.

3 cái so với huyết bào. Anya hiểu ý vị là gì. Ở Cục nàng đã từng nghe qua về cơ cấu giáo đình. Giáo đình lại chơi đội hình lớn như vậy

Chương 85: Đây không phải câu cá mà là giăng lưới