Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 93: Tranh giành

Chương 93: Tranh giành


3 cái Thoát phàm đỉnh phong c·hết liền chấn nh·iếp toàn trường. Cả đám sợ hãi, liền không có ai dám tiếp tục xông lên.

Không khí đậm mùi huyết tinh. Nguyễn Quy nhíu mày hỏi Phù Ngọc:

“Ở đây cho phép g·iết chóc sao. Còn được sử dụng yêu thú?”

Phù Ngọc hỡ hững nói:

“Tất nhiên, võ hội vốn không dành cho kẻ yếu, ai muốn tham gia liền phải trực diện sinh tử, đây là tất yếu. Đối với Ngự thú sư thì yêu thú chính là thực lực. Võ tu giới cũng đã ngầm cho phép.”

Nguyễn Quy chau mày. Phù Ngọc lúc này khẽ nói:

“Được rồi, ta lên trước.”

Nói rồi rất nhanh liền nhảy vào vòng tròn thứ hai.

Đám người bên dưới thấy lại có người ngồi vào bên trong vòng liền có kẻ rục rịch.

Tức thì, 2 người nam nữ trung niên bước ra, khí thế trên người cho thấy đều là Thoát phàm đỉnh phong. Người nam cầm đao, người nữ cầm kiếm, là 1 cái tổ hợp.

Nguyễn Quy không ngạc nhiên lắm. Đến đây đại đa số đều là Thoát phàm hậu kỳ trở lên. Thoát phàm đỉnh phong đương nhiên là có 1 chút cơ sở tự tin giành được 1 suất.

Ngưòi nam nhân giơ tay nói:

“Chư vị, phu phụ chúng ta là đao kiếm song yêu, chỉ mong được 1 suất tham dự vào vòng sau. Mong mọi người không ngăn cản.”

Nói rồi người nữ nhân liền muốn ngồi vào bên trong vòng tròn.

Tức thì 1 tiếng cười lạnh vang lên:

“Sâu kiến, cũng mơ 1 suất.” Tức thì cái bóng phủ kín trường bào bước ra, hắn phủ đầy huyết tinh. Chính là tên kia thuộc Mạc Gia. Qua giọng nói cũng không rõ ràng hắn là nam hay nữ.

2 vợ chồng có chút thẹn nói:

“Vậy phu phụ chúng ta, mong được thử sức với bằng hữu đây.”

Bóng đen phủ trường bào khẽ cười lạnh: “Khặc khặc”

2 vợ chồng cảm thấy áp lực liền nhìn nhau quyết định xông lên hợp kích. Đao kiếm tức thì chém về phía hắc bào nhân.

Cùng lúc hắc bào nhân trên người tỏa ra huyết tinh nồng nặc. Không trung liền có huyết tinh ngưng tụ, nhanh chóng tạo thành 1 thanh huyết đao.

Huyết đao nhanh như chớp, phát ra khí tức cường đại liền cắt qua đao kiếm của cặp phu phụ như cắt đậu hũ. Đúng lúc huyết đao sắp lấy đi thủ cấp của cả 2. Cặp phu phụ liền bị 1 luồng khí đẩy qua 1 bên. Huyết đao chém vào khoảng không.

Hắc bào nhân quay đầu nhìn về 1 bên, người ra tay hỗ trợ chính là Nguyễn Quy. Nguyễn Quy nhẹ nói:

“Ngươi đã thắng, cần gì phải g·i·ế·t người?”

Hắc bào nhân không đáp, huyết đao lại quay đầu chém về phía Nguyễn Quy.

Nguyễn Quy bình tĩnh, mắt lấp lóe, liền dễ dàng né được huyết đao. Cùng lúc liền phóng đến 1 quyền ngưng tụ đấm về phía hắc bào.

Hắc bào hơi giật mình, nhanh chóng tạo thành 1 bức tường huyết, chặn lại 1 đấm của Nguyễn Quy. Nhưng vẫn bị dư chấn lùi về sau 3 bước.

Hắc bào nhân có chút thất thố, ánh mắt nhìn Nguyễn Quy 1 chút. Khẽ nói:

“Tiểu tử, ta nhớ kỹ ngươi.” Sau đó liền bước vào bên trong vòng tròn.

Cặp phu phụ được cứu mạng, liền chắp tay đa tạ Nguyễn Quy. Sau đó nhìn lại 1 vòng, liền đắng chát lui đi. Cả 2 đã biết bản thân vô duyên với kỳ vật.

Cả toàn trường lúc này có chút vắng lặng. Bọn họ mặc dù tự thấy bản thân không tệ nhưng so với đao kiếm song yêu chỉ sàn sàn như nhau, thậm chí còn yếu hơn. Đao kiếm song yêu hợp kích còn không chịu được 1 đòn. Thế gia đệ tử mạnh mẽ đến vậy.

Lúc này khi thời gian chỉ còn 5 phút đồng hồ. Đinh Ngọc Thạch cười lớn 1 tiếng đi ra :

“1 đám tạp nham không lượng sức mình lại muốn tranh suất với chúng ta. Các ngươi muốn c·h·ế·t cứ việc lên.” Nói rồi liền chiễm chệ đi lên chiếm lấy 1 cái vòng tròn.

Tức thì sau Đinh Ngọc Thạch, liên tiếp các đệ tử thế gia, cổ võ, Lê Thanh, Long môn thiếu niên, Trần Long, Lý Ngọc, Đinh Vũ Hổ, Lê Ái Vân, Thục Lạc Anh, Nguyễn Thạc, Hồ Thiên Phi, cô gái thuộc Ngô gia đều đi lên chiếm lấy 1 cái vòng tròn.

Trong tức khắc đã ngồi đủ 14 vòng tròn. Chỉ còn 1 cái vòng cuối cùng.

Khí tràng từ 14 người phát ra làm cả bọn bên dưới e sợ. Cả đám khẽ nói:

“Bọn họ đều là Thế gia, cổ võ gia tộc, chúng ta làm cách nào chống lại.”

Lúc này có người nói:

“Chẳng phải vẫn còn 1 cái vòng tròn sau.”

Nói rồi cả bọn nhìn nhau, đằng đằng sát khí. Bọn họ không tranh được với thế gia, nhưng chiếc ghế này. Bọn họ vẫn có thể có cơ hội.

Nguyễn Quy khẽ thở ra 1 hơi. Sau đó liền đi lên chiếc vòng cuối cùng. Hắn không thích mọi người xung quanh đổ máu chém g·i·ế·t liền hét:

“Ta, Nguyễn Quy Nguyễn triều sẽ dành vị trí này.”

Rất rõ ràng, hắn muốn dùng danh nghĩa thế gia để chấn nhiếp bọn người bên dưới.

Cả đám sau đó liền hiện lên vẻ đắng chát. Bọn họ có chút bất lực, không một ai dám xông lên.

Bất ngờ lúc này 1 giọng nói vang lên giữa đám đông:

“Còn 1 phút các người quần công bọn họ, tận dụng thời gian nhảy lên, người may mắn liền sẽ có cơ hội vào vòng sau. Địa cấp kỳ vật đấy, các ngươi cả đời phấn đấu cũng không có được”

Lời nói này như 1 quả bom nổ giữa đám người. Không gian bỗng nhiên trở nên vô cùng rục rịch. Cả đám đều hiểu được người kia nói vô cùng có lý. Ánh mắt như hổ đói nhìn chằm chằm lên chỗ 15 chiếc vòng.

Nguyễn Quy nheo mày. Hắn biết được ai là kẻ nói câu này. Chính là tên mắt híp trên miệng luôn treo nụ cười kia.

15 người đứng trong vòng lúc này đã có kẻ nhíu mày. Có người vẫn bình chân như vại nhắm mắt đả tọa, như Tản Minh, Phù Ngọc.

Lê Thanh lạnh giọng đáp, sát khí trực dâng:

“Dám tấn công bọn ta, các ngươi có lường trước hậu quả.”

Nhưng lời nói của Lê Thanh không hề có tác dụng. Cả bọn bên dưới như nhận được kích thích. Lúc đồng hồ điểm còn 1 phút. Cả bọn liền lao lên như ong vỡ tổ.

Tại ô vòng tròn của Tản Minh, đột nhiên chấn động, thêm 2 con hung vật rơi xuống mặt đất, 1 chỉ Báo đen, thân vô cùng lớn, 2 cái răng năng sắt nhọn dài xuống quá cằm, 1 con gấu xám lớn vô cùng hung tợn khí tức uy mãnh, cả 2 vừa rơi xuống, cùng với cuồng sư chắn thành 1 vòng xung quanh Tản Minh. Ngay tức thì những người xung quanh liền bị cắn xé, liên tục có người nằm xuống.

3 con nửa bước Tố thể yêu linh. Cả đám sợ hãi. Không dám tiếp tục tấn công Tản Minh.

Ở bên phía Phù Ngọc, 2 thanh kiếm trúc quay quanh nàng. Những người xung quanh đều bị kiếm trúc đánh văng ra, mất đi sức chiến đấu. Phù Ngọc đã cố gắng hạn chế sức mạnh. Cố gắng không gây ra tử thương.

2 người Tản Minh, Phù Ngọc quá mạnh, quần công dường như không hề có chút ý nghĩa đối với cả 2. Nhưng những người còn lại không có may mắn như vậy. Cả đám ít nhiều đều có chút chật vật.

Nguyễn Quy quan sát, chỉ có 5 người có chút thong thả hơn 1 chút.

Thứ nhất là hắc bào nhân, thủ đoạn hắn quá huyết tinh. Ai đến đều bị huyết đao hắn lập tức chém g·i·ế·t, liên tiếp có người c·h·ế·t. Lập tức chấn nhiếp cả đám người không dám xông lên.

Thứ hai là nữ tử thích khách kia. Những kẻ xông lên, không rõ bị gì, kẻ c·h·ế·t nằm xuống, người liền cụt tay, cụt chân. Thủ đoạn kinh khủng chấn nhiếp những người xông lên. Nguyễn Quy nheo mày, là động tác của cô ta quá nhanh. Nhanh đến mức mắt thường không thấy được.

Thứ ba lại là cái thiếu niên Long môn kia. Bên ngoài hắn hình thành 1 lớp tường khí, vũ khí không thể xông qua, người đến đều bị chấn văng. Vô cùng ung dung.

Thứ 4 lại là gã thuộc Tây Sơn, Nguyễn Thạc kia. Nguyễn Quy có chút trợn. Tên này lại lấy thân thể đối kháng đao thương. Vũ khí chạm vào thân hắn liền nứt gãy. Mỗi quyền đều dễ dàng đánh nổ 1 người. Vô cùng huyết tinh. Tên này, hung thú hình người.

Thứ 5 bất ngờ nhất lại là cô gái tên Lê Ái Vân kia. Xung quanh nàng bỗng bao trùm 1 vòng thiên hỏa màu đen. Người xông lên bị nhiễm phải ngọn lửa liền bị hỏa diễm thiêu đốt toàn thân, cố gắng hết sức mới dập tắt được. Nguyễn Quy chặc lưỡi, cô gái này không tầm thường.

Chương 93: Tranh giành