Hiện tại nàng đã thất cảnh đỉnh phong, còn có các loại võ kỹ đều đã đại thành thậm chí còn viên mãn. Nàng tự tin có thể đối cứng với một vị lục cảnh luyện huyết, trước kia nàng cũng đã thử nghiệm với Bá Thiên thúc và thúc cũng đã xác nhận điều này. Chỉ cần không xuất hiện ngũ cảnh nội lực cảnh, thì nàng an toàn đã không cần lo.
Thấy nàng rơi vào trầm ngâm, ở một bên Triều Sinh cũng không để ý. Hắn đã tung lưới giờ chỉ cần nàng cắn câu thôi.
Có vẻ như nàng đã có quyết định của mình, hắn mới tiếp tục nói: “Tuy bọn hắn mạnh nhất mới thất cảnh sơ kỳ, nhưng đoạn thời gian trước trong trại xuất hiện một chút biến cố.”
“Ồ! Biến cố?” nàng hứng thú nhìn về Triều Sinh. Có thể nàng sắp biết được một chút việc thú vị.
“Khoảng 5 ngày trước, có tin đồn trong trại xuất hiện một con quái vật. Hắn khí thế thoát ra đủ làm một tên cửu cảnh chịu không được ngất đi. Tin tức về con quái vật này không rõ ràng, nhưng có một việc chính xác đó là rất nhiều người bị tấn công rồi bị thương ngày hôm đó.”
“Ừm” một nụ cười gian trá xuất hiện trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng. Có vẻ như nàng đã biết tại sao Hà thiếu gia lại tốn miệng lưỡi với mình nhiều như vậy.
Nhìn thấy nụ cười trên mặt của Khinh Hồng, Hà thiếu cũng không vội. Dù sao hắn cũng không định giấu diếm mục đích của mình. Chỉ là hắn không ngờ nàng lại biểu lộ rõ ràng như vậy trên khuôn mặt.
“Cũng không dấu Khinh Hồng tiểu thư, ta chính là muốn cùng mọi người hợp tác điều tra một chút thực hư chuyện này”
“Chuyện này chúng ta đã âm thầm quan sát từ lúc xuất hiện vụ việc kia đến tận hôm nay. Theo như mật thám truyền tin về, Kim Đao trại vẫn hoạt động rất bình thường sau ngày hôm đó. Thậm chí còn không có ai tử vong, chúng ta nghi ngờ đây chỉ là Kim Đao trại cố tình phóng đại chuyện này lên” hắn đưa ra lý giải của mình. Sau đó chờ người đối diện trả lời.
Sau một hồi suy nghĩ Khinh Hồng lên tiếng: “Tốt, tối nay chuẩn bị. Ngày mai ngươi cùng ta nhiều nhất hai người nữa được phép đi cùng. Tuyệt đối không được nói cho thúc thúc cùng gia gia của ta” nàng ngữ khí kiên định. Nói nàng phóng thích một chút khí thế của mình. Nàng muốn gia gia của mình phải thay đổi cách nhìn về mình, nên nàng quyết định làm việc này mà không báo cho họ.
Đột nhiên, một cỗ khí thế như hồng đập vào mặt làm Triều Sinh cả kinh. Hắn cảm giác mình tuyệt đối không đi qua 3 chiêu với người trước mắt này. Trong lòng hắn kinh đào hải lãng, phải biết hắn cũng đã là bát cảnh đỉnh phong nhưng mà khí thế của nàng gấp đôi hắn không thôi.
Hắn cắn răng đồng ý: “Được”
“Tốt, một lời đã đinh” nghe được đáp án như mong đợi, nàng vui vẻ tung tăng rời đi.
Nhìn dáng vẻ thướt tha kiều diễm của nàng. Triều Sinh một mặt âm trầm, hắn không nghĩ mình với nàng lại cách biệt nhiều như vậy.
Sau một lúc lâu, hắn mới bình tĩnh trở lại.
Đột nhiên phía sau vang lên một thanh âm hùng hồn: “Sinh nhi, mọi chuyện thế nào rồi?”
Không cần nhìn hắn cũng biết là ai tới, Triều Sinh quay đầu hơi khom lưng chắp tay: “Cha”
Sau đó hắn đứng người lên nhìn trước mặt người đàn ông khí vũ hiên ngang tiếp tục: “Mọi chuyện đều tốt, trừ một điều chúng ta không nghĩ tới là nàng ta lại không theo lẽ thường ra bài, nàng quá hiếu thắng”
“Ồ, nói nghe một chút” Hà Thiên Phong hứng thú.
Triều Sinh kiên nhẫn giải thích việc trước đó cho cha mình nghe.
“Ừm nàng muốn một mình lên núi?” Đúng là điều này nằm ngoài dụ đoán của bọn hắn. Theo suy nghĩ của bọn hắn, nàng sẽ nói tin này cho gia gia của nàng. Sau đó, bọn hắn sẽ hỗ trợ dẫn ba người Lương gia lên núi. Dù sao gia gia của nàng cũng là lục cảnh đỉnh phong, thúc thúc nàng cũng là lục cảnh bên trong. Như vậy đội hình sẽ an toàn hơn rất nhiều.
“Có lẽ nàng có bài tẩy của mình, nên có tự tin chăng?” hắn nhìn về phía nhi tử của mình.
“Nàng rất mạnh, đều cùng là bát cảnh, nhưng ta cảm giác mình không qua chiêu khi đánh với nàng. Còn về bài tẩy nào khác thì hài nhi không rõ ràng.” Triều Sinh nói ra phán đoán của mình.
“Mạnh như vậy?” Thiên Phong cũng nghi ngờ.
“Thiên chân vạn xác, trước khi đi nàng phán tán ra khí thế chính là như vậy” Triều Sinh trả lời chắc nịch.
“Nếu đã như vậy…Thôi được, chuyện đã đến nước này đã không còn đường lui có thể nói. Ta cũng không tin gia gia cùng thúc thúc của nàng không đi theo bảo hộ nàng” Thiên Phong có một chút không chắc.
“Đã vậy có cần người đi thông báo bọn họ một chút?”
“Ta nghĩ hai người kia có thể sẽ biết được khi nàng rời đi, sau đó đi theo. Nhưng chúng ta cũng nên báo trước cho họ một tiếng, không thể để bọn hắn nghĩ chúng ta kéo nàng vào nguy hiểm được” Thiên Phong trả lời.
Hai người bọn họ không nói hai lời, quay người liền bán Khinh Hồng không do dự.
“Nhưng trước tiên cần thông báo cho hai nhà kia một tiếng đã, dù sao chuyện này ba nhà chúng ta như thể chân tay” nói Thiên Phong nở một nụ cười nham hiểm.
Thấy điều này Hà Triều Sinh cũng không nói gì, dù sao cũng không thể để hắn một mình đối mặt nguy hiểm được, kéo được một người là một người.
Trong đêm tối.
Trong phòng nghị sự, gia chủ ba nhà Hà, Lý, Giang tập trung tới đây. Hà Thiên Phong ngồi ở chủ vị, hắn đang kể về sự việc chiều nay cho hai người nghe.
Sau khi kể xong mọi việc, hắn nói: “Hai vị, trong việc này ba nhà chúng ta như thể tay chân. Nên làm như thế nào hai vị chắc cũng đã có cân nhắc”
“Ngươi muốn chúng ta phái ra người bổ sung hai vị trí còn lại?” mái tóc hoa râm trung niên Lý Hải Phong lên tiếng.
“Việc này không phải không được. Nhưng như vậy có phải quá qua loa một chút?” Trung niên nho nhã Giang Thái Hàn nghi vấn.
“Về việc này, ta đã phái người thông tri Lương Thanh Huyền và Lương Bá Thiên. Ta tin chắc rằng hai người bọn họ sẽ âm thầm đi theo bảo hộ nha đầu kia, như vậy có thể an toàn hơn một chút” Thiên Phong trấn an hai người.
“Nhưng cũng chỉ là bảo vệ nha đầu kia, ngươi có dám chắc người chúng ta phái ra liền không nguy hiểm?” Lý Hải Phong lê tiếng.
“Ngươi đừng quên chúng ta đã bỏ ra bao nhiêu cho việc này. Bây giờ chúng ta chỉ cần điều tra ra việc này tính xác thực, sau đó diệt Kim Đao Trại rồi xây dựng lên một thế lực về chúng ta. Lúc đấy phí bảo hộ không phải chui vào túi chúng ta sao?” Hà Thiên Phong dụ hoặc nói.
Hắn thấy hai người đã giao động, hắn rèn sắt khi còn nóng bổ sung thêm: “Hơn nữa, việc kia cũng đã qua lâu như vậy, nhưng không phải Kim Đao Trại cũng không có việc gì đấy sao. Cũng có thể con quái vật đã bỏ đi rồi cũng nên, nên việc này an toàn tính rất cao”
Hai người nghĩ lại cũng thật sự như vậy: “Tốt”
“Ha Ha mọi thứ cứ như vậy. Chúc chúng ta mã đáo thành công” Hà Thiên Phong cười ha hả.
—
Trong một không gian tối om không một ánh sáng. Cổ Nguyệt Sinh mở mắt ra, hắn nhìn về phía bảng:
“Thanh khí huyết của ta đã đầy” năm ngày qua tu luyện không ngừng nghỉ cuối cùng hắn cũng bổ sung tinh khí thần của mình trở lại viên mẵn.
Tính danh: Cổ Nguyệt Sinh
Tuổi: 35
Tu vi: ngự khí sơ kỳ
Công pháp: Nhiên huyết công, Xích kim khổ luyện công
Thế lực: không
Khí huyết cột đã đầy, phía sau hiện lên 999 đỏ như máu.
Cột bảo rương vẫn như cũ mới đầy 1 phần mười, phía sau hiện lên 100.
Lần tu luyện lần này hắn có thể cảm giác ra được vài thứ mới mẻ.
Đầu tiên là nếu hắn tập trung thì hắn có thể cảm nhận được xung quanh mình có một số dòng chảy màu đủ loại màu sắc mỏng manh, mỏng đến nỗi hắn phải tập trung mới có thể thấy được. Thứ này có thể chính là nguyên khí, theo như kim cương đồng tử công miêu tả thì cần Ngự khí cảnh mới có thể cảm nhận được.
Tu luyện đến Ngự khí có thể cảm nhận được nguyên khí và bắt đầu hấp thu nguyên khí để tu luyện. Cảnh giới này võ giả có thể bước đầu tích cốc, không cần ăn uống, thời gian dài không ngủ nghỉ cũng không ảnh hưởng đến tinh thần. Thậm chí một mực tu luyện một mực không cần ngủ nghỉ.
Thứ hai là hắn có thể hấp thu nguyên khí, nhưng nguyên khí sau khi được hắn hấp thu chỉ có thể tẩm bổ cho tinh thần cùng khí huyết. Hắn không thể tạo ra được chân khí, cũng không thể tạo được chân khí ao để lớn mạnh nó. Thật sự là kì quái.
Thu hồi tâm thần, hắn tập trung vào bảng.
“Có nên thêm một lần 200 điểm khí huyết?” hắn nghĩ thầm, sau đó điều động ý niệm của mình.
Chỉ thấy thanh khí huyết giảm xuống còn 8 phần mười, phía sau còn 799.
Thanh bảo rương màu đỏ chiếm hết 3 phần 10, phía sau là 300.
Một trận choáng váng đầu óc ập đến, nhưng cũng chỉ một thoáng hắn lấy lại tinh thần: “Rút một lần 2 phần tinh khí thần đúng thật là mệt mỏi”
Hắn trong lòng có so đo.
Nếu rút ra 1 phần 10 tinh khí thần, hắn cảm giác chỉ hơi mệt một thoáng. Nhưng nếu lấy nhiều hơn, hắn cảm giác được suy yếu rất rõ ràng.
“Ngày mai cũng nên ra ngoài kiểm tra một chút” hắn thì thầm.
0