Mộng Nam Kha
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 23: Bước tiếp theo
“Sau hai tháng đầu ổn định, tiểu nhân bắt đầu thu nhận thêm những phàm nhân có tay nghề tại các thành trấn xung quanh để mở rộng sản xuất. Sau bốn tháng cuối năm hơi phải chen chúc tại căn nhà nhỏ thì qua Tết tiểu nhân đã mua thêm một căn nhà nhỏ khác bên cạnh để làm nơi sản xuất. Sau cuối năm bạo hỏa, đến bây giờ thị trường cũng đã ổn định dần. Dự tính sắp tới sẽ ổn định ở 60 linh. Tiền nhà mới hết 230 linh nên hiện tại tài chính tại nơi đó chỉ đủ xoay vòng”
“Cho phép tiểu nhân được góp ý kiến. Hiện tại thị trường hai nơi đó đang rất ổn định, chúng ta khó có thể chen chân vào được, cũng giống như tại Lục Mạch thành, dẫu có Lý gia tại nhưng chúng ta không có khả năng phát triển mạnh mẽ được”
Dừng một chút, Chu Tới lại nói tiếp:
“Hiện nay chúng ta có ba vấn đề cần giải quyết. Thứ nhất xây dựng Tử Lạc thành là tiền đồn nhưng ở đó chúng ta lại chưa có hướng phát triển kinh tế để có thể đặt chân tại nơi đây. Thứ hai, ban đầu chúng ta muốn đả thông một con đường vận chuyển để đưa người từ Tử Lạc thành đến Thanh La trấn rồi gia nhập vào các nơi để l·àm t·ình báo nhưng hiện tại các trại giặc c·ướp sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của chúng ta. Như vậy sẽ ảnh hưởng đến việc cử người vào Thanh La tông.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Không nên” “Chớ dại, lão tứ”
Tiết Thanh Minh, mọi nhà đều bắt đầu đi tảo mộ, dọn cỏ làm sạch lăng mộ. Vài ngày sau, Trương Tam, Chu Tới, Hứa Hanh lần lượt trở về theo đúng hẹn trước đó, thêm Lý Trụ là đã đủ tất cả mọi người.
“Thập ngũ thiếu gia, đã muộn rồi, ngài nên dùng bữa”
Ba người được Lý Giai Thành cử đi dò đường, hẹn trước là sáu tháng sau phải trở về để họp bàn kế hoạch chính thức.
Chu Tới nói:
Hứa Hanh nói tiếp:
“Được rồi, chúng ta tạm dừng, ngày mai lại tiếp tục. Hiện tại đến giờ ăn rồi, mọi người cùng nhau dùng bữa chứ.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Vấn đề và nguyên nhân đã rõ ràng rồi, chúng ta đều được dạy là phải đi từ nguyên nhân cốt lõi nhất mới xử lý hiệu quả được vấn đề. Đầu tiên điểm chung là thế cục của ba mục tiêu ta hướng tới là đang ổn định khiến ta khó chen chân vào được. Thế khó khác của chúng ta là khó vận chuyển nhân lực từ tiền đồn về Thanh La trấn.”
---
“Cụ thể, sau khi đặt chân đến Thanh La trấn, với một trăm linh tiểu nhân đã mua lại được một căn nhà nhỏ tại khu vực bình dân từ một cặp ông cháu cần tiền mua Cố Bản đan để cháu của lão có thể tham gia khảo hạch thành đệ tử Thanh La Tông. Sau đó, tiểu nhân thu nhận mười đứa trẻ nhỏ không nơi nương tựa, hàng ngày mỗi đứa trẻ mặc các loại mộc giáp một kiếm đến chơi đùa tại khu vực của tu luyện giả. Với giá cả phải chăng, trừ mộc giáp là 80 đồng một bộ hay chiến xa là 120 đồng một bộ thì những thứ khác đều rất được chào đón.”
Chương 23: Bước tiếp theo
“Việc dễ giải quyết nhất là sau khi ổn định Chu Tới nên bí mật đào tạo người ở một nơi khác, đảm bảo độ trung thành chúng ta mới cử vào làm tạp dịch tại Thanh La tông. Còn về lâu dài phải làm cách nào đó để chúng ta có đủ lực đặt chân vào thị trường đan dược hoặc linh phù, binh khí tại Thanh La trấn cũng như Tử Lạc thành.”
“Phải đó, Thanh La trấn hay như Lục Mạch thành cuộc sống ổn định, người ta sẽ đưa gia thất ở đây sinh sống vì điều kiện tốt cũng như an toàn. Vì thế chúng ta mới có thể phát triển tới 60 linh hay 100 linh một tháng”
“Báo cáo thiếu gia, tiểu nhân sau khi đến Tử Lạc thành, được nhận vào một cái Hắc Hùng hộ vệ đoàn. Trải qua sáu tháng hiểu rõ, trên các quan đạo nối liền từ Tử Lạc thành đến Thanh La trấn rất ít gặp yêu thú t·ấn c·ông, tuy nhiên đạo tặc lại là một vấn đề khá đau đầu.”
Lý Giai Thành tổng hợp:
“Tiểu nhân hiện tại ở Thanh La trấn sau khi khảo sát qua đầu tiên là vận chuyển một ít mặt hàng đồ mộc cùng với hai tên nhóc làm thủ công vừa để làm việc vừa để sai vặt. Sau hai tháng khảo sát thị trường thì tiểu nhân nhận thấy thị trường đồ chơi tại Thanh La trấn là rất tốt, có tiềm năng để phát triển. Đặc biệt vào dịp cuối năm tiểu nhân đã tạn dụng cơ hội đã phát hỏa sản phẩm của chúng ta rồi”
Sau Chu Tới thì đến Trương Tam:
Hoan Nhi nhẹ nhàng bước vào:
Giật mình nhìn ra phía ngoài, mọi người báo cáo họp mặt nhiều thứ vậy mà đã đến buổi tối. Lý Giai Thành nói:
Hứa Hanh báo cáo xong đến lượt Chu Tới báo cáo:
Lý Trụ thì như mọi lần báo cáo, lượng tiền lãi ổn định hàng tháng là 60 linh. Dù sao Tử Lạc thành cũng đã thâm căn cố đế rồi, để mà moi móc thêm các hạng mục không phải là dễ.
“Nếu chỉ nuôi ăn nuôi sống thì mỗi tháng mỗi đứa trẻ sẽ ăn hết 1 linh, nhưng nếu chúng ta bồi dưỡng người của mình thì mỗi tháng mỗi đứa trẻ là 3 linh.”
“Lưng dựa vào Tử Lạc sâm lâm, chúng c·hiếm đ·óng vị trí hiểm trở, dễ thủ khó công. Chúng lại cực kỳ biết điều, chỉ những thương đội không liên quan đến các thể lực lớn xung quanh chúng mới c·ướp, và ít khi chọn nhầm, kể cả đổi tuyến đường nhỏ. Vì vậy tiểu nhân tin chắc chắn rằng chúng có một hệ thống tình báo và liên lạc rất hiệu quả dọc theo tuyến đường từ Tử Lạc thành đến Thanh La trấn.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Lý Giai Thành trầm ngâm, sau đó nói:
“Cảm ơn thiếu gia khoản đãi”
“Ngay cả việc thông thương cũng như vậy, hiện tại phỉ trại cũng là một thế lực bám rễ chắc chắn tại nơi đây rồi, cũng rất khó khăn”
“Nhưng có điểm sáng là Chu Tới đang phát triển bước đầu khá tốt tại Thanh La trấn. Vậy thì chúng ta cần phải giải quyết vấn đề tại Tử Lạc thành. Cách cơ bản nhất là dùng tiền nện. Đứng trước sức mạnh tuyệt đối mọi chiêu trò chỉ là đùa nghịch. Tuy nhiên, chúng ta mới là kẻ đứng trước sức mạch tuyệt đối mà nghịch. Vậy chúng ta cần phải xem điểm yếu của kẻ địch là gì, điểm mạnh của chúng ta là gì, lấy điểm mạnh đánh điểm yếu mới là chính đạo.”
Chu Tới và Lý Trụ đồng thời nói:
Hứa Hanh thấy mà thèm:
“Nếu để chúng làm việc thì một là đi tìm các loại linh dược linh thảo ở rìa ngoài của Tử Lạc thành, nhưng nơi đó đã sớm đào móc hầu như chẳng còn gì rồi, hai là sắp xếp cho chúng công việc tại cửa hàng, nhưng số lượng không quá nhiều, hiện tại mới chỉ có 10 đứa trẻ làm các việc lặt vặt như đón tiếp khác nhân, hay là phân loại mặt hàng, sắp xếp vào thùng…”
“Nếu dựa vào thống kê, Tử Lạc thành có hơn 100 vạn người thì phải có một vạn là trẻ nhỏ mồ côi. Hàng năm số lượng b·ị b·ắt cóc để đem bán rất nhiều, rồi c·hết đói, c·hết rét, có thể trưởng thành đến tám tuổi không đi ăn xin cũng phải bán mình, làm sai vặt cho các cửa hàng”
Lý Trụ nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
“Lúc đầu ta cũng dự tính mở các loại đồ chơi trẻ nhỏ giống huynh, nhưng ngặt nỗi chưa có kinh nghiệm. Ta sẽ tham khảo để mở món hàng đó”
Trương Tam tiếp nối: (đọc tại Qidian-VP.com)
“Thiếu gia, tiểu nhân sau khi trở về Tử Lạc thành mới cho người đi thống kê số lượng trẻ nhỏ mồ côi không nơi nương tựa. Phần lớn lũ trẻ đó một là đi kiếm ăn hai là đi ăn xin. Một phần là bị lũ buôn người, rồi một lũ tận dụng trẻ nhỏ làm trò kiếm tiền, ngoài ra những đứa trẻ có thiên phú tu luyện sẽ được nhặt về để đào tạo, dạy chúng tu luyện để sau đó đưa vào các đoàn khai thác và khám phá tài nguyên trong Tử Lạc sâm lâm.”
“Sau khi tài chính đã ổn định, tiểu nhân mới triển khai việc đào tạo người để cử vào Thanh La tông làm tạp dịch.”
“Mà Thanh La tông cũng như Tử Lạc thành không hề coi trọng việc tiêu diệt giặc c·ướp, có chăng chỉ là Thanh La tông treo nhiệm vụ cho đệ tử về những thứ liên quan. Vì vậy, tiểu nhân khẳng định chúng có dây dưa lợi ích với Thanh La tông, nhưng không hề sâu còn với Tử Lạc thành thì có lợi ích lớn. Dù sao lưng dựa Tử Lạc sâm lâm, lượng tài nguyên tại khu vực đó không phải ít”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.