Mộng Nam Kha
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 41: Từng bước vững chắc
“Ta đã nghĩ kỹ rồi, sẽ sử dụng hai ngàn điểm mua hai cái trận pháp đặt tại hai bên sườn núi khu vực của tiểu đội hai, giải phóng tiểu đội hai đi ra tạm thời trở thành Bàn Tay Trái.
Cuối cùng Ngô Kiến Quốc phải đứng ra thống nhất lại:
“Ta nghĩ rằng Đội số 4 là một cái mối nguy, nếu nó tổ kiến mũi nhọn một được thọc sâu hoàn toàn có thể một kích trọc vào trái tim của chúng ta.”
Lý Giai Thành nghe vậy hơi nhíu mày.
Dù sao ai cũng có lý.
“Chúng ta tiêu diệt gần 30 tên địch, tính ra được 1000 điểm, thêm cả tài nguyên thu được hoàn toàn có thể vũ trang một chi đội ngũ mạnh mẽ thọc sâu vào địa bàn địch.”
Mọi người trong lòng nhả rãnh.
Nhưng trong lòng nó cũng chôn lấy một cái hạt giống nghi ngờ.
“Báo, quân ta chiến thắng vang dội, đánh chiếm được trại địch tại khu vực phòng thủ bờ bắc của cầu số 1.”
“Ăn lấy một mai thanh tâm đan đi, nghỉ ngơi một chút rồi làm việc. Tối nay ngủ sớm đi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
---
Rất có khả năng bọn họ đã bắt tay với nhau. Như vậy tiểu đội 2 cần phải nhanh chóng chiếm cứ vị trí núi Tạc Tác, đề nghị quy đổi thêm 1000 điểm mang theo trận pháp hỗ trợ chiếm đóng.”
Bàn Tay Phải chính là tên gọi cho khu vực đóng quân mới của Trung Đội 3.
Mọi việc cứ chậm rãi trôi qua như vậy, ngày thứ hai từng bước từng bước kết thúc.
Cả chủ soái trại đều vui mừng, nhưng mà điều tiếc nuối nhất chính là có mười kẻ địch liều mạng nhảy sông để chạy về.
Sau giờ nghỉ trưa tất cả lại tất bật với công việc của mình.
Mã sư huynh thấy vậy mới nói tiếp:
“Kẻ địch vẫn còn hơn 170 người, vả lại nếu liều mình sang sông chúng ta cũng sẽ bị đánh như ta đánh địch thôi.”
Lý Giai Thành cũng còn đang phải làm việc vất vả.
Đó là trong tình huống quân đội áp đảo hơn gấp đôi người.
Tiểu Đội 3 sẽ đóng quân ngay trên tuyến đường lớn, điểm đóng quân nằm tại điểm cắt giữa đường lớn và đường nối trại cũ của Tiểu Đội 3 và Trung Đội 1. Điểm này được gọi là Khuỷu Tay Phải.
Một cái Họa Phù sư kêu lên. Dù sao đêm qua cũng không ngủ, sáng dậy đã phải làm việc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Như vậy Trung Đội 1 và Trung Đội ba thành công cô lập Đội Số 3 khỏi bờ bắc, bắt Đội Số 3 phải mở rộng địa bàn bên phía bờ Nam.
“Cái gì, chúng ta phải di chuyển đến vị trí Cánh Tay Phải sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tất cả mọi người đều thấy Ngô Kiến Quốc cái này phong cách đặt tên thật quá mức dễ dãi.
Lý Giai Thành hôm qua có công, vì vậy được Ngô Kiến Quốc tự mình trích ra 100 điểm cho Lý Giai Thành.
“Sáng nay tin chiến thắng, như vậy có thể bỏ đi việc bị số 3 đội đánh úp.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Như vậy chúng ta nên cắt cử thêm một tiểu đội gồm 4 luyện đan sư cùng 4 luyện khí sư đến Trung đội hai.
Lúc này trong chủ soái trại đang chia làm hai luồng ý kiến:
Lý Giai Thành cũng không có gì phải giấu diếm nên thừa nhận.
Lý Giai Thành một nhóm người còn bị phân ra thành một tiểu đội, cộng thêm tiểu đội một tùy thời đến thủ vững khu vực đóng quân trước đó của Trung đội 3, còn gọi là Cánh Tay Phải.
Thấy mấy cái khác huynh đệ cũng gật đầu bày tỏ ý kiến, thế là Lý Giai Thành đành phải dành thời gian nghỉ ngơi ra họa lại một tấm bản đồ.
Các loại diễn biến, kể cả diễn biến xấu nhất cũng được tất cả mọi người thảo luận, ứng đối ra sao.
Từ đó, Tay Phải cầm dao cùng Tay Trái nhất kích tất sát đội số 4. Dù sao bên ngoài bọn họ đoàn đội chỉ đứng thứ sáu.
Chương 41: Từng bước vững chắc
Cơn mưa còn kéo dài đến tận trưa mới tạnh, bầu trời quang đãng.
“Ta nghe nói trong chủ soái trại có cái sa bàn, không biết ngươi có thể họa lại bố cục chiến trường để mọi người cùng theo dõi trong lúc rảnh không?”
“Mấy cái huynh đệ ở đây trước khi họa phù cũng phải học tập qua các loại kinh sử, binh pháp… vì thế mà đều muốn được tham gia nghiên cứu, phỏng đoán chủ soái trại bố cục.”
Yêu cầu được đưa ra là: đảm bảo đường lớn thông suốt, hậu cần liền mạch.
Một cái luyện khí sư hỏi lại sau khi nghe được tin điều động.
Người thì muốn thừa thắng xông lên, kẻ thì muốn trước phải ổn định mặt trước cùng bên tay phải đã.
Rạng sáng, tin chiến báo cuối cùng cũng tới:
Trung Đội 1 xuôi theo đường đi bắt đầu đóng quân tại vị trí đường lớn, lưng tựa cùng quả núi với Trung Đội 3 nhìn chằm chằm vào bên kia núi.
Hôm nay, xin nợ một chương. Cần cân nhắc triển khai cho hợp lý hơn. Mọi người nghĩ xem tình thế của Đồng Tâm đội hiện nay như thế nào?
“Hoàn toàn tán đồng, hiện tại chúng ta trại lớn mặc dù mới có thêm trận pháp nhưng mà nếu bọn họ đạt thành nhận thức chung với đội 10 thì hoàn toàn rất nguy hiểm cho chúng ta.”
Sau đó, Trung đội 2 cắt thêm người đến chiếm đóng vị trí đường lớn hướng về Đội 4 cách Trung đội 2 khoảng 20 dặm, tạo thành hình tam giác tạo thế tựa cho tiểu đội hai.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chúng ta vừa tiêu diệt một Trung Đội của địch, lại thêm đội trinh sát hướng Nam và hướng Tây Nam đã xâm nhập vào, hoàn toàn có thể tiến công sang sông.”
Ngô Kiến Quốc gật đầu, sau đó mới chậm rãi nói:
Một cái tham mưu đưa ra ý kiến:
Quay trở lại với chủ soái trại.
“Ta vẫn muốn là phải tiêu diệt Đội số 3. Chúng ta đang ở điểm cao nhất, nếu tiêu diệt được Đội Số 3 thì chúng ta chiếm được đầu nguồn, hoàn toàn có thể làm bến cảng xuôi dòng đánh địch.”
Sau đó mọi chỉ lệnh được đưa ra và nhanh chóng chấp hành.
Một loạt các chỉ lệnh được đưa ra, tất cả mọi người ngựa không dừng vó vội vã di chuyển, đảm bảo ổn định trận cước.
“Ai! Ta mệt c·h·ế·t mất.”
Điều tiếc nuối nhất là có tranh đấu thì cũng có thương vong, quân địch bị tiêu diệt gần 30 người, quân ta cũng mất 5 người.
Lý Giai Thành không tham gia vào thảo luận mà chỉ yên lặng quan sát tất cả mọi người hành vi.
“Hiện tại tin báo đưa về, chúng ta đã hoàn toàn ổn định tại các vị trí. Trận pháp cũng đã bố trí xong, tiểu đội 2 có thể sẵn sàng di chuyển sang vị trí mới.”
“Vị trí ngọn núi Tạc Tác (nằm giữa hai tuyến đường) đối với chúng ta là vị trí rất quan trọng. Theo tình báo mới nhất Đội số 10 và Đội số 4 đang cùng nhau chiếm đóng đỉnh núi Cao Lâm (đỉnh núi lớn nhất khu vực Đội số 4).
“Chúng ta đã thành công ngăn chặn Đội Số 3 ý đồ sang sông. Chỉ cần Cánh Tay Phải thủ vững là chúng ta yên tâm rồi. Không cần thiết phải sang sông.”
Nhưng mà Lý Giai Thành bản đồ chỉ họa lúc trước khi tin chiến thắng về, vì sau đó bố cục tất nhiên là nó không biết.
Chiến dịch sắp tới được gọi là chọc tiết.”
Biết ý, Lý Giai Thành cũng không rêu rao chuyện này.
Cả chủ soái trại đều căng thẳng chờ đợi.
Ngoài ra, có thêm một nửa số những kỹ nghệ sư khác cùng đồng hành. Cánh Tay Phải sẽ kéo dài ra, mọi người giờ sẽ phải tập trung sản xuất cung cấp cho Bàn Tay Phải.”
Giờ chiến dịch lớn lại gọi là chọc tiết.
“Lý sư đệ, hôm qua ngươi có đi qua chủ soái trại đúng không?”
Phiền đặt tên nên gọi số một số hai, đội trinh sát thì phân theo hướng đi mà đặt.
Bởi vậy mà tối hôm nay, mấy cái luyện đan sư, luyện khí sư, họa phù sư… cũng phải vất vả đi canh phòng.
Lưng dựa sườn núi, hướng ra cầu số 1, nằm giữa hai tuyến đường.
Tin chiến thắng lập tức làm tất cả mọi người phấn chấn, nhưng mà ngay lập tức mệnh lệnh được đạt thành.
“Chúng ta bố trí trận địa như vậy cánh tay trái hoàn toàn có thể yên tâm rồi, giờ thì chúng ta phải triển khai một cái ôm thật nồng thắm đảm bảo Khu vực số hai chuyển thành Khu vực số một.”
“Đúng vậy, chủ soái trại tất cả mọi người đều đồng ý. Tiểu đội một phân thành hai đội nhỏ, phối hợp với mọi người giữ vững Cánh Tay Phải.
Lúc này Mã Thất Tùng một cái sư huynh tiến đến chỗ Lý Giai Thành nói:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.