Hạnh Phúc Đơn Độc
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 31.
Nhiều năm xa cách, gia đình cuối cùng cũng đã đoàn tụ, con cháu đầy đủ. Akali biết rằng chính ông cố là người duy nhất có thể khiến ba mình quay về. Cô quay sang bảo với Akai: "Nii – san, một thời gian nữa chúng ta lên núi gặp ông cố. Em muốn cảm ơn ông." Akai nghe vậy gật đầu: "Được."
Kuroiso nhìn gương bên trên: "Akali - san trong mắt cậu vẫn là một cô bé nhỉ?" Akai cười nhẹ, khuỷu tay chống lên cửa kính và tay chống cằm: "Con bé là em gái duy nhất của tớ, từ nhỏ đến khi lớn hay gả đi cho người ta thì vẫn mãi là em gái bé nhỏ tớ yêu thương." Kuroiso tiếp tục lái xe: "Cậu không muốn gả Akali - san cho nhà Otori hay Hạ gia đúng không?" Y chỉnh tư thế để cô dựa thoải mái hơn: "Việc đó là do con bé quyết định, tớ chỉ có thể đứng sau bảo vệ con bé thôi." Mấy phút sau, Kuroiso dừng xe, tháo dây an toàn: "Sắp tới nghĩa trang rồi, để tớ ra mua hoa và hương." Xe dừng lại trước một cửa tiệm bán đồ hành hương, Kuroiso xuống mua hoa ly trắng và hương. Akali cũng tỉnh dậy, cô dụi mắt vươn vai: "Em lại ngủ quên nữa." Y chỉnh tóc cho cô: "Không, chúng ta chưa tới nơi thì em tỉnh rồi. Tanaka đang mua hoa, em mệt thì dựa vào vai anh ngủ tiếp." Akali nhìn nii – san yêu quý của mình rồi choàng tay ôm cổ y, dựa má vào vai y. Akai lắc đầu, để cho cô ôm. Kuroiso mua hoa, hương,... xong lên xe, đặt tất cả mọi thứ ở ghế phụ, nhìn hai anh em cô yêu thương nhau mà cũng mỉm cười, lái xe đi tiếp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trời chuyển biến, hoàng hôn đến, cả ba ra khỏi nghĩa trang, lên xe về nhà. Cô tự nhiên cảm nhận được thứ gì đó: "Kuroiso - san, dừng xe. Quay lại nghĩa trang." Trợ lí Kuroiso nghe theo cô, quay xe trở lại nghĩa trang. Cô vội vàng xuống xe, chạy nhanh tới chỗ mộ của mẹ. Trước mắt cô, một người đàn ông trung niên đang đứng đó, gương mặt có phần giống cô. Akali tự cất tiếng gọi: "Ba?" Người đàn ông trung niên đó quay ra, nếp nhăn ở khoé miệng ông cong lên, bước chân tới gần cô: "Đã mười bảy năm rồi, con đẹp như mẹ con vậy." Akali c·hết lặng đứng trôn chân tại đó, Akai cùng Kuroiso chạy sau rồi cũng sững sờ khi thấy ông Akouji. Akai không tin vào mắt mình, đây chính là ba y: "Ông là...?" Ông Akouji nhìn y nói: "Cậu là con trai của Yui đúng không? Hay ta phải gọi là con trai của Yui và ta?" Cô tối sầm mặt, hai vai run run: "Ba về đây làm gì?" Ông Akouji định đưa tay chạm tóc cô: "Ta về thăm mẹ con và con. Con không vui sao? Sau mười bảy năm." Cô vừa khóc vừa nói lớn, cảm xúc lẫn lộn: "Từ trước tới giờ ba không hề liên lạc hay thậm chí gửi thư về. Mỗi năm sinh nhật con, ba cũng không gọi điện chúc mừng. Xong bây giờ ba lại muốn nói chuyện đoàn tụ sao? Bỏ đi mười bảy năm để con gánh mọi trách nhiệm của gia tộc! Ba có bao giờ nghĩ tới con chưa? Có bao giờ ba nghĩ con mệt mỏi thế nào không?"
Kyosuke - senpai là người ghi tiếp theo: "Homura Henry, học năm nhất lớp 1 – A cùng câu lạc bộ Bóng rổ của anh." Tony - senpai nghĩ một chút mới quyết định: "Ryoma Ori, học lớp 2 – B, học sinh giỏi nhất câu lạc bộ Ngoại ngữ. Anh sẽ đề cử em ấy." Haru là phó chủ tịch, là chức vụ quan trọng sau chủ tịch hội học sinh, nên đã lựa chọn rất lâu. Furodawa lên tiếng: "Tớ muốn đề đử một người nhận chức phó chủ tịch năm sau." Akali gật đầu lắng nghe: "Cậu nói đi, chúng ta có thể xem xét xem." Furodawa lấy ra một tập hồ sơ cá nhân: "Satsugi Mino, học lớp 1 – C, tớ muốn đề cử cậu ấy." Cô chống tay lên bàn, nhận tập hồ sơ mở ra xem: "Cậu Satsugi đó học lớp C thì khó mà có thể vào hội học sinh được, hơn nữa vị trí phó chủ tịch hội không phải là một chức vụ dễ dàng gì, nhưng có lí do thì cậu mới đề bạt người ta đúng không?"
"Đó là trách nhiệm của bọn anh mà chủ tịch. Không cần phải thế, đều là người một nhà cả." Phó chủ tịch Haru mỉm cười, mọi người cũng đồng ý. Đến trường là cô phải bắt tay làm việc ngay: "Sắp tới, lễ hội truyền thống của trường sẽ tổ chức. Mọi người làm việc đến đâu rồi, cho tôi xem được không?" Matsuda mở máy tính, cắm USB dữ liệu vào cho cô xem. Toàn bộ kế hoạch của lễ hội đã được soạn xong, tất cả đều hoàn hảo. Cô duyệt kế hoạch này, kêu cặp sinh đôi Ayano đem tới chỗ hiệu trưởng Azuka duyệt.
Chương 31.
Furodawa nói với đôi mắt kiên quyết: "Phải, Sastugi và tớ có quen biết vì hai gia đình đều là người trong q·uân đ·ội. Cậu ấy nói bản thân có thể học không tốt như học sinh lớp S hay lớp A nhưng bù lại cậu ấy rất chăm chỉ và cố gắng. Cho nên tớ muốn xin chủ tịch, hãy cho cậu ấy cơ hội để thể hiện bản thân." Matsuda thấy cậu bạn mình nói có lí: "Lớp C và lớp D trước giờ chưa có ai được vào hội học sinh. Nếu cho cậu Satsugi đó lên làm phó chủ tịch cũng không phải ý tồi, như vậy chúng ta sẽ lọc và tìm ra được những nhân tài bị ẩn giấu không hay biết."
Akai ôm cô vào lòng trấn an: "Akali, em bình tĩnh đi!" Cô nức nở: "Bình tĩnh sao? Chẳng phải ông ấy bỏ anh và dì Shizuki lại sao? Thậm chí còn không biết là dì mang thai anh. Anh cũng hận ông ấy đúng không?" Y hận ông Akouji chứ nhưng, giờ thấy cô vỡ òa như vậy y cũng không buồn nghĩ tới nữa. Cô vẫn khóc, ông Akouji cũng cúi mặt xuống. Trợ lí Kuroiso đứng ra xua tan bầu không khí này: "Akouji – san, có chuyện gì hãy về nhà chính nói ạ." Ông Akouji quay lại mộ của vợ mình: "Hãy đưa họ về trước đi, ta sẽ về sau."
Cô đi từng bước, cơ thể này thật yếu đuối không còn khỏe mạnh như trước. Azuka khoác áo đồng phục cho cô rồi dìu cô ra xe đi đến trường. Cổng trường, hội học sinh đã đứng chờ sẵn. Kagano lo lắng đi lại, Matsuda tựa người vào cổng trường, phó chủ tịch Haru cầm cặp sách đứng chờ. Khi đến nơi, Azuka mở cửa cầm tay Akali đi xuống, cô suýt ngã may là Kagano tới đỡ kịp cùng Matsuda. Phó chủ tịch Haru lo lắng hỏi han. Đến văn phòng hội học sinh, cô ngồi xuống ghế của mình nói: "Mọi người có vẻ quản lí tốt mọi việc ở trường trong mấy ngày tôi bệnh. Tốt lắm, cảm ơn mọi người." (đọc tại Qidian-VP.com)
Đến trưa, Akai và trợ lí Kuroiso đứng ở xe ngoài cổng trường chờ cô ra, họ sẽ cùng nhau tới nghĩa trang thăm mộ mẹ của Akali – bà Ijuin Sakie. Cô hỏi y khi vào xe: "Anh mua hoa chưa?" Akai đưa cho cô cái giỏ mây nhỏ: "Trên đường đi chúng ta sẽ mua, bà nội có làm cơm nắm để đặt ở mộ mẹ em." Trợ lí Kuroiso lái xe đi, cô ngồi ghế sau với Akai, mắt nhìn cảnh vật ngoài cửa sổ. Hàng cây xanh, bầu trời nay nhiều mây trắng, đám trẻ con nô đùa với nhau trên đường. Akai liếc nhìn cô, y biết ngay từ khi sinh ra, em gái mình chưa được nhìn rõ gương mặt của mẹ mình. Ba thì rời khỏi gia tộc để chu du khắp nơi, để Akali gánh mọi trách nhiệm thay ông. Đang chìm trong mớ suy nghĩ, đột nhiên y thấy vai mình nặng một bên, cô đã dựa vào đó, mắt nhắm nghiền thở đều. Từ bé, chỉ cần ngồi ô tô vài phút là cô sẽ ngủ ngay. Ánh mắt ôn nhu của y, tay xoa đầu em gái mình đầy yêu thương. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bước chân đứng dậy, cô nắm chặt tay Akai khỏi ngã. Y đỡ cô đi thay đồ để đến trường, đã gần một tuần cô ở nhà chính rồi: "Azuka sẽ đưa em đi, đừng cố sức quá! Có vấn đề gì gọi ngay cho anh." Biết là sức khỏe của em gái đã tốt lên nhưng y vẫn lo lắng cho cô.
Kagano ôm tim tự hào: "Bạn trai mình có khác!" Akali quay sang nhìn phó chủ tịch Haru chờ ý kiến: "Được, tôi đồng ý. Miwako – senpai thì sao?" Tất nhiên là Haru đồng ý, ghi vào giấy hồ sơ. Udomi thu tất cả lại, cho vào hộp niêm phong rồi khoá cẩn thận. Cô dặn dò với hội học sinh để tránh việc cạnh tranh nội bộ trong trường: "Mọi người không được tiết lộ chuyện này ra ngoài. Như năm ngoái."
Chương 31. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chuyện tiếp theo vô cùng quan trọng: "Còn một việc nữa, năm sau các học sinh năm ba sẽ ra trường, đồng nghĩa hội học sinh sẽ có bốn thành viên phải rời đi là Kyosuke – senpai, Soma – senpai, Udomi – senpai và phó chủ tịch Miwako – senpai. Em cần các tiền bối đề cử một học sinh mới để nhận chức của mình cho hội học sinh năm học sau. Tuy nhiên mọi người hãy chọn người mình thấy xứng đáng với vị trí đó." Chủ tịch Akali phát bốn tờ hồ sơ cho bốn người năm ba. Họ nhận lấy rồi gật đầu. Udomi - senpai là người ghi thông tin vào đầu tiên: "Chị xin đề cử một người lớp 2 – A, là Nami Totaka. Học giỏi, lại thông minh, xuất thân gia đình công chức."
Tới nghĩa trang của gia tộc Ijuin, cả ba để xe ở ngoài rồi đi bộ vào. Akai nhận trách nhiệm lấy gáo và xô nước để dọn mộ sạch sẽ. Cô ngồi xuống trước mộ của bà Sakie: "Mẹ, con tới thăm mẹ đây." Trợ lí Kuroiso đem rửa hai lọ hoa, bỏ những bông hoa cũ đi. Akai và cô phủi sạch lá rụng và dùng nước lau sạch mộ. Đặt hai lọ hoa mới hai bên, Akali để cơm nắm bà nội làm trước mộ của mẹ mình, thắp vài nén hương để xuống. Cả ba chắp tay lại cầu cho mẹ cô ở trên kia sống thật hạnh phúc, "Mẹ, con nhớ mẹ. Giá như con được nhìn thấy mẹ một lần." Cô nghẹn ngào nói, bản thân cũng đã rơi nước mắt. Akai đặt tay lên vai em gái: "Sakie – san, con sẽ yêu thương và chăm sóc Akali phần đời còn lại." (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.