Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 35.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 35.


Lễ hội truyền thống của trường liên cấp St. Lucifer diễn ra trong hai ngày. Sân trường tràn ngập pháo hoa và tiếng ồn của các học sinh tràn đầy tuổi trẻ. Các gian hàng cũng được trang trí lộng lẫy, đặc biệt các gian hàng ẩm thực có tất cả món ăn từ khắp nơi trên thế giới. Có các gian hàng bán đồ lưu niệm, đồ dùng dành cho học sinh, có cả khu giải trí có thưởng. Các thành viên ban kỉ luật báo cáo: "Sân khấu đã xong, ngày mai có thể đưa vào sử dụng ạ." Phó chủ tịch Haru và chủ tịch Akali kiểm tra lại một lần nữa, cặp sinh đôi Ayano chịu trách nghiệm về các loại máy móc cho sân khấu. Các tiết mục văn nghệ do các lớp biểu diễn, nhóm nam Lucifer 7 của trường cũng biểu diễn một tiết mục để ra mắt. Kagano sau khi xong phần việc của mình thì Akali đến: "Đội an ninh đã được bố trí xong chưa?" Kagano giơ ám hiệu với cô: "Đã có mặt ở khắp nơi trên sân trường." Udomi – senpai hứng khởi đi vào trong phòng thay đồ cùng túi quần áo của mình: "Vậy chúng ta cũng nên thay đồ tham gia lễ hội thôi." (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 35. (đọc tại Qidian-VP.com)

Kyosuke và Tony đã thay đồ xong từ lâu, cả hai mặc kimono truyền thống đang bán takoyaki ở quầy hàng của họ. Hai người kiếm thêm tiền tiêu vặt dù bình thường họ giàu sẵn. Nhờ sự điển trai của Tony, các học sinh nữ kéo đến mua đồ ăn ủng hộ cho họ. Cặp song sinh Ayano đã thay đồ xong đi qua, nhìn qua quầy hàng của Kyosuke và Tony: "Đắt hàng thật!"

Trợ lí Kuroiso đã có mặt, thợ trang điểm, thợ làm tóc đã chờ sẵn. Cô ngồi xuống ghế, họ nhanh tay hoá trang cho cô. Trang điểm xong, cô được đeo các loại tóc giả rồi đến cài trang sức. Bộ trang phục đã được mang đến, xa hoa, lộng lẫy, quyền lực là những từ duy nhất miêu tả nó. Trợ lí Kuroiso đi đến đứng trước bộ đồ đó: “"Chủ tịch, cơ thể cô vẫn chưa khoẻ hẳn. Sức nặng của bộ trang phục này rất không tốt cho sức khoẻ của chủ tịch." Cô đứng dậy, đi tới gương lớn: "Không sao đâu. Hãy cho người vào giúp tôi mặc nó." Các nhân viên theo chỉ dẫn của Kuroiso tiến hành mặc cho cô theo đúng quy trình, đúng cách. Mất một quãng thời gian dài, tất cả phụ kiện và các lớp vải áo đều trên người cô, cuối cùng, chiếc mũ vua bằng vàng thật được đặt lên đầu cô. Bộ trang phục trải dài trên mặt đất, thêu hình ba con rồng vàng cực lớn. Màu đen và vàng là chủ đạo của bộ trang phục. Trợ lý Kuroiso cảm thán: "Giống y như bản gốc thưa chủ tịch." Akali được Kuroiso đỡ tay đi ra, cánh cửa mở sang hai bên: "Tôi nên ra ngoài thôi. Để mọi người phải chờ lâu."

Nhân viên phục vụ đưa họ đến bàn trống, Akali ngồi xuống ghế, để túi ở góc bàn, cô tháo khẩu trang xuống thở một cái. Phục vụ mang cho họ hai cốc nước lọc uống trước cùng thực đơn của nhà hàng. Hai người nhận thực đươn xem qua, đây là nhà hàng Nhật nên các món cũng quá quen thuộc với họ. Azuka hỏi cô: "Nee – san, chị muốn ăn gì không? Chị đã không ăn gì lúc sáng rồi." Cô gật đầu, tay lật quyển menu: "Ừ, chị cũng đói rồi, em gọi hộ chị nhé." Azuka quay sang phục vụ, gọi một xuất sushi hảo hạng, một mì ramen truyền thống với chai rượu, nước ép trái cây. Phục vụ nhận đơn của họ rồi báo nhà bếp.

Chương 35.

Cơn mưa lớn bất ngờ đến khiến người đi đường vội vã tìm chỗ trú mưa, dự báo có thể bão lần hai, người dân được khuyên hãy ở trong nhà, hạn chế ra ngoài vì có thể gặp nguy hiểm như giông lốc, gió giật mạnh. Lúc này, Azuka đưa Akali đi mua đồ thì đành phải dừng xe trú tạm trong một nhà hàng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Một bước chạm bầu trời, một bước chạm mặt nước, một bước đầy cao quý, một bước đầy hiên ngang. Các học sinh đều dừng mọi hoạt động dồn ánh mắt kinh ngạc về phía cô. Hội học sinh đang đứng ở quầy hàng của Kyosuke và Tony cũng mắt mở to, biểu cảm vô cùng. Cô thân mang màu vàng đi đến: "Để các khanh phải chờ lâu. Thấy trẫm thế nào?" Kagano hét lên, tới gần cô ngắm nghía: "Cậu uy nghi lắm chủ tịch!" Cặp song sinh nhà Ayano rút máy ảnh ra chụp lia lịa đăng lên diễn đàn trường và SNS tăng lượt tương tác. Furodawa mở điện thoại ra mở tấm hình cô trong bộ trang phục phượng hoàng ở Koushoji so sánh: "Bộ đồ này xem ra còn hoành tráng hơn bộ hôm trước." (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai chị em tiếp tục đi bộ, bác sĩ Hatori và Akai đứng từ xa nhìn hai người một lớn một bé vừa đi vừa cười đùa. Hatori nhìn gương mặt cùng nụ cười của cô, nụ cười đó chứa đựng nhiều điều: "Người như Akali – san không nên thuộc về ai cả." Akai gật đầu: "Sensei nghĩ vậy giống tôi. Con bé xứng đáng sống cuộc sống của bản thân. Cho dù là gia tộc Otori hay Hạ gia thậm chí sống một mình, cũng nên để con bé tự quyết định." Y dụi điếu thuốc vào gạt tàn.

"Miwako – senpai đã thay xong kimono rồi ạ! Chủ tịch, chị định mặc gì đấy? Bọn em rất thích bộ đồ hoàng hậu Võ Tắc Thiên lần trước của chị. Có phải chị sẽ mặc lại lại nó không?" Jiko hào hứng. Akali mỉm cười, cô chỉ nói hai từ: "Đoán xem." Rồi đi vào phòng thay đồ để anh em họ tự đoán.

Có vẻ như cơn bão và mưa chưa thể tạnh bớt được. Họ sẽ phải ngồi lâu đây. Akai ở nhà nhắn tin cho cô, y có vẻ lo lắng, cô trả lời tin nhắn của y. Azuka lấy đũa, thìa lau qua cho cô: "Akai - san ạ?" Cô bấm bấm di động rồi để lên bàn: "Ừ, ngoài nii – san ra ai có thể lo lắng cho chị trong cái thời tiết này." Phục vụ mang món lên, cả hai ăn để lấp đầy dạ dày trống rỗng của mình. Akali cảm thấy ramen của nhà hàng này rất ngon nên muốn gọi thêm một tô mì nữa. Azuka gọi thêm một tô mì ramen nữa cùng ít trứng tương cho cô: "Hiếm khi chị ăn ngon như vậy. Từ khi bệnh tái phát, chị không ăn uống được gì. Chị đã sụt bảy cân trong ba tuần rồi, chị ăn được là tốt, như vậy cơ thể sẽ khoẻ hơn." Phục vụ mang thêm tô ramen nữa cho cô. Chưa bao giờ cô lại ăn ngon miệng như vậy. Akali tìm hỏi bác chủ của quán ăn này, xin số điện thoại để đặt mì về nhà. Chủ quán cũng nhiệt tình, còn giảm giá cho cô khi gọi đặt về bất kì lúc nào.

Trời quang, bão tan, mưa tạnh dần. Azuka đưa cô về cùng hai xuất mì ramen mua thêm. Khi Hatori - sensei biết cô ăn được liền cảm thấy vui lên, ghi thêm vài món ăn giúp cô khoẻ hơn, đồng thời thay đổi đơn thuốc của cô cho phù hợp: "Akali – san, nếu theo tình hình này, bệnh tình của cô sẽ khá lên. Hãy ăn theo thực đơn này và dùng thuốc ạ." Mọi người trong gia tộc cũng mừng khi sức khoẻ cô tốt lên. Ba cô cũng tới thăm thường xuyên, chuyện của hai ba con cô cũng đã được hoà giải khiến ông bà nội cũng yên tâm. Chiều đến, cô không thấy thoải mái khi ở trong phòng, Akyo tới thằng bé nắm tay cô đi dạo quanh hồ: "Nee – san, chị khoẻ hơn chưa?" Cô nhìn thằng bé đầy dịu dàng: "Chị khoẻ hơn rồi Akyo – kun. Việc học của em thì sao?" Akyo hai mắt ngôi sao, khoe thành tích học của mình: "Em được một trăm điểm môn toán và đứng thứ hai của lớp ạ." Lấy tay xoa đầu thằng bé, tự hào: "Akyo – kun giỏi lắm! Chị sẽ thưởng cho em quà." (đọc tại Qidian-VP.com)

Furodawa đi bộ một vòng lễ hội, tới khu của năm nhất thì thấy Satsugi Mino đang đứng bán hàng cho lớp trong bộ kimono xanh. Gương mặt tươi tắn cùng nụ cười, Furodawa tiến tới: "Satsugi – kun." Mino ngước lên, thấy Furodawa liền niềm nở chào: "Senpai, anh muốn mua đồ ủng hộ bọn em không? Bọn em bán kem và bánh nướng." Furodawa gật đầu ngay, ngồi xuống thảm trải, gọi một kem một bánh socola nướng. Lớp 1 – C cảm tạ Mino vì nhờ quen biết thành viên hội học sinh nên đã hút được nhiều khách vào ngồi. Furodawa ăn kem mà Satsugi mang tới: "Mấy đứa sướng nhé! Đông khách kiếm được tiền." Satsugi xuống ngồi cạnh: "Em cảm ơn anh, senpai." Rút từ trong tay áo ra một tờ giấy đưa cho Satsugi, Furodawa ăn bánh nướng. Nhận tờ giấy, cậu hỏi: "Đây là gì vậy ạ?" Furodawa lau tay mình, lau cả miệng: "Cậu đọc đi. Anh cá là cậu sẽ bất ngờ." Từ từ mở nó ra, đọc cẩn thận. Con ngươi ngày càng mở rộng rồi bùng cháy: "Đây là... giấy chuyển đến lớp S." Furodawa nhận li nước từ học sinh khác: "Đúng vậy. Bài kiểm tra vào lớp S của cậu đã được chủ tịch xét duyệt. Học kì hai cậu sẽ được chuyển lên lớp S. Năm sau sẽ nhậm chức phó chủ tịch hội." Im lặng kéo dài, không có phản ứng tiếp theo.

Anh em nhà Ayano mặc Hán phục Trung Quốc, những bộ đồ đẹp đẽ, toát lên thần khí, rồi chạy đi khắp các quầy hàng hóng hớt, vui chơi. Kagano và Matsuda mặc áo dài truyền thống của Việt Nam, họ là cặp đôi đang nổi của trường. Udomi - senpai hôm nay còn đưa bạn gái tới, cả hai tay trong tay với nhau và mặc trang phục của Ấn Độ gọi là Sari đầy màu sặc sỡ, số lượng trang sức trên người họ vừa đẹp, nhìn lóa cả mắt. Kaido cùng Furodawa đến sau, họ mặc hanbok nam của Hàn Quốc. Các học sinh đa phần mặc Kimono, có cả những học sinh ngoại quốc mặc trang phục truyền thống của nước mình đến lễ hội. Akali vẫn đang bận rộng kiểm kê, cô muốn đảm bảo mùa lễ hội trường diễn ra tốt đẹp và an toàn với học sinh trường. Cặp song sinh vui chơi chán chê, chạy tới hỏi đồng thanh: "Chủ tịch, chị không thay đồ sao? Công việc để sau đi, hãy tận hưởng cùng bọn em." Xong giơ xiên kẹo hồ lô trước mặt cô. Akali nhận lấy xiên kẹo hồ lô trong tay họ: "Một lúc nữa chị sẽ ra nhập. Cần có người quản lí lễ hội mà. Đúng rồi, Haru - senpai thay đồ xong chưa thế?"

Matsuda đẩy kính, quan sát cô: "Bộ này cũng là của Võ Tắc Thiên phải không? Lúc bà lên ngôi Hoàng đế lập ra nhà Võ Chu." Akali gật đầu: "Cậu nói đúng đó Matsuda – san." Tony đi ra, đưa xuất bánh takoyaki cho cô: "Em đã chi bao nhiêu vậy? Bộ này nặng vàng đấy." Cô cắn một miếng takoyaki nóng hổi cùng nước chấm chua cay ngọt: "Tiền không quan trọng, quan trọng là đẹp." Nước sốt chảy xuống tay cô, Kaido nhanh tay lấy giấy lau tay cô như một quý ông lịch thiệp: "Để em, không áo chị bẩn mất." Akali nhìn cách Kaido lau tay cho mình, sạch sẽ vô cùng lại còn cẩn thận: "Cảm ơn em."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 35.