Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 36.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 36.


Chương 36.

Tsukume Hime, người phụ nữ từng quan trọng nhất với Ijuin Akabane. Hai người cách nhau có một tuổi, học cùng nhau ở cao trung nhưng đến khi tốt nghiệp mới chính thức hẹn hò. Họ cùng học chung trường đại học nhưng khác khoa, nhưng việc đó không hề ảnh hưởng tình cảm của cả hai. Hime là con gái nhưng lại thích uống rượu và sưu tầm rượu do gia đình có truyền thống làm rượu lâu đời. Akabane cũng được Hime giới thiệu với gia đình, cũng biết uống rượu từ đó. Nhưng, rượu lại là thứ vô tình lấy đi mạng sống của Hime. Akabane hôm đó nhận tin nhắn từ Hime là cô đi ăn tiệc với nhóm bạn cùng khoa nên không về cùng được. Lúc đầu, Akabane hơi lo nhưng cũng khuyên Hime sẽ về nhà sớm. Nào ngờ, Hime đi ăn tiệc đến tối muộn mới về, trên đường về, cô lái xe máy trong tình trạng hơi ngà ngà say và mất lái đâm vào một chiếc xe ô tô tải đang chạy với vận tốc cao. Thế là Tsukumo Hime đã q·ua đ·ời ở tuổi hai mươi.

Li Vermouth vừa để xuống đã hết cạn còn mỗi viên đá. Người đàn ông kia để tiền lại trên bàn rồi đứng dậy đi ra ngoài. Lát sau, Akabane nhìn đồng hồ đeo tay: "Chúng ta nên về thôi anh, muộn rồi." Akai gật đầu, trả tiền ba li rượu rồi đứng dậy lấy áo khoác mặc vào ra về. Một tiếng keng vang lên, Akabane cảm giác mình giẫm lên thứ gì đó, cúi xuống nhặt là một chiếc nhẫn bạc có in hình con rắn rất tinh xảo. Nhìn kĩ thì vòng trong của nhẫn có một dòng chữ: Yakuza Asami. Cất nó vào túi áo, Akabane lên xe, Akai ngồi ghế phụ rồi khởi động xe về nhà chính gia tộc.

Sau đám tang của người yêu, Akabane hối hận vì bản thân đã không tới đón Hime về, đau buồn rất lâu. Rượu uống rất nhiều mặc lời khuyên ngăn của bố mẹ và Akali, phải nhập viện rửa ruột gấp biết bao lần. Azuka lo lắng cho em trai nhưng cũng không kìm được tức giận mà lớn tiếng: "Em đã hai mươi hai tuổi rồi Akabane, đừng vì chuyện của Tsukume Hime mà h·ành h·ạ bản thân tới mức này nữa!" Akali vì không thể đứng ngoài nhìn được mà phải khuyên giải cho Akabane: "Được rồi Azuka, đừng lớn tiếng trong bệnh viện, để chị nói chuyện với Akabane." Cô đẩy Azuka ra ngoài rồi quay vào với Akabane đang nằm trên giường bệnh đầy tiều tụy: "Akabane, chị biết chuyện xảy ra Tsukumo Hime và đó không phải lỗi của em. Cô ấy mất rồi, người mất rồi thì không quay lại được. Em định cứ như vậy mãi sao? Không định sống thay phần của cô ấy sao?" Lời nói của Akali như làm Akabane ngộ ra điều gì đó, hai mắt mở to. Lát sau, cậu vội vã ngồi dậy, nói thầm: "Nee – san, chị nói phải. Em phải sống, sống vì cô ấy, vì mọi người."

Chiếc li sóng sánh ánh nâu cùng viên đá được khắc tròn vừa vặn, hoàn hảo. Akabane đã lâu lắm rồi không uống rượu, lần cuối là cách đây ba năm cùng người phụ nữ quan trọng nhất. Akai biết gương đó, nhấp môi hỏi: "Cậu nhớ tới Hime phải không?" Akabane cười khổ: "Sao anh lúc nào cũng đoán được em đang nghĩ gì thế?" Y đặt li rượu xuống, khửu tay tựa vào mặt bàn: "Anh còn lạ gì cậu nữa? Cậu cai rượu ba năm, hôm nay chịu đi uống cùng anh thì chỉ có thể là nhớ đến Tsukumo Hime."

"Cuối cùng, tôi là Ryochi Jun, phù thuỷ hoàn mỹ của năm ba." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Kỵ sĩ của những nét vẽ nghệ thuật, tôi là Sajo Tatoka."

Màn giới thiệu cũng đã giúp nhóm có thêm tiếng vang, thu hút cả nữ sinh trường khác đến nhờ livestream trên SNS. Kagano thấy các học sinh hơi bùng nổ, nói thầm với Akali: "Thế này liệu có ổn không, đông người ngoài quá!" Akali nói lại vào tai Kagano: "Bảo đội an ninh quản lí họ, đừng để xảy ra chuyện gì." Màn trình diễn của Lucifer 7 bắt đầu, ca khúc mang tên First Day, giai điệu sôi nổi, dễ nghe và tràn đầy sức sống tuổi trẻ. Các thành viên hát không tụt hơi, nhảy đồng đều, phối hợp ăn ý, không có một lỗ hổng nào. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đến lúc rồi." Sajo nói nhỏ với Ryochi khi sắp đến đoạn Rin phải nhảy lên lưng họ rồi làm động tác nhào lộn trên không, đây là thứ tập nhiều lần đã khiến Rin đau chân. Rồi đoạn nhào lộn đến, Rin đã lo lắng, cố hết sức nhảy lên lưng Sajo và Ryochi và nhào lộn. Cả nhóm nín thở khi động tác nhào lộn diễn ra, cuối cùng nó đã thành công kết thúc màn trình diễn trong sự reo hò cổ vũ cùng tiếng vỗ tay nồng nhiệt từ tất cả học sinh trường St. Lucifer và cả hội học sinh. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Hoàng tử của sắc đẹp – Karasuki Yuma." (đọc tại Qidian-VP.com)

Bây giờ, Akabane đã là chủ tịch của tập đoàn Ijuin, gia đình hạnh phúc, cuộc sống sung túc. Tuy nhiên chỉ thiếu một người bạn đời. Đang chìm trong hồi tưởng năm xưa thì một giọng đàn ông đã cắt ngang dòng hồi tưởng của cậu. Đó là một người đàn ông cao lớn, đi đến ngồi ghế cạnh Akabane: "Một li Vermouth." Akai nhìn người đàn ông đó có chút quen mắt cho tới khi nhìn thấy hình xăm con hổ trên tay phải của người đó. Một loạt hình ảnh đi qua đầu y: "Là người của Yakuza." Akabane cũng nhận ra hình xăm đó nhưng không có động tĩnh gì, uống tiếp li rượu của mình. Người đàn ông kia lấy điếu thuốc trong túi áo ra: "Có lửa không?"

"Tôi không h·út t·huốc." Akabane trả lời xong, Akai đưa cho người đó bật lửa của mình, người kia cầm bật lửa của y châm thuốc rồi trả lại. Y cũng rút điếu thuốc ra chấm lửa: "Không cần cảm ơn."

Trong khi đó, Akabane thân là chủ tịch tập đoàn Ijuin, ngày nào cũng bận rộn trăm công ngàn việc, không giây phút nào được nghỉ ngơi nhưng hôm nay bất ngờ lại rảnh rỗi lạ thường. Công việc ít đi liền làm xong cực nhanh và không có cuộc họp hay cuộc gặp mặt đối tác nào. Cũng vì vậy mà Akai cũng không bận gì, y lên gặp Akabane, tới văn phòng gõ cửa, đi vào: "Đi uống chút gì không? Anh em mình hôm nay nhàn rồi." Akabane đồng ý ngay và luôn, đứng dậy mặc áo khoác vào đi theo: "Được, lâu rồi em không uống một li."

Chương 36.

Lễ hội truyền thống ngày thứ hai bắt đầu, các tiết mục văn nghệ đang được biểu diễn cho các học sinh trong trường xem. Nhóm Lucifer 7 đang trang điểm trong phòng học Âm nhạc. Udomi - senpai vỗ vỗ tay hối thúc: "Mọi người nhanh chóng nào. Hôm nay là ngày nhóm ra mắt, tất cả phải hoàn hảo, xuất sắc. Khẩn trương!"

"Mình là em út dễ thương của nhóm, Gori Izami, biệt danh Thỏ Gori."

Vườn hoa vân môn của trường, nơi Akali và Azuka đang dùng bữa trưa. Trợ lí Kuroiso bưng trà đến rồi xin phép vào trong. Các món ăn được nhà bếp làm được mang ra lần lượt. Azuka gắp cho cô miến xúp lơ xanh xào vào bát: "Hôm nay nee – san chịu ăn cùng em." Akali cho một miếng đậu phụ vào miệng: "Không phải ở nhà chúng ta luôn ăn cơm cùng nhau sao?" Nhà bếp mang thêm canh ra cho họ, "Hatori – sensei dặn em phải nhắc chị uống thuốc đúng giờ. Nee – san, rau củ, trứng hay thịt ăn mỗi ngày một ít trong ba bữa." Azuka gắp thêm cà rốt cho cô. Akali thấy vậy, gắp lại cho Azuka miếng trứng cuộn phô mai: "Chị biết mà! Cậu cũng ăn đi, đừng gắp cho mỗi chị nữa." Azuka chắp tay nói: "Vâng, thưa chị đại của em." Hai người tiếp tục, vui vẻ dùng bữa trưa cho tới khi vào giờ học.

"Chào mọi người, tôi là trưởng nhóm Udomi Rin."

Akai đưa Akabane tới quán bar mà Haru làm. Tiếc là buổi chiều Haru không có ca làm nên không gặp được. Nhân viên bartender niềm nở, tay lau chiếc li thuỷ tinh dài: "Akai – san, lại gặp anh rồi, hôm nay anh uống gì?" Akabane thấy quán bar này không tệ, ngồi xuống ghế cạnh Akai. Nhìn xung quanh cũng toàn là người bình thường, xen lẫn vài người mặc đồ cao cấp đang hưởng rượu, "Một Gilmet như mọi khi." Akai nói với nhân viên bartender. Nhân viên bartender gật đầu với y, quay sang hỏi Akabane: "Vâng, còn quý ngài đây?" Akabane trả lời: "Cho tôi một Negroni." Cởi áo khoác đặt lên giá treo, Akabane thở một cái, Akai đã nhận đồ uống của hai người. Akabane nhận li Negroni, uống một ngụm: "Anh lúc nào cũng tới đây?" Akai lắc lắc li rượu của mình: "Thường xuyên tới, có anh dâu cậu làm ở đây." Akabane ho hai cái rồi bình tĩnh lại. Vuốt ngực một cách điềm đạm: "Miwako làm ở đây? Sao giờ anh mới nói?" Y chậm rãi: "Cậu không hỏi thì anh không nói thôi." Akai uống hết li rồi gọi thêm một li nữa uống. Nhân viên bartender cầm cốc lên thu vào: "Akai – san, anh làm tôi tốn chanh quá đấy. Haru - san dặn tôi là bảo anh uống ít thôi." Y xua tay: "Không sao đâu, cậu ấy không biết đâu."

Trưởng nhóm Lucifer 7 và em họ của chị Udomi – Udomi Rin: "Komaro nee – san, bọn em sẽ làm tốt mà. Chị không cần hối thúc đâu." Karasuki Yuma – thành viên nhóm: "Trưởng nhóm, phấn của cậu nhoè rồi." Đang giúp Udomi Rin tô lại phấn. Kintaro Alex – thành viên ngoại quốc, phát trang phục cho từng người một: "Trang phục của nhóm mình tới rồi, xong mọi người thay đồ đi." Sajo Tatoko – thành viên đang thử giày: "Có đôi giày nào cỡ bốn mươi không chị?" Taiyama Kajo – thành viên nhóm chuyên thích làm đẹp cho những người khác: "Để tớ chỉnh tóc cho." Gori Izami – thành viên luôn thích hát đang được Taiyama Kajo sửa tóc: "Cảm ơn. Tớ sẽ tranh thủ thuộc lại lời bài hát." Ryochi Jun, người lớn tuổi nhất nhóm luôn nhanh gọn lẹ: "Nào, anh vào thay đồ đây, các cậu lâu quá đấy."

Ngày đầu tiên của lễ hội truyền thống trường đã kết thúc. Các lớp cũng kiếm được kha khá tiền nhờ bán hàng. Lớp 1 – C đã giành giải nhất dành cho gian hàng bán đồ ăn nhờ kiếm được nhiều tiền nhất trường, "Công của Furodawa – senpai mà lớp mình chiến thắng. Nhất định phải cảm ơn senpai." Cả lớp 1 - C tán thành, cùng làm một chiếc bánh ngọt lớn mang lên văn phòng hội học sinh tặng. Chiếc bánh hai tầng socola rất lớn đặt ở bàn họp của hội sinh. Tony nhìn cái bánh mà cảm thán: "Furodawa – kun sướng ghê. Nổi tiếng rồi." Kagano lấy cơm hộp của mình, mùi thức ăn toả ra: "Các em ấy làm cái bánh hẳn hai tầng. Khỏi phải ăn trưa rồi Jirokichi - san." Matsuda ngửi mùi thơm nức mũi từ hộp cơm của bạn gái mình: "Có thịt heo chiên xù à? Cậu làm món đó hả?" Kagano thấy bạn trai thèm, lấy đũa gắp một miếng đút cho Matsuda ăn: "Chị Natori làm cho đấy. Cậu ăn cùng đi." Hai người họ ngồi dính vào nhau, "Lại là cẩu lương." Cặp sinh đôi và Kaido đồng thanh, ăn nốt xuất mì xào vừa mua ở nhà ăn. Kyosuke và Udomi nhìn mọi người rồi cũng ngồi xuống ăn trưa. Tony có mang theo phần ăn do đầu bếp Pháp riêng làm ở nhà. Furodawa xử lí cái bánh ngọt cùng chai trà xanh với chanh. Kagano dùng bữa xong mới nhận thấy Akali không có mặt ở đây: "Chủ tịch đâu nhỉ?" Matsuda lau miệng trả lời: "Cậu ấy dùng bữa với thầy hiệu trưởng rồi." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Hello, tôi là Kintaro Alex, hoàng tử Anh Quốc của năm hai đây."

"Mọi người có nhớ tôi không? Thần cọ phấn Taiyama Kajo đây!"

MC vừa hết lời, ánh đèn sân khấu tắt, tối sầm cả gian phòng. Đèn sáng rọi vào giữa sân khấu, các thành viên đã lên sân khấu, tay giơ cao: "Chúng tôi là Lucifer 7!" Trong trang phục đẹp và ngoại hình điển trai, cả nhóm được nhận một lượng người hâm mộ là học sinh nữ hét to cổ vũ. Các thành viên lần lượt giới thiệu bản thân:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 36.