Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Hạnh Phúc Đơn Độc
Unknown
Phiên ngoại 1: Ijuin Akali – Otori Daisuke.
Ijuin Akali – Otori Daisuke.
Mùa đông bốn năm trước, khi đó Akali mười bốn tuổi, cô đang trong quá trình chuẩn bị tiếp quản gia tộc thay cho ông nội. Giáng Sinh đã đến, các nơi đều trang trí và tràn ngập màu đỏ, xanh và trắng. Trời vô cùng lạnh, tuyết rơi rất nhiều. Do sức khoẻ của Akali không được tốt nên ông nội không cho phép cô ra ngoài chơi.
"Akali – chan, quà của cháu đây!" Bà nội từ phòng bếp ra đưa cho cô một hộp quà đỏ nơ xanh. Cô nhận lấy và háo hức mở nó ra, đó là một chiếc áo len màu xanh do chính tay bà nội đan, có cả hình bông tuyết trên đó nữa, "Bà nội, cháu thích nó lắm! Cháu yêu bà!" Cô chạy tới ôm bà và tặng bà một nụ hôn ở má. Thế nhưng, không được ra ngoài chơi tuyết khiến Akali cảm thấy buồn chán. Đang ăn bánh ngọt giáng sinh với Azuka thì cô nhận được tin nhắn của Daisuke: Anh đang ở ngoài cổng phụ đợi em, đi chơi Giáng Sinh với anh.
Cô đưa điện thoại cho Akai xem, y hiểu là cô muốn đi chơi nên quyết định bao che cho cô, giúp cô trốn ra ngoài: "Ông nội, con ra nhà phụ thăm mẹ con. Một lát con về." Đây là lí do hoàn hảo nhất để trốn lúc này, ông nội cũng không hề biết y có ý đồ gì liền nói đồng ý, dặn y nhớ mặc thêm áo ấm không bị lạnh. Akali nhận ám hiệu tay của Akai, giả vờ lờ đờ mắt mệt mỏi, xin phép ông bà lên phòng ngủ sớm. Cô vừa vào phòng của mình liền khoá chặt cửa, thay đồ thật ấm rồi chèo qua cửa sổ. Từ ban công tầng hai, phòng cô và mặt đất cách nhau cũng không quá cao, cô nhắm mắt nhảy xuống thì được Akai đỡ lấy. Y mau chóng đưa cô đến cổng phụ. Daisuke đứng chờ ngoài cổng cầm ô che tuyết, Akali mừng khi thấy anh liền chạy nhanh ôm lấy cổ anh, thật ấm quá đi: "Đứng đợi em có bị lạnh không?" Anh để cô xuống: "Có, anh lạnh hết tay rồi!" Daisuke giả vờ run run khiến cô hoảng lên, nắm tay anh thật chặt: "Nắm tay em cho ấm." Anh cúi xuống hôn lên trán cô: "Có em ở bên là anh cảm thấy ấm áp rồi. Chúng ta đi chơi thôi." Mở cửa xe để cô vào trong rồi anh quay sang nói với Akai: "Em sẽ đưa em ấy đi một lúc, anh yên tâm." Akai gật đầu rồi đóng cổng lại, Daisuke lên ghế lái, bánh xe di chuyển đến khu trung tâm thành phố. Họ gửi xe rồi cùng nhau vào trung tâm thương mại, tay trong tay đầy tình cảm và vô cùng ấm áp, Akali nói: "Trông chúng ta cứ như anh em chứ không phải một cặp hôn thê." Anh không nói gì chỉ hôn tay cô. Cả hai quyết định mua áo khoác dày cho mùa đông, Akali chọn chiếc áo khoác màu đen, còn Daisuke thì chọn chiếc màu nâu gạch và chúng có chung một kiểu dáng, "Anh mua giống em thế? Trông như đồ đôi vậy." Lời cô đúng, họ thực sự đã mua đồ đôi. Thế nhưng Akali lúc này chưa dám nói yêu anh, họ đơn thuần đều có tình cảm nhưng đối phương chưa muốn thổ lộ.