"Sao rồi,cô có còn cảm thấy đau ở chỗ nào không đây ?".
Tatsuya nói rồi giải trừ ma thuật gió xung quanh cô gái,công nhận gió là một chiêu rất phù hợp với sức mạnh của cậu.
Cô gái sau khi được tự do ra khỏi vòng tròn,lúc này toàn thân vẫn run rẩy hướng tầm nhìn đến cậu.Phía đằng sau đó,vụ công kích vừa nãy vẫn còn in lại rõ ràng.
Người đang đứng trước mặt cô,bộ vest màu đen đậm lại toả ra ánh sáng trong đâm,mái tóc màu trắng nhẹ theo làn gió đung đưa, gương mặt ấy đã bị che đi một nửa bởi lớp mặt nạ nhưng vẫn không thể che giấu sự đẹp đẽ đến phi lý ấy.
"Ngài... Ngài là Ma Vương sao !?".
"Ờ,ta đang cần một số thuộc hạ nên muốn ngươi làm cánh tay đắc lực đầu tiên của ta !".
"Làm thuộc hạ... Của ngài ? Tôi... Tôi sẽ phải chống lại thế giới ư !?".
Cô gái bối rối hoảng sợ khi bản thân dường như không có cơ hội từ chối.Nếu từ chối chắc chắn người đàn ông này sẽ g·iết cô ngay lập tức.
Mặc dù Tatsuya hoàn toàn không có ý như vậy.
"Ngươi không cần phải chống lại thế giới,kẻ chống lại thế giới là ta.Ngươi chỉ cần làm cánh tay của ta là được !".
"Như vậy có khác gì chống lại thế giới đâu !?".
Những lời nói hệt như nhau của cậu khiến cô gái phải hô to vì chấn động.Ai lại đi nói như một kết quả hệt nhau như vậy chứ.
Chống lại thế giới,đây là điều mà không ai muốn làm cả.
"Nói tóm lại là ngươi không có quyền từ chối,ta là Ma Vương đã ngủ say từ thuở khai thiên lập địa, vừa mới ngủ dậy nên hơi cáu đấy nhé !".
"A... V... Vâng !".
"Ngươi nên biết, cha mẹ ngươi đ·ã c·hết,nếu ngươi không mau chóng có được sức mạnh, ngươi sẽ còn bị nhắm tới bởi nhiều người hơn nữa.Một cuộc sống nhàm chán và nhục nhã như vậy, NGƯƠI CAM TÂM SAO ?".
"Tôi... Tôi !!".
Cô gái bị rối bời tâm trí khi nghe đến những việc này mà phải bất giác theo phản xạ nói những lời ấp úng.
Quả thực gia đình cô đã bị g·iết sạch, giờ cho dù có được thả và trở về,với tuổi tác còn chưa đủ để đảm nhiệm thương đoàn cùng sự yếu đuối về mặt ma pháp,cô nhất định sẽ bị vùi dập bởi những đối thủ của cha mình.
Một viễn cảnh tồi tệ.
Nhưng nếu chống lại cả thế giới,đó còn là một vấn đề tồi tệ hơn.Không một ai có thể chống lại cả thế giới hết,bao gồm cả Ma Vương.
Khung cảnh cô bị g·iết c·hết càng trở nên chân thật hơn.
"Ngươi cứ run rẩy như vậy làm gì hả ? Đằng nào cũng c·hết thì nên c·hết oanh liệt hay là c·hết bởi đám thương gia đó.Quyết định nhanh lên !".
"Tôi... !".
Lại một lần nữa,cô gái lại lâm vào tình trạng đấu tranh nội tâm.
Chỉ khi suy nghĩ,đúng là việc chống lại cả thế giới sẽ có một c·ái c·hết oanh liệt hơn thật.Cho dù có bị bêu đầu đi chăng nữa,chẳng qua là... Không có cách nào mà không c·hết ư.
"Thôi đủ rồi đấy,mất thời gian quá đi mất ! Từ giờ ngươi sẽ làm cánh tay đắc lực của ta,khỏi nói nhiều,ý kiến là ta g·iết ngươi liền !".
"Hế —— !".
Rốt cuộc vẫn là một câu chốt hạ kỳ diệu.
Cô gái ngồi một góc suy sụp vẻ tuyệt vọng,cuộc đời ngắn ngủi của cô sắp xong rồi.
Tatsuya thở dài cay cú,con ả này sao cứ nghi ngờ mãi thế không biết,chưa gì là cậu đã cảm thấy có gì đó không ổn trong thời gian tới rồi.
"Trước tiên ta cứ ban cho ngươi một ít sức mạnh đã,thuộc hạ của ta mà yếu như vậy đúng là mất mặt.Qua đây !".
"V... Vâng !".
Vừa nãy Tatsuya đã đặt nô ấn lên người con nhỏ này nên cô nàng không thể kháng cự mệnh lệnh của cậu được.
Quỳ trước Tatsuya,cô gái ngước lên nhìn cậu.
"Ta đang tìm kiếm bảy con người phù hợp để ban cho những kỹ năng độc nhất Thất Đại Tội.Ngươi sẽ là người đầu tiên nhận sức mạnh này,cho nên ta ban cho ngươi Ngạo Mạn !".
"Thất Đại Tội ? Ngạo Mạn !?".
"Ngươi tên gì ?".
"Tôi... Tôi là Fiorella xin nhận được sự ân sủng này !".
Bàn tay của Tatsuya phát sáng,cậu ban cho cô nàng một kỹ năng độc nhất, Ngạo Mạn.Một kỹ năng cho phép người sở hữu khi kích hoạt sẽ có thể áp đặt quyền lực lên mọi thứ theo sở thích sự ngạo mạn của cô sẽ cho phép cô đứng trên tất cả.
Nhận được sức mạnh,Fiorella thân hình toả sáng rực rỡ,cô có thể cảm nhận thấy lực lượng khủng bố đang tuôn trào trong cơ thể.Nguồn Mana bất tận cùng sự thông hiểu ma pháp tuyệt vời.
"Thật... Thật tuyệt vời !".Fiorella khẽ thốt lên,có được sức mạnh khiến cô vui mừng vô cùng.
Trong một thoáng đó,cô ấy có lẽ đã quên mất bản thân sẽ phải đối đầu với cả thế giới,đây chính là cảm xúc của một kẻ yếu khi mà nhận được quyền lực trong tay.
Nó vừa là sự hi vọng,càng là củng cố tâm trí của người nhận được.
"Có thể tiến hoá nó thành kỹ năng cấp độ Ma Vương hay không,phụ thuộc vào ngươi rồi.Nếu thật có ngày đó, ngươi có thể tự xưng là Ma Vương !".
"C... Cảm ơn ngài rất nhiều !".
Fiorella rơi lệ dập đầu xuống nền đất bởi sự cứu rỗi này.
Nếu c·hết,cô cũng sẽ c·hết thật oanh liệt.
"Tiếp theo ngươi hãy đến Thánh Quốc,thu thập thêm vài thành viên và lập ra một căn cứ bí mật với vỏ bọc gì đó.Điều này ngươi hiểu và dư sức làm nhỉ,chưa kể ta cũng sẽ sớm đến Thánh Quốc nên cứ yên tâm !".
"Tuân lệnh ngài,tôi sẽ cố gắng hết sức !".
"Đừng có sợ,cứ yên tâm rằng kỹ năng độc nhất ta ban cho ngươi rất rất mạnh,không cần phải lo quá đâu ! Ở Thánh Quốc hiện nay đối với ngươi,ngoài Dũng Giả ra,không ai có thể đương đầu.Hãy nhớ lấy điều đó,chỉ cần tập luyện,làm quen với sức mạnh mới,ngươi sẽ hiểu những lời ta nói thôi !".
Tatsuya đỡ cô nàng đứng dậy.
Từ giờ,đây sẽ là thuộc hạ đầu tiên của cậu.
"Vâng ! Tiếp theo ngài sẽ đi đâu ?".
"Ừm,để xem nào ! Ta sẽ đi dạo thế giới một chút,khoảng một tuần sau ta sẽ đến Thánh Quốc !".
"Được,vậy tôi sẽ chờ ngài !".
"Trước đó ngươi cứ kiếm sáu người còn lại để ta ban cho nốt mấy cái kỹ năng Thất Đại Tội còn lại nhé !".
"Vâng !".
Nói rồi,Tatsuya biến mất khỏi nơi này.
Để lại một mình Fiorella đứng ở bên trong rừng đêm,gió lạnh lướt qua khiến cô thấy trầm lặng nhìn về phía ánh trăng tròn.
Với sức mạnh hiện tại,cô hiểu rằng,miễn là cô càng ngạo mạn,cô sẽ càng mạnh,một thứ sức mạnh đứng trên mọi quy luật tồn tại.Cô của hiện tại,đã là một tồn tại mang tính thực thể quyền lực mất rồi.
Nghĩ đến cảnh cha mẹ bị g·iết bởi đám c·ướp b·óc,Fiorella càng trở nên tức giận.
Với kỹ năng của mình,một thanh kiếm toả ra sáng chói quang mang,chặt đứt tất cả mọi thứ trên đời tự dưng xuất hiện trong lòng bàn tay của cô.
Đây là sự ngạo mạn khi cho rằng tất cả phải theo ý của mình,cô muốn có một thanh kiếm quyền lực và nó đã xuất hiện để thoả mãn sự ngạo mạn ấy.Cô đang rất mạnh,rất rất mạnh,quá mạnh.
——Bọn c·ướp trong rừng,tất cả c·hết hết cho ta !
Thế giới vì một ý nghĩ ngạo mạn của người tầm thường là Fiorella mà bắt đầu thoả mãn cho quyền lực ấy.
Bọn c·ướp trong toàn bộ khu rừng,bọn chúng trực tiếp rút dao kiếm trong tay như những kẻ hoảng loạn cuối cùng thời khắc kề vào cổ của chính mình.
—"Tôi... Bị làm sao thế này !".
Rất nhiều những t·ên c·ướp hoang mang thốt lên trong cơn sợ hãi tột độ.
Bọn chúng tự vung kiếm cắt đứt cổ của mình.
Cả khu rừng lớn bỗng chốc trở thành một màn mưa máu,trong cơn gió lạnh thổi vi v·út,mùi máu tanh tưởi làm người ta ghê tởm toả ra khắp nơi.
Bước đi trong nỗi lòng không cách nào nguôi giận,Fiorella thở dài một hơi để bình tĩnh lại.
Cô đã nhận ra một chút nhược điểm của kỹ năng độc nhất của mình,nó có vẻ chưa hoàn thiện cho lắm.Có vài t·ên c·ướp sở hữu khả năng ma thuật cao vẫn có thể chống cự lại quyền lực của cô ở một mức độ nào đó.
Tức là cô vẫn có thể bị ngăn chặn bởi những ma pháp hiện tại.
Hơn nữa,một khi xác định sự ngạo mạn,kỹ năng của cô giống như mặc định duy trì nó,cô không thể cùng lúc có quá nhiều ngạo mạn được.Còn một trạng thái kỹ năng khác là tự do ngạo mạn,chuyên dùng cho phòng thủ,t·ấn c·ông,thao túng này nọ.
Ý là kỹ năng của cô sẽ có hai trạng thái duy trì ngạo mạn và tự do ngạo mạn.
Khá là rắc rối khi không thành thạo nó.
Fiorella lúc này nhẹ nhàng bước đi,cô không còn người thân nào nữa.Chỉ có duy nhất ngài ấy là quan tâm đến mình.
"Ấy ! Quên mất,mình chưa có biết tên ngài ấy !".Fiorella gãi đầu cười khổ bối rối khẽ than.
Vút - !
"Hả,đây là —— ?".
Một vật gì đó bay về phía Fiorella và nó dừng lại trước mặt của cô do cô vẫn duy trì quyền lực của mình,cả thế giới phải theo ý của mình nên nó đã dừng.
Thực tế là nó cũng sẽ dừng ở đó mà thôi.
Đó là một miếng lệnh bài hình tròn với những hoạ tiết rất đẹp màu đen nhánh, những tua rua chỉ màu đỏ rực rỡ,bên trong miếng ngọc bội hai bề mặt đều có dòng chữ "Tatsuya Amura".
Chỉ cần cầm vào nó, Fiorella đã có thể cảm nhận bản thân dường như có thể liên lạc với chủ nhân của mình bất cứ lúc nào.
"Tatsuya Amura ! Là tên của chủ nhân ư ?".Fiorella mỉm cười nói.
Cô cứ như vậy biến mất khỏi chỗ này.
0