Sau giờ học ngày hôm đó,khoảng gần năm giờ chiều.
Tatsuya như đã dự định muốn cắt tóc.
Cậu khi về đến nhà.
"Chị Ueno — san ! Chị giúp em cắt tóc được chứ !?".
"Cậu muốn cắt tóc ư,cậu chủ ! Cậu đã để tóc dài và buộc gọn lên kiểu này nhiều năm rồi mà !".
Chị hầu nữ Ueno Miki chuyên chăm sóc Tatsuya có vẻ bất ngờ.
"Vâng,trông em có vẻ hơi đần nên muốn cắt bớt đi ấy mà !".
"Được rồi,vậy để chị cắt bớt cho nhé !".
Ueno có vẻ đã cầm sẵn cây kéo trên tay rồi.
Nhìn có vẻ hơi kinh dị nhưng Tatsuya mặc kệ,cậu bỏ chiếc kính xuống và nhìn vào chiếc gương trước mắt khi đang ngồi trong công viên ở sân nhà lớn của mình.
"Nghe nói em mới chia tay em gái Saito — chan phải không ?".
"Vâng,thực ra em sớm đã biết sẽ có cái kết như vậy rồi,chỉ là nó đến thật nhanh thôi.Em tẻ nhạt quá mà !".
Hai người vừa trò chuyện và Ueno cắt tóc cho cậu.
Cô nhẹ cắt bỏ những phần đuôi dài,động tác khá tốt do cô từng học làm thợ cắt tóc một thời gian khá lâu trước đây.
"Tuổi học đường là lứa tuổi rất đẹp đó,như chị đây ngay từ ngày xưa đã phải lòng một anh chàng hồi còn học trung học đấy, nhưng chỉ là đơn phương thôi.Như em hiện tại vẫn có thể nắm tay người mình yêu đúng chứ,chị thì chưa từng !".
"Ueno — san !".
Tatsuya liếc nhìn phía sau cô ấy,dường như Ueno đang có vẻ buồn.
Chứng tỏ chị vẫn còn rất thích người con trai đó,đó phải là một chàng trai thế nào mà có thể khiến một người con gái khi đã xa lâu vậy rồi vẫn còn nhung nhớ.
Cậu thấy ghen tị với anh chàng đó,cậu ước bản thân cũng có người con gái nhớ nhung mình như vậy.
"Anh ấy tốt vậy sao ?".
"Eh ! Anh ấy thực sự rất tốt,luôn hoà đồng,luôn suy nghĩ cho bạn bè.Đôi khi chị có vấn đề là anh ấy luôn là người đứng ra giải quyết, thực sự ngầu lắm luôn đấy !".
"Thực sự cô gái tốt như chị Ueno — san mà cũng từ chối,em tự hỏi cô gái đã có được anh trai đó phải là người xảo quyệt như nào đấy !".
"Ha ha ! Thực ra cũng không phải xảo quyệt như vậy đâu,cậu ấy là bạn của chị.Hai đứa bọn chị đã có một cuộc đối đầu công bằng,và chị thua tâm phục khẩu phục !".
"Chà,thực sự là một câu chuyện tình học đường kỳ lạ.Em thấy mấy cái kịch bản này hay chiếu trên mấy bộ Anime lắm nè !".
"Đúng là như vậy nhỉ !".
Ueno mỉm cười đáp.
"Nếu là những nhân vật trong học đường của Anime thì chị nghĩ bản thân là nữ phụ làm nền cho hai diễn viên chính đến với nhau rồi !".
"Vậy em cũng là nam phụ đi !".
Cả hai bật cười sau lời nói này.
Có vẻ hoàn cảnh của cả hai đều tương tự,chỉ khác là Tatsuya đã không còn lưu luyến gì Saito nữa,cậu chỉ tiếc những khoảnh khắc mà bản thân thật sự được vui đó thôi.
Sau khi cắt tóc xong,Tatsuya nhìn lên chiếc gương phản chiếu gương mặt của mình trong đó.
Một vẻ đẹp trai quá hoàn hảo.
Điều này đã khiến cậu phải kinh ngạc tột độ khi thấy bản thân mình trong gương,so với lúc chưa cắt tóc thì đúng là khác một trời một vực.
Đi theo cậu bao lâu nay,Ueno cũng phải hai bàn tay bịt kín miệng không cách nào thốt lên khi cắt xong.
Đây,đây,... Quá vô lý rồi.
"Ủa,em đẹp như vầy sao ?".
"Chị... Chị không biết nhưng thật ảo quá đi !".
Hai người nhìn nhau qua tấm gương phản chiếu kia mà thốt lên.
Tối hôm đó,
Lúc này,Shimizu đang đứng dậy rời khỏi cuộc họp của hội học sinh cho việc bầu cử sắp tới.Đoàn học viên của hội học sinh và thầy cô giáo cũng đứng dậy ra về.
Đối thủ tranh cử của cô,Yuko Hayashi cũng có mặt mà cười một cách đắc chí như thể đã nắm chắc phần thắng trong tay.
Tranh cử sắp bắt đầu trong thời gian tới nhưng Shimizu hoàn toàn không thể nhìn thấy cơ may chiến thắng do cô mới gia nhập hội học sinh không lâu.
——"Này,Shimizu !".
Một tiếng gọi từ phía sau truyền tới.
Hai bóng hình một nam một nữ đi tới,là hội trưởng hội học sinh hiện tại Kimura Toshiro và thư ký của hội học sinh,chị Nana Mori.
"Hội trưởng Kimura ?".
"Em đã có dự tính gì cho cuộc tranh cử chưa,có vẻ Hayashi đang dẫn trước em khá nhiều phiếu bầu đấy !".
"Em chưa tìm thấy cơ hội chiến thắng,có thể... Em sẽ thua !".
"Thua sao ? Vậy những tuyên bố trước đây của em trước toàn thể học sinh của trường khi tuyên bố tranh cử là giả tạo cho oai à ?".
"Em không hề muốn thể hiện gì hết, chỉ là em không biết phải làm gì tiếp theo thôi !".
"Không làm cũng phải cố mà làm,đừng làm những kỳ vọng của mọi người vào em phải đổ sông đổ biển !".
Nói rồi,hội trưởng và thư ký bước qua Shimizu mà rời đi với sự thất vọng hiện rõ.
Shimizu đứng trên hành lang mà cắn môi tức giận,cô không thể chấp nhận rằng bản thân lại đang thất thế hay thậm chí là không biết phải làm gì như thế này.
Thua toàn diện,thua toàn diện,thua toàn diện.
Cô suy sụp khụy xuống nền đất với vẻ mặt tối sầm.
——Cha,mẹ,anh,con năm nay sẽ tranh cử hội trưởng hội học sinh đấy,sáng nay con phát biểu có ngầu không ?
——Trời con gái của tôi giỏi quá.Sáng nay con làm cha mẹ rất tự hào đấy !
——Shimizu — chan có vẻ đang làm rất tốt,chúc mừng em nhé !
——Cảm ơn oni — chan nhé,khi đắc cử em sẽ tìm cách giúp anh g·ian l·ận thi cử !
Từng khoảnh khắc, từng khoảnh khắc tươi đẹp đó bỗng chốc như làn khói,thổi một hơi liền tan tành.
Hai hàng nước mắt của cô lăn dài trên má,muốn khóc cũng không thành tiếng.
Trở về nhà trên chiếc xe sang trọng.
Shimizu chán nản khi nghĩ về những chuyện tương lai sắp diễn ra,chắc là cô sẽ phải nghỉ học cho bớt nhục.
Thật nhục nhã,đối thủ, những người ghét cô sẽ vì lý do này mà đánh sập tinh thần của cô.
Đó sẽ là một cơn ác mộng.
"Tôi về rồi !". Shimizu mở cánh cửa lớn của nhà mình bước vào.
Cô đi tắm và đi ngủ,chẳng còn muốn quan tâm đến bất cứ thứ gì nữa,thâm tâm thầm cầu mong ngày mai sẽ là một ngày tốt lành,không cần phải có những suy nghĩ tiêu cực như này.
Và điều này đã được Tatsuya chứng kiến.
Cậu đứng bên ngoài cửa phòng của đứa em gái mình,trong lòng thấy rất thương cho nó.
Bất quá cậu lực bất tòng tâm.
An ủi không được,đối diện với nó cũng không dám,Tatsuya không thể làm gì tốt cho nó được,cậu không thể.Cậu không tài giỏi như những ảo tưởng thường xuyên rằng mình có siêu năng lực giải quyết tất cả các vấn đề.
Nghĩ vậy,Tatsuya trở về phòng của mình và bắt đầu đi ngủ.
Cậu chỉ cầu mong ngày mai,đứa em gái mình sẽ vui vẻ trở lại,không có buồn như thế vậy nữa.
Để rồi thời gian trôi qua,đến khi Tatsuya chìm vào sâu bên trong giấc ngủ.
Một khoảng không đen tối bao phủ lấy căn phòng vào thời khắc đó,bàn tay sáng chói xuyên qua lớp đen dày đặc trực tiếp chạm đến má của cậu mà vuốt ve nhẹ nhàng.
Thế giới phủ đầy trong hắc vụ và bàn tay kéo thân thể của cậu đi một cách bất chợt.
"Cái gì !?".Tatsuya bừng tỉnh ngồi dậy hét lớn.
Cậu ôm lấy đỉnh đầu của mình mà thở dốc,cảm giác như vừa đi trải nghiệm tàu lượn siêu tốc vậy,buồn nôn vô cùng.
Một cơn ác mộng vừa diễn ra và cậu đã nghĩ là như vậy cho đến khi ——
——"Chào mừng cậu, Tatsuya !".
"Cái !?".
Tatsuya kinh hãi khi nghe được âm vang giọng nói đến từ đâu đó.
Khi ngoảnh mặt lại,cậu nhìn thấy một người con gái xinh đẹp với thân hình vô cùng nóng bỏng đang nhìn chăm chú đến mình,cô ngồi trên một chiếc ghế pha lê tuyệt đẹp,vắt chéo đôi chân để lộ ra cả những vùng n·hạy c·ảm.
Tuy nhiên không chỉ có vậy,xung quanh cậu hiện tại là một khoảng không vô tận với những đám mây phủ kín,an lạc vô cùng.
"Đây là... Đâu ?".
"Đây là thế giới của ta,chào mừng cậu,Tatsuya !".
"Bà... Bà là ai !?".
"Ừm ~ ! Em là Nữ Thần Sáng Thế, Astrielle đó ~ !".
Vẻ thản nhiên mỉm cười khiến cho vạn vật điên đảo bởi sắc đẹp đó hiện ra cùng câu nói giới thiệu thanh lịch.
Tatsuya không cách nào tưởng tượng nổi đây rốt cuộc là mơ hay thực nữa.
Nàng đứng dậy bước đi,làn da trắng mịn cùng đôi chân tuyệt đẹp bước tới,toàn thân nàng chỉ mặc một bộ áo choàng màu trắng rất mỏng,mái tóc cũng có màu y hệt,một cô gái còn trên cả sự hoàn hảo.
Hương thơm từ cô lan trong không gian đến mũi của Tatsuya khiến cậu không cách nào kìm chế nổi.
"Anh không cần sợ như vậy đâu,em triệu hồi anh đến là để anh có cuộc sống như anh mong muốn đó !".
"Gì chứ,triệu hồi ?".
"Vâng, thực ra em thấy mấy cái bọn thần thánh tạp nham rất hay triệu hồi những người đến từ thế giới của anh và các thế giới khác đến Dị Giới giúp họ bảo vệ thế giới nên em thấy mình cũng nên làm như vậy giúp anh làm những gì anh thích !".
"Ế !? Tức là tôi Isekai rồi hả ?".
"Vâng ~ !".
"Ôi trời ơi —— ! Bao nhiêu việc ở nhà sao lại Isekai thế này !".
Tatsuya hét lớn thất vọng não nề.
Cậu đổ sụp xuống nền đất trong sự bối rối của Astrielle.
"A — ! Anh không cần lo đâu,em sẽ ban cho anh khả năng giúp anh được sở hữu tất cả những quyền năng mà anh muốn,làm gì cũng được.Anh có thể tự do đi lại giữa các thế giới mà không gặp vấn đề gì cả !".
"Ớ,còn có thể như vậy ư ?".
"Vâng ~ !".
Astrielle ôm lấy Tatsuya đầy sủng ái,nàng áp cậu vào lồng ngực mềm mại của mình đầy thích thú.
"A ~ ! Ôm anh thật làm em thích quá đi mất !".
"Dừng... Dừng lại đi !".
Tatsuya cảm thấy khó thở yêu cầu Astrielle buông cậu ra nhưng có vẻ cô càng ôm cậu mạnh hơn nữa.
Mãi một lúc lâu âu yếm và hôn lấy hôn để đủ kiểu xong thì cô ấy mới buông cậu ra.
"Vậy bây giờ tôi phải làm gì ?".
"Anh cứ sống theo những gì anh thích thôi,em sẽ luôn quan sát và đến với anh bất cứ lúc nào anh muốn !".
Astrielle mỉm cười đáp.
Một vẻ đẹp xua tan mọi nỗi lo trên đời.
"Cô... Sao cô lại tốt với tôi như vậy ?".
"Vì sao ư... Vì em yêu anh !".
Nói rồi,thế giới đối với Tatsuya dần trở nên mờ nhạt,dần dần,dần dần cậu chìm vào trong giấc ngủ thêm một lần nữa.
Để rồi mở mắt ra,cậu thấy bản thân vẫn ở trên giường,vẫn là căn phòng cũ,vẫn đang có nệm êm bên cạnh.
Một giấc mơ kỳ lạ.
Tatsuya mơ màng nhắm mắt lại muốn ngủ tiếp.
[ Chủ nhân không dậy sao ? ]
"Oái !!".
Cậu giật mình hô lớn khi tự nhiên có cái giọng con gái kỳ lạ từ đâu vang lên.
Khi nhìn kỹ lại thì cậu thấy có một cái bảng hệ thống xuất hiện trước mắt mình.Một cái hệ thống ư.
[ Em là hầu gái của Nữ Thần Sáng Thế,từ nay theo lệnh của ngài ấy sẽ giúp đỡ ngài trong quá trình ngài tiếp nhận sức mạnh ]
"Gì chứ,giấc mơ là thật à ?".
[ Đó là thật,không phải mơ ]
Tatsuya vui mừng vô cùng,thật không thể tin được.
Suốt cả đêm ngày hôm đó,cậu đã cùng hệ thống trò chuyện suốt để tìm hiểu về thế giới này.
0