Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 20: bí ẩn về hồ ly
"Vậy các vị vào đây để tìm yêu thú cho Hành La sao?" Ngôn Vu hỏi, tò mò về mục đích của họ. Hành La có vẻ như cần một yêu thú phù hợp với hệ ám, và việc Ngọc Dung có một yêu thú thuộc hệ ánh sáng cũng gợi ý về sự chuẩn bị của họ trong việc tìm kiếm.
Những bước chân chậm rãi tiến vào một vùng đầy bí ẩn, nơi ánh sáng trở nên mờ ảo và những âm thanh kỳ lạ bắt đầu vang vọng từ xa...
Khi mọi chuyện đã ổn thỏa, Hành La cảm ơn nhóm vì sự phối hợp xuất sắc, và tất cả đều thở phào nhẹ nhõm, Hành La chuẩn bị tiếp tục tìm kiếm yêu thú cho Ngôn Vu để báo đáp.
Thạch Anh vừa quay sang Ngôn Vu, ánh mắt đầy lo lắng: "Ta thì có yêu thú rồi, nhưng ngươi thì sao?"
Tuy nhiên, Hành La nhắc nhở mọi người phải cẩn trọng, vì những con sóc bay ám hệ này sở hữu một thuật pháp rất lợi hại. Thuật pháp của chúng có thể gây ra ảo giác mà không dễ gì lay tỉnh được, làm cho đối thủ rơi vào trạng thái mê muội.
Cả hai tiếp tục quan sát, chờ đợi thời cơ hoàn hảo để tiếp cận con hồ ly con kỳ lạ này.
Ngôn Vu vừa nghe xong thì sắc mặt biến đổi, hốt hoảng đáp: "Không xong!"
Ngôn Vu gật đầu đồng ý mà không cần suy nghĩ.
Hành La cũng rất thoải mái, không chút che giấu, gật đầu: "Chính là."
Khi nhóm đã chuẩn bị xong, họ từ từ tiếp cận ổ sóc ám hệ. Con non và những con sóc khác không có vẻ cảnh giác ngay lập tức. Nhóm lén lút di chuyển đến gần, từng người giữ vị trí của mình, chờ đợi tín hiệu của Hành La. Khi Hành La xác nhận rằng tất cả đã sẵn sàng, nhóm đồng loạt tấn công.
Hai người liền rón rén ẩn núp, cẩn thận tiến đến gần con hồ ly con. Với sự giúp đỡ của Ngôn Vu, Thạch Anh dễ dàng tiếp cận nó mà không làm nó hoảng sợ. Cảm nhận được sự gắn kết, Thạch Anh nhẹ nhàng đặt tay lên đầu con hồ ly, khẽ truyền linh lực vào.
Hai người bọn họ quyết định tìm một yêu thú cho Ngôn Vu, nên tiếp tục tiến sâu hơn vào trung tâm khu rừng. Nhưng trong lúc mải mê khám phá, cả hai vô thức quên mất lời trưởng lão dặn dò: không nên đi vào quá sâu bên trong rừng bạc ngàn.
Sâu bên trong trung tâm rừng bạc ngàn, Ngôn Vu và Thạch Anh đang ẩn mình trong một bụi cây rậm rạp. Cả hai đều cẩn thận không gây ra bất kỳ tiếng động nào, ánh mắt dõi theo một con hồ ly con xinh đẹp đang tung tăng trong khu vực.
Tiểu Tiểu bị con Hỏa Long đuổi chạy đến chỗ Ngôn Vu và Thạch Anh. Mặc dù khu rừng không bị thiêu rụi, nhưng Hỏa Long bò dưới đất với sức mạnh khủng khiếp, không bay như những con rồng hệ Phong hay Thủy. Mỗi khi bò chân của nó khiến cây cối trong rừng xiêu vẹo, đổ rạp, tạo ra một con đường tan hoang phía sau.
Khu vực mà Ngôn Vu và Thạch Anh đang đi vào là một vùng đầy những yêu thú ám hệ, ma quái. Ánh sáng trở nên mờ ảo, và không khí xung quanh dày đặc sự u ám và bí ẩn. Thạch Anh cảm thấy sợ hãi, nép mình phía sau Ngôn Vu, ánh mắt không rời khỏi những bóng hình kỳ quái đang lướt qua.
Ngôn Vu sử dụng kỹ năng băng hệ để tạo ra những cột băng vững chắc, bẫy lũ sóc trong khu vực đã được chắn. Thạch Anh kích hoạt các bẫy, khiến một số con sóc bị mắc kẹt và không thể di chuyển. Ngọc Dung duy trì lớp ánh sáng bảo vệ, đồng thời sử dụng con sóc hệ ánh sáng để làm giảm hiệu ứng của các kỹ năng ám hệ từ lũ sóc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngôn Vu chấp tay và nói: "Hai vị, cũng đến đây sao?" Nhớ lại lúc trận chiến, Hành La cũng là một ám hệ, Ngôn Vu thể hiện sự thân thiện.
Chương 20: bí ẩn về hồ ly
"Vậy thì tùy ngươi," Ngôn Vu nói nhẹ nhàng. "Nếu ngươi đã quyết, chúng ta hãy thử tiếp cận nó."
Sau đó, bốn người tổ đội và đi sâu vào bên trong. Không lâu sau, họ phát hiện một ổ sóc ám hệ đang ăn hạt dẻ, chúng không có vẻ gì là cảnh giác. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hành La thì sử dụng kỹ năng ám hệ của mình để tấn công những con sóc còn lại, làm cho chúng trở nên hỗn loạn và khó kiểm soát. Với sự phối hợp nhịp nhàng và sự chuẩn bị kỹ lưỡng, nhóm bốn người đã thành công bắt được con non của lũ sóc ám hệ mà không bị tổn thất đáng kể.
Ngôn Vu vội truyền âm cho Tiểu Tiểu: "Khi chúng ta vào rừng bạc ngàn, các trưởng lão đã đưa cho mỗi người một tấm bùa truyền tống. Đệ mau sử dụng nó, nhanh lên!"
Thạch Anh, đứng bên cạnh Ngôn Vu, sử dụng năng lực hệ thổ của mình để tạo ra các lớp chắn đất và đá, gia cố thêm khu vực xung quanh, và đặt các bẫy ngầm. Những bẫy này không chỉ nhằm làm chậm bước tiến của lũ sóc mà còn tạo ra các khe hở để nhóm có thể tấn công từ các góc bất ngờ.
Ngôn Vu nhìn về phía Ngọc Dung, thấy trên tay nàng là một con sóc bay màu vàng nhạt, có vẻ như thuộc hệ ánh sáng, phù hợp với chủ nhân của nó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thạch Anh lo lắng hỏi: "Đó là Tiểu Tiểu phải không?"
Thạch Anh khẽ gật đầu, ánh mắt không rời khỏi con hồ ly: "Ta chưa từng thấy hồ ly nào có màu lông như vậy. Nó hẳn là một giống loài đặc biệt."
Ngôn Vu nhìn Thạch Anh rồi ra dấu im lặng: "Đừng để nó phát hiện, chúng ta cần đợi thêm chút nữa để chắc chắn rằng nó không có mẹ hoặc bầy đàn gần đây."
Hành La gật đầu đáp: "Đúng vậy." Dù trong trận chiến, họ đã gặp nhau, nhưng không có thù hằn gì với Ngôn Vu. Vì vậy, không khí giữa bốn người vẫn rất hòa nhã và thân thiện. (đọc tại Qidian-VP.com)
Con hồ ly con dường như cảm nhận được sự an toàn và không hề phản kháng. Chỉ trong chốc lát, khế ước giữa Thạch Anh và hồ ly con đã được ký kết một cách thuận lợi. Một ánh sáng nhẹ nhàng phát ra từ tay Thạch Anh và giữa trán con hồ ly, đánh dấu sự liên kết giữa hai bên.
Bốn người bắt đầu triển khai kế hoạch một cách cẩn thận và nhanh chóng. Ngôn Vu đứng ở một khoảng cách an toàn, tay vẫy một cánh tay và tạo ra những tấm băng dày đặc, kết hợp với kỹ năng băng hệ của mình để làm giảm khả năng di chuyển của lũ sóc ám hệ và tạo ra một lớp chắn vững chắc. Băng của Ngôn Vu không chỉ tạo ra chướng ngại vật vật lý mà còn làm mờ tầm nhìn, giúp che giấu sự di chuyển của nhóm.
Hành La, người đã am hiểu về các yêu thú ám hệ, giữ vai trò quan trọng trong việc quan sát và phân tích hành vi của lũ sóc. Hắn cẩn thận chỉ đạo từng bước, nhắc nhở nhóm về các phương pháp tấn công và phòng thủ, đồng thời chuẩn bị cho bất kỳ thay đổi nào trong chiến thuật của lũ sóc.
Tình cờ, họ gặp cặp đôi đạo lữ Ngọc Dung và Hành La cũng đang ở đây, vẻ mặt lo lắng không kém. Cả bốn người nhìn nhau, sự ngạc nhiên và lo lắng hiện rõ trong ánh mắt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiểu Tiểu xé lá bùa, lập tức được truyền tống trở về tông môn. Hỏa Long mẹ không thấy Tiểu Tiểu nữa, chỉ có thể gầm rống lên một tiếng đầy phẫn nộ, sau đó lặng lẽ bỏ đi.
Thạch Anh cảm thấy một loại cảm giác rất thân thiết và kỳ lạ với con hồ ly con này. Mặc dù cậu có hơi đần độn, nhưng cảm giác đó lại quá mãnh liệt để cậu có thể bỏ qua. Nhìn Ngôn Vu, Thạch Anh nói với giọng chắc nịch: "Ta muốn nó."
Thật ra, Ngôn Vu không quá bận tâm hay tranh giành việc ký khế ước với bất kỳ yêu thú nào. Dù biết rõ con hồ ly kia là một giống loài hiếm có, hắn vẫn không hề có ý định cạnh tranh với Thạch Anh. Với hắn, yêu thú là tùy duyên, nếu Thạch Anh cảm thấy gắn kết với con hồ ly này, hắn sẵn lòng để Thạch Anh có nó.
Con hồ ly này khác biệt hoàn toàn so với những con khác trong bầy. Bộ lông của nó không phải là màu trắng thông thường mà lại có màu hồng nhạt, óng ánh dưới ánh nắng xuyên qua tán lá, trông vô cùng đáng yêu và thu hút.
Tiểu Tiểu nghe vậy liền lục tìm bùa truyền tống trong túi trữ vật, lòng dạ rối bời, còn phía sau lưng, tiếng gầm của Hỏa Long ngày càng gần hơn.
Ngôn Vu vừa mở miệng định trả lời thì bỗng dưng cả hai nghe thấy tiếng ầm ầm vang lên từ phía xa, như có thứ gì đó khổng lồ đang lao tới. Tiếng động càng lúc càng lớn, làm cho mặt đất rung chuyển.
Ngôn Vu và Thạch Anh thở phào nhẹ nhõm, nhìn nhau lắc lắc đầu, vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ.
Ngôn Vu cũng gật đầu, đồng tình với mục đích của họ.
Ngôn Vu đáp nhẹ nhàng: "Đúng vậy, nếu chúng ta có thể bắt được nó, sẽ là một thu hoạch lớn."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.