Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 6: Nhiệm vụ hệ thống ban bố.
Thí nghiệm kết thúc, nhận định đã có, Phùng Nguyên tiếp theo đó ngoài việc ăn ngủ ra thì không còn gì để làm.
Ôn Nhất Thiên c·hết, Ôn gia xáo trộn, một kẻ đần ở rể sao tránh nổi tai kiếp, chắc chắn sẽ trở thành cái đích chúng nhân nhắm vào hãm hại. Hiện tại, hắn cơm nước không lo, tất cả là nhờ Ôn Nhất Thiên làm chủ, ông ta c·hết đi, mộng một đời sống thảnh thơi của hắn coi như đi tong.
Đối với nhiệm vụ đầu tiên hệ thống ban xuống, Phùng Nguyên có c·hết cũng không làm.
Hắn trước lấy ra Hắc Y Vũ Dạ đặt ở trên giường, lại lấy tấm nệm dày đắp lên, sau đó viện cớ đi dạo, đi ra khoảng cách xa nhất có thể, rồi nhấn vào ô vuông vật phẩm. Kết quả, không chút trễ nải Hắc Y Vũ Dạ đã bị thu hồi vào hệ thống.
Nếu không phải vì gìn giữ hình tượng một Phùng Nguyên đần độn, không hiểu chuyện, hắn đã sớm tìm cách chinh phục trái tim mỹ nhân.
Một ngày nữa lại qua, ánh trăng bị che khuất bởi tầng mây dày. Phùng Nguyên trong phòng không ngủ mà trang bị toàn thân những vật phẩm hệ thống cho trước đó, chuẩn bị đi làm đại sự.
Linh Nhi dọn dẹp chuẩn bị lui xuống, thấy Phùng Nguyên sặc sụa bèn tiến tới vỗ lưng hắn, miệng nhỏ hờn trách: "Đến cả uống nước cũng không uống xong, cô gia cứ thế làm người ta không hết lo."
Nhìn bảng hệ thống, trông về cái nhiệm vụ, Phùng Nguyên lại thầm hận. Vì muốn về sau an ổn, hắn đã cắn răng chịu đựng, giả ngu giả ngốc, bỏ luôn cơ hội chiếm trái tim người đẹp. Nào ngờ hệ thống hư hỏng đã đành, giờ còn muốn kéo hắn đi làm chuyện bất nhân, bất nghĩa.
Hồi chiều hôm qua, hắn hiếu kỳ đã đi thử theo hướng mũi tên chỉ dẫn, sử dụng Tiềm Long Thuật ẩn nấp qua mặt đám hạ nhân, cuối cùng tới được bức tường bao quanh Ôn phủ.
Thật quá đáng tiếc!
Phùng Nguyên khinh thường Ôn Nguyệt Mai trong lòng, tay cầm ly trà trên bàn nhấp một hơi thì bên tai bỗng ting lên một tiếng, bảng thông báo hệ thống đột ngột hiện lên trước mắt, ngắn gọn ghi:
Những ngày sau càng không muốn nhắc tới làm gì, hắn ăn, uống, ngủ nghỉ, dạo chơi. Thậm chí chỉ cần mở miệng nói chuyện, hệ thống đều sẽ lấy cớ cho quay thưởng. Phần thưởng đa phần màu trắng, màu vàng có một món, màu đỏ ngoài Tiềm Long Thuật ra còn trúng thêm được một món khác.
Lúc này đây Phùng Nguyên mới chăm chú phân tích, phát hiện ra điểm cực lạ, mũi tên từ khi xuất hiện đến giờ đều không có đổi hướng qua. Chỉ cần là hắn bất động, mũi tên dẫn đường cũng sẽ đứng yên. Mặc cho hắn bất động trong bao lâu, mũi tên vẫn cố chấp không động đậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Qua thêm mấy lần làm thử, Phùng Nguyên đã có nhận định, ở bất kỳ khoảng cách nào vật phẩm đều có thể ngay lập tức thu hồi.
Chương 6: Nhiệm vụ hệ thống ban bố.
Lo thì lo nhưng chẳng thể nghĩ nhiều, Phùng Nguyên chính là buông xuôi, muốn mặc kệ tất cả. Hệ thống dám đưa đồ tới hắn liền không ngần ngại nhận, dẫu sao không nhận không được, đã không có lựa chọn, vậy còn có cái gì để sợ.
Ôn phủ to nhỏ, chia làm ba khu vực chính yếu, trước là đại sảnh đón khách gần ngay cổng chính, sau cùng là hậu viện nơi gia quyến cùng hạ nhân ở lại, hắn cũng đang ở ngay chỗ này. Phần giữa bao quanh bởi tòa kiến trúc rộng lớn, gọi là khu nhà chính, nơi mà Ôn Nhất Thiên cùng vợ con ông ta sinh hoạt.
Chuẩn bị hoàn tất, Phùng Nguyên nhìn mình trước sau trong gương mà thầm tiếc nuối. Toàn thân hắn một màu đen cực chất, oái oăm cái mặt nạ che đi nửa gương mặt lại là màu trắng tinh.
Theo lý, hệ thống muốn hắn g·iết Ôn Nhất Thiên nên hướng mũi tên đến khu vực trung tâm Ôn phủ mới đúng. Nhưng không, hướng mũi chỉ lại hướng ra phía ngoài, là hướng ra ngoài phủ Ôn gia mà chỉ đường.
Phùng Nguyên bỏ qua những suy nghĩ bâng quơ, tập trung tinh thần vào thí nghiệm tính năng mới còn đang dang dở.
Nói không làm liền không làm, một ngày cứ thế trôi qua. Đến sáng hôm sau, Linh Nhi như mọi ngày tới lau mặt, vệ sinh cá nhân cho hắn, sau đó dọn lên một bàn đồ ăn sáng.
Từ đó trở đi, mặc cho Phùng Nguyên ngốc nghếch vẫn luôn chờ đợi, nhưng gã chưa từng gặp lại Ôn Nguyệt Mai thêm lần nào khác. Giờ bảo hắn đi khen ngợi cô ta? Có thấy được mặt cô ta đâu mà đi khen với chả ngợi.
Món ăn hôm nay nhiều hơn so với bình thường, điểm tâm thì trông rất bắt mắt.
Phùng Nguyên đang uống không kịp chuẩn bị liền bị sặc đến tận não, miệng ho khan liên tục.
Linh Nhi khựa tay, mặt hơi sắc đỏ, nhìn về Phùng Nguyên kinh ngạc hỏi: "Ai dạy cô gia nói mấy lời nịnh hót đó."
Lúc đó một phần lo sợ Linh Nhi tìm hắn không thấy nên mới không dám đi tiếp. Một phần nghĩ Ôn Nhất Thiên, Ôn gia gia chủ, công vụ bề bộn, không ở trong phủ cũng thường thường không có gì lạ.
Phùng Nguyên gật gật coi như nghe hiểu, nhưng thâm tâm chẳng chút nào tán đồng, hắn ở Ôn phủ đã hơn một tháng, lại được mấy lần gặp qua Ôn Nguyệt Mai? Đêm tân hôn gặp mặt tính là một lần, hôm sau theo lễ dâng trà cho song thân đôi bên tính thêm một lần nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
[Nhiệm vụ hệ thống: G·i·ế·t Ôn gia chủ, Ôn Nhất Thiên.] (đọc tại Qidian-VP.com)
Phùng Nguyên nghe Linh Nhi nói, sâu trong đáy mắt hiện tinh quang, hắn hơi khép hờ bờ mi che giấu, ngờ nghệch gật đầu cho qua chuyện sau đó dùng bữa.
Phùng Nguyên giả vờ như không hiểu, đầu ngiêng hết cỡ qua một bên, Linh Nhi phì cười chỉnh đầu hắn lại, lên tiếng răn dạy: "Mấy lời nịnh hót này, cô gia không nên nói với tiểu tỳ, như vậy không tốt đâu. Cô gia phải nói với tiểu thư ấy, có hiểu không?"
Cho đến một hôm, hệ thống xảy ra bất thường, không cho quay thường nữa. Theo Phùng Nguyên thấy, chắc là hết lý do để đưa thưởng rồi, đến cả thở cũng được cho quay thưởng thì hệ thống còn có lý do nào để cho đồ xuống nữa chứ.
Phùng Nguyên luyến tiếc trông bóng lưng Linh Nhi khuất dạng mà không khỏi tặc lưỡi. Linh Nhi so mị lực với con đàn bà Ôn Nguyệt Mai kia thì không sánh bằng, nhưng cũng tính phong tình vạn chủng, sắc nước hương trời, lại thêm nhu mì đáng yêu, tuổi xuân sắc tròn hai cái bát giai, làm hắn thèm muốn nhỏ dãi.
Từ đó Phùng Nguyên xác định, Ôn Nhất Thiên ở đầu bên kia không có di chuyển, song Ôn Nhất Thiên từ kinh đô về phủ không có khả năng không di chuyển, càng ở trong Ôn phủ không có đi lại.
Vào lúc hắn dùng bữa xong, Linh Nhi tiếp tục dọn chén dĩa trên bàn, Phùng Nguyên nhìn Linh Nhi dọn dẹp, ngón tay uyển chuyển thanh thoát, lòng sinh tà tâm, nổi ý trêu ghẹo, lắp bắp nói: "Linh Nhi tỷ tỷ... thật.. thật đẹp!"
Thấy Phùng Nguyên đã không sao nữa, Linh Nhi mới xoa xoa đầu cô gia rồi mang khay để đồ ăn thừa ra ngoài. Trước khi đi, Linh Nhi khẽ cắn môi dưới, nhìn về Phùng Nguyên một thoáng như có tâm tư.
Không chỉ có thông báo, hệ thống còn ân cần hiện lên mũi tên chỉ đường. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phùng Nguyên thầm nghĩ từ giờ sẽ được bình an, tuy nhiên hắn vẫn có một loại dự cảm chẳng lành. Sau mấy ngày, cuối cùng dự cảm của hắn đã đúng, hệ thống yên hơi lặng tiếng đã có động tĩnh trở lại.
Ôn Nhất Thiên là ai? Là hắn nhạc phụ đại nhân, là trụ cột Ôn gia, cũng là trụ cột tương lai an nhàn của y.
Hệ thống xảy ra vấn đề có chút lớn, chứ đời nào ban xuống nhiều như vậy đồ vật cho kí chủ mà lại không cần hồi đáp!
Mặt nạ này tên là Bạch Diện, một món vật phẩm màu đỏ khác trong lúc hắn ngáp dài được hệ thống ban cho quay thưởng, quay trúng được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thế nhưng sáng hôm nay Linh Nhi nói Ôn Nhất Thiên đã từ kinh thành hồi phủ, có điều hướng mũi tên chỉ dẫn lại không có xê dịch, vẫn muốn dẫn hắn ra ngoài.
Hắn tất nhiên không có ý định g·iết Ôn Nhất Thiên, cái trụ cột bình an của hắn làm sao g·iết được. Chỉ là Phùng Nguyên thấy điểm bất thường, theo hướng mũi tên hệ thống chỉ dẫn có điều sai sai.
Bạch Diện không chỉ có tác dụng che đi diện mạo, không cho người tra xét, bất kể tu vi đối phương hơn hắn bao nhiêu cũng vô pháp nhìn ngó. Nó còn có tác dụng giúp người đeo tăng lên tầm quan sát, cùng khả năng phản xạ.
Phùng Nguyên cho rằng hệ thống gặp lỗi, có điều không thể loại trừ những khả năng khác, nên Phùng Nguyên mới chờ tới trời tối, quyết tâm đi thăm dò, tìm tòi thực hư.
Suốt ngày quay thưởng, ăn không ngồi rồi cũng có đồ tốt đến tay, Phùng Nguyên không những không vui, lòng lại càng lo lắng không yên.
Qua một hồi, Phùng Nguyên bình tĩnh trở lại, ngừng đi cơn ho, gượng gạo cười trừ, mặt đần không nói gì cứ ngơ ngơ ngồi yên.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.