Hệ Thống Thiên Ngoại Chi Ma
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 19: Thân gửi Phương Nguyên
Bạch Ngưng Băng đi vào đến nửa hang, Phương Nguyên thế này mới đi theo vào.
Thiếu nữ gương mặt xinh đẹp, như tiên nữ hạ phàm. Nàng sở hữu máy tóc trắng, từng sợi tóc dài như thủy tinh thả xuống ngang eo. Đôi con ngươi màu lam, giống như lấp lánh tinh quang.
Lúc mới đầu, thậm chí nàng từng bị nhiễm phòng hàn, suốt mấy ngày đều không đi nổi. Cả hai vì vậy buộc phải dừng lại, còn là một tay Phương Nguyên chăm nàng lúc ốm.
- Phương Chính gần đây cũng có chút trưởng thành a, cư nhiên còn biết tính kế ta nữa. Ha, định để lại cái đuôi về ta và Tiểu Thiên cho Phương Nguyên, cũng xem như đây là một nước cờ hay, nhưng là, ngươi có phải đã xem thường ta hay không vậy? Cảm thấy ta không có phát hiện suy nghĩ của ngươi đâu?
Cho nên, dù có mạo hiểm, Phương Chính cũng muốn thử mạo hiểm một lần.
Nội dung bên trên bức thư khá đơn giản, dòng đầu tiên là bốn chữ "thân gửi Phương Nguyên".
Mà cuối thư còn có chữ ký và tên của người viết, đương nhiên chính là Phương Chính.
Phương Nguyên lập tức thúc giục địa thính nhục nhĩ thảo, cẩn thận lắng nghe.
Sau đó là trình bày nội dung, đại loại là thấy Phương Nguyên đáng thương, lưu lạc thiên nhai nhưng cổ trùng lại không đủ, cho nên để lại ba con cổ là phạn đại thảo cổ, khiêu khiêu thảo và tiêu lôi đậu mẫu cổ cho Phương Nguyên mượn. Đồng thời yêu cầu Phương Nguyên ký tên vào tờ giấy nợ đã chuẩn bị, sau này gặp lại giao cho chủ nợ.
Ngọn núi có phần tĩnh lặng, nhưng vẫn có thể cảm nhận được sinh cơ bừng bừng.
Phương Niệm Dung hét khẽ, nhưng là Phương Chính chỉ nhìn nàng một chút, sau đó đổi chủ đề nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Nơi này rốt cuộc có thứ gì? Nhìn như thế nào đi nữa thì đây cũng chỉ là một ngoạn núi hoang.
Phương Nguyên từng nghĩ đến việc Phương Chính có thể cũng đi tới Bạch Cốt sơn, cũng từng nghĩ Phương Chính sẽ tới nơi trước, thậm chí đã nghĩ là đôi bên có thể gặp mặt. Nhưng là hắn chưa từng nghĩ đến, Phương Chính cư nhiên lại biết được Phương Nguyên sẽ đi qua chỗ bản thân đã đi, còn vì vậy mà để lại cổ trùng.
Hai người này chính là Phương Nguyên và Bạch Ngưng Băng.
- Chúng ta có thể ở lại đây.
Đây là một việc rất đổi gian nan, vận khí tốt thì đỡ chút, vận khí không tốt rất có khát năng bị đàn cốt thú ngàn vạn còn vây g·iết cũng nói không chừng.
Trong suốt một tháng có hơn này, Bạch Ngưng Băng ngày càng trở nên thuần thục, trầm mặt ít nói hơn khi còn ở Thanh Mao sơn. Dù sao trên cả đường đi, nàng cũng đã ăn qua ít nhiều đau khổ.
Cả một tòa núi lớn cao v·út đều chỉ có một màu trắng của sương.
Bạch Ngưng Băng cũng nhìn thấy, hơi nhìn Phương Nguyên một cái liền cẩn thận tiếp cận.
Dù vậy, Phương Nguyên cũng tuyệt đối không thể bỏ lại Bạch Ngưng Băng. Hắn hiện tại chỉ là nhất chuyển cổ sư, nếu không có Bạch Ngưng Băng tu vi tam chuyển, trong nơi núi rừng này, Phương Nguyên chắc chắn cũng phải táng mạng nhưng thường.
Trong không gian linh mệnh.
- Nếu trước khi Phương Nguyên tới mà không tìm được, vậy chỉ đành bỏ qua nơi này, chạy đi đến mục tiêu tiếp theo.
- Ùm, vậy để ta phối hợp chút, ngoan ngoãn làm một tên không biết gì vậy.
Mặc dù hắn không nghe thấy âm thanh của sinh vật sống nào trong phạm vi ba trăm bước quanh hang, nhưng khi tiếp cận, hai người vẫn rất cẩn thận bước từng bước một. Đợi đến khi cách miệng hang chừng ba bước, cả hai liên dừng lại.
Mà nói đến vận khí, Phương Chính thật sự cảm thấy vận khí của mình rất đổi không xong, mặc dù buff tăng khí vận vẫn còn trên người hắn, thậm chí từ cộng năm đã chuyển thành cộng mười. Nhưng mà khí vận gốc của hắn bây giờ chỉ có hai, có thể nói là khá đen đủi so với người khác.
- Như thế nào?
Phương Nguyên biết rõ, Phương Chính tuyệt đối không phải là loại người ngây thơ như vậy. Chính xác mà nói, Phương Chính biết Phương Nguyên tuyệt đối không ký giấy nợ, nhưng vẫn như cũ làm như vậy. Phương Chính làm vậy, rõ ràng là có dụng ý nào đó, nhưng mà Phương Nguyên nhất thời cũng không nghĩ ra đó là cái gì.
Cả hai đi qua một tán cây, từ xa xa nhìn thấy một cái hang động. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lạc Hành một ngón tay hơi chạm môi, mỉm cười thích thú.
- Không ngờ đệ đệ của ngươi lại ngây thơ như vậy. Hắn như thế nào cảm thấy ngươi sẽ thành thật ký giấy nợ?
- Ta đương nhiên biết cái này. Ta chính là muốn hỏi mục đích của ngươi kìa.
- Phương Nguyên, ngươi cũng đến xem đi!
Mà không, Phương Chính thậm chí tự tin gạch bỏ hai từ cảm thấy đi luôn cũng được, có thay thế bằng hai từ chắc chắn cũng chẳng sao.
Phương Nguyên chỉ cảm thấy, hành động này giống như một loại tính hiệu nào đó, muốn truyền đạt cái gì đó đến với Phương Nguyên hắn.
Chương 19: Thân gửi Phương Nguyên
Giữa núi rừng, hai thiếu niên một nam một nữ cùng nhau đi tới. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bạch Ngưng Băng hơi mang cười, quay đầu nhìn Phương Nguyên. Phương Nguyên lúc này cũng đi đến gần, nhìn qua nội dung bên trên tờ giấy, bản thân Phương Nguyên cũng không khỏi kinh ngạc.
Nhưng nay, Phương Chính không giống Phương Nguyên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bạch Ngưng Băng nói, đem những thứ trong hốc đá lấy ra.
Bạch Ngưng Băng một bên quan sát một lúc, nhỏ giọng hỏi.
Thứ nhất hắn không gặp Bách gia, không thể học theo Phương Nguyên xảo trá lừa gạt để họ mở đường. Muốn đi, hắn phải dựa vào thực lực của hắn và ba người bên cạnh, không ngừng mở đường đi tới.
- Đúng như nội du·ng t·hư. Đây là phạn đại thảo cổ, tiêu lôi đậu mẫu cổ, còn có khiêu khiêu thảo. Ngoài ra, đây còn có giấy nợ.
Bạch Ngưng Băng nhìn Phương Nguyên, không khỏi cười nhạo Phương Chính.
Hắn nhận ra nét chữ, không thể nghi ngờ đúng là chữ của Phương Chính. Chỉ là Phương Nguyên ngàn tính vạn tính, cũng không tính đến trường hợp này.
Bạch Cốt sơn nguy hiểm trùng trùng, nhưng thú thật thì Phương Chính không biết nó nguy hiểm cỡ nào.
Mà bản thân Phương Chính bên ngoài, đã thuận lợi đi tới phụ cận Bạch Cốt sơn.
Mặc dù tình hình nghiêm trọng là vậy, nhưng mà thú thật thì Phương Chính cũng chẳng nở bỏ qua. Cho dù không có con cổ trùng chân truyền cuối cùng, những thu hoạch khác cũng rất có giá trị. Chỉ riêng cổ phương luyện chế được ghi chép lại, chờ dù Phương Chính không dùng cũng có thể lấy làm tham khảo, hoặc bán cho hệ thống đổi nguyên điểm cũng rất tốt.
Phương Chính thở dài trong lòng, bắt đầu bước chân lên Bạch Cốt sơn.
Phương Nguyên đáp, đi ra khỏi bụi cây.
- Thì đây chính là một ngọn núi hoang mà.
Trong hốc đá, nàng tìm thấy ba con cổ trùng cùng một cuộn giấy. Mà trên tờ giấy dán trên vách, nàng nhìn thấy hai cái tên quen thuộc đến chán ghét.
- Ân, giấy nợ bị xé rồi!
Phương Chính dời tầm mắt về phía Phương Niệm Dung, nói một câu hết sức hiển nhiên. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Cốt thú trên núi rất nhiều, chiến lực lại tốt, mà nơi ta muốn tới lại tập trùng tương đối nhiều. Bằng vào thực lực của ba người bọn ta e gần cũng phải nửa tháng có ngoài, vô cùng mạo hiểm mới tới được. Cho nên tiếp theo phải xem vào năng lực của Phương Niệm Dung ngươi rồi.
- Trên núi có cốt thú, cốt thảo và cổ trùng cốt đạo.
Trong nguyên tác, Phương Nguyên xảo trá khiến Bách gia phải bỏ ra nhân lực mở đường cho hắn, cho nên hắn không gặp trắc trở gì cũng đi tới được hang động có truyền thừa.
Ánh mắt của hắn hơi mị lại, trong đầu nhảy lên một vài cái chủ ý.
Đứng ở trong hang, hắn đảo mắt đánh giá một vòng, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở một góc phía cuối hang. Ở đó, hắn nhìn thấy một cái hốc đá do người khác cố ý đào ra, bên trong có một số thứ nhưng vì khoảng cách nên hắn không nhìn rõ là gì. Bên trên hốc đá, Phương Nguyên nhìn thấy một tờ giấy được dán lên, bên trên tờ giấy viết một vài thứ gì đó.
Phương Chính nhỏ giọng nói, đưa mắt nhìn lên trên núi. Tầm mắt của hắn lúc này bị bao phủ bởi một màu trắng của xương.
Hang động không quá sâu, lại trống trải, đứng từ ngoài cửa nhìn vào cũng có thể bao quát gần hết. Nhưng Phương Nguyên tính tình cẩn thận, cho dù khả năng có bẩy là rất thấp nhưng hắn vẫn không muốn mạo hiểm.
Phương Chính hiện tại còn chưa biết, chính mình muốn để Phương Nguyên biết đến Lạc Hành và Tiểu Thiên, lại kích phát cái đầu của Lạc Hành nhảy số liên tục, trí tưởng tượng càng là chấp cánh bay cao bay xa.
Thiếu niên vẻ ngoài bình thường, chỉ được tính là ưu tú. Hắn có một đầu tóc dài đen mượt thả xuống bên eo. Đôi còn ngươi đen tuyền, sâu thẳm như vực sâu.
Phương Nguyên nhìn về phía Bạch Ngưng Băng, Bạch Ngưng Băng hiểu ý, chậm rãi đi trước thăm dò.
Phương Nguyên là người trùng sinh, hắn có năm trăm năm kinh nghiệm, một chút gió sương không là gì với hắn. Nhưng Bạch Ngưng Băng thì khác, nàng là thiên tài gia tộc, làm gì chịu qua cảnh uống gió nằm sương bao giờ.
Phương Nguyên nhìn xem, mày không khỏi cau lại.
Giấy nợ vốn là giấy do giấy cổ làm ra, một khi bị xé bỏ, giấy cổ sẽ có cảm ứng. Mà giấy cổ lại là cổ trùng của Lạc Hành, bên trong nó có ý chí của hắn sống nhờ, cho nên loại cảm ứng này hắn cũng cảm nhận được.
Bạch Cốt sơn không có người, nhưng lại sống rất nhiều cốt thú, cổ trùng cốt đạo. Có thể nó là sinh vật cũng rất phong phú, ngay cả cây cỏ cũng có, chỉ là thực vật ở đây cũng đều là xương cốt.
Phương Nguyên nhìn thoáng qua, đem bọn chúng lấy tới tay. Hắn trước tiên luyện hóa ba con cổ, sau đó nhìn qua giấy nợ, nhưng lại không ký mà đem giấy nợ xé ra, bức thư cũng bị hắn lấy xuống, chờ đến lúc đốt lửa liền đem bọn chúng tiêu hủy.
---
Từ sau khi rời khỏi Thanh Mao sơn đến nay, hai người kết bạn mà đi. Tuy không phải là gian nan trắc trở, nhưng cũng không phải là nhẹ nhàng thư thả.
Lạc Hành đang ngồi xem những tư liệu tu hành mình mua từ hệ thống, đột nhiên trong lòng truyền đến một chút cảm.
Nhưng mà khổ nổi, nguyên tác từng nói thoáng qua rằng cốt thú tập trung nhiều ở sau núi. Còn nhiều như thế nào thì có trời mới biết, Phương Chính cảm thấy chính lão tác giả tiền bối cũng chẳng biết chính xác như thế nào.
- Từ chỗ này, nguy hiểm liền tăng lên nhiều lần.
Cho nên, Phương Nguyên dẫn dắt, Bạch Ngưng Băng chiến đấu, cứ như vậy mà đi tới ngày hôm nay.
Phương Nguyên từ chối cho ý kiến, đi thu xếp chỗ ngồi một chút.
Phương Niệm Dung chuyển đời tầm mắt từ trên ngọn núi sang ngươi Phương Chính. Nàng nghĩ mãi cũng không ra nguyên nhân, nhưng Phương Chính lại vẫn luôn không có trả lời nàng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.