Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 70: Lôi đạo đại sư

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 70: Lôi đạo đại sư


Nhưng Phương Chính đã cảm giác được, họa đạo đại sư đã không còn xa nữa, hắn cảm thấy chỉ cần dùng tay đẩy một cái, bức tường cản trở này sẽ bị phá nát.

Bất quá đây là nói cổ sư từ ngũ chuyển trở xuống. Còn về lục chuyển, cổ sư tu hành tới lục chuyển lưu phái chủ tu của họ đều là cảnh giới đại sư hoặc cao hơn, tuyệt đối không có thấp hơn.

Muốn mạnh hơn, vậy phải tăng lên tu vi, kinh nghiệm chiến đấu, hiểu biết về cổ trùng.

Đây chính là vạn người không có một. Là thiên tài của thiên tài.

Mà hôm nay, một trận lôi minh cuồng oanh lạm tạc ở diễn võ trường không chỉ đánh nát bối sơn cóc cùng sân đấu, còn đem bức tường cản trở của lôi đạo tạc vụn. Khiến Phương Chính buông lỏng cảnh giới, chính thức trở thành lôi đạo đại sư.

Cảnh giới đại sư, là đem cổ trùng vận dụng đến mức nghệ thuật, thoát li bình thường. Đạt tới cảnh giới này, bất kể là cổ trùng nào của lưu phái đó, chỉ cần vào tay là có thể vận dụng ngay. Đạt tới cảnh giới này, có thể nói là vạn người không có một, thường chỉ có mấy lão quái mới có hi hữu một hai người.

Nhớ đến có một bộ phim như vậy, Tần Phong liền không khỏi nghĩ.

Này cũng còn phải cảm ở Tiểu Thiên. Không gian linh mệnh có thể tăng tốc độ chảy. Cực hạn là một so một vạn, tức một ngày bên ngoài tương đương hai mươi bảy năm bốn tháng bên trong.

Từ thời điểm rời khỏi Bạch Cốt sơn, Lạc Hành đã dùng đến tộc chảy này, cho đến hiện tại đã qua hơn năm tháng, cho dù chia đôi cũng còn hai tháng mười lăm ngày, tính ra là tầm hai ngàn năm.

Đạt tới chuẩn đại sư, thông thường chỉ có tinh anh, số lượng cũng thật thưa thớt.

Phương Chính có thể nhìn thấy cảnh giới đại sư đang thông qua cái lỗ nhỏ trên tường vẫy tay với mình, nhưng lại không có cách nào đạp đổ bức tường để nắm lấy cái tay đó.

Mà Thanh Thư và Dược Hồng thì không giống vậy, cho tới hiện tại, hai người còn chưa có được một cái sát chiêu nào.

Dù gì ở chung lâu ngày, hai linh hồn cũng làm được đồng tâm đồng ý rồi. Có thể nói ngoại bản thân ra, người hiểu họ nhất chỉ có đối phương.

- Vậy trong lúc một người bên trong tu hành, người còn lại bên ngoài phụ trách trao đổi đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Còn về cấp bậc chuẩn tông sư trở lên, chỉ có thể tìm trong cổ sư lục chuyển trở lên, tạm thời cũng không cần nói tới.

Năm người Phương Chính, Phương Niệm Dung, Thanh Thư, Dược Hồng, Tần Phong về tới chỗ thuê sau, liền đồng nhất phân chia ra, tự về phòng mình, cái gì đều không nói.

Mà trong lúc những người khác tìm cách mạnh hơn, Tần Phong lại đang nhặt nhạnh lại thế giới quan của mình.

Có sự trợ giúp này, chỉ cần hai người chăm chỉ cố gắng, tứ chuyển cũng không phải là xa.

Phương Niệm Dung suy nghĩ rất lâu, cuối cùng vẫn là tự hỏi chính mình một câu như vậy.

Mà trong lúc này, Phương Chính lại đang ở trong phòng mình, im lặng kiềm chế kích động trong lòng mình.

Dược Hồng đang giữ thất hương tửu trùng, cho nên trong không khiếu của nàng có không ít hoa ngân chân nguyên của cao giai. Thanh Thư lại đang thông qua cốt nhục đoàn viên tu hành, cho nên trong không khiếu có hơn phân nữa là tuyết ngân chân nguyên Phương Chính rót vào.

Sau trận chiến vừa rồi, Phương Chính được lợi rất nhiều, không phải về danh tiếng hay vật chất, mà là về mặt cảnh giới tu hành.

- Tốt. Còn lại nô đạo, kim đạo, mộc đạo, viêm đạo, thổ đạo năm lưu phái. Khi có lưu phái nào thành tựu đại sư, liền chọn trong bọn chúng thay vào. Nhưng nô đạo sẽ do ta phụ trách.

Nhưng Phương Chính biết mình không phải thiên tài. Tuy hắn cũng có điểm thông minh, học nhanh hiểu nhanh, học một biết hai, nhưng không phải là thiên tài.

Một cổ sư chuyên tu một loại lưu phái, dùng cổ trùng lợi hại, sát chiêu lợi hại cũng chỉ là tăng chiến lực về lượng. Nhưng chỉ cần có tri thức về lưu phái đó, tri thức mỗi một lần tăng lên, đều là đem chiến lực tăng lên về chất. Làm ít được nhiều, thắng qua vô số lần luyện tập cổ trùng.

Tần Phong tự dằn vặt chính mình trong suy nghĩ này, cuối cùng đột nhiên nhớ tới một bộ phim ma pháp thiếu nữ hắn từng xem. Nhân vật chính từ đầu rất yếu ớt, mãi cho đến khi đồng bạn vì bảo vệ mình mà lần lượt ngã xuống, nhân vật này mới bộc phát sức mạnh ra ngoài.

- Mộc, viêm hai lưu phái, ta nghĩ nên trao đổi với đại ca cùng nhị tỷ. Nghe ý kiến của người khác hữu ích hơn tự nghĩ. Vừa hay trợ giúp hai người họ.

Phương Chính tu hành tri thức của rất nhiều lưu phái, tính đến này, hắn đã tu hành qua họa đạo, lôi đạo, trí đạo, hồn đạo, luyện đạo, vận đạo, tín đạo, nô đạo, trụ đạo, tinh đạo, kim đạo, mộc đạo, thủy đạo, viêm đạo, thổ đạo tổng cộng mười lăm lưu phái. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Ta có nên khiêu chiến Lạc Hành?

Cảnh giới được phân chia thành năm cấp bậc lớn, từ thấp đến cao là phổ thông, đại sư, tông sư, đại tông sư, cuối cùng là vô thượng đại tông sư. Ở giữa còn có chuẩn đại sư, chuẩn tông sư, chuẩn đại tông sư và chuẩn vô thượng đại tông sư.

Khác với tu hành không khiếu gọi là tu vi, tu hành tri thức được gọi là cảnh giới.

Phương Chính từ khi khai khiếu tới nay, nhiều nhất cũng chỉ mới bốn năm. Nhưng trong tay hắn có không ít sát chiêu.

Với ngần ấy thời gian, dù ngươi có là kẻ ngốc cũng có thể đập thành kẻ ngốc có hiểu biết.

Nhưng muốn thật sự lớn mạnh, vậy thì phải kết hợp cổ trùng, phát minh sát chiêu.

- Làm như vậy đi.

Thông qua việc lần này, bốn người Phương Niệm Dung, Thanh Thư, Dược Hồng, Tần Phong hoàn toàn thấu hiểu được bản thân còn nhiều thiếu sót, mong muốn cải thiện.

Phương Niệm Dung nghĩ, nếu mình lên tiếng nhờ giúp đỡ, Phương Chính có phải cũng sẽ hết lòng giúp nàng?

- Trụ đạo, tinh đạo, tín đạo, thủy đạo giao lại cho ta đi.

Mà nói tới sát chiêu, Thanh Thư với Dược Hồng càng không thể không phục Phương Chính.

Họa đạo sát chiêu thì không cần bàn, bởi trước mắt Phương Chính chỉ có sát chiêu dùng cho một lần, là loại hàng tiêu hao, nói là một cái thủ đoạn nhỏ cũng được. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 70: Lôi đạo đại sư

Phương Niệm Dung cũng có một cái sát chiêu từng dùng qua ở diễn võ trường, gọi là phong điệp. Khi thúc giục, toàn bộ mặt sân sẽ bị bao trùm bởi rất nhiều bươm bướm khí, trong đẹp mắt vô cùng. Cánh bướm có thể bay nhanh, cũng có thể chao luyện, cánh có thể sắt như đao, cũng có thể bạo tạc. Cũng là một dạng quần công.

Thanh Thư và Dược Hồng bởi vì là đồng hành chân chính của Phương Chính, định sẵn sẽ theo chân Phương Chính cho tới khi c·hết. Hai người bọn họ biết, nếu không nhanh chóng mạnh lên, chỉ có thể là hai quả tạ kéo chân sau của Phương Chính.

Muốn tìm người có thể cùng nàng rèn luyện, vậy chỉ có thể quay về Tiên Hạc Môn, chỉ có như vậy mới có thể rèn luyện chiến đấu mà không sợ bị đối phương g·iết. Còn như diễn võ trường, mười trận chắc chỉ bằng kinh nghiệm một trận mà thôi.

Nếu nghĩ như vậy, liền thấy Phương Chính có vai trò là đá mài đao, là bước đệm đầu tiên trên đường quật khởi của Tần Phong hắn.

Về phía Phương Niệm Dung, nàng hiện tại đang rất đau đầu không biết làm sao để tăng kinh nghiệm chiến đấu. Tu vi quá cao, người có thể trực tiếp đối đầu liền quá ít. Mà kinh nghiệm quá thấp, cùng cảnh giới nàng nhất định đánh không lại.

Mỗi lưu phái đều được hắn tìm hiểu chuyên sâu, toàn bộ đều vượt qua cảnh giới chuẩn đại sư. Nhưng khiến Phương Chính buồn phiền là, toàn bộ đều bị kẹt lại trước cảnh giới đại sư một bức tường mỏng.

Muốn tăng chiến lực ngoài tu vi, kinh nghiệm, cổ trùng ra, quan trọng nhất vẫn là tri thức.

Bất qua ngoài Phương Niệm Dung ra, cũng không ai biết cụ thể sát chiêu này cần những con cổ trùng nào. Ngay cả Phương Chính cũng chỉ có thể biết trung tâm sát chiêu là tứ chuyển phong điệp cổ, mà phong điệp cổ lại vốn là cổ trùng di động chứ không phải t·ấn c·ông.

Hiểu biết về cổ trùng, vậy chỉ có thể nói là quen tay hay việc.

Nhưng mà cái này cũng thật xa xôi đi. Hiện tại cảnh giới họa đạo của hắn còn chưa đi tới đại sư nữa là.

Lôi đạo sát chiêu Phương Chính có hai cái, một là tốc kiếm, hai là sát chiêu vừa dùng trên diễn võ trường.

Tần Phong cần tổ hợp lại cổ trùng nhưng không đủ nguyên thạch, Phương Chính liền đem nguyên thạch cho Tần Phong mượn. Hiện tại Tần Phong còn nợ Phương Chính ba ngàn khối nguyên thạch chưa có trả xong.

Mười chín tuổi, lôi đạo đại sư.

Còn sát chiêu dùng ở diễn võ trường, do Phương Chính quá lười, cho nên còn chưa có đặt tên. Cho đến hiện tại hắn cũng chỉ dùng qua có hai lần.

- Ha ha, tu hành lâu như vậy, tu hành nhiều lưu phái như vậy, cuối cùng cũng có một lưu phái đột phá bình cảnh, đạt tới cảnh giới đại sư a.

Phương Chính trong lòng nàng thật sự rất lợi hại, lại chưa từng keo kiệt. Không nói tới Thanh Thư và Dược Hồng, nhìn Tần Phong xem, chỉ vì chỉ đường cho Phương Chính có một lần mà trở thành bạn, trở thành bạn rồi liền được Phương Chính giúp đỡ hết mình.

Tốc kiếm Phương Chính dùng qua khi còn ở Thanh Mao sơn, lúc gặp lôi quan đầu lang. Tốc kiếm lấy kiếm ảnh cổ, điện tích cổ, điện tương cổ cùng một con cổ trùng phòng ngự dựng thành. Trước đây Phương Chính dùng quân lam nguyệt, hiện tại hắn có lôi giáp cổ thay thế.

Phương Chính ngồi xếp bằng trên giường, hai linh hồn lại đang thống nhất phân chia tu hành.

Đây cũng có khả năng đi, trong thế giới anime, thông thường nhân vật chính xuất hiện không phải luôn là người mạnh nhất, mà là gặp mạnh càng mạnh, cuối cùng thành người mạnh nhất. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cho nên, hiện tại hai người quyết định tự thành lập sát chiêu cho riêng mình.

Nếu để người ngoài biết, mấy gia tộc ở Nam Cương còn không phải chạy tới tìm hắn để mời chào? Nếu tới Trung Châu, Phương Chính có thể thoải mái tham gia vào bất kì môn phái nào trong thập đại cổ phái.

Đổi lại là Bạch Ngưng Băng, Thiết Nhược Nam đám thiên tài học một biết mười này, sợ chừng đã làm đến tông sư, thậm chí đại tông sư cảnh rồi.

- Tiếp theo, ta sẽ ngừng tu hành lưu phái mới, mà tập trung đưa những lưu phái đã có lên đại sư. Bắt đầu từ họa đạo, trí đạo, hồn đạo, luyện đạo và vận đạo.

Còn về vô thượng đại tông sư, vậy thì miễn bàn đi, toàn bộ cổ giới, từ cổ chí kim cũng lác đác không có mấy. Top năm mươi miễn cưỡng có thể, nhưng sợ là top một trăm vẫn còn trống đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lạc Hành là nhân vật chính, mình chỉ là bạn hữu nhân vật chính.

Không chỉ vậy, Phương Chính còn hết lòng dẫn dắt Tần Phong, dạy võ, phụ trợ luyện tập, làm đá mày đao cho Tần Phong.

Những thứ này đều là bề nổi, Thanh Thư và Dược Hồng cảm thấy Phương Chính chắc chắn vần còn đang ẩn giấu không ít sát chiêu. Nhưng cho dù không có, với độ tuổi của Phương Chính, làm được như vậy đã là thiên tài trăm năm hiếm thấy rồi.

Chẳng lẽ trong tương lai Phương Chính sẽ vì bảo vệ hắn mà c·hết, hoặc là bị phế, đến lúc đó hắn sẽ bộc phát tiềm năng, vì Phương Chính trả thù.

Dù sao cả hai chia sẽ tri thức với nhau, một người đạt được, hai người cùng hưởng. Cho nên tùy theo năng lực mà tiến hành phân chia.

Nhưng dù nghĩ như vậy, hắn lại cảm thấy có điểm không cam lòng.

Phàm là cổ sư, đều ở cảnh giới phổ thông.

Kinh nghiệm chiến đấu, cái này liền đơn giản hơn một chút, dựa vào diễn võ trường, muốn đánh bao nhiêu không được?

Tư chất cùng tu vi có cao đi nữa, cũng muốn qua không nổi cảnh giới đại sư.

Phương Chính không dựa vào cái gọi là thiên phú, hắn dựa vào là thời gian. Dùng thời gian và kiên trì, từng chút một đập ra cảnh giới đại sư.

Khí phong luân của Tần Phong chính là một sát chiêu, lấy hải nạp cổ, phong đao cổ, khí luân cổ ba con nhị chuyển hợp thành. Uy lực so với ban đầu cao hơn gấp đôi, tích lực cũng ngắn lại một phần tư thời gian so với khi dùng một mình hải nạp cổ.

Tu vi muốn tăng cần phải kiên trì ôn dưỡng. Có thất hương tửu trùng, có cốt nhục đoàn viên, cả hai nhất định có thể nhanh chóng lên tới tam chuyển đỉnh phong. Không nói đâu xa, hiện tại cả hai người đã là tam chuyển trung giai.

Cổ tu có rất nhiều lưu phái, mỗi lưu phái bát đại uyên thăm, dùng cả đời cũng khôn hiểu hết.

Nhưng vì như vậy, mục đích nhỏ nhoi trước mắt của Phương Chính, chính là đem họa đạo đẩy lên cảnh giới vô thượng đại tông sư.

Phương Chính trong lòng mừng như điên, thiếu chút nữa là muốn đ·ốt p·háo ăn mừng, cũng may là hắn kiềm lại được.

Đây chính là ý nghĩ cứ quanh quẫn trong đầu Tần Phong.

Thanh Thư và Dược Hồng đều hiểu rõ uy năng của sát chiêu, bọn họ đã tự mình chứng kiến qua.

Tri thức là sức mạnh, là căn cơ cọi nguồn của sức mạnh.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 70: Lôi đạo đại sư