Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 154: Tiếp quản phúc địa

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 154: Tiếp quản phúc địa


Phương Chính tỏa vẻ đã biết, liền không để ý mà chuyển qua hỏi về tin tức liên quan đến Tam Xoa sơn, sau đó nhắc nhỡ bọn họ vài câu.

Phương Chính lúc này đang ở tầng năm, tầng cao nhất của cung điện.

Thanh Thư cảm thán, Dược Hồng lại nghi hoặc.

Phương Chính hơi nhướng mày, nhưng rất nhanh cũng biết lí do.

Phương Chính không cho ý kiến, tiếp tục đánh giá xung quanh.

- Được, ta đưa ngài đi.

Dược Hồng phát hiện dị thường, nhưng không vội mở mắt. Nàng trước tiên ổn định lại chân nguyên, sau đó mới rút ra tinh thần, mở mắt.

Phương Chính viết: "Tạm thời ta chưa thể trở về. Nhưng nếu tin tức Tam Vương truyền thừa mở ra truyền tới Thương gia thành liền lập tức thông báo cho ta. Ngoài ra, chú ý phía Phương Nguyên. Nếu Phương Nguyên rút khỏi diễn võ trường, liền đi mua ba loại cổ trùng ta nói qua trước đó. Ngoài ra, đại ca, ngươi trong thời gian này luyện tập luyện cổ một chút, có thể gọi Tần Phong cùng làm. Nhị tỷ cứ như cũ học cách oanh tạc là được. Tin tức về Tam Vương truyền thừa tuyệt đối đừng truyền ra ngoài, ít nhất là không thể từ chúng ta truyền ra."

Cho nên có hỏi cũng vô dụng, Phương Chính mà muốn nói đã sớm nói rồi. Bởi vì Phương Chính hoàn toàn có thể đoán ra bọn họ thắc mắc cái gì. Cho nên nếu Phương Chính muốn nói, hắn sẽ chủ động tạo cơ hội để có thể cũng họ trò chuyện.

Cứ như vậy, hai người lại tiếp tục tu hành.

- Sao vậy?

Mà bên Phương Chính, Phương Chính đem giấy bút thu vào, sau đó đem một cái danh sách vừa mới viết xong đi ra khỏi phòng tìm địa linh. Địa linh cũng không khó tìm, Phương Chính chỉ cần gọi một tiếng thì dù nó có ở bất cứ chỗ nào cũng sẽ có thể lập tức đi tới bên cạnh hắn.

Phương Chính lúc này lại nói.

- Chỉ là không biết đệ ấy lấy tin tức từ đâu, còn cụ thể tới như vậy?

Nó xem qua một lần, vẻ mặt có chút ủ rủ đáp.

Trong phòng có giường, có bồ đoàn, có bàn, có ghế. Vấn đề là toàn bộ đều có họa tiết hình rồng, có màu đỏ xoan mạ hoàng kim, nhìn qua tuy không chói mắt, nhưng lại cho người ta cảm giác rất kì quái.

Dược Hồng kêu khẽ, châu đầu lại cùng Thanh Thư đọc tin.

Địa linh không biết nói dối, đây là chắc chắn, cho nên Phương Chính hoàn toàn tin tưởng lời nó nói.

- Địa linh, phúc địa này gọi là gì?

Đối diện ghế ngồi là một cánh cửa rộng mở, từ trong có thể nhìn ta bên ngoài, bao quát được rất nhiều nơi trong phúc địa.

Phương Chính thở ra một hơi nhẹ nhõm, thế này mới đi vào phòng đóng cửa lại.

- Khi lão ta còn sống, chắc không phải tự nhận là Đồ Thiên Tiên Quân đâu nhỉ?

Phương Chính nhìn thấy bày biện chỗ này, cảm thấy không biết phải nói gì.

- Không sao, đem những con có tới cho ta là được, còn lại ta sẽ tự nghĩ cách.

- Tốt quá.

- Nơi này có những loại cổ trùng này không? Ta cần dùng.

Mặc dù nơi này là phúc địa, cách biệt với bên ngoài, nhưng nếu địa linh không cấm thì vẫn có thể truyền tin ra ngoài. Mà Phương Chính là chủ nhân phúc địa, hắn làm cái gì đều được, địa linh không chỉ không cản, còn trợ giúp hết mình.

Phương Chính nói, cũng không cấp thiết.

Phương Chính lúc này nhẹ nhàng vỗ vào cái ót của địa linh, nói.

Địa linh cao hứng đáp.

Phương Chính đánh giá một câu, lại quay lại nhìn địa linh. Nó lúc này đã đem theo hai con tiên cổ Phương Chính giao đi lại thả vào cái hộp trên bàn.

Phương Chính trầm mặt, cảm thấy có chút xấu hỗ.

- Một nơi thích hợp để trang bức!

Địa linh liền lập tức đáp.

Quản lí một mảnh phúc địa không phải là công việc đơn giản, có rất nhiều việc phải làm, một ngày, hai ngày là không làm xong nổi. Mà Phương Chính hiện tại còn đang bị thời gian dí rất sát, trước mắt chỉ còn một hai tháng nữa là truyền thừa ở Tam Xoa sơn sẽ mở ra. Hắn phải sớm ngày chạy đi tới nơi đó, chen một chân vào.

Phương Chính truyền tin, đầu tiên thông báo bản thân đã thông qua truyền thừa, có thể liền lạc, tiếp theo bắt đầu hỏi tình hình của Thanh Thư, Dược Hồng cùng Tần Phong.

- Bạch lệ tiên nguyên dự trữ còn không ít. Xem ra Đồ Tư Diệp trước khi c·hết tích lũy được vô cùng nhiều. Ta đúng là nhặt được món hời không nhỏ.

- Một chỗ tốt để ngắm cảnh.

Phương Chính nghe xong liền gật đầu.

- Địa linh, cách tai kiếp tiếp theo còn bao nhiêu thời gian? Lần tới sẽ là địa tai, hay là thiên kiếp?

Vừa mở mắt Dược Hồng đã thấy Thanh Thư vẻ mặt vui mừng, đi lấy bút mực.

- Xin lỗi chủ nhân, ở đây chỉ có một số, một số khác ta chưa từng thấy qua, nơi này cũng không có.

Thanh Thư đáp, chuẩn bị xong bút mực, chuẩn bị đáp lại Phương Chính.

Phương Chính nói xong, đi nhanh về phía cánh cửa.

- Địa linh, ta hiện tại có việc bận, cần bế quan. Những cái khác trước không cần nói, sau khi bận việc xong, ta lại tới hỏi ngươi.

Bất quá, hỏi cũng hỏi rồi, biết cũng biết rồi, cái này không còn gì phải bàn tiếp, cho nên hắn liền đổi chủ đề.

Bookmark không lớn, nhưng mỗi khi viết xong một câu, chữ sẽ tự động biến mất, liền có thể viết tiếp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phương Chính đem danh sách đưa cho địa linh, hỏi.

Địa linh nói, quay đầu nhìn về phía nó nói.

Trong lúc này, Thương gia thành.

Bất quá một cái bookmark chỉ có thể dùng được một đoạn thời gian. Bởi vì mực là bị hút vào trong chứ không hoàn toàn biến mất, sau một đoạn thời gian, bookmark sẽ không thu được nữa, đến lúc đó chỉ có thể đổi cái khác.

- Được rồi. Chúng ta tiếp tục thôi.

- Vậy thì tốt.

- Ta nhất định sẽ đem bố trí ở đây thay đổi một lần.

Thanh Thư liền đáp lại, nói sơ qua tình hình của từng người. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đồ Tư Diệp không lấy lại được tên của mình, cư nhiên lại dùng họ Đồ đặt cho mình một cái biệt hiệu rất chi là bá đạo.

Phương Chính vào phòng tu hành, liền không khỏi cảm thấy rất bất lực trước bố trí bên trong.

Rất nhanh, địa linh đã đưa tới một đám cổ trùng, Phương Chính thu lấy, lại quay lại mật thất.

Phương Chính nhìn khối cầu một lúc, không khỏi cười nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Địa linh hai mắt tỏa sáng, sùng bái nói.

Thanh Thư trả lời đáp ứng lại xong, liền khẽ thở ra một hơi.

Phía sau ghế bày một tấm tranh họa long, hổ. Hai bên trái phải đài bày hai cái giá đèn.

- Nơi này có chỗ ở đi? Trước đưa ta đến đó.

- Chủ nhân cứ yên tâm, ta sẽ không nhận lầm.

Nơi này trang hoàng lộng lẫy, ở trung tâm trên đỉnh đầu có một khối cầu thủy tinh trong suốt lớn như một cái bánh xe nước. Bên trong khối cầu có chứa rất nhiều chất lõng màu nhũ bạc đặc.

- Đúng rồi, trong thân thể ta hiện tại có tới hai linh hồn. Chính xác mà nói thì ta đang sống nhờ trong thân thể này. Cho nên, ngươi sẽ không nhận lầm chủ nhân của mình đi?

Phương Chính hạ quyết tâm, sau đo leo lên giường ngồi, lấy ra bookmark truyền tin cùng bút lông cổ, trước tiên liên hệ với Thanh Thư.

Cho nên trước khi đi, Phương Chính để lại cũng không ít, có thể chịu nổi tiêu hao.

Nhưng hắn đi vào mới được một bước, lại như nhớ cái gì, quay đầu lại nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phía trái, phải của toàn bộ bề mặt lại phủ các tấm màng the, những màng the này màu sắc đồng nhất, đều là màu đỏ cam nhạt.

- Thì ra đại sự mà đệ ấy nói tới với Phương Niệm Dung chính là Tam Vương truyền thừa. Đây quả thật là một nơi long tranh hổ đấu.

- Được, ta đưa chủ nhân đi xem nơi này.

Địa linh lúc này mới dừng thúc thíc, ngẩng đầu lên nhìn Phương Chính, đáp.

Trừ phi phúc địa bị hủy diệt hoặc bị chiếm đoạt, nếu không thì hai con tiên cổ Phương Chính vừa giao ra sẽ tuyệt đối an toàn.

Cung điện cao năm tầng, vách tường vàng thư, gỗ đỏ xoan. Máy đình cong vuốt, ở trên máy cao nhất còn chạm khắc tượng rồng.

Địa linh nghe hỏi lập tức nghiêm túc lại, đáp.

- Vâng, chủ nhân. Phía bên trái là mật thất tu hành trước đây của nguyên thân, chủ nhân có thể dùng nó.

Phương Chính theo tầm mắt nhìn lại, liền thấy phía sau mấy tấm màng quả thật có một cánh cửa xoan đỏ.

- Lần tiếp theo sẽ là địa tai, thời gian còn lại là tám năm bảy tháng mười ba ngày. Nhưng chủ nhân yên tâm, khi nguyên thân sắp c·hết, đã tốn không ít tài nguyên mới trụ đạo cổ sư kéo chậm thời gian của động thiên. Tuy hiện tại đã trở thành phúc địa, nhưng tác dụng trụ đạo vẫn còn. Hiện tại tốc độ chảy của phúc địa chỉ nhanh gấp sáu lần ngoại giới, cho nên thời gian còn dư giả một chút.

Tiểu Thiên bên cạnh lãi nhãi, làm Phương Chính càng thêm trầm mặt. Phương Chính đột nhiên cảm thấy, chính mình có phải là không nên hỏi tên gọi hay không?

Tiểu Thiên bên cạnh Phương Chính lại nhanh miệng đánh giá.

Thanh Thư lúc này thu hồi suy nghĩ mông lung, nói với Dược Hồng.

- Được rồi, không cần khóc nữa. Hiện tại chúng ta có rất nhiều việc cần nói.

Phúc địa tồn tại đã lâu, lại luôn đóng cửa, ngăn cách với bên ngoài. Mà một số cổ trùng là mới xuất hiện sau thời cận cổ, địa linh đương nhiên là không biết.

Thanh Thư không có trả lời, chỉ khẽ lắc đầu. Bởi vì hắn cũng không biết, cũng không hỏi được Phương Chính, chính xác là có hỏi thì Phương Chính cũng sẽ trả lời là tạm thời chưa thể nói.

- Đồ Thiên phúc địa! Còn nơi này là Đồ Thiên Cung.

Phương Chính từ chối cho ý kiến, xoay đầu nhìn lại phía sau.

Cánh cửa không khóa, Phương Chính dùng lực kéo một chút đã có thể mở ra. Bất quá ở đây có địa linh làm chủ, Phương Chính cũng không lo có người xong vào. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Là Lạc Hành. Đệ ấy đã thông qua truyền thừa, trước tiên liên hệ với chúng ta.

Tám năm bảy tháng, với tốc độ chảy nhanh hơn sáu lần, tính ra thì ít nhất là hơn một năm nữa theo ngoại giới, phúc địa mới tiến hành độ kiếp lần tiếp theo. Phương Chính có rất nhiều thời gian chuẩn bị.

Phương Chính nói, định trước một cái địa điểm.

- Chủ nhân, ngài chỉ mới ngũ chuyển vậy mà lại biết nhiều như vậy, thật lợi hại.

Phương Chính cũng không có ý kiến, bởi vì bọn chúng hiện tại đã thuộc về địa linh, mà địa linh là thuộc sở hữu của hắn, cho nên toàn bộ đều sẽ là của hắn. Hơn nữa hiện tại Phương Chính cũng không cần, để trên người sẽ có vô số phiền toái, để lại chỗ này lại đảm bảo an toàn.

Hắn hiện tại cần phải luyện chế một con cổ trùng, dùng để loại bỏ chế ước của thề độc cổ trên người mình, chính là ngôn nhi vô tín cổ.

Thanh Thư đang kéo tu vi cho Dược Hồng đột nhiên hơi giật mình. Hắn dừng quán trú chân nguyên cho Dược Hồng, vội vàng đem bookmark lấy ra.

Thanh Thư lúc này đáp xong, tiện thể nói một chút việc Phương Niệm Dung đem theo huynh muội Lâm gia quay về Trung Châu.

Chương 154: Tiếp quản phúc địa

Địa linh đáp, giẫm chân một cái, nó và Phương Chính lập tức biến mất tại chỗ. Sau đó rất nhanh đã xuất hiện bên trong một tòa cung điện.

Phương Chính lúc này hỏi.

Nơi này ngoài khối cầu chứa tiên nguyên ra, còn có một cái đài, bên trên bày một cái ghế tựa màu đỏ xoan, chạm khắc hoa văn hình rồng, mạ thêm hoàng kim. Bên cạnh còn có một cái bàn gỗ xoan đỏ, trên bàn bày một cái hộp gỗ xoan đỏ có mạ hoàng kim.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 154: Tiếp quản phúc địa