Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 156: Tam Vương truyền thừa mở ra

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 156: Tam Vương truyền thừa mở ra


Nhưng mặc kệ là Tả Vô Thanh hay là Xa Hữu Âm, vừa nhìn thấy người này, sắc mặt lập tức trở nên khó coi, trong lòng không những không cảm thấy vui vẻ, ngược lại cảm thấy kinh hoảng không thôi.

- Chủ nhân, người tuổi còn trẻ, đã có thể làm ra một cái sát chiêu di động như vậy, đã vô cùng lợi hại. Từ cổ chí kim, theo ta biết, chỉ có một ít tiên cổ đặc thù mới có khả năng không xem khoảng cách, có thể chớp mắt từ điểm này đi tới điểm kia. Mà ngài chỉ dựa vào một cái ngũ chuyển sát chiêu đã có thể làm được, cái này quá mức lợi hại rồi.

Xa Hữu Âm thấp giọng quát.

- Đáng tiếc chỉ có thể dùng một lần, lại không thể đem cho dung họa cổ ăn. Mà muốn phát động, lại cần có hai bức họa giống nhau như đúc ở hai địa điểm, cái này sẽ rất phiền toái.

Tiết trời mùa đông lúc này đã ở tan đi, cái ấm mùa xuân bao phủ xuống toàn bộ khắp núi rừng Nam Cương.

Phương Chính mỉm cười, hướng địa linh gật đầu. Sau đó quay đầu nhìn lại quyển trục phía sau.

Trên ngực Tả gia gia lão Tả Vô Thanh lúc này có một v·ết t·hương thật sâu đang ồ ồ chảy máu. Ông một tay đè lại miệng v·ết t·hương, ngăn ở trước mắt Tả Thiền Ngọc, ngưng trọng nói.

Quan trọng nhất, hắn có tu vi tứ chuyển, hiện tại xuất hiện, lập tức thay đổi toàn bộ cục diện của cuộc chiến.

Nương theo tiếng cười, trên một chỗ núi đá, một bóng người xuất hiện.

Tả Vô Thanh và Xa Hữu Âm đã đối đầu mấy chục năm, thực lực tương xứng. Mặc dù Tả Vô Thanh trọng thương, nhưng muốn g·iết c·hết ông ta cũng không dễ dàng, phản kháng lúc sắp c·hết nhất định sẽ rất khủng bố. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tam Vương truyền thừa... Dĩ nhiên là Tam Vương truyền thừa!

- Đã xảy ra chuyện gì?

- Hồ nháo!

- Vô Thanh gia lão...

Đồng thời, hắn phất tay áo, chân nguyên quán trú vào cổ trùng. Lập tức, vô số cánh hoa đột nhiên xuất hiện, bay múa đầy trời.

- Nguy hiểm thật...

Tần Phong nói, trong ánh mắt tràn ngập sự sùng kính.

Phương Chính vuốt ve đầu địa linh, mỉm cười nói.

Sau tám chín hiệp, thân ảnh Khổng Nhật Thiên chợt lóe, đột nhiên lui về phía sau, thoát khỏi chiến trường.

Tần Phong lúc đầu còn cảm thấy Phương Chính dù lợi hại thế nào, cũng tuyệt sẽ không đến mức nói đâu đúng đó. Nhưng hiện tại, hắn lại tin Phương Chính nhất định có khả năng biết trước tương lai.

Bất quá hiện tại, n·gười c·hết đã nhiều, còn sống cũng là trọng thương.

Thanh Thư nắm trong tay tình báo về Tam Vương truyền thừa, vẻ mặt không giấu được thán phục. Dược Hồng cùng Tần Phong ở bên cạnh cũng đồng dạng như vậy, hoàn toàn chấn kinh.

Xa Xảo Hương cau mày.

Mà Tả gia, Xa gia lúc này đã là nỏ mạnh hết đà, hai đại chiến lực Tả Vô Thanh, Xa Hữu Âm cũng đang trọng thương, chân nguyên hao tổn, hơn hết là tu vi chỉ có tam chuyển. Này không cần đánh, nhìn qua cũng đủ để họ nhìn thấy kết quả.

- Tới.

- Thu hoạch hôm nay không tồi, không nghĩ tới, ở nơi này lại có thể gặp được hai tiểu mỹ nhân. Ha ha ha... hắc hắc hắc... Ách!

- Thiền Ngọc!

Xa gia gia lão Xa Hữu Âm cười lạnh, bước tới trước một bước.

Khổng Nhật Thiên là ma đạo cổ sư, ác danh vang xa. Hắn thích mặc hoa bào thêu hình bướm, nên người ta gọi hắn là “Phấn Điệp Lang Quân.” (đọc tại Qidian-VP.com)

- Tiếp theo ta sẽ tập trung chuẩn bị nhiều một chút, chuẩn bị để có thể chạy bất cứ lúc nào. Hử?!

Tam Vương truyền thừa, trời ạ, tam vương đều là ngũ chuyển cổ sư. Đây là truyền thừa của bọn họ? Đây cư nhiên đúng là truyền thừa của bọn họ!

- Lạc Hành nói không sai, Tam Vương truyền thừa thật sự mở ra, mà Phương Chính cũng thật sự trước nửa tháng tuyên bố rút khỏi diễn võ trường.

- Tam Vương truyền thừa cuối cùng cũng mở ra... (đọc tại Qidian-VP.com)

Tả gia, Xa gia vội vàng ngăn cản, đồng loạt ra tay.

Mọi người lúc này phản ứng, sắc mặt ai nấy đều lập tức trở nên vô cùng hưng phấn.

- Ngoan ngoãn nghe theo lời của cha, đây là mệnh lệnh!

Khổng Nhật Thiên ngửa mặt lên trời cười dài, hai tay của hắn, mỗi tay một người, ôm lấy hai vị mỹ nữ.

Cây cỏ đâm chồi, hoa bắt đầu khoe sắc. Trên từng đám cỏ xanh, từng đóa hoa to nhỏ, nhiều màu sắc nở rộ. Những con bướm màu sắc rực rỡ phá kén chui ra, chúng xòe đôi cánh xinh đẹp, dập dờn theo những đóa hoa vừa nở.

Nhìn thấy như vậy, Phương Chính không khỏi thở dài một hơi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đúng vậy, yêu cầu của Phương Chính là có thể tùy thời tiến vào phúc địa mà không xem vị trí của bản thân. Mà sát chiêu này đã làm được điều đó, như vậy đủ rồi.

Tam Xoa sơn nằm giữa Lãnh Chiến sơn của Tả gia và Phi Lai sơn của Xa gia.

Lời này, khiến những người khác nhất thời biến sắc, nhất là hai người Tả Thiền Ngọc cùng Xa Xảo Hương càng là hoa dung thất sắc, khẩn trương vô cùng.

Phương Chính lấy đó làm tín hiệu, yêu cầu Thanh Thư, Dược Hồng cùng Tần Phong đi mua ba loại cổ trùng là nhất chuyển ngự khuyển cổ, nhị chuyển hạc giấy cổ, nhất chuyển bạo đản cổ, mỗi loại mười con.

Khổng Nhật Thiên am hiểu nhất chính là đối phó nữ cổ sư.

Rồi đến hiện tại, Tam Vương truyền thừa mở ra một cách bất ngờ, không ai dự đoán được. Nhưng Phương Chính lại có thể nói trước địa điểm cụ thể, bất quá về thời gian lại chỉ có thể ước lượng một chút. Dù vậy, tin này mà truyền ra ngoài, tuyệt đối sẽ khiến chính ma oanh động một phen.

Tả Thiền Ngọc vẻ mặt trở nên không đành lòng cùng do dự.

Tiếng cười quái dị, khiến người nghe không khỏi cảm thấy một cổ tà dị thổi tới.

- Lão quỷ Vô Thanh, ngươi cũng có ngày hôm nay. Ha ha, hôm nay ngay tại đây, Xa Hữu Âm ta sẽ khiến ba người các ngươi c·hết không có chỗ chôn.

- Tam Vương truyền thừa, hôm nay mở ra, bất luận chính ma, để lại cho người có duyên.

Đối phương Tả Vô Thanh, cùng cha nàng Xa Hữu Âm đối đầu mấy chục năm, thực lực hai người tương đương nhau.

Đóa hoa hồng nhạt phiêu đãng, lại hóa thành từng con bướm chao luyện dập dờn. Trong nhất thời, xung quanh chiến trường tràn ngập hương thơm.

- Còn muốn chạy? Không có cửa đâu.

Hai người mỗi người một câu, nói toạc ra thân phận của người trước mắt.

- Ha ha ha... hắc hắc hắc... hô hô hô... Không sai, ta chính là Khổng Nhật Thiên!

Khổng Nhật Thiên cũng thừa lúc xong tới, cuộc chiến bạo phát. Trên chiến trường, cánh hoa bay ngày càng nhiều, bóng người xen lẫn bên trong, không ngừng giao chiến.

Trong giọng nói của ông tràn ngập sát ý.

- Ha ha ha... hắc hắc hắc... hô hô hô...

Chương 156: Tam Vương truyền thừa mở ra

Người này bộ dáng ngọc thụ lâm phong, một thân hoa bào, trên áo choàng thêu đầy hình bướm trắng. Hắn trên đầu đội mũ hoa, trên mũ hoa có một đóa hoa hồng cầu làm bằng lông tơ, theo tiếng cười của hắn không ngừng rừng động, nhìn qua như người hát hí khúc trong gánh hát, cho ngươi ta cảm giác vui vẻ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai người trừng lớn hai mắt, trong ánh mắt tràn ngập lửa giận, hận không thể dùng ánh mắt g·iết c·hết Khổng Nhật Thiên.

Trong lúc nhất thời, những người có mặt ngốc lăng tại chỗ, bị cảnh tượng trước mắt dọa ngây người.

Bất quá lời vừa dứt, ông lại thấp giọng dặn dò một vị nữ cổ sư trẻ tuổi xinh đẹp bên cạnh.

Trên bầu trời, những con chim anh vũ nhiều màu nhiều sắc vỗ cánh bay, đem màu sắc sặc sỡ trên người mình, tô điểm lên nên trời trong xanh.

Xa Hữu Âm, Tả Vô Thanh đồng thời thở ra một hơi nhẹ nhỏm, nhưng ngay lập tức, sắc mặt cả hai chợt biến.

Trong lúc mọi người kinh hô, từ trên ba đỉnh núi cao nhất của Tam Xoa sơn, ba cột sáng bạo phát, bắn thẳng lên tận trời cao. Ba cột sáng màu sắc bất đồng, phân biệt là một vàng, một lam, một đỏ. Cột sáng rộng lớn, lại rực rỡ lóa mắt, bắt mắt vô cùng.

Tuyết trên khắp núi rừng đã tan ra, trở thành từng dòng nước trong suốt mát lạnh, róc rách chảy xuống qua các khe đá, đi vào dòng suối, con sông.

Quyển trục này dài hai mét, rộng một mét, là một bức tranh sơn thủy.

- Chủ nhân, ngài thành công rồi.

Trong lòng nàng vô cùng lo lắng.

- Cha, con chỉ b·ị t·hương nhẹ, không có chuyện gì đâu. Con muốn cùng người kề vai chiến đấu!

- Hương Nhi, ngươi đang b·ị t·hương. Đợi lát nữa đánh nhau, ngươi lui về phía sau, để cho chúng ta ra trận là được.

- Sao lại thế này?

Địa linh trong lòng chợt động, ánh mắt nhìn chằm chằm bức họa. Mà trên mặt bức họa đột nhiên trở nên mơ hồ, sau đó dập dờn như mặt nước động.

- Xảo Hương! Cẩu tặc, mau thả con gái ta ra!

Toàn bộ Tam Xoa sơn bắt đầu rung chuyển, trong lúc nhất thời, đất đá sụp đổ, đất rung núi chuyển.

- Ha ha ha... hắc hắc hắc... hô hô hô...

Thanh Thư nói, đem bookmark lấy ra, bắt đầu liên lạc với Phương Chính.

Nhưng trên thực tế, hắn là hái hoa đạo tặc, chuyên môn làm hại trinh tiết của nữ tử chính đạo, khiến người hận quỷ ghét, lại độc lai độc vãng.

Ngay cả Khổng Nhật Thiên, lúc này cũng quên mất trong lòng đang ôm hai mỹ nhân.

Đồng thời, giọng nói của ba người đồng thời vang lên, hòa âm vào nhau, vang vọng toàn bộ Tam Xoa sơn.

Phương Chính trong lòng nghĩ, đột nhiên hơi giật mình. Hắn vội vàng đem bookmark lấy ra, nhìn thấy dòng chữ bên trên, không tránh khỏi mỉm cười.

- Đại tiểu thư, người mau đi nhanh đi. Nơi này cứ để chúng ta ngăn cản.

Bị gọi ra thân phận, Phấn Điệp Lang Quân cũng rất vui vẻ, lại lần nữa phát ra tiếng cười cổ quái của mình.

Địa linh nghe Phương Chính nói, lập tức lên tiếng an ủi.

Hơn hết, trong trăm năm trở lại đây, hai gia trại đều muốn mở rộng lãnh thổ, chiếm lấy Tam Xoa sơn, cho nên tranh đấu càng thêm kịch liệt.

- Lợi hại thì có, nhưng sẽ không quá mức. Dù sau thì nó cũng có không ít hạn chế. Bất quá, có thể đi từ ngoại giới vào trong phúc địa, đã tính là hoàn thành yêu cầu của ta.

Tả gia và Xa gia, một nhà có hơn sáu trăm năm lịch sử, một nhà cũng đã trải qua ròng rã năm trăm tám mươi năm.

Phương Chính ở trong phúc địa chín tháng, bất quá bên ngoài lại chỉ mới trôi qua một tháng rưỡi mà thôi.

---

Xa Xảo Hương mân môi, vừa định mở miệng phản bác, bỗng nhiên nghe thấy một tràn cười dài.

Bảy người này đến từ hai gia trại khác nhau là Tả gia và Xa gia, trong đó Tả gia trại ba người, bốn người còn lại là người Xa gia trại.

Địa linh reo lên, đi lại bên cạnh nam thanh niên. Hắn không phải ai khác, đúng là Phương Chính.

Trên một mảnh đất trống, địa linh đứng nhìn một cái quyển trục đang lơ lửng trên không trung, ánh mắt vô cùng tập trùng.

Bởi vì đúng như lời Phương Chính đã nói, hơn nửa tháng trước, Phương Nguyên rút khỏi diễn võ trường, lại tiên bố giúp Thương Tâm Từ tranh vị trí thiếu chủ.

Trên Tam Xoa sơn, một trận chiến đấu kịch liệt đang đi vào hồi kết. Khắp sườn núi bị máu nhuộm thành một mảnh đỏ tươi, mấy chục t·hi t·hể cổ sư nằm rải rác khắp sườn núi. Mà trên núi chỉ còn lại bảy người.

Ba ngày sau, Thương gia thành.

Hắn chấp hai tay sau lưng, ung dung bước ra khỏi bức họa, thuận lợi đi vào phúc địa.

Ngay sau đó, từ trong bức họa, một nam thanh niên bước ra.

- Đánh lui hắn!

Đồng thời, trong phúc địa Đồ Thiên.

Nhất là hiện tại, người dẫn đầu hai bên gia trại lần này cũng không phải hạng thấp kém, trong gia trại bọn họ mà nói, địa vị mấy người này không thấp.

Hắn gương mặt bình thường, ánh mắt đen thẳm sâu kín. Một đầu tóc đen như mực thả dài, chỉ buộc nhẹ một ít tóc bằng sợi lụa màu làm. Một thân áo bào bạch lam sạch sẽ, toát lên phong thái thư sinh nho nhã.

Tả Thiền Ngọc ở Tả gia có vị trí khá trọng yếu. Nàng tuổi trẻ mỹ mạo, tư chất loại giáp, chưa đến hai mươi đã có tu vi tam chuyển trung giai, là hy vọng của Tả giả. Cho nên Tả Vô Thanh tuyệt đối không chấp nhận để nàng c·hết ở chỗ này.

Quyển trục lúc này trống không, không có một vết mực nào, bức họa vừa rồi đã hoàn toàn biến mất. Mà bản thân quyển trục lúc này cũng bắt đầu phân tán ra, giống như bị đốt, giấy đột nhiên hóa đen, phân giải thành tro, tro lại phân giải, hoàn toàn biến mất.

Mà hai gia trại này quan hệ cũng không xong, là kẻ thù truyền kiếp, tộc nhân của hai nhà xem nhau như kẻ thù không đội trời chung.

Đúng là Xa Xảo Hương cùng Tả Thiền Ngọc. Cả hai lúc này đã hôn mê, vừa mới bị Khổng Nhật Thiên bắt được trong lúc hỗn chiến.

Khổng Nhật Thiên đang vô cùng đắc ý, nhưng đột nhiên, dị biến phát sinh.

- Khổng Nhật Thiên!

- Trước tiên nên đem việc này báo với Lạc Hành. Một tháng rưỡi sau, chúng ta xuất phát đi Tam Xoa sơn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 156: Tam Vương truyền thừa mở ra