Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 161: Động thủ thăm dò

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 161: Động thủ thăm dò


Chương 161: Động thủ thăm dò

Phương Chính không để ý bọn họ, ánh mắt nhìn thẳng lên nơi cao nhất của Tam Xoa sơn.

Phương Chính nói, tay phải hơi vung lên, phi lôi kiếm cổ chớp mắt bay ra, lấy thế sét đánh không kịp bưng tay đánh về phía Khổng Nhật Thiên.

Dực Xung nhìn thấy Khổng Nhật Thiên đuổi tới bên cạnh, sắc mặt trở nên lạnh lùng, hắn hừ lạnh, cũng ra tay.

Phương Chính hơi chấp tay nói. Mặc dù vị trí đứng của Phương Chính lúc này thấp hơn so với bốn người, nhưng bộ dáng của hắn lại ngạo nghễ như từ trên cao nhìn xuống bốn người.

Bên trong Tam Vương truyền thừa, cổ sư không thể dùng được cổ trùng, ngoài con cổ truyền thừa quy định ra, những con cổ trùng khác đều sẽ hoàn toàn bị phong ấn, thúc giục không được.

Con cổ trùng này tốc độ rất nhanh, có thể liệt vào tốp mấy con cổ trùng ngũ chuyển có tốc độ nhanh. Hơn nữa nó lại là cổ trùng công kích, công kích cũng rất sắt bén.

Tần Phong lại dùng cổ trùng, thổi quét bụi đá bên trong, Thanh Thư trồng xuống hai cây dây leo ở cửa vào, dùng để làm phòng tuyến cảnh giác. Dược Hồng lại đem hỏa thạch cổ ảnh hưởng đến một số khối đá, dùng để thắp sáng bên trong.

Ngũ chuyển sơ giai, ngũ chuyển cổ trùng. Mặc kệ là tu vi hay là cổ trùng, bốn người đều kém hơn một bậc.

Trong quá trình đi lên như cũ không có ai ngăn cản, nhưng càng lên cao, lục tục có mấy bóng người từ trong hang động đi ra, cảnh giác nhìn theo bốn người.

Phương Chính ngón tay khẽ chỉ, phi lôi kiếm cổ liền theo hường ngón tay chuyển hướng, đuổi theo bóng dáng của Khổng Nhật Thiên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thấy bốn người bỏ đi, những người xem kịch ở phía dưới cũng biết việc ở đây đã định, liền cứ vậy lục tục trốn về chỗ của mình.

Cho nên trên Tam Xoa sơn mỗi ngày đều có n·gười c·hết đi, nhưng cũng có vô số người kéo tới gia nhập vào.

Phương Chính cười như không cười, nói với ba người Thanh Thư, Dược Hồng, Tần Phong. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nói xong liền dẫn theo ba ngươi tiếp tục đi lên.

Dù gì cũng chỉ là chỗ ở, thấp hơn một chút cũng không quá mất mặt. Ai bảo ba người này vận khí không tệ, ôm chân một vị ngũ chuyển cổ sư cơ chứ.

Cho nên ở bên trong truyền thừa, khoảng cách tu vi giữa cổ sư hoàn toàn bị phá bỏ. Nếu không Khổng Nhật Thiên cũng không dám nghĩ đến việc chủ động đối phó Phương Chính.

Phương Chính hơi dừng bước, cười như không cười nói.

Phương Chính đi vào, tiếp tục cắt đẻo vách đá, chém ra bốn cái giường đá, sau đó chờ Tần Phong đem bụi đá thổi sạch, hắn lại đem da lông phủ lên trên mấy lớp, còn loát dưới nền một lớp mỏng.

- Chúng ta đi.

Mà bốn người, chỉ có thể nhận, không thể kháng.

Lời nói, động tác của Phương Chính rất lịch sự, nhưng lại toát lên sự tự tin cùng ngông cuồng.

- Bốn vị tiền bối, mời động thủ.

Bốn người bốn v·ết t·hương, Phương Chính lúc này cũng liền thu tay lại. Phi lôi kiếm cổ quay lại chỗ Phương Chính, hóa thành hình xăm nhỏ bám vào cổ tay phải của hắn.

Khổng Nhật Thiên trong lòng nghĩ.

Cửa vào truyền thừa cũng không phải luôn luôn mở ra, mà là có một đoạn thời gian đóng lại. Bởi vì mỗi lần mở ra, cửa vào chỉ có thể duy trì một đoạn thời gian, sau đó năng lượng cạn kiệt mà đóng lại, chờ đến lúc đủ năng lượng thì lại mở ra.

- Lôi Minh Kiếm Ma, ngươi có thể, nhưng ba người này thì không đủ tư cách.

Phương Chính cũng không để ý, đi lên cao hơn một chút, tìm một chỗ ưng ý, trực tiếp dùng cổ trùng mở ra một cái hang động để ở.

Phía trước cách đó không xa, phân biệt ở bốn hướng khác nhau, đứng bốn người.

Thực lực của Phương Chính bày ra ở đó, bốn người không thể chối cãi được.

Nhưng Dực Xung còn chưa ra tay, phi lôi kiếm cổ đã trước một bước cắt qua mặt Khổng Nhật Thiên, sau đó chuyển hướng, quay đầu bay về phía Võ Thần Thông.

Phương Chính quét mắt nhìn ngang, nhận ra bốn người này. Trong tình báo mấy người Thanh Thư thu thập được cũng có nhắc qua về bọn họ. Nếu Phương Chính không tới họ chính là bốn vị mạnh nhất trên Tam Xoa sơn.

- Nếu các vị không đồng ý để họ cùng ta ở một chỗ, vậy cũng không sao, ta có thể thay họ mở đường một chút. Đánh một lần là đánh, đánh bốn lần cũng không có gì khác biệt.

Thời gian mở có hạn, số lượng người tiến vào cũng liền ít hơn rất nhiều số lượng người tìm đến. Cho nên Tam Xoa sơn hiện tại không khác cối xây thịt là bao. Người người chém g·iết lẫn nhau, tranh giành một xuất tiến vào bên trong.

Bốn người nghe xong, hừ lạnh một tiếng, liền xoay người, mỗi người một hướng, bỏ trở về chỗ ở của mình. Đây hiển nhiên là bốn người chấp nhận để ba người Thanh Thư, Dược Hồng, Tần Phong ở lại tại vị trí cao hơn mình.

- Các vị tiền bối, đã nhường!

Bốn người này, hai chính đạo, hai ma đạo. Mỗi một người gia nhập, cũng từng cùng mấy người còn lại thử động thủ qua. Cuối cùng duy trì thế căn bằng, tự có đánh giá chiến lực của nhau, cũng rất có trình tự phân chia đi vào truyền thừa.

- Bước vào truyền thừa tốt nhất đừng để ta gặp được ngươi, bằng không ta sẽ đem mặt ngươi chém nát.

Ở trên đó, Phương Chính nhìn thấy ba cột sáng vàng, lam, đỏ mờ nhạt đang đứng sừng sửng. Đây chính là lối vào của Tam Vương truyền thừa, chỉ là hiện tại đã tạm đóng lại, theo thời gian, ít nhất cũng phải nửa tháng nữa mới mở ra lần nữa.

Khổng Nhật Thiên là hái hoa đạo tặc, cũng rất xem trọng nhan sắc của chính mình. Phương Chính vừa lên liền đem mặt hắn chém, thù này hắn chắc chắn nhớ kỹ.

Ma đạo cùng chính đạo đối địch, ma đạo cùng ma đạo đề phòng, chính đạo cùng chính đạo cạnh tranh. Bốn người này ngoài mặt duy trì bình thản, nhưng sớm đối với nhau đề phòng cùng kiên kị. Hiện tại muốn hợp lực lại, đương nhiên có khó khăn.

Những người dám nhìn thẳng bốn người Phương Chính lúc này, chỉ có thể là những tứ chuyển cổ sư đã đến đây từ trước. Bọn họ lúc này không muốn chọc Phương Chính, nhưng cũng bày ra bộ dạng không khuất phục, muốn dùng sự cường ngạnh, tranh thủ tới sự kiên kị của Phương Chính, để Phương Chính không dám trực diện ra tay với chính mình.

- Nếu bốn vị không ra tay, vậy vãn bối động thủ trước.

Dực Xung tốc độ rất nhanh, dễ dàng tránh thoát. Phương Chính điều khiển phi lôi kiếm cổ đuổi theo, trên đường bay tiện thể chém vào vai Long Thanh Thiên một đường. Cuối cùng lại lợi dụng góc c·hết, chém vào eo Dực Xung một vết.

- Tài không bằng người, cũng không thể nói gì hơn.

Mà lúc này, Võ Thần Thông bên kia cũng gặp phải truy đuổi của phi lôi kiếm cổ.

Rất nhanh, bốn người đã có một chỗ ở đảm bảo vững chắc, lại sạch sẽ thông thoáng, sáng sủa ấm áp, thậm chí còn khá là thoải mái.

Long Thanh Thiên, Dực Xung cũng khẽ lắc đầu. Khổng Nhật Thiên cũng là trầm mặt không ý kiến gì.

Không ít người đang âm thầm quan sát lúc này không khỏi kinh ngạc.

Sắc mặt bốn người không khỏi trầm xuống.

Lời này của Phương Chính, là để cho những người này biết, hắn sẽ không ra tay tránh giành vị trí giúp ba người Thanh Thư, Dược Hồng, Tần Phong. Muốn vào truyền thừa, toàn bộ xem ở thực lực tự bản thân họ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phương Chính nhỏ giọng nói với ba người Thanh Thư, Dược Hồng, Tần Phong, sau đó đi tới trước hai bước.

- Trường giang sóng sau sô sóng trướng.

Khổng Nhật Thiên hừ lạnh, chuyển hướng, lập tức tiếp cận Dực Xung đang ở gần mình nhất.

- Ba người họ ở cùng ta, nhưng bước vào truyền thừa thì theo quy tắc mà làm.

Phi lôi kiếm cổ một đường truy đuổi, đem cổ của Võ Thần Thông cắt ra một v·ết t·hương, liền quay đầu bay về phía Dực Xung.

Tới một cường giả, nghĩa là sẽ thiếu đi một vị trí. Những người tu vi thấp không có năng lực ra tay ngăn cản, chỉ có thể nổ lực g·iết nhiều người một chút, giành ra vị trí trống.

- Chỉ một người mà muốn cùng lúc khiêu chiến bốn người, quả thật là ngông cuồng tự đại.

- Đây cũng bình thường, Lôi Minh Kiếm Ma là ngũ chuyển, cho dù mới vừa đột phá ngũ chuyển chưa lâu, nhưng chênh lệch giữa ngũ chuyển sơ giai và tứ chuyển đỉnh phong cũng như một cái lạch trời, khó lòng bước qua.

Bốn người này không phải vì sợ Phương Chính mà không dám ra tay, mà là vì e ngại ba người còn lại mà không dám động thủ.

Lần lượt theo thứ tự đi lên Tam Xoa sơn là Phấn Điệp Lang Quân Khổng Nhật Thiên, Từng đem thương khung nhiễm bích không Long Thanh Thiên, Võ gia gia lão Võ Thần Thông, Dực gia gia lão Dực Xung. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bốn người Phương Chính cũng chỉ là bốn trong vô số người kéo tới, nhưng thực lực để họ tránh thoát việc bị đào thải mà thôi.

Bốn người Khổng Nhật Thiên, Long Thanh Thiên, Võ Thần Thông, Dực Xung hơi trầm mặt một chút. Không đợi họ nói chuyện, Phương Chính lại nói tiếp.

Bốn người đi tới gần đỉnh núi, Phương Chính bỗng nhiên hơi dừng lại.

Nhưng rất nhiều người lại chỉ im lặng quan sát, trong lòng cầu mong Phương Chính cùng bốn người Khổng Nhật Thiên, Long Thanh Thiên, Võ Thần Thông, Dực Xung đánh nhau, đánh càng hung càng có lợi cho bọn họ.

- Chờ ở đây!

Khổng Nhật Thiên sửng sốt, đưa tay lên sờ sờ má mình, sau đó nhìn lại lòng bàn tay, không khỏi giật mình. Long bàn tay hắn đỏ tươi, dính đầy máu. Mà trên má hắn lại có một vết cắt rất sâu, đang không ngừng chảy ra máu tươi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bất quá năm người này đều không có ai là đầu óc có vấn đề, sẽ không ngu tới mức ở chỗ này liều sống liều c·hết. Bởi vì mục đích của họ khi tới đây là Tam Vương truyền thừa, chứ không phải cùng người khác liều mạng.

Hiện tại Phương Chính đi tới, làm bốn người cảm thấy nguy cơ, ít nhiều cũng phải ra mặt thăm dò. Cho dù Phương Chính là ngũ chuyển, nhưng chắc chắn là hắn đột phá ngũ chuyển cũng không lâu, còn bốn người đã ở tứ chuyển đỉnh phong rất lâu. Nếu cần thiết, hợp lực thăm dò thực lực của Phương Chính cũng không phải không được.

Nếu đã muốn đánh, vậy thì kéo thêm người khác đi vào.

Bốn người Khổng Nhật Thiên, Long Thanh Thiên, Võ Thần Thông, Dực Xung lúc này nhìn về phía Phương Chính, sắc mặt mỗi người đều rất khó xem, nhất là Khổng Nhật Thiên.

Phương Chính nói, làm động tác mời.

Cũng có người cảm thấy đây là việc hiển nhiên.

Phương Chính dẫn theo Thanh Thư, Dược Hồng, Tần Phong đi l·ên đ·ỉnh núi Tam Xoa sơn.

Xoẹt.

Bất quá vừa đi ngang qua bốn người, Long Thanh Thiên liền lên tiếng.

Phương Chính lúc này nhìn một vòng, phát hiện bốn người Khổng Nhật Thiên, Long Thanh Thiên, Võ Thần Thông, Dực Xung đều không có động thủ, khóe môi không khỏi kéo lên nụ cười như có như không.

Võ Thần Thông thở dài một tiếng, đã chấp nhận thực lực của Phương Chính.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 161: Động thủ thăm dò