Hệ Thống Thiên Ngoại Chi Ma
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 160: Hung danh lan truyền, mạnh nhất hiện tại
Cũng không cố định một người ra tay, bởi vì cả bốn người Phương Chính, Thanh Thư, Dược Hồng, Tần Phong thay phiên nhau ra tay.
Bởi vì bốn người, được xưng là Cốt Diện Tứ Sát Tinh. Tuổi cũng không lớn, lớn nhất chỉ mới ngoài ba mươi. Nhưng chiến lực kinh khủng, tính tình tàn độc, sát tính nặng nề, nhất là tu vi của bọn họ thấp nhất cũng là tứ chuyển, còn có một ngũ chuyển.
Chương 160: Hung danh lan truyền, mạnh nhất hiện tại
Mọi người ngẩn ra, ngây ngốc tại chỗ.
Thanh kiếm nhỏ như ngón tay út, do vô số tia điện hợp lại mà thành, hai bên thân kiếm có mơ hồ xuất hiện một đôi cánh do tia điện hợp thành.
Cũng không phải không muốn chọc, mà là không dám chọc.
Vừa rồi gã trùng niên nói là "chúng ta" điều này chứng tỏa chặn đường bốn người không phải chỉ có duy nhất người trước mặt.
Bỗng lúc này, phía trước đường đi tới của bốn người, một vị trung niên cổ sư đứng ở giữa đường. Người này thân hình cao gầy, mặt vàng như nến, giống như bị bệnh lâu ngày chưa khỏi. Nhưng khí tức để lộ ra ngoài, lại là tam chuyển đỉnh phong, hiển nhiên chiến lực cũng không thấp chút nào.
Cửa vào truyền thừa tam vương nằm trên đỉnh cao nhất, cho nên cổ sư cũng phân bố chiến lực theo kiểu bậc thang, chiến lực càng cao, vị trí ở lại càng gần đỉnh núi, thuận tiện tranh giành ra vào.
Tu vi như vậy thật sự không dám tưởng tượng.
Phịch.
Ngũ chuyển, phi lôi kiếm cổ!
Bốn người Phương Chính đi tới Tam Xoa sơn, sau đó leo lên đỉnh núi, trên đường đi cũng không có ai cản trở.
Tần Phong liền đáp, trò chơi nối chữ lại lần nữa tiếp tục, làm cho đoạn đường đi tới cũng không đến mức tẻ nhạt.
Cho nên, càng đến gần Tam Xoa sơn, người nhiều hơn là thật, nhưng bốn người đi tới còn muốn nhẹ nhàng hơn lúc mới bắt đầu đi bộ. Bởi vì chỉ cần nhìn thấy bốn người từ phía xa, những người phía trước liến chủ động tránh đường, bất cứ ai cũng không dám ở trước mặt bốn người đi.
Trên một đường núi, bốn người Phương Chính, Thanh Thư, Dược Hồng, Tần Phong đang từ tốn bước đi.
Bốn người vừa đi, cũng không có bảo trì yên tĩnh, mà là đang ở chơi trò chơi nối chữ để g·iết thời gian.
Cho nên, chỉ mấy ngày ngắn ngủi, người ở Tam Xoa sơn liền biết tới, trong giới ma đạo xuất hiện bốn vị tân tinh, ba tứ chuyển một ngũ chuyển. Chiến lực kinh khủng, lại sát tính nặng nề, động bất động liền g·i·ế·t người.
Mà ngũ chuyển, chính là đỉnh cao của thế tục, số lượng thưa thớt. Nam Cương thập vạn danh sơn, vô số anh hùng hào kiệt, nhưng cũng chỉ có thể gọi ra hơn trăm cái tên mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Theo sau tiếng nổ, là tiếng xương vỡ vụn. Chuyển mắt nhìn lại, liền nhìn thấy Thanh Thư một tay chấp sau lưng, một tay hơi siết lại. Mà trước mặt hắn, một gã trung niên cổ sư vừa đi ra khỏi bụi cây lại đang bị một sợi dây leo từ bụi cỏ dưới chân vươn lên quấn lấy, cổ của gã vặn vẹo qua một bên, rất hiển nhiên là đã bị dây leo vặn gãy.
Trung niên nam tử cao ngạo nói, hiển nhiên là nhắm vào bốn người Phương Chính mà tới.
- Đây... đây... con mẹ nó, cư nhiên lại là tứ chuyển cổ sư.
Mà trên đường đi, Phương Chính sắc mặt rất bình thản, lạnh nhạt đứng yên tại chỗ. Nhưng ba người Thanh Thư, Dược Hồng, Tần Phong lại bước ra một bước hướng về ba phía.
Tốc độ của bốn người không nhanh, cũng không chậm. Giống như một người bình thường đang đi bộ, lại có chút giống một nhóm bạn hữu đang cùng nhau đi chơi.
Thời gian từng ngày qua, bốn người cáng thêm tiếp cận Tam Xoa sơn, nhìn thấy người cũng càng lúc càng nhiều.
Phương Chính tuyệt sẽ không để việc đó xảy ra.
Nhất chuyển chẳng qua mới chỉ là khởi bước. Nhị chuyển chỉ là tiểu lâu la. Tam chuyển mới tính là trụ cột vững vàng, đảm đương một phía.
Một loạt âm thanh thân thể ngã xuống đất vang lên ở các gốc. Lấy bán kính một trăm mét từ chỗ Phương Chính ra xung quanh, phàm là có cổ sư đang ẩn núp quan sát, toàn bộ đều bị chém làm hai mảnh.
Sau khi kinh hãi, cả đám lại không khỏi thấy tự thân may mắn.
- Đội ngũ bốn người, cũng không phải ai cũng dám tới gây sự. Nhưng vận khí bốn người này thật không xong, còn chưa đi tới được Tam Xoa sơn, lại ngã xuống ở chỗ này.
Có người đứt ngang đầu, có người ngang cổ, có ngang ngực. Mấy người này đều c·h·ế·t ngay tại chỗ. Nhưng cũng có người may mắn, vị trí đứng tương đối cao, nên chỉ bị đứt hai chân, may mắn sống sót.
Trước đó Thanh Thư, Dược Hồng, Tần Phong dùng liễm tức cổ, bọn họ không biết chính xác tu vi của ba người. Hiện tại ba người đồng loạt ra tay, khí tức bại lộ, để đám người này biết được tu vi chân chính của cả ba.
Bốn người đi tới, trung niên cổ sư cũng không có tránh đường, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bốn người.
Oanh.
Phương Chính phí một phen công phu là để tạo danh tiếng, tiện bề làm việc khi tới Tam Xoa sơn. Nếu là một người cũng không chừa, việc này liền không ai biết, vậy thì chắc chắn danh tiếng cũng không có. Như thế chẳng phải là phí công vô ích rồi sao?
Mặc kệ người còn lại có tu vi là gì, nhưng chỉ cần ba vị tứ chuyển ở đây, cho dù là năm người hợp tác cũng rất khó cùng lúc đối phó cả ba, chứ đừng nói hiện tại chỉ còn có hai người.
Trong bóng tối vang lên tiếng nghị luận. Mấy người này nấp ở khá xa, nhờ vậy tránh thoát một lần tập kích bất ngờ vừa rồi của Phương Chính. Hiện tại đều nhịn không nổi, đem cái mình nghĩ nói toạc ra ngoài.
Nhưng mà bọn họ tuyệt đối chạy không thoát.
- Cứ cảm thấy mấy người này có chút quen mắt. Tính, cũng không quan trọng. Ngũ Bệnh Quỷ này một khi nhắm đến ai, người đó c·h·ế·t sẽ khá thảm.
- Ngũ... Ngũ chuyển?!
Mấy ngày qua, bất kể chính ma, chỉ cần cản đường, liền bị bốn người g·i·ế·t c·h·ế·t. Mặc kệ ngươi vô tình hay cố ý, chỉ cần Phương Chính cho rằng ngươi cản đường, vậy thì ngay sau đó ngươi sẽ bị g·i·ế·t.
- Đi thôi. Tần Phong, tới ngươi rồi.
- Tam Xoa sơn đi tới một vị cường giả ngũ chuyển, thế cục sắp hoàn toàn thay đổi rồi.
Tần Phong hỏi lại, trước đó chú ý mấy người chặn đường, hắn cũng không chú ý Phương Chính đã nói ra từ gì, vì vậy chỉ có thể hỏi lại.
Ai cũng biết, Tam Vương truyền thừa liên quan đến truyền thừa cổ tiên, mà tinh túy truyền thừa lại nằm sâu ở bên trong, muốn vào tới là rất khó khăn. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Chậc chậc, bốn người này cũng thật xui xẻo a, vậy mà lại bị Ngũ Bệnh Quỷ nhìn trúng.
Phương Chính không nói gì, Thanh Thư, Dược Hồng cùng Tần Phong lại đảo mắt nhìn quanh bốn phía.
Xoát xoát xoát...
Quả nhiên, xung quanh lập tức đi ra thêm bốn người, cùng với gã trung niên phía trước tạo thành vòng tròn, bao vây xung quanh bốn người. (đọc tại Qidian-VP.com)
- A, ta nhận ra người này. Hai năm trước từng gặp qua hắn ở Thương gia thành. Không nghĩ tới hắn hiện tại đã là ngũ chuyển cổ sư.
Một tia điện đột nhiên xuất hiện, vạch thành một vòng tròn bán kính một trăm mét xung quanh Phương Chính, sau đó lóe một cái quay lại tay Phương Chính.
- Bốn vị tiểu bạn hữu, chúng ta cũng sẽ không ỷ đông h·i·ế·p ít, chỉ cần các ngươi ngoan ngoãn nghe lời, chúng ta sẽ không làm khó các ngươi.
- Lệ quỷ.
Trung niên cổ sư lại nói.
Có thể nói, ngũ chuyển chính là vương giả của thế tục.
Chính đạo cổ sư, ma đạo cổ sư, bình thường một người cũng ít thấy, nhưng nay gần như liếc mắt một cái liền có thể nhìn thấy một đám.
- Các ngươi chán sống sao, không chịu chạy đi, còn ngồi ở đó nghị luận.
Hai gã còn lại trong Ngũ Bệnh Quỷ lúc này đồng loạt ngã xuống, thân thể bị cắt làm hai, máu tươi phun trào, chớp mắt đem mảnh đất chỗ họ vừa đứng nhuộm đỏ.
Phương Chính nắm tay lại, thanh kiếm vừa rồi biến mất trong tầm mắt mọi người.
Cho nên ngũ chuyển cổ sư đều sẽ chờ đến nửa sau mới lục tục kéo tới Tam Xoa sơn, tranh giành tinh túy tận sâu bên trong. Vì vậy mà trong đoạn thời gian tiếp theo, Phương Chính trở thành tiếng nói lớn nhất trên toàn bộ Tam Xoa sơn.
- Chớp mắt xử lí ba trong năm Bệnh Quỷ, cái này quả thật quá lợi hại. Cũng may trước đó ta không có nhảy ra nhúng tay.
Bốn người cũng phát hiện ánh mắt của gã, trò chơi nối chữ không tự giác chậm lại, sau đó đợi Phương Chính kết thúc lượt của mình, ba người còn lại cũng đã im lặng.
Răng rắc!
Nhưng đến tứ chuyển đã là một cao thủ. Ở một gia tộc cở trung, tứ chuyển chính là gia chủ. Ở Tam Xoa sơn hiện tại, tứ chuyển cổ sư cũng không nhiều.
Phương Chính nhắc lại lần nữa.
Phịch, phịch, phịch...
Có một vị lúc này đang vắt chân lên cổ chạy chối c·h·ế·t, bất quá còn rất hảo tâm nhắc nhỡ một câu. Mấy người kia nghe xong, lập tức tĩnh ngộ, vội vàng thúc giục thủ đoạn, phân tán khắp nơi chạy chối c·h·ế·t.
Nhưng chưa dừng lại ở đó.
Hiện tại trên Tam Xoa sơn, chiến lực cao nhất chỉ có tứ chuyển đỉnh phong. Nhưng Phương Chính với tu vi ngũ chuyển đi tới, không thể nghi ngờ, hắn hiện tại là người mạnh nhất trên Tam Xoa sơn. Hơn nữa, tình trạng này còn sẽ kéo một đoạn thời gian rất dài. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Đây, ngươi này sát tính quá nặng. Ngay cả người không liên quan cũng không tha, nói g·i·ế·t liền g·i·ế·t.
Trong phút chốc, không trung tràn ngập mùi máu tươi tanh nồng, cỏ xanh nhuộm đỏ, đem vị trí mấy người vừa rồi để lộ ra ngoài.
Phương Chính lúc này lạnh nhạt nói, tiếp tục đi tới, đồng thời nhắc nhỡ một câu.
Đáp lại hắn là một tiếng nổ mạnh.
Dù gì ngũ chuyển cổ sư hiếm hoi, lại không ai muốn sớm ngày ra mặt. Cho dù là chính đạo hay ma đạo đều sẽ như vậy.
Trong bóng tối cách đó không quá xa, có không ít người đang ẩn núp nhìn về phía này.
- Ta cũng nhớ rồi, ba trong số đó chính là Cốt Diện Tam Ma, Lạc Hành, Lạc Thanh, Lạc Hồng. Ở Thương gia thành là cường giả trong tốp đầu. Nhất là Lôi Minh Kiếm Ma Lạc Hành, hắn chính là một yêu nghiệt, bất kể tu vi hay chiến lực, đếu là thứ chúng ta vĩnh viễn theo không kịp.
Bốn người dùng liễm tức cổ che đậy tu vi, nhưng lại không ai dám đến chọc.
Nhưng mà hai người còn lại trong Ngũ Bệnh Quỷ lại là sợ hãi tột độ, không nói hai lời, trực tiếp xoay người bỏ chạy.
- Bốn vị tiểu bạn hữu, để lại nguyên thạch của các ngươi, thêm cả quần áo, sau đó quỳ xuống khấu đầu, chúng ta liền sẽ thả cho các ngươi một mạng.
Đám người trốn trong bóng tối quan sát kinh hãi há hốc mồm.
Phương Chính lúc này hơi nâng tay lên, trên tay hắn xuất hiện một thanh kiếm màu lam.
Cùng lúc đó, ở một hướng khác, một loạt tiếng cắt chém vang lên. Quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy một gã cổ sư cả người bị chém nát, máu thịt be bét ngã phịch xuống đất. Mà trước mặt gã, Tần Phong hai tay chấp sau lưng, vẻ mặt ngạo nghễ từ trên cao nhìn xuống.
Phương Chính im lặng, cũng không có đuổi theo. Hắn chẳng qua chỉ là g·i·ế·t gà dọa khỉ, cũng không muốn đuổi cùng g·i·ế·t tận. Hơn hết là, Phương Chính cũng cần có người thay mình lan truyền hung danh ra ngoài. Nếu bây giờ đem g·i·ế·t hết, vậy ai thay hắn đi lan tin đây?
- Đúng rồi, vừa rồi ngươi nói cái gì?
Mấy người trong bóng tối trong lòng đánh giá, cũng có cảm thán không thôi.
- Quỷ mị.
Mà lấy tu vi của Phương Chính tới nói, hắn xứng đáng ở gần đỉnh núi nhất. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.