Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 174: Cắt hồn cổ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 174: Cắt hồn cổ


Mà một lóng tay này lúc này cũng không có ở trên người Phương Chính, mà đang ở trong người Tần Phong. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vì vậy ai biết được mấy vị đại năng cao cao tại thượng đó có phải chỉ cần liếc mắt là phát hiện ra mảnh linh hồn đó hay không? Cũng không biết, bọn họ có phải chỉ cần kiểm tra một chút liền có thể phát hiện Tiểu Thiên hay không?

Nàng trong lòng thầm kêu một tiếng.

Phương Chính lúc này vội vàng ngăn lại Thanh Thư.

Cách thứ hai chính là dùng thời gian dài đằng đẵng đến để chữa trị, nếu muốn đem một lóng tay bị khuyết chữa lành, cần tốn ít nhất một trăm năm. Vết thương lớn hơn, thời gian cần sẽ càng lớn hơn.

Phương Chính lập tức nói, làm Thanh Thư cũng không khỏi kinh ngạc.

Phương Chính nghe xong, khẽ gật đầu.

- Vậy chúng ta đi trước.

Thứ ba, mất kí ức.

Thức ăn của cắt hồn cổ là linh hồn, còn phải là linh hồn của người luyện hóa nó. Nói cách khác, Lạc Hành chính là thức ăn của con cổ trùng này.

Chỉ có hai cách có thể trị lành v·ết t·hương do cắt hồn cổ tạo thành.

Lạc Hành thử tìm ra nguyên nhân, hiện tại có được một cái lời giải thích tương đối hợp lí.

- Không xong!

Linh ở đây là linh tính, là ý trí, cũng là kí ức.

Cho đến hiện tại, Phương Chính cũng chỉ mới gặp qua ngũ chuyển đỉnh phong, cao hơn cũng chỉ có một tia ý chí cùng một địa linh. Mà hai cái này thủ đoạn có hạn, hoàn toàn không bằng một vị cổ tiên chân chính. Cho nên cũng không kiểm chứng được cái gì cả.

Nhìn theo bóng lưng của Thanh Thư rời đi, Phương Chính trong lòng không khỏi nghĩ.

- Viêm tâm cổ ít nhất cũng phải một tháng nữa mới có thể thăng luyện lần thứ hai.

- Hai người cứ nghỉ ngơi, nhân tiện kiểm tra lại quá trình luyện cổ vừa rồi, tìm chỗ thiếu soát, sau đó tự bổ khuyết. Khi nào hải nạp cổ cùng viêm tâm cổ khỏe mạnh, lại tiến hành thăng luyện lần hai.

Lạc Hành chấp nhận tệ đoạn của cắt hồn cổ, nguyên nhân chỉ vì mảnh linh hồn mà cắt hồn cổ cắt ra có thể khôi phục trở thành hình dạng con người, thành một linh hồn riêng biệt. Mà linh hồn này cùng bản thể có tương thông với nhau, có thể xem là một phân thân của bản thể.

Cho nên hiện tại nếu nhìn thấy được linh hồn của Lạc Hành, vậy cũng có thể thấy hắn đang bị mất ba lóng tay.

Vạn nhất Tiểu Thiên thật sự bị phát hiện, vậy hắn c·hết là cái chắc. Thậm chí là muốn sống không được, muốn c·hết cũng không xong.

- Đại ca, ta có chuyện cần nhờ ngươi.

Phương Chính nói, đi lại ngồi xuống giường của mình.

Bất quá Lạc Hành chưa thể xác định được, sự mất đi này là vĩnh viễn hay chỉ là tạm thời. Muốn biết chính xác còn phải chờ đến khi hắn khôi phục lại, kiểm tra xem kí ức biến mất có tự quay lại hay không.

Bắt đầu tính từ lúc Phương Chính quay lai Thương gia thành lần trước đến nay đã có gần hai tháng, trong khoảng thời gian này thật sự có rất nhiều việc phải viết lại.

Thứ hai, lâu khôi phục.

Cách thứ nhất là phải dùng một loại cổ trùng đặc thù gọi là đảm thức cổ tới trị. Loại cổ trùng này Tiểu Thiên không có bán, nguyên nhân trong đó về sau lại nói.

Ba người cũng không có ý định ở lại cùng Phương Chính. Bởi vì ai cũng sẽ cần không gian riêng của mình. Cho dù là Thanh Thư và Dược Hồng, cũng có những cái không muốn cho Phương Chính biết. Càng đừng nói Dược Hồng lại là nữ nhân, không thể lúc nào cũng cùng một đám nam nhân ở cùng một chỗ.

Phương Chính đứng ở đối diện Dược Hồng, một lời không nói, chỉ nghiêng đầu nhìn qua Thanh Thư.

Dù gì tứ chuyển cổ trùng cũng không phải dễ luyện. Thanh Thư có thể thành công trong một lần là nhờ vào ngũ chuyển bách chiến bách thắng cổ, nếu không thì hắn cũng đã thất bại rồi.

Phốc.

Luyện cổ không phải chỉ luyện là xong, cổ sư còn thường xuyên tự ôn lại quá trình luyện chế trong đầu mình, mặc kệ quá trình đó là thành công hay là thất bại, đều là những bài học quý giá cho họ phát triển trên con đường luyện cổ.

Thanh Thư im lặng. Hắn phát hiện nguyên nhân chủ yếu Phương Chính đi tìm Lí Nhàn bởi vì Phương Chính có thể dùng thực lực chèn ép đối phương, vớt chỗ tốt, chứ không phải là cái gì mà mua bán trao đổi.

Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.

Thanh Thư sớm đã chuẩn bị sẵn, lúc này vội vàng chạy tới, thay Dược Hồng chữa trị v·ết t·hương.

Thanh Thư hơi giật mình, nhưng cũng quay lại.

Chờ hai người Dược Hồng, Tần Phong đi rồi, Thanh Thư mới hỏi.

Cái này cũng rất là phiền phức, nhưng cũng không có cách nào. Bởi vì Lạc Hành đa nghi, hắn không tin vào bản hồn, cho nên cũng không biết khi hắn bị mất một đoạn kí ức nào đó, bản hồn có cố ý lợi dụng điều đó để bài kế ám hại hắn hay không.

Bất quá Lạc Hành cũng không cho rằng sẽ không ai phát hiện ra, đương nhiên đây là không bao gồm bản hồn của Phương Chính bên trong. Bởi vì trong thế giới này tồn tại cổ tiên có thủ đoạn như mây, cũng tồn tại tôn giả đứng đầu một thời đại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng mà, cho dù có gặp, hắn cũng không dám đi kiểm chứng.

Chờ đến khi thương thế đã ổn định, Dược Hồng vội vàng kiểm tra lại bản mệnh cổ của mình, sau đó nói.

Kí ức con người không phải chứa trong cơ thể, mà là chứa trong linh hồn.

- Hắn chỉ là một thương nhân, ở Tam Xoa sơn này, ma đạo cổ sư muốn phi tan tang chứng đều sẽ đi tìm hắn. Chúng ta lấy được tài nguyên trong truyền thừa, có cái có nhưng không cần, có cái cần nhưng không có, cho nên chỉ có thể thông qua trao đổi mua bán. Lí Nhàn mặc dù cũng là một tên gian thương, nhưng vẫn ở mức có thể chấp nhận được. Đặc biệt làm người không thích động thủ lắm, hắn sẽ không dám cắt xen ta.

Kí ức dựa vào linh hồn mà có, có thể cho gần hai cái là một. Một khi không còn kí ức, linh hồn cũng sẽ mất đi sự năng động. Dù sau tư duy là dựa trên kí ức vốn có mà tạo thành.

Cho nên, tuyệt đối không được xem thường bất cứ kẻ nào!

- Người này quan trọng lắm sao?

Oanh.

Dược Hồng phun ra một ngụm máu tươi. Luyện cổ thất bại, bản thân nàng cũng liền gặp phải phản phệ.

Tần Phong và Dược Hồng cùng đồng thời gật đầu. Nói thật không cần Phương Chính nói, hai người cũng sẽ làm như vậy.

Thanh Thư suy tư một chút, hỏi.

Nếu bị cắt hồn cổ cắt ra, linh hồn sẽ phải chịu đựng cơn đau như bị lăng trì. Mà cơn đau này đánh thẳng vào tâm trí của cổ sư chứ không phải là thân thể. Vết cắt càng lớn, đau đớn càng lớn.

- Tốt, ta sẽ nghe ngóng, có tin tức liền báo cho đệ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phương Chính lắc đầu, bình thản đáp.

- Giúp ta nghe ngóng một người. Hắn gọi Lí Nhàn, tứ chuyển cổ sư. Ta cần nơi ở của người này.

Tiểu Thiên đã đem nó nhét vào người Tần Phong, còn vì nó tạo ra một cái không gian linh mệnh bên trong người Tần Phong. Bất quá không gian này không dùng để tu hành, mà chuyên môn dùng làm lồng ấp nuôi dưỡng cái lóng tay đó.

Cái này mới được phát hiện gần đây.

Cho nên dù Tần Phong có đề phòng, cũng đề phòng không được.

Chương 174: Cắt hồn cổ

Ngay lập tức, một t·iếng n·ổ vang lên, ánh sáng tán loạn, sau đó biến mất.

- Là việc gì? (đọc tại Qidian-VP.com)

Linh hồn một khi bị cắt hồn cổ làm b·ị t·hương sẽ rất khó chữa trị. Không phải chỉ cần ngủ là được.

- Chủ tu mộc đạo, phụ tu tín đạo. Nếu có thể thông qua thực vật thu thập tin tức, vậy thì hoàn mỹ. Xem ra ta nên giúp đại ca mở đường một chút. Trong kí ức của Lạc Hành, giống như có một số nhân vật có năng lực tương tự như vậy, có thể tham khảo từ đấy. Bất quá trước đó thì nên giúp hắn viết nhật kí đã.

Dược Hồng tập trung toàn bộ tinh thần vào đoàn ánh sáng màu đỏ cam trước mặt, nhưng đột nhiên, sắc mặt của nàng chợt biến.

Linh hồn sinh linh, cơ thể dưỡng linh.

Đặc biệt về phương diện linh hồn, còn có một cái tổ chức nắm rõ trong lòng bàn tay.

Đáng thương cho Tần Phong là hắn cái gì cũng không biết, vẫn còn tin tưởng vào Phương Chính.

Đầu tiên, đau đớn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lần đầu Lạc Hành sử dụng nó, hắn đã tự cắt xuống ba lóng tay, hai lóng trong đó dùng làm thức ăn cho cắt hồn cổ, sử dụng chỉ có một lóng.

Mà tệ đoan thứ tư, cũng là tệ đoan cuối cùng, chính là thức ăn.

Lần này Tần Phong cùng Dược Hồng lần lượt thăng luyện bản mệnh cổ, nhưng hai người trước sau cũng lần lượt thất bại.

Cho nên, Lạc Hành cho rằng, kí ức phân bố khắp nơi trên linh hồn, nếu cưỡng chế cắt ra, kí ức ở nơi bị cắt cũng sẽ đi theo phần bị cắt đó, tách ra khỏi tổng thể, từ đó xuất hiện tình trạng mất kí ức.

Rất nhanh, Thanh Thư gật đầu.

Nói tới cũng phải nói, cắt hồn cổ có hình dạng một cây kéo, công dụng chỉ có một, đó là đem linh hồn của người dùng cắt ra, và nó chỉ có tác dụng trên linh hồn của người thúc giục, không có tác dụng với người khác. Nhưng đổi lại, tệ đoan nó gây ra lại đặc biệt nghiêm trọng.

Thanh Thư lúc này nói.

Phương Chính nghĩ, từ trư lung vương thảo lấy ra mấy quyển sách trống, còn có bút mực, bắt đầu đem những suy tính, việc làm cẩn thận ghi lại.

Cho nên Lạc Hành mới để bản hồn tranh thủ lúc không có gì làm, thay hắn viết nhật kí dưới sự giá·m s·át của hắn, đề phòng sau này hắn dùng cắt hồn cổ, lại quên mất trọng tâm của một cái kế hoạch nào đó thì toan.

Việc này đối với Thanh Thư cũng không khó, chỉ cần Lí Nhàn này có ở Tam Xoa sơn, hắn có thể nhanh chóng tìm ra.

Bất quá cái này cũng không thể trách Tần Phong, bởi cho dù có người biết về việc đoạt xá, cũng làm gì có ai ngờ tới người đoạt xá lại chỉ dùng một mảnh linh hồn để làm điều đó. Còn chưa nói tới, mảnh linh hồn này còn được cái lỗi của thế giới là hệ thống che giấu.

Cho nên Lạc Hành trước đây là cắt lóng tay, bởi vì diện tích mặt cắt nhỏ, vị trí dễ cắt, có thể giảm bớt thời gian cùng độ lớn của cơn đau.

Phương Chính trước nay không tùy tiện nghe ngóng tin tức của người khác, nói chính xác là không thèm quan tâm đến những người xung quanh. Thật không ngờ lần này lại chủ động đi tìm một người, điều này làm Thanh Thư không khỏi nghĩ, có phải người gọi là Lí Nhàn này là một người vô cùng đặc biệt hay không?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 174: Cắt hồn cổ