Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 173: Trao đổi lệnh bài truyền thừa

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 173: Trao đổi lệnh bài truyền thừa


- Không thể nào đâu. Cùng lắm chỉ trên hai mươi cửa đi.

Phương Chính lúc này nói, Thanh Thư liền không chút do dự, đem một tấm lệnh bài đưa qua cho Phương Chính.

Tần Phong và Dược Hồng cùng gật đầu, cả hai cũng có ý định này, chỉ là chưa dám làm mà thôi.

Nhưng nghe một chút, Phương Chính mất hứng thú nghe tiếp.

Trong hang động, Phương Chính, Thanh Thư, Dược Hồng, Tần Phong ngồi quanh một cái bếp, vừa ăn uống, vừa trò chuyện.

Tần Phong ý niệm khẽ động, hải nạp cổ từ trong không khiếu của hắn bay ra.

- Vậy để ta trước đi.

Phương Chính tiến vào truyền thừa rất lâu, đã có nửa tháng.

Lần thứ nhất thăng luyện hải nạp cổ chính thức bắt đầu.

Dược Hồng nói.

Dực Xung nghĩ tới đây liền khẽ lắc đầu, bởi suy nghĩ này quá mức không thiết thực. Cho nên hắn thu hồi suy nghĩ, cũng đem tầm mắt dời khỏi người Phương Chính.

Võ Thần Thông trong lòng tràn ngập tò mò. Hắn là nô đạo cổ sư, chuyên tu hành nô đạo, nhưng hiện tại cũng chỉ mới đi tới cửa hai mươi lăm đã không thể không lùi lại. Mà Phương Chính có thể ở trong truyền thừa lâu hơn cả hắn, khiến hắn không khỏi tò mò về cửa mà Phương Chính chạm tới. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Nhờ có đại ca hỗ trợ, tài nguyên trong tay ta đủ cho năm lần luyện.

- Hừ.

Sau khi Phương Chính đi vào truyền thừa, bốn người Khổng Nhật Thiên, Võ Thần Thông, Long Thanh Thiên, Dực Xung cũng phân biệt đi vào truyền thừa. Sau bốn người này, đến phiên tứ chuyển cao giai cổ sư tranh vào.

Nhưng ba người cũng rất nhanh ý thức được, việc này không thể công khai ra ngoài, nguyên nhân chủ yếu là vì Phương Chính dùng phương pháp không được quang minh chính đại.

Ba mươi cửa, cái này mà truyền ra ngoài nhất định sẽ làm oanh động.

Lệnh bài được phân chia, cũng căn cứ vào truyền thừa mà ba người sẽ vào.

Không cần thiết phải giữ ba người ở mãi bên cạnh. Đôi cánh của cả ba đã đủ rộng để tự mình bay ra ngoài thế giới, Phương Chính không muốn bản thân trở thành cái lồng sắt giam cầm cả ba.

- Tần Phong, nhị tỷ. Hai người thu thập tài nguyên thế nào rồi?

Tần Phong nói, đem bát đũa của mình thu dọn tốt, liền đứng lên, leo lên giường của mình ngồi.

Thật lòng mà nói, Phương Chính chẳng qua chỉ là hậu bối của Long Thanh Thiên, nhưng lại áp quá hắn một đầu, cho nên trong lòng Long Thanh Thiên cảm thấy rất không dễ chịu. Chỉ là truyền thừa trước mắt, cho nên cũng không ai muốn thêm phiền phức.

Đây cũng là nguyên nhân Phương Chính chỉ vào Khuyển Vương truyền thừa một lần. Bởi vì ở đây hắn cần Tiểu Thiên hỗ trợ, nhưng nếu là trong hai truyền thừa còn lại, Phương Chính không cần đến Tiểu Thiên, nhất là ở Tín Vương truyền thừa.

Gặp cái mặt, nghe cái giọng, đủ khiến bọn họ an tâm, có can đảm đi thực hiện việc thăng luyện.

Phương Chính khẽ gật đầu, cùng hai người Thanh Thư, Dược Hồng thu dọn chỗ ăn xong, sau đó đứng ở trước mặt Tần Phong.

Mặc dù biết cho dù có Phương Chính ở, hắn gần như cũng không giúp được gì, nhưng vẫn là đợi hắn trở về. Có thể nói, Phương Chính là chỗ dựa tinh thần cho bọn họ.

- Ta ở khuyển vương truyền thừa đi tới cửa ba mươi. Nhưng phương pháp ta dùng rất khó làm lại, vì vậy ở chín cửa đầu, có thể áp dụng cách tự mình động thủ để bảo tồn số lượng c·h·ó. Nhưng từ cửa thứ mười, thì nên tập trung điều khiển đàn c·h·ó, bởi vì gánh nặng tinh thần không nhỏ, tốt nhất không nên phân tâm.

Phương Chính khẽ gật đầu, nói.

Phương Chính trong lòng tự nói, bước chân không tự giác có chút nhanh hơn, không qua bao lâu, hắn đã nhìn thấy cửa hang động từ phía xa.

Sau đó, bốn người bắt đầu trao đổi tình báo, chủ yếu mà nói là Phương Chính nhận tình báo từ ba người còn lại.

Sau đó, lần lượt từng người kể về quá trình vượt ải của mình, còn có cả kết quả thử nghiệm mà Phương Chính nhờ ba người làm.

Khác với ba người kia, Long Thanh Thiên chỉ hừ khẽ, cũng không tiếp tục nhìn xem Phương Chính.

Thanh Thư là Tín Vương cùng Khuyển Vương. Dược Hồng là Khuyển Vương cùng Bạo Vương. Tần Phong là Bạo Vương cùng Tín Vương. Duy chỉ có Phương Chính là vào cả ba truyền thừa, mà đã có Tiểu Thiên, Phương Chính cũng không cần thiết giữ lại lệnh bài tùy thân, cho nên hắn được tính vào cuối cùng, nếu dư mới tính tới hắn.

- Lâu như vậy không gặp hắn, còn tưởng hắn c·hết trong truyền thừa rồi chứ?

- Vậy thì thử thăng luyện đi, may mắn thì trước khi truyền thừa mở ra lần nữa hai người đều có thể tăng chiến lực. Nếu không, lần sau từ truyền thừa đi ra lại luyện tiếp. Dù sao nếu thất bại, cổ trùng cũng cần nghỉ ngơi.

- Hỏa đản cổ đã có khá nhiều, một số tài nguyên khác tuy không nhiều, nhưng cũng đủ cho hai lần luyện chế.

Hắn đem tâm tình của mình ổn định lại, sau đó tự nói.

- Lôi Minh Kiếm Ma Lạc Hành, hắn cuối cùng vẫn là xuất hiện.

Là do Thanh Thư trồng.

- Lạc Hành này quả thật yêu nghiệt. Tuổi còn trẻ, vậy mà lại song tu lôi đạo cùng nô đạo. Nếu có thể mời chào vào Dực gia...

- Ta ở trong bạo vương truyền thừa đã thử qua, đúng là ngoài dùng bạo đản cổ, cũng có thể dùng quyền cước g·i·ế·t c·h·ế·t mục tiêu. Hơn nữa nếu là cổ trùng lấy được từ truyền thừa, ở cửa tiếp theo liền có thể tự do sử dụng. Mà trong này, ta không có nhìn thấy cổ sư khác.

Tranh đoạt vị trí thiếu chủ của Thương gia đã vào hồi cao trào, âm mưu quỷ kế trong đó nhiều vô cùng, muốn đi tới kết thúc còn cần không ít thời gian. Vì vậy mà Phương Nguyên cùng Bạch Ngưng Băng vẫn chưa thể rút thân rời đi.

Phương Chính gật đầu, lại nhìn qua Thanh Thư. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Ta cũng tương tự như Tần Phong, nhưng ta đi được sâu hơn, đến cửa thứ hai mươi tám. Còn lệnh bài, ta lấy được ba cái.

Cái này đối với Phương Chính là một tính hiệu tốt, cũng là một tính hiệu xấu.

- Ta có hai cái lệnh bài, đại ca, nhị tỷ, hai người nhận lấy.

Phương Chính lại nói, ba người không khỏi giật mình.

Phương Chính nhìn gốc dây leo, chỉ mỉm cười, sau đó tiếp tục đi trở về hang động của mình.

- Cũng không biết ba người họ lúc này thế nào? (đọc tại Qidian-VP.com)

Thanh Thư lập tức nói.

Tốt là Phương Chính còn có rất nhiều thời gian, có thể thu thập thêm nhiều tài nguyên, tu hành không khiếu. Nhưng xấu là Phương Chính phải chờ rất lâu mới có cơ hội dựng lại xuân xuân thu thu, trong khi không khiếu chỉ có thể chống đỡ thêm một thời gian nữa.

- Ngươi nói xem, hắn có phải đã đi được tới cửa thứ năm mươi rồi không?

- Không biết hắn đã đi tới cửa thứ mấy?

Tần Phong lúc này đem tài liệu cần dùng ra, cẩn thận kiểm tra lại vài lần, sau đó hít thở sâu, thả lỏng tinh thần.

Tần Phong cũng nói.

Lấy năng lực luyện đạo của Phương Chính, năm mươi cửa đầu của Tín Vương truyền thừa không làm khó được hắn. Phương Chính hoàn còn có tự tin khẳng định điều đó.

Phương Chính nói, ba người không có ý kiến, đồng loạt gật đầu.

Bởi vì mấy người này không nói ra được những tin tức khiến hắn hứng thú.

Còn gốc dây leo Thanh Thư trồng trước cửa này, ngoài dùng để làm báo động, còn dùng để quan sát bên ngoài, và còn là dấu hiệu nói với người bên ngoài là "ta ở chỗ này".

Phương Chính lúc này hơi dừng bước, ánh mắt liếc qua bốn phía. Mặc dù không nhìn thấy người, nhưng Phương Chính biết lúc này có bốn ngươi đang chú ý về phía này.

- Cho ta một cái, hai người mỗi người giữ hai cái đi.

Thanh Thư đi cùng đợt của cổ sư tứ chuyển trung giai, mà hai người Dược Hồng, Tần Phong tất đi trong đợt của tứ chuyển sơ giai.

Không có Phương Chính ở, ba người Thanh Thư, Dược Hồng, Tần Phong cũng không dám ở lại chỗ cũ. Cho nên mới căn cứ theo thực lực của bản thân, mở ra một cái chỗ ở mới. Để tránh gặp phải phiền phức không đáng có, hoặc là đưa tới sự đuổi g·i·ế·t của mấy cổ sư có thực lực cao hơn họ.

Chương 173: Trao đổi lệnh bài truyền thừa (đọc tại Qidian-VP.com)

Phương Chính cũng không có do dự, đem hai cái lệnh bài mình lấy được đưa cho Thanh Thư và Dược Hồng.

- Bắt đầu!

- Vậy tỷ giữ lại trước. Lần sau có cơ hội lại tìm một cái cho Tần Phong.

Phương Chính lúc này lại hỏi.

Phương Chính đi trên đường núi, nhàn hạ vừa đi vừa ngắm cảnh.

Trong nửa tháng này, ba người Thanh Thư, Dược Hồng, Tần Phong cũng không ở cùng một chỗ, mà là chia ra ở ba chỗ khác nhau, thu thập được không ít tình báo xoay quanh Tam Xoa sơn. Còn có một chút phòng phanh từ Thương gia thành.

Mà hai người Thanh Thư, Dược Hồng thì chạy ra xa một chút, ngồi ở một bên nhìn về phía này. Như vậy vừa tránh làm phiền Tần Phong luyện cổ, cũng vừa đảm bảo an toàn việc luyện cổ thất bại ảnh hưởng tới cả hai.

Cũng không phải vì ba người muốn ở chỗ này hay ở cùng Phương Chính, mà là vì có vài thứ cần phải nói, cho nên mới đi tới.

- Ta ở trong mười cửa đầu của Tín Vương truyền thừa làm theo lời ngươi nói, dùng lời lẽ nịnh bợ, thật sự là qua rất đơn giản. Từ cửa mười một đến cửa hai mươi, ta mỗi lần đều trước động thủ đem đối phương g·i·ế·t c·h·ế·t, thật sự cũng không nhận được trừng phạt gì. Chỉ là đến cửa hai mươi mốt, mấy người này càng thêm khó đối phó, cho nên ta chỉ có thể luyện cổ, sau đó tận dụng cơ hồi rời đi ở cửa thứ hai mươi ba mà rút lui. Bất quá cũng rất may mắn, ta lấy được hai cái lệnh bài của Tín Vương.

- Ta chỉ đi được tới cửa hai mươi mốt, lấy được một cái lệnh bài.

Dược Hồng lúc này nói, đem trong người hai tấm lệnh bài lấy ra, lại nói tiếp.

Lần này, Thanh Thư cùng Tần Phong lựa chọn đi vào tín vương truyền thừa, Dược Hồng lại vào bạo vương truyền thừa.

Phương Chính thu hồi ánh mắt đang nhìn quanh, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn về một cái hang động thấp phía dưới một chút. Ở đó, Phương Chính phát hiện ra một gốc dây leo quen thuộc, cùng với hai gốc dây leo ở trước cửa hang trước đó hắn sống giống nhau như đúc.

- Hắn vào truyền thừa lâu như vậy, cũng không biết đã đi tới cửa thứ mấy rồi?

- Là Lôi Minh Kiếm Ma, hắn cuối cùng cũng xuất hiện.

Khổng Nhật Thiên trong lòng nghĩ, nhìn thoáng qua Phương Chính, sau đó đem ánh mắt thu hồi.

- Hai mươi cửa, cái này cũng không dễ dàng a. Ta từng vào Khuyển Vương truyền thừa, chỉ cửa thứ mười đã rất khó khăn rồi. Hai mươi cửa? Ngươi cho rằng Lôi Minh Kiếm Ma này là nô đạo cổ sư như Võ Thần Thông sao? Đừng quên, Lôi Minh Kiếm Ma là lôi đạo cổ sư, không lí nào có thể đi xa như vậy trong Khuyển Vương truyền thừa.

Phương Chính đi trên đường, trong tai truyền đến tiếng nghị luận to nhỏ của mấy cổ sư trốn xung quanh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phương Chính trở về hang động không lâu, ba người Thanh Thư, Dược Hồng, Tần Phong đã tìm tới.

Tần Phong nói, lấy lệnh bài đưa ra trước mặt mọi người. Lệnh bài này nhìn qua cùng cái Phương Chính lấy được tương tự nhau, khác ở chỗ của Phương Chính là chữ "khuyển" mà cái này là chữ "tín".

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 173: Trao đổi lệnh bài truyền thừa